Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…
Chương 461
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 461: Nhan Thùy Ngọc biết Hoàng Ánh mắt anh theo cô ta đến đây nên anh mới tới. Biết là biết vậy nhưng người đang được khám bên trong chính là con trai anh, dù thế thì lòng anh vẫn lạnh băng như chẳng có gì xảy ra Lúc nãy Dương Họa Y đã gọi điện thoại tới ư? Chỉ cần một lời Dương Họa Y nói là anh đã bỏ hết tất cả mọi thứ để theo cô ta đi. Cô ta là cái thá gì? Dương Họa Y, cô sỉ nhục tôi trước mặt tất cả mọi người trong công ty như thế, tôi sẽ không bao giờ để cô được sống thoải mái đầu. Nhan Thùy Ngọc cúi xuống và giấu đi gương mặt đây thù hận độc ác. Trước kia Dương Họa Y là vợ của Nhan Từ Khuynh, còn cô ta chỉ là một nhân viên quèn có cũng được mà không có cũng chảng sao nên mới bị Dương Họa Y chỉnh thảm như thế. Bây giờ thì khác rồi. Cô ta là người thân duy nhất của Niệm Sơ, con bé chính là quân bài tẩy trong tay cô ta Hơn nữa bác gái đã bát đầu ghét Dương Họa Y vì cô không còn trong sạch và đứng về phía cô ta rồi, phần thăng của cô ta cao hơn Dương Họa Y rất nhiều Trước đó Dương Họa Y đã khinh khi và sỉ nhục cô ta thế nào thì bây giờ cô ta sẽ trả lại tất cả Dương Họa Y khiến cô ta phải mất mặt thế nào thì cô ta sẽ cho ả đàn bà đó nếm mùi đau khổ €ô ta đã tuyệt vọng trong cơn mưa đó thế nào thì Dương Họa Y cũng phải chịu giống hệt như thế. Cô ta nhất định phải giành lấy Nhan Từ Khuynh trong tay Dương Họa Y. Nhất định! Nhan Từ Khuynh câm điện thoại, cúi đầu ra ngoài. Vừa mới mở khóa màn hình thì điện thoại của Dương Họa Y đã gọi tới: “Sao anh lại đến bệnh viện một mình thế này, anh thấy khó chịu ở đâu ư?” Nhan Từ Khuynh ngẩn ngơ. Anh chẳng nói cho ai biết chuyện này cả, anh chạy từ Lăng Thị đến thăng bệnh viện thì làm sao cô lại biết? Không nhận được câu trả lời, Dương Họa Y lại càng lo lăng sốt ruột: “Chúng ta đã nói là mai em và anh sẽ đến tái khám cùng nhau cơ mà, anh đi trước sao không nói cho em biết? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có phải vết thương của anh có chuyển biến xấu gì không?” Anh cố tỏ ra thoải mái: “Anh không sao đâu, tối nay vê anh sẽ cho em cảm nhận được là rốt cuộc chồng em khỏe mạnh thế nào được không?” “Bớt huyện thuyên lại, em đang lo thật đấy.” Nếu tình trạng có chuyển biến xấu thì anh đừng gạt em nhé” Cô lo lăng, sợ sức khỏe anh có vấn đề gì: ‘Em đang trên đường đi, sẽ tới đó ngay” “Anh không sao thật mà” “Em muốn nghe chính miệng bác sĩ nói thì mới tin được” Dương Họa Y tức giận nói rồi cúp điện thoại. Nhan Từ Khuynh xem lịch sử ghi lại trong máy thì thấy tin nhän trợ lý Lưu gửi tới bèn nhướng mày, nếu trợ lý Lưu đoán sai để Dương Họa Y đến đâu đó khác thì câu chuyện này sẽ dê hơn nhiều, không ngờ anh ta lại đoán đúng là mình ở bệnh viện. Có một trợ lý tận tâm thế này, thính thoảng nó cũng không phải là một may mản gì cho cam. Dương Họa Y không gửi tin nhắn cho anh, trong điện thoại cũng không có lịch sử cuộc gọi nhỡ từ cô nên có vẻ cô đã chạy thẳng tới đây. Bệnh viện cũng khá gân tòa nhà của Lăng Thị. Nếu không kẹt xe thì chắc mười phút là cô đã đến nơi rồi. Nhan Từ Khuynh lạnh lùng xoay người vào trong. Nhan Thùy Ngọc thấy anh trở về bèn mím môi đón.
Chương 461:
Nhan Thùy Ngọc biết Hoàng Ánh mắt anh theo cô ta đến đây nên anh mới tới.
Biết là biết vậy nhưng người đang được khám bên trong chính là con trai anh, dù thế thì lòng anh vẫn lạnh băng như chẳng có gì xảy ra Lúc nãy Dương Họa Y đã gọi điện thoại tới ư? Chỉ cần một lời Dương Họa Y nói là anh đã bỏ hết tất cả mọi thứ để theo cô ta đi.
Cô ta là cái thá gì? Dương Họa Y, cô sỉ nhục tôi trước mặt tất cả mọi người trong công ty như thế, tôi sẽ không bao giờ để cô được sống thoải mái đầu.
Nhan Thùy Ngọc cúi xuống và giấu đi gương mặt đây thù hận độc ác.
Trước kia Dương Họa Y là vợ của Nhan Từ Khuynh, còn cô ta chỉ là một nhân viên quèn có cũng được mà không có cũng chảng sao nên mới bị Dương Họa Y chỉnh thảm như thế.
Bây giờ thì khác rồi.
Cô ta là người thân duy nhất của Niệm Sơ, con bé chính là quân bài tẩy trong tay cô ta Hơn nữa bác gái đã bát đầu ghét Dương Họa Y vì cô không còn trong sạch và đứng về phía cô ta rồi, phần thăng của cô ta cao hơn Dương Họa Y rất nhiều Trước đó Dương Họa Y đã khinh khi và sỉ nhục cô ta thế nào thì bây giờ cô ta sẽ trả lại tất cả Dương Họa Y khiến cô ta phải mất mặt thế nào thì cô ta sẽ cho ả đàn bà đó nếm mùi đau khổ €ô ta đã tuyệt vọng trong cơn mưa đó thế nào thì Dương Họa Y cũng phải chịu giống hệt như thế.
Cô ta nhất định phải giành lấy Nhan Từ Khuynh trong tay Dương Họa Y.
Nhất định!
Nhan Từ Khuynh câm điện thoại, cúi đầu ra ngoài.
Vừa mới mở khóa màn hình thì điện thoại của Dương Họa Y đã gọi tới: “Sao anh lại đến bệnh viện một mình thế này, anh thấy khó chịu ở đâu ư?”
Nhan Từ Khuynh ngẩn ngơ.
Anh chẳng nói cho ai biết chuyện này cả, anh chạy từ Lăng Thị đến thăng bệnh viện thì làm sao cô lại biết? Không nhận được câu trả lời, Dương Họa Y lại càng lo lăng sốt ruột: “Chúng ta đã nói là mai em và anh sẽ đến tái khám cùng nhau cơ mà, anh đi trước sao không nói cho em biết? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có phải vết thương của anh có chuyển biến xấu gì không?”
Anh cố tỏ ra thoải mái: “Anh không sao đâu, tối nay vê anh sẽ cho em cảm nhận được là rốt cuộc chồng em khỏe mạnh thế nào được không?”
“Bớt huyện thuyên lại, em đang lo thật đấy.”
Nếu tình trạng có chuyển biến xấu thì anh đừng gạt em nhé” Cô lo lăng, sợ sức khỏe anh có vấn đề gì: ‘Em đang trên đường đi, sẽ tới đó ngay”
“Anh không sao thật mà”
“Em muốn nghe chính miệng bác sĩ nói thì mới tin được” Dương Họa Y tức giận nói rồi cúp điện thoại.
Nhan Từ Khuynh xem lịch sử ghi lại trong máy thì thấy tin nhän trợ lý Lưu gửi tới bèn nhướng mày, nếu trợ lý Lưu đoán sai để Dương Họa Y đến đâu đó khác thì câu chuyện này sẽ dê hơn nhiều, không ngờ anh ta lại đoán đúng là mình ở bệnh viện.
Có một trợ lý tận tâm thế này, thính thoảng nó cũng không phải là một may mản gì cho cam.
Dương Họa Y không gửi tin nhắn cho anh, trong điện thoại cũng không có lịch sử cuộc gọi nhỡ từ cô nên có vẻ cô đã chạy thẳng tới đây.
Bệnh viện cũng khá gân tòa nhà của Lăng Thị.
Nếu không kẹt xe thì chắc mười phút là cô đã đến nơi rồi.
Nhan Từ Khuynh lạnh lùng xoay người vào trong.
Nhan Thùy Ngọc thấy anh trở về bèn mím môi đón.
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 461: Nhan Thùy Ngọc biết Hoàng Ánh mắt anh theo cô ta đến đây nên anh mới tới. Biết là biết vậy nhưng người đang được khám bên trong chính là con trai anh, dù thế thì lòng anh vẫn lạnh băng như chẳng có gì xảy ra Lúc nãy Dương Họa Y đã gọi điện thoại tới ư? Chỉ cần một lời Dương Họa Y nói là anh đã bỏ hết tất cả mọi thứ để theo cô ta đi. Cô ta là cái thá gì? Dương Họa Y, cô sỉ nhục tôi trước mặt tất cả mọi người trong công ty như thế, tôi sẽ không bao giờ để cô được sống thoải mái đầu. Nhan Thùy Ngọc cúi xuống và giấu đi gương mặt đây thù hận độc ác. Trước kia Dương Họa Y là vợ của Nhan Từ Khuynh, còn cô ta chỉ là một nhân viên quèn có cũng được mà không có cũng chảng sao nên mới bị Dương Họa Y chỉnh thảm như thế. Bây giờ thì khác rồi. Cô ta là người thân duy nhất của Niệm Sơ, con bé chính là quân bài tẩy trong tay cô ta Hơn nữa bác gái đã bát đầu ghét Dương Họa Y vì cô không còn trong sạch và đứng về phía cô ta rồi, phần thăng của cô ta cao hơn Dương Họa Y rất nhiều Trước đó Dương Họa Y đã khinh khi và sỉ nhục cô ta thế nào thì bây giờ cô ta sẽ trả lại tất cả Dương Họa Y khiến cô ta phải mất mặt thế nào thì cô ta sẽ cho ả đàn bà đó nếm mùi đau khổ €ô ta đã tuyệt vọng trong cơn mưa đó thế nào thì Dương Họa Y cũng phải chịu giống hệt như thế. Cô ta nhất định phải giành lấy Nhan Từ Khuynh trong tay Dương Họa Y. Nhất định! Nhan Từ Khuynh câm điện thoại, cúi đầu ra ngoài. Vừa mới mở khóa màn hình thì điện thoại của Dương Họa Y đã gọi tới: “Sao anh lại đến bệnh viện một mình thế này, anh thấy khó chịu ở đâu ư?” Nhan Từ Khuynh ngẩn ngơ. Anh chẳng nói cho ai biết chuyện này cả, anh chạy từ Lăng Thị đến thăng bệnh viện thì làm sao cô lại biết? Không nhận được câu trả lời, Dương Họa Y lại càng lo lăng sốt ruột: “Chúng ta đã nói là mai em và anh sẽ đến tái khám cùng nhau cơ mà, anh đi trước sao không nói cho em biết? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có phải vết thương của anh có chuyển biến xấu gì không?” Anh cố tỏ ra thoải mái: “Anh không sao đâu, tối nay vê anh sẽ cho em cảm nhận được là rốt cuộc chồng em khỏe mạnh thế nào được không?” “Bớt huyện thuyên lại, em đang lo thật đấy.” Nếu tình trạng có chuyển biến xấu thì anh đừng gạt em nhé” Cô lo lăng, sợ sức khỏe anh có vấn đề gì: ‘Em đang trên đường đi, sẽ tới đó ngay” “Anh không sao thật mà” “Em muốn nghe chính miệng bác sĩ nói thì mới tin được” Dương Họa Y tức giận nói rồi cúp điện thoại. Nhan Từ Khuynh xem lịch sử ghi lại trong máy thì thấy tin nhän trợ lý Lưu gửi tới bèn nhướng mày, nếu trợ lý Lưu đoán sai để Dương Họa Y đến đâu đó khác thì câu chuyện này sẽ dê hơn nhiều, không ngờ anh ta lại đoán đúng là mình ở bệnh viện. Có một trợ lý tận tâm thế này, thính thoảng nó cũng không phải là một may mản gì cho cam. Dương Họa Y không gửi tin nhắn cho anh, trong điện thoại cũng không có lịch sử cuộc gọi nhỡ từ cô nên có vẻ cô đã chạy thẳng tới đây. Bệnh viện cũng khá gân tòa nhà của Lăng Thị. Nếu không kẹt xe thì chắc mười phút là cô đã đến nơi rồi. Nhan Từ Khuynh lạnh lùng xoay người vào trong. Nhan Thùy Ngọc thấy anh trở về bèn mím môi đón.