Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 211
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 211“Chỉ có thể hứa là em!” Tề Mẫn Mẫn thật sự nhìn anh.Ba mẹ là kết hôn với tình yêu, nhưng chỉ ngắn ngủn vài năm, ngày xưa thề non hẹn biển thế nào đều vì một tiểu tam mà trở nên châm chọc. Mới trước đây cô thường nhìn thấy mẹ khóc một mình. Cô không muốn giống như mẹ, muốn chung chồng với người khác.“Chỉ cho phép em mê luyến anh.” Hoắc Trì Viễn thật sự mổ lên môi cô, nhàn nhạt cười nói.“Các đồng chí, lát nữa Hoắc Trì Viễn sẽ dẫn vợ sinh đẹp của hắn đến đây. Mọi người có ý kiến gì không?”“Phạt ba chén rượu!”“Phạt bọn họ hôn nhau trước mặt mọi người!”“Ăn thua gì. Tôi nghĩ người đặc biệt có thể trừng trị được Hoắc Trì Viễn đã xuất hiện rồi.“Hoắc Trì Viễn thực sự đã nói vậy sao?” Ưng Mẫn mất mát nhìn bác sĩ Lưu.Bác sĩ Lưu lập tức gật đầu:”Tuyệt đối chính xác! Chủ nhiệm Ưng, cô cũng không còn nhỏ nữa, nên lo đi tim người đàn ông tốt đi.”“Đàn ông tốt?” Ưng Mẫn nở nụ cười mỉa mai, “Còn có người đàn ông tốt sao?”Ngoài Hoắc Trì Viễn ra, trên đời này không còn một người đàn ông tử tế nào đáng để lọt vào mắt cô.Đôi khi cô cũng muốn quên Hoắc Trì Viễn đi, anh vốn chỉ coi mình là đồng nghiệp, nhưng đó chỉ là ý muốn tức thời. Khi tỉnh táo lại cô liền vứt cái ý nghĩ sẽ tìm đại một người đàn ông nào đó ra sau đầu.Anh chính là người trong lòng cô trong một khoảng thời gian rất dài.Hôm nay, sau khi nghe tin Hoắc Trì Viễn thật sự đã kết hôn, cô lại thẫn thờ.Cô kiên trì như vậy cuối cùng có ý nghĩa gì?Hoắc Trì Viễn căn bản không cần cô.“Chủ nhiệm Ưng, trước mặt cô chẳng phải là một người đàn ông tuyệt thế sao?” Bác sĩ Lưu chỉ vào chính mình, nửa đùa nửa thật nói.“Bác sĩ Lưu, anh muốn theo đuổi tôi sao?” Ưng Mẫn kinh ngạc nhìn bác sĩ Lưu.“Cô cứ cho là thế đi.” Bác sĩ Lưu đột nhiên nghiêm túc trả lời.“Chúng ta không có tình cảm đó. Tôi…” Ưng Mẫn đang muốn cự tuyệt bác sĩ Lưu, liền nhìn thấy Hoắc Trì Viễn dắt theo một cô gái trẻ xinh đẹp bước vào. Cô lập tức đứng dậy nghênh đón, hoàn thoàn quên mất bác sĩ Lưu.“Hoắc Trì Viễn, mọi người đang nói đến anh đấy.” Ưng Mẫn đẩy kính gọng vàng, bên trong nhã nhặn cười nói:”Vị này chính là Hoắc phu nhân sao? Thật hân hạnh!”“Xin chào!” Tề Mẫn Mẫn tươi cười ngọt ngào chìa tay ra muốn bắt tay đối phương. Nhưng Ưng Mẫn vốn không để ý đến Tề Mẫn Mẫn, chưa nói năng gì đã đi đến khoác tay Hoắc Trì Viễn:”Hoắc Trì Viễn, anh kết hôn cũng chưa nói cho chúng tôi biết một tiếng. Phải phạt!”Tề Mẫn Mẫn bất mãn nhìn Ưng Mẫn đang khoác tay Hoắc Trì Viễn, trong lòng vang lên cảnh báo: Nơi này có biến!“Phạt cái gì?” Hoắc Trì Viễn thản nhiên rút tay ra khỏi tay Ưng Mẫn, cười nói.Lúc này, mọi người bắt đầu ồn ào:”Hôn say đăm trong 30 phút!”“Mấy người đừng có dọa vợ tôi.” Hoắc Trì Viễn cười kéo Tề Mẫn Mẫn đến bên cạnh, bắt đầu giới thiệu cô,”Tề Mẫn Mẫn, đây là bác sĩ Lưu, bác sĩ Vương, chủ nhiệm Ưng, y tá trưởng Trương…”Tề Mẫn Mẫn cười chào hỏi mọi người.“Đừng tưởng cứ như vậy là thoát được.” Có người bắt đầu pha trò Hoắc Trì Viễn nâng ly rượu lên, tự mình lĩnh phạt:”Phạt ba ly rượu đi!”
Chương 211
“Chỉ có thể hứa là em!” Tề Mẫn Mẫn thật sự nhìn anh.
Ba mẹ là kết hôn với tình yêu, nhưng chỉ ngắn ngủn vài năm, ngày xưa thề non hẹn biển thế nào đều vì một tiểu tam mà trở nên châm chọc. Mới trước đây cô thường nhìn thấy mẹ khóc một mình. Cô không muốn giống như mẹ, muốn chung chồng với người khác.
“Chỉ cho phép em mê luyến anh.” Hoắc Trì Viễn thật sự mổ lên môi cô, nhàn nhạt cười nói.
“Các đồng chí, lát nữa Hoắc Trì Viễn sẽ dẫn vợ sinh đẹp của hắn đến đây. Mọi người có ý kiến gì không?”
“Phạt ba chén rượu!”
“Phạt bọn họ hôn nhau trước mặt mọi người!”
“Ăn thua gì. Tôi nghĩ người đặc biệt có thể trừng trị được Hoắc Trì Viễn đã xuất hiện rồi.
“Hoắc Trì Viễn thực sự đã nói vậy sao?” Ưng Mẫn mất mát nhìn bác sĩ Lưu.
Bác sĩ Lưu lập tức gật đầu:”Tuyệt đối chính xác! Chủ nhiệm Ưng, cô cũng không còn nhỏ nữa, nên lo đi tim người đàn ông tốt đi.”
“Đàn ông tốt?” Ưng Mẫn nở nụ cười mỉa mai, “Còn có người đàn ông tốt sao?”
Ngoài Hoắc Trì Viễn ra, trên đời này không còn một người đàn ông tử tế nào đáng để lọt vào mắt cô.
Đôi khi cô cũng muốn quên Hoắc Trì Viễn đi, anh vốn chỉ coi mình là đồng nghiệp, nhưng đó chỉ là ý muốn tức thời. Khi tỉnh táo lại cô liền vứt cái ý nghĩ sẽ tìm đại một người đàn ông nào đó ra sau đầu.
Anh chính là người trong lòng cô trong một khoảng thời gian rất dài.
Hôm nay, sau khi nghe tin Hoắc Trì Viễn thật sự đã kết hôn, cô lại thẫn thờ.
Cô kiên trì như vậy cuối cùng có ý nghĩa gì?
Hoắc Trì Viễn căn bản không cần cô.
“Chủ nhiệm Ưng, trước mặt cô chẳng phải là một người đàn ông tuyệt thế sao?” Bác sĩ Lưu chỉ vào chính mình, nửa đùa nửa thật nói.
“Bác sĩ Lưu, anh muốn theo đuổi tôi sao?” Ưng Mẫn kinh ngạc nhìn bác sĩ Lưu.
“Cô cứ cho là thế đi.” Bác sĩ Lưu đột nhiên nghiêm túc trả lời.
“Chúng ta không có tình cảm đó. Tôi…” Ưng Mẫn đang muốn cự tuyệt bác sĩ Lưu, liền nhìn thấy Hoắc Trì Viễn dắt theo một cô gái trẻ xinh đẹp bước vào. Cô lập tức đứng dậy nghênh đón, hoàn thoàn quên mất bác sĩ Lưu.
“Hoắc Trì Viễn, mọi người đang nói đến anh đấy.” Ưng Mẫn đẩy kính gọng vàng, bên trong nhã nhặn cười nói:”Vị này chính là Hoắc phu nhân sao? Thật hân hạnh!”
“Xin chào!” Tề Mẫn Mẫn tươi cười ngọt ngào chìa tay ra muốn bắt tay đối phương. Nhưng Ưng Mẫn vốn không để ý đến Tề Mẫn Mẫn, chưa nói năng gì đã đi đến khoác tay Hoắc Trì Viễn:”Hoắc Trì Viễn, anh kết hôn cũng chưa nói cho chúng tôi biết một tiếng. Phải phạt!”
Tề Mẫn Mẫn bất mãn nhìn Ưng Mẫn đang khoác tay Hoắc Trì Viễn, trong lòng vang lên cảnh báo: Nơi này có biến!
“Phạt cái gì?” Hoắc Trì Viễn thản nhiên rút tay ra khỏi tay Ưng Mẫn, cười nói.
Lúc này, mọi người bắt đầu ồn ào:”Hôn say đăm trong 30 phút!”
“Mấy người đừng có dọa vợ tôi.” Hoắc Trì Viễn cười kéo Tề Mẫn Mẫn đến bên cạnh, bắt đầu giới thiệu cô,”Tề Mẫn Mẫn, đây là bác sĩ Lưu, bác sĩ Vương, chủ nhiệm Ưng, y tá trưởng Trương…”
Tề Mẫn Mẫn cười chào hỏi mọi người.
“Đừng tưởng cứ như vậy là thoát được.” Có người bắt đầu pha trò Hoắc Trì Viễn nâng ly rượu lên, tự mình lĩnh phạt:”Phạt ba ly rượu đi!”
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 211“Chỉ có thể hứa là em!” Tề Mẫn Mẫn thật sự nhìn anh.Ba mẹ là kết hôn với tình yêu, nhưng chỉ ngắn ngủn vài năm, ngày xưa thề non hẹn biển thế nào đều vì một tiểu tam mà trở nên châm chọc. Mới trước đây cô thường nhìn thấy mẹ khóc một mình. Cô không muốn giống như mẹ, muốn chung chồng với người khác.“Chỉ cho phép em mê luyến anh.” Hoắc Trì Viễn thật sự mổ lên môi cô, nhàn nhạt cười nói.“Các đồng chí, lát nữa Hoắc Trì Viễn sẽ dẫn vợ sinh đẹp của hắn đến đây. Mọi người có ý kiến gì không?”“Phạt ba chén rượu!”“Phạt bọn họ hôn nhau trước mặt mọi người!”“Ăn thua gì. Tôi nghĩ người đặc biệt có thể trừng trị được Hoắc Trì Viễn đã xuất hiện rồi.“Hoắc Trì Viễn thực sự đã nói vậy sao?” Ưng Mẫn mất mát nhìn bác sĩ Lưu.Bác sĩ Lưu lập tức gật đầu:”Tuyệt đối chính xác! Chủ nhiệm Ưng, cô cũng không còn nhỏ nữa, nên lo đi tim người đàn ông tốt đi.”“Đàn ông tốt?” Ưng Mẫn nở nụ cười mỉa mai, “Còn có người đàn ông tốt sao?”Ngoài Hoắc Trì Viễn ra, trên đời này không còn một người đàn ông tử tế nào đáng để lọt vào mắt cô.Đôi khi cô cũng muốn quên Hoắc Trì Viễn đi, anh vốn chỉ coi mình là đồng nghiệp, nhưng đó chỉ là ý muốn tức thời. Khi tỉnh táo lại cô liền vứt cái ý nghĩ sẽ tìm đại một người đàn ông nào đó ra sau đầu.Anh chính là người trong lòng cô trong một khoảng thời gian rất dài.Hôm nay, sau khi nghe tin Hoắc Trì Viễn thật sự đã kết hôn, cô lại thẫn thờ.Cô kiên trì như vậy cuối cùng có ý nghĩa gì?Hoắc Trì Viễn căn bản không cần cô.“Chủ nhiệm Ưng, trước mặt cô chẳng phải là một người đàn ông tuyệt thế sao?” Bác sĩ Lưu chỉ vào chính mình, nửa đùa nửa thật nói.“Bác sĩ Lưu, anh muốn theo đuổi tôi sao?” Ưng Mẫn kinh ngạc nhìn bác sĩ Lưu.“Cô cứ cho là thế đi.” Bác sĩ Lưu đột nhiên nghiêm túc trả lời.“Chúng ta không có tình cảm đó. Tôi…” Ưng Mẫn đang muốn cự tuyệt bác sĩ Lưu, liền nhìn thấy Hoắc Trì Viễn dắt theo một cô gái trẻ xinh đẹp bước vào. Cô lập tức đứng dậy nghênh đón, hoàn thoàn quên mất bác sĩ Lưu.“Hoắc Trì Viễn, mọi người đang nói đến anh đấy.” Ưng Mẫn đẩy kính gọng vàng, bên trong nhã nhặn cười nói:”Vị này chính là Hoắc phu nhân sao? Thật hân hạnh!”“Xin chào!” Tề Mẫn Mẫn tươi cười ngọt ngào chìa tay ra muốn bắt tay đối phương. Nhưng Ưng Mẫn vốn không để ý đến Tề Mẫn Mẫn, chưa nói năng gì đã đi đến khoác tay Hoắc Trì Viễn:”Hoắc Trì Viễn, anh kết hôn cũng chưa nói cho chúng tôi biết một tiếng. Phải phạt!”Tề Mẫn Mẫn bất mãn nhìn Ưng Mẫn đang khoác tay Hoắc Trì Viễn, trong lòng vang lên cảnh báo: Nơi này có biến!“Phạt cái gì?” Hoắc Trì Viễn thản nhiên rút tay ra khỏi tay Ưng Mẫn, cười nói.Lúc này, mọi người bắt đầu ồn ào:”Hôn say đăm trong 30 phút!”“Mấy người đừng có dọa vợ tôi.” Hoắc Trì Viễn cười kéo Tề Mẫn Mẫn đến bên cạnh, bắt đầu giới thiệu cô,”Tề Mẫn Mẫn, đây là bác sĩ Lưu, bác sĩ Vương, chủ nhiệm Ưng, y tá trưởng Trương…”Tề Mẫn Mẫn cười chào hỏi mọi người.“Đừng tưởng cứ như vậy là thoát được.” Có người bắt đầu pha trò Hoắc Trì Viễn nâng ly rượu lên, tự mình lĩnh phạt:”Phạt ba ly rượu đi!”