Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…

Chương 414

Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 414: Nhưng Nhan Từ Khuynh luôn đi theo đường thẳng mà anh muốn, anh khống chế quỹ đạo cuộc sống của cô, ép cô sống như là một con rối gỗ bị giật dây. Rõ ràng là anh biết cô để tâm chuyện kia thế nào, tuy anh đã sớm biết chân tướng nhưng lại cố ý giấu cô, còn để cho Hạ Lan Châu đi kiềm chế Hạ Huy Thành. Tại sao lại có người quá đáng như vậy chứ, lấy danh nghĩa tình yêu để trói buộc, đây thật sự là yêu sao? Chút dược tính làm xương cốt cả người cô mềm nhũn, cơ thể Dương Họa Y từ trong ra ngoài tản ra nhiệt độ muốn thiêu đốt người khác, nhưng mà trái tim oô lại rất lạnh lẽo: “Nhan Từ Khuynh, anh không yêu em, anh chỉ yêu bản thân mình mà thôi” Anh chỉ ích kỷ muốn thỏa mãn d*c v*ng chiếm hữu và d*c v*ng khống chế của bản thân mà thôi. Giữa vợ chồng cần phải thẳng thẳng và thành khẩn; trước nay anh chưa từng thẳng thẳng với cô. Từ đầu đến cuối, anh vẫn luôn lừa cô. Vẫn luôn… Nhan Từ Khuynh hôn lên những giọt nước mắt của cô, lòng đầy chua xót. Giọng nói của anh trầm thấp, từng câu từng chữ như đánh ở bên tai cô: “Không, là vì yêu em. nên mới muốn giữ em ở bến cạnh anh, bởi vì yêu em mới không muốn em có bất kỳ lý do nào để em rời khỏi anh, em:hiểu không?” “Là vì quá ích kỷ, Nhan Từ Khuynh, anh thật sự quá ích kỷ.. Cô cũng là con người, vì sao không để cho cô có một chút quyền lợi nào của một người nên có. Cô cũng muốn biết chân tướng, muốn biết suy nghĩ thật sự của mọi người, muốn biết bên ngoài thật sự đã xảy ra chuyện gì mà không phải bị anh coi là một con chim công nuôi ở bên người. Cơ thể nam nữ có cấu tạo sinh lý hoàn toàn khác biệt, Nhan Từ Khuynh ôm cô trong lòng ngực như vậy hoàn toàn phù hợp. Nhưng tay anh không biết là vô tình hay cố ý mà luôn lướt qua người cô, cả người Dương Họa Y bủn rủn, những nơi bị anh chạm vào giống như là một nhành cây yên lặng nở ra chồi non. Cô rên nhẹ ra tiếng. Mà âm thanh của cô mềm mại động lòng người, với anh đó chính là tình dược tốt nhất. Nhan Từ Khuynh cởi bỏ áo khoác trên người cô, cơ thể trắng mềm như tuyết của cô lập tức bại lộ trước mặt anh. Quần áo trên người Dương Họa Y gân như đã bị Diệp Sâm Nhan c** s*ch; Nhan Từ Khuynh chỉ cần đẩy nhẹ mảnh vải nhỏ trên người cô ra là có thể chạm vào làn da của cô. Lòng bàn tay của anh rất ấm áp, mà trên người của cô chỗ nào cũng nóng lên giống như là đốt lửa Anh dùng cơ thể của mình để phân tán đi nhiệt độ trên người cô.. Dương Họa Y nắm lấy bàn tay đang châm ngòi thổi gió trên cơ thể mình, lẩm bẩm nói: “Em không muốn làm.” Cô không muốn làm. Có lẽ với rất nhiều người mà nói, tình yêu và t*nh d*c là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Đàn ông và phụ nữ cho dù đi du lịch hay là chỉ ăn một bữa cơm, chỉ căn nhìn thuận mắt là có thể lên giường, đây là t*nh d*c, bởi vì bọn họ có nhu cầu sinh lý. Đối với một nhóm người này, bọn họ có thể không yêu mà vấn lên giường. Nhưng mà Dương Họa Y thì không, từ trước đến nay cô luôn cho rằng t*nh d*c và tình yêu là một.

Chương 414:

 

Nhưng Nhan Từ Khuynh luôn đi theo đường thẳng mà anh muốn, anh khống chế quỹ đạo cuộc sống của cô, ép cô sống như là một con rối gỗ bị giật dây.

 

Rõ ràng là anh biết cô để tâm chuyện kia thế nào, tuy anh đã sớm biết chân tướng nhưng lại cố ý giấu cô, còn để cho Hạ Lan Châu đi kiềm chế Hạ Huy Thành.

 

Tại sao lại có người quá đáng như vậy chứ, lấy danh nghĩa tình yêu để trói buộc, đây thật sự là yêu sao?

 

Chút dược tính làm xương cốt cả người cô mềm nhũn, cơ thể Dương Họa Y từ trong ra ngoài tản ra nhiệt độ muốn thiêu đốt người khác, nhưng mà trái tim oô lại rất lạnh lẽo: “Nhan Từ Khuynh, anh không yêu em, anh chỉ yêu bản thân mình mà thôi”

 

Anh chỉ ích kỷ muốn thỏa mãn d*c v*ng chiếm hữu và d*c v*ng khống chế của bản thân mà thôi.

 

Giữa vợ chồng cần phải thẳng thẳng và thành khẩn; trước nay anh chưa từng thẳng thẳng với cô.

 

Từ đầu đến cuối, anh vẫn luôn lừa cô.

 

Vẫn luôn…

 

Nhan Từ Khuynh hôn lên những giọt nước mắt của cô, lòng đầy chua xót.

 

Giọng nói của anh trầm thấp, từng câu từng chữ như đánh ở bên tai cô: “Không, là vì yêu em.

 

nên mới muốn giữ em ở bến cạnh anh, bởi vì yêu em mới không muốn em có bất kỳ lý do nào để em rời khỏi anh, em:hiểu không?”

 

“Là vì quá ích kỷ, Nhan Từ Khuynh, anh thật sự quá ích kỷ..

 

Cô cũng là con người, vì sao không để cho cô có một chút quyền lợi nào của một người nên có.

 

Cô cũng muốn biết chân tướng, muốn biết suy nghĩ thật sự của mọi người, muốn biết bên ngoài thật sự đã xảy ra chuyện gì mà không phải bị anh coi là một con chim công nuôi ở bên người.

 

Cơ thể nam nữ có cấu tạo sinh lý hoàn toàn khác biệt, Nhan Từ Khuynh ôm cô trong lòng ngực như vậy hoàn toàn phù hợp.

 

Nhưng tay anh không biết là vô tình hay cố ý mà luôn lướt qua người cô, cả người Dương Họa Y bủn rủn, những nơi bị anh chạm vào giống như là một nhành cây yên lặng nở ra chồi non.

 

Cô rên nhẹ ra tiếng.

 

Mà âm thanh của cô mềm mại động lòng người, với anh đó chính là tình dược tốt nhất.

 

Nhan Từ Khuynh cởi bỏ áo khoác trên người cô, cơ thể trắng mềm như tuyết của cô lập tức bại lộ trước mặt anh.

 

Quần áo trên người Dương Họa Y gân như đã bị Diệp Sâm Nhan c** s*ch; Nhan Từ Khuynh chỉ cần đẩy nhẹ mảnh vải nhỏ trên người cô ra là có thể chạm vào làn da của cô.

 

Lòng bàn tay của anh rất ấm áp, mà trên người của cô chỗ nào cũng nóng lên giống như là đốt lửa Anh dùng cơ thể của mình để phân tán đi nhiệt độ trên người cô..

 

Dương Họa Y nắm lấy bàn tay đang châm ngòi thổi gió trên cơ thể mình, lẩm bẩm nói: “Em không muốn làm.”

 

Cô không muốn làm.

 

Có lẽ với rất nhiều người mà nói, tình yêu và t*nh d*c là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

 

Đàn ông và phụ nữ cho dù đi du lịch hay là chỉ ăn một bữa cơm, chỉ căn nhìn thuận mắt là có thể lên giường, đây là t*nh d*c, bởi vì bọn họ có nhu cầu sinh lý.

 

Đối với một nhóm người này, bọn họ có thể không yêu mà vấn lên giường.

 

Nhưng mà Dương Họa Y thì không, từ trước đến nay cô luôn cho rằng t*nh d*c và tình yêu là một.

Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 414: Nhưng Nhan Từ Khuynh luôn đi theo đường thẳng mà anh muốn, anh khống chế quỹ đạo cuộc sống của cô, ép cô sống như là một con rối gỗ bị giật dây. Rõ ràng là anh biết cô để tâm chuyện kia thế nào, tuy anh đã sớm biết chân tướng nhưng lại cố ý giấu cô, còn để cho Hạ Lan Châu đi kiềm chế Hạ Huy Thành. Tại sao lại có người quá đáng như vậy chứ, lấy danh nghĩa tình yêu để trói buộc, đây thật sự là yêu sao? Chút dược tính làm xương cốt cả người cô mềm nhũn, cơ thể Dương Họa Y từ trong ra ngoài tản ra nhiệt độ muốn thiêu đốt người khác, nhưng mà trái tim oô lại rất lạnh lẽo: “Nhan Từ Khuynh, anh không yêu em, anh chỉ yêu bản thân mình mà thôi” Anh chỉ ích kỷ muốn thỏa mãn d*c v*ng chiếm hữu và d*c v*ng khống chế của bản thân mà thôi. Giữa vợ chồng cần phải thẳng thẳng và thành khẩn; trước nay anh chưa từng thẳng thẳng với cô. Từ đầu đến cuối, anh vẫn luôn lừa cô. Vẫn luôn… Nhan Từ Khuynh hôn lên những giọt nước mắt của cô, lòng đầy chua xót. Giọng nói của anh trầm thấp, từng câu từng chữ như đánh ở bên tai cô: “Không, là vì yêu em. nên mới muốn giữ em ở bến cạnh anh, bởi vì yêu em mới không muốn em có bất kỳ lý do nào để em rời khỏi anh, em:hiểu không?” “Là vì quá ích kỷ, Nhan Từ Khuynh, anh thật sự quá ích kỷ.. Cô cũng là con người, vì sao không để cho cô có một chút quyền lợi nào của một người nên có. Cô cũng muốn biết chân tướng, muốn biết suy nghĩ thật sự của mọi người, muốn biết bên ngoài thật sự đã xảy ra chuyện gì mà không phải bị anh coi là một con chim công nuôi ở bên người. Cơ thể nam nữ có cấu tạo sinh lý hoàn toàn khác biệt, Nhan Từ Khuynh ôm cô trong lòng ngực như vậy hoàn toàn phù hợp. Nhưng tay anh không biết là vô tình hay cố ý mà luôn lướt qua người cô, cả người Dương Họa Y bủn rủn, những nơi bị anh chạm vào giống như là một nhành cây yên lặng nở ra chồi non. Cô rên nhẹ ra tiếng. Mà âm thanh của cô mềm mại động lòng người, với anh đó chính là tình dược tốt nhất. Nhan Từ Khuynh cởi bỏ áo khoác trên người cô, cơ thể trắng mềm như tuyết của cô lập tức bại lộ trước mặt anh. Quần áo trên người Dương Họa Y gân như đã bị Diệp Sâm Nhan c** s*ch; Nhan Từ Khuynh chỉ cần đẩy nhẹ mảnh vải nhỏ trên người cô ra là có thể chạm vào làn da của cô. Lòng bàn tay của anh rất ấm áp, mà trên người của cô chỗ nào cũng nóng lên giống như là đốt lửa Anh dùng cơ thể của mình để phân tán đi nhiệt độ trên người cô.. Dương Họa Y nắm lấy bàn tay đang châm ngòi thổi gió trên cơ thể mình, lẩm bẩm nói: “Em không muốn làm.” Cô không muốn làm. Có lẽ với rất nhiều người mà nói, tình yêu và t*nh d*c là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Đàn ông và phụ nữ cho dù đi du lịch hay là chỉ ăn một bữa cơm, chỉ căn nhìn thuận mắt là có thể lên giường, đây là t*nh d*c, bởi vì bọn họ có nhu cầu sinh lý. Đối với một nhóm người này, bọn họ có thể không yêu mà vấn lên giường. Nhưng mà Dương Họa Y thì không, từ trước đến nay cô luôn cho rằng t*nh d*c và tình yêu là một.

Chương 414