Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 145
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 145Hoắc Trì Viễn không nghĩ tới Lynda lại bất ngờ tấn công mình, sửng sốt vài giây, lập tức dùng lực tách tay của cô ra, đẩy cô ra khỏi người mình: “Lynda, tôi vẫn thưởng thức cô. Cô là một cô gái thông minh, cơ trí, độc lập, giỏi giang.”“Vì sao anh không thể yêu tôi?” Lynda nén nước mắt, oan ức hỏi han.“Cô nên biết nguyên nhân.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng trả lời. Anh đối với Y Nhiên như thế nào, Trịnh Húc cũng rõ ràng, cả đời này anh không muốn yêu người khác.“Vì sao anh lại tiếp nhận Tề Mẫn Mẫn? Ngoài trẻ tuổi ra thì cô ấy có điểm nào mạnh hơn tôi?” Lynda không cam lòng, rất không cam lòng bại bởi một đứa bé miệng còn hôi sữa.“Tôi cũng không muốn thảo luận vấn đề hôn nhân của tôi với cô. Lynda, cô đi quá xa rồi đấy.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng nói xong, xoay người rời đi.Lynda bi thương cắn môi, đi theo sau lưng Hoắc Trì Viễn.Smith cũng không nhìn ra khác lạ của hai người, vừa thấy Hoắc Trì Viễn đến liền nhiệt tình vẫy tay với anh: “Cố, nơi này!”Trịnh Húc dựa vào bờ ao, giống như vô tâm nhìn vào mắt Lynda. Ngày hôm qua anh đã nói chuyện rõ ràng với cô, vậy mà cô còn chưa suy nghĩ cẩn thận, xem ra phụ nữ bị rơi vào tình yêu thì chỉ số thông minh sẽ thấp đi.Hoắc Trì Viễn bước vào suổi nước nóng, tìm một vị trí thoải mái cùng tán gẫu với Smith, chỉ có khi Lynda xuất hiện trước mặt Smith mới dừng nói chuyện phiếm lại, nhìn nhiều hơn một chút.“Lynda thật đẹp.” Phu nhân Smith nhìn thấy ánh mắt của chồng ngừng mấy chục giây trên người Lynda, nửa đùa chế nhạo Smith.Smith khẩn trương ôm chầm lấy vợ, nhiệt tình hôn môi của cô: “Vợ đẹp nhất.”Lynda đi đên bên cạnh Hoắc Trì Viễn, dựa vào bờ ao, nói với anh: “Vợ chồng Smith thật là làm cho người khác hâm mộ.”Tề Mẫn Mẫn xuống xe, nhìn khung cảnh làng du lịch tao nhã, lại hỏi Hoắc Nhiên:”Hoắc Nhiên, anh khẳng định là nơi này sao?”“Đúng. Nơi Hoắc Trì Viễn hay đến chính là nơi này.” Hoắc Nhiên cười nói kéo Tề Mẫn Mẫn đi vào trong.“Hoan nghênh quý khách!” Quản lý làng du lịch suối nước nóng vừa nhìn thấy Hoắc Nhiên, lập tức nhiệt tình chào đón, “Thật là đúng lúc, Hoắc tổng cũng đang ở đây.”“Thật sao? Hai anh em chúng tôi có thể đúng lúc gặp nhau ở cùng một chỗ quả thật không dễ dàng. Anh ấy đang ở đâu vậy?” Hoắc Nhiên hào hứng hỏi đối phương.“Ở trong động hoa mai. Hoắc tổng dẫn theo một mỹ nữ, dáng người cực phẩm!” Quản lý làng du lịch cười nói.Nghe xong lời nói của quản lý, Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt sa sầm.Hoắc Trì Viễn, nếu anh dám chạm vào người Lynda, thì coi chừng tôi!Hừ!Cô oán hận trong lòng hừ một tiếng.“Chị dâu nhỏ, chị vẫn muốn đi tìm anh em?” Hoắc Nhiên cười nói tao nhã, giồng như con mèo giảo hoạt.Quản lý làng du lịch nghe được lời nói của anh, lập tức cứng đờ.Đây là muốn diễn tiết mục “Vợ cả hỏi tội”?“Hóa ra là Hoắc phu nhân. Thứ cho tôi không có mắt. Hoắc tổng dẫn theo vài vị khách đến, cô đừng hiểu nhầm.” Quản lý làng du lịch khẩn trương đưa đẩy giải thích.“Động hoa mai ở đâu? Đưa tôi đến đó!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Mẫn Mẫn nhăn lại, tràn ngập khí thế ra lệnh.
Chương 145
Hoắc Trì Viễn không nghĩ tới Lynda lại bất ngờ tấn công mình, sửng sốt vài giây, lập tức dùng lực tách tay của cô ra, đẩy cô ra khỏi người mình: “Lynda, tôi vẫn thưởng thức cô. Cô là một cô gái thông minh, cơ trí, độc lập, giỏi giang.”
“Vì sao anh không thể yêu tôi?” Lynda nén nước mắt, oan ức hỏi han.
“Cô nên biết nguyên nhân.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng trả lời. Anh đối với Y Nhiên như thế nào, Trịnh Húc cũng rõ ràng, cả đời này anh không muốn yêu người khác.
“Vì sao anh lại tiếp nhận Tề Mẫn Mẫn? Ngoài trẻ tuổi ra thì cô ấy có điểm nào mạnh hơn tôi?” Lynda không cam lòng, rất không cam lòng bại bởi một đứa bé miệng còn hôi sữa.
“Tôi cũng không muốn thảo luận vấn đề hôn nhân của tôi với cô. Lynda, cô đi quá xa rồi đấy.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng nói xong, xoay người rời đi.
Lynda bi thương cắn môi, đi theo sau lưng Hoắc Trì Viễn.
Smith cũng không nhìn ra khác lạ của hai người, vừa thấy Hoắc Trì Viễn đến liền nhiệt tình vẫy tay với anh: “Cố, nơi này!”
Trịnh Húc dựa vào bờ ao, giống như vô tâm nhìn vào mắt Lynda. Ngày hôm qua anh đã nói chuyện rõ ràng với cô, vậy mà cô còn chưa suy nghĩ cẩn thận, xem ra phụ nữ bị rơi vào tình yêu thì chỉ số thông minh sẽ thấp đi.
Hoắc Trì Viễn bước vào suổi nước nóng, tìm một vị trí thoải mái cùng tán gẫu với Smith, chỉ có khi Lynda xuất hiện trước mặt Smith mới dừng nói chuyện phiếm lại, nhìn nhiều hơn một chút.
“Lynda thật đẹp.” Phu nhân Smith nhìn thấy ánh mắt của chồng ngừng mấy chục giây trên người Lynda, nửa đùa chế nhạo Smith.
Smith khẩn trương ôm chầm lấy vợ, nhiệt tình hôn môi của cô: “Vợ đẹp nhất.”
Lynda đi đên bên cạnh Hoắc Trì Viễn, dựa vào bờ ao, nói với anh: “Vợ chồng Smith thật là làm cho người khác hâm mộ.”
Tề Mẫn Mẫn xuống xe, nhìn khung cảnh làng du lịch tao nhã, lại hỏi Hoắc Nhiên:”Hoắc Nhiên, anh khẳng định là nơi này sao?”
“Đúng. Nơi Hoắc Trì Viễn hay đến chính là nơi này.” Hoắc Nhiên cười nói kéo Tề Mẫn Mẫn đi vào trong.
“Hoan nghênh quý khách!” Quản lý làng du lịch suối nước nóng vừa nhìn thấy Hoắc Nhiên, lập tức nhiệt tình chào đón, “Thật là đúng lúc, Hoắc tổng cũng đang ở đây.”
“Thật sao? Hai anh em chúng tôi có thể đúng lúc gặp nhau ở cùng một chỗ quả thật không dễ dàng. Anh ấy đang ở đâu vậy?” Hoắc Nhiên hào hứng hỏi đối phương.
“Ở trong động hoa mai. Hoắc tổng dẫn theo một mỹ nữ, dáng người cực phẩm!” Quản lý làng du lịch cười nói.
Nghe xong lời nói của quản lý, Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt sa sầm.
Hoắc Trì Viễn, nếu anh dám chạm vào người Lynda, thì coi chừng tôi!
Hừ!
Cô oán hận trong lòng hừ một tiếng.
“Chị dâu nhỏ, chị vẫn muốn đi tìm anh em?” Hoắc Nhiên cười nói tao nhã, giồng như con mèo giảo hoạt.
Quản lý làng du lịch nghe được lời nói của anh, lập tức cứng đờ.
Đây là muốn diễn tiết mục “Vợ cả hỏi tội”?
“Hóa ra là Hoắc phu nhân. Thứ cho tôi không có mắt. Hoắc tổng dẫn theo vài vị khách đến, cô đừng hiểu nhầm.” Quản lý làng du lịch khẩn trương đưa đẩy giải thích.
“Động hoa mai ở đâu? Đưa tôi đến đó!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Mẫn Mẫn nhăn lại, tràn ngập khí thế ra lệnh.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 145Hoắc Trì Viễn không nghĩ tới Lynda lại bất ngờ tấn công mình, sửng sốt vài giây, lập tức dùng lực tách tay của cô ra, đẩy cô ra khỏi người mình: “Lynda, tôi vẫn thưởng thức cô. Cô là một cô gái thông minh, cơ trí, độc lập, giỏi giang.”“Vì sao anh không thể yêu tôi?” Lynda nén nước mắt, oan ức hỏi han.“Cô nên biết nguyên nhân.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng trả lời. Anh đối với Y Nhiên như thế nào, Trịnh Húc cũng rõ ràng, cả đời này anh không muốn yêu người khác.“Vì sao anh lại tiếp nhận Tề Mẫn Mẫn? Ngoài trẻ tuổi ra thì cô ấy có điểm nào mạnh hơn tôi?” Lynda không cam lòng, rất không cam lòng bại bởi một đứa bé miệng còn hôi sữa.“Tôi cũng không muốn thảo luận vấn đề hôn nhân của tôi với cô. Lynda, cô đi quá xa rồi đấy.” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng nói xong, xoay người rời đi.Lynda bi thương cắn môi, đi theo sau lưng Hoắc Trì Viễn.Smith cũng không nhìn ra khác lạ của hai người, vừa thấy Hoắc Trì Viễn đến liền nhiệt tình vẫy tay với anh: “Cố, nơi này!”Trịnh Húc dựa vào bờ ao, giống như vô tâm nhìn vào mắt Lynda. Ngày hôm qua anh đã nói chuyện rõ ràng với cô, vậy mà cô còn chưa suy nghĩ cẩn thận, xem ra phụ nữ bị rơi vào tình yêu thì chỉ số thông minh sẽ thấp đi.Hoắc Trì Viễn bước vào suổi nước nóng, tìm một vị trí thoải mái cùng tán gẫu với Smith, chỉ có khi Lynda xuất hiện trước mặt Smith mới dừng nói chuyện phiếm lại, nhìn nhiều hơn một chút.“Lynda thật đẹp.” Phu nhân Smith nhìn thấy ánh mắt của chồng ngừng mấy chục giây trên người Lynda, nửa đùa chế nhạo Smith.Smith khẩn trương ôm chầm lấy vợ, nhiệt tình hôn môi của cô: “Vợ đẹp nhất.”Lynda đi đên bên cạnh Hoắc Trì Viễn, dựa vào bờ ao, nói với anh: “Vợ chồng Smith thật là làm cho người khác hâm mộ.”Tề Mẫn Mẫn xuống xe, nhìn khung cảnh làng du lịch tao nhã, lại hỏi Hoắc Nhiên:”Hoắc Nhiên, anh khẳng định là nơi này sao?”“Đúng. Nơi Hoắc Trì Viễn hay đến chính là nơi này.” Hoắc Nhiên cười nói kéo Tề Mẫn Mẫn đi vào trong.“Hoan nghênh quý khách!” Quản lý làng du lịch suối nước nóng vừa nhìn thấy Hoắc Nhiên, lập tức nhiệt tình chào đón, “Thật là đúng lúc, Hoắc tổng cũng đang ở đây.”“Thật sao? Hai anh em chúng tôi có thể đúng lúc gặp nhau ở cùng một chỗ quả thật không dễ dàng. Anh ấy đang ở đâu vậy?” Hoắc Nhiên hào hứng hỏi đối phương.“Ở trong động hoa mai. Hoắc tổng dẫn theo một mỹ nữ, dáng người cực phẩm!” Quản lý làng du lịch cười nói.Nghe xong lời nói của quản lý, Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt sa sầm.Hoắc Trì Viễn, nếu anh dám chạm vào người Lynda, thì coi chừng tôi!Hừ!Cô oán hận trong lòng hừ một tiếng.“Chị dâu nhỏ, chị vẫn muốn đi tìm anh em?” Hoắc Nhiên cười nói tao nhã, giồng như con mèo giảo hoạt.Quản lý làng du lịch nghe được lời nói của anh, lập tức cứng đờ.Đây là muốn diễn tiết mục “Vợ cả hỏi tội”?“Hóa ra là Hoắc phu nhân. Thứ cho tôi không có mắt. Hoắc tổng dẫn theo vài vị khách đến, cô đừng hiểu nhầm.” Quản lý làng du lịch khẩn trương đưa đẩy giải thích.“Động hoa mai ở đâu? Đưa tôi đến đó!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Mẫn Mẫn nhăn lại, tràn ngập khí thế ra lệnh.