"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 729
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vì Chu Tình có quyền thế rất lớn trong nhà họ Diệp, nên bà ta đã từng giáo huấn Diệp Thục Trân trước mặt mọi người, vì thế đến bây giờ Diệp Thục Trân vẫn mang mối thù này trong lòng! “Chó mất chủ?” Chu Tình lạnh lùng cười, giơ tay tát thẳng vào mặt Diệp Thục Trân. “Bốp!” Cái tát kêu giòn giã, đã cách nhiều năm như vậy rồi, nhưng Chu Tình lại lần nữa tát Diệp Thục Trân trước mặt đông đảo mọi người! Diệp Thục Trân tức tối cau chặt mày, nạt nộ: “Đã tới lúc này rồi, mà chị lại dám tát tôi, ai cho chị cái gan đấy hả?” “Một ngày còn chưa phân rõ thắng thua thì tôi vẫn là nữ chủ đương gia của nhà họ Diệp, cô nói xem ai là người cho tôi lá gan đấy chứ?”, Chu Tình lạnh lùng nói. Diệp Thục Trân dám mắng chửi Chu Tình, thì bà ta hoàn toàn dám cho người thi hành gia quy đối với Diệp Thục Trân trước mặt tất cả mọi người! “Chị...”, Diệp Thục Trân tức điên người, nhưng bà ta không dám đánh lại, một khi chọc giận Chu Tình, để bà ta dùng tới quyền lực của mình thì ngay cả Diệp Chấn Đình cũng không thể nói được gì. Bằng không sẽ vấp phải sự phản đối kịch liệt từ phía bên chi của Diệp Chấn Hà. Nếu như hai bên quyết đấu tới cùng thì nhà họ Diệp sẽ tan tác, đây không phải là điều Diệp Chấn Đình mong muốn! Và đây cũng là điểm chung giữa hai anh em Diệp Chấn Hà và Diệp Chấn Đình, cả hai đều không muốn để nhà họ Diệp bị chia rẽ hoàn toàn! Cố gằng đè cơn giận xuống, Diệp Thục Trân thấp giọng nói: “Chu Tình, thằng con của chị nhất định sẽ bại trong tay Tử Long, đợi tới lúc các người bị đuổi ra khỏi nhà rồi, tôi nhất định sẽ không tha cho nó!” “Hừ, đợi kết quả cuối cùng rồi hẵng nói!”, Chu Tình lạnh lùng nói, kéo Diệp Vi Vi sang một phía. Diệp Thục Trân hằn học nhìn Chu Tình, hận một nỗi không thể bẻ xương bà ta đốt thành tro! Bên ngoài sân, Diệp Tử Long hất tung Diệp Phàm bằng một cú đấm, giở giọng nói: “Diệp Phàm, tao thấy ý kiến của cô cũng không tồi đâu, chỉ cần mày quỳ xuống, chui qua háng tao, thì Diệp Tử Long tao sẽ tha cho mày một lần, thế nào?” “Được thôi, chỉ cần mày có đủ thực lực!” Diệp Phàm bình thản nói, lần này anh chủ động đánh trước chứ không nhường Diệp Tử Long. Bởi vì, anh phát hiện ra một điều, sức mạnh này của Diệp Tử Long không thuộc về hắn ta. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, sức mạnh của Diệp Tử Long đã tăng vọt tới mức có thể đối kháng cùng với anh, thậm chí còn áp đảo cả anh. Thế nhưng, nó lại có một điểm yếu chí mạng! Diệp Tử Long chưa quen với sức mạnh mới, mọi đòn đánh đều dốc toàn lực tiến công, tuy Diệp Phàm bị đánh phải liên tục lùi lại, nhưng anh không hề hoảng loạn. Ngược lại, anh lại càng kiên định hơn! Còn Diệp Tử Long trong lòng vẫn đang dương dương tự đắc không hề phát hiện ra điều đó, mà vẫn buông lời ngông cuồng bắt Diệp Phà phải chui qua đũng quần của mình để chịu nhục!
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vì Chu Tình có quyền thế rất lớn trong nhà họ Diệp, nên bà ta đã từng giáo huấn Diệp Thục Trân trước mặt mọi người, vì thế đến bây giờ Diệp Thục Trân vẫn mang mối thù này trong lòng! “Chó mất chủ?” Chu Tình lạnh lùng cười, giơ tay tát thẳng vào mặt Diệp Thục Trân. “Bốp!” Cái tát kêu giòn giã, đã cách nhiều năm như vậy rồi, nhưng Chu Tình lại lần nữa tát Diệp Thục Trân trước mặt đông đảo mọi người! Diệp Thục Trân tức tối cau chặt mày, nạt nộ: “Đã tới lúc này rồi, mà chị lại dám tát tôi, ai cho chị cái gan đấy hả?” “Một ngày còn chưa phân rõ thắng thua thì tôi vẫn là nữ chủ đương gia của nhà họ Diệp, cô nói xem ai là người cho tôi lá gan đấy chứ?”, Chu Tình lạnh lùng nói. Diệp Thục Trân dám mắng chửi Chu Tình, thì bà ta hoàn toàn dám cho người thi hành gia quy đối với Diệp Thục Trân trước mặt tất cả mọi người! “Chị...”, Diệp Thục Trân tức điên người, nhưng bà ta không dám đánh lại, một khi chọc giận Chu Tình, để bà ta dùng tới quyền lực của mình thì ngay cả Diệp Chấn Đình cũng không thể nói được gì. Bằng không sẽ vấp phải sự phản đối kịch liệt từ phía bên chi của Diệp Chấn Hà. Nếu như hai bên quyết đấu tới cùng thì nhà họ Diệp sẽ tan tác, đây không phải là điều Diệp Chấn Đình mong muốn! Và đây cũng là điểm chung giữa hai anh em Diệp Chấn Hà và Diệp Chấn Đình, cả hai đều không muốn để nhà họ Diệp bị chia rẽ hoàn toàn! Cố gằng đè cơn giận xuống, Diệp Thục Trân thấp giọng nói: “Chu Tình, thằng con của chị nhất định sẽ bại trong tay Tử Long, đợi tới lúc các người bị đuổi ra khỏi nhà rồi, tôi nhất định sẽ không tha cho nó!” “Hừ, đợi kết quả cuối cùng rồi hẵng nói!”, Chu Tình lạnh lùng nói, kéo Diệp Vi Vi sang một phía. Diệp Thục Trân hằn học nhìn Chu Tình, hận một nỗi không thể bẻ xương bà ta đốt thành tro! Bên ngoài sân, Diệp Tử Long hất tung Diệp Phàm bằng một cú đấm, giở giọng nói: “Diệp Phàm, tao thấy ý kiến của cô cũng không tồi đâu, chỉ cần mày quỳ xuống, chui qua háng tao, thì Diệp Tử Long tao sẽ tha cho mày một lần, thế nào?” “Được thôi, chỉ cần mày có đủ thực lực!” Diệp Phàm bình thản nói, lần này anh chủ động đánh trước chứ không nhường Diệp Tử Long. Bởi vì, anh phát hiện ra một điều, sức mạnh này của Diệp Tử Long không thuộc về hắn ta. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, sức mạnh của Diệp Tử Long đã tăng vọt tới mức có thể đối kháng cùng với anh, thậm chí còn áp đảo cả anh. Thế nhưng, nó lại có một điểm yếu chí mạng! Diệp Tử Long chưa quen với sức mạnh mới, mọi đòn đánh đều dốc toàn lực tiến công, tuy Diệp Phàm bị đánh phải liên tục lùi lại, nhưng anh không hề hoảng loạn. Ngược lại, anh lại càng kiên định hơn! Còn Diệp Tử Long trong lòng vẫn đang dương dương tự đắc không hề phát hiện ra điều đó, mà vẫn buông lời ngông cuồng bắt Diệp Phà phải chui qua đũng quần của mình để chịu nhục!
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vì Chu Tình có quyền thế rất lớn trong nhà họ Diệp, nên bà ta đã từng giáo huấn Diệp Thục Trân trước mặt mọi người, vì thế đến bây giờ Diệp Thục Trân vẫn mang mối thù này trong lòng! “Chó mất chủ?” Chu Tình lạnh lùng cười, giơ tay tát thẳng vào mặt Diệp Thục Trân. “Bốp!” Cái tát kêu giòn giã, đã cách nhiều năm như vậy rồi, nhưng Chu Tình lại lần nữa tát Diệp Thục Trân trước mặt đông đảo mọi người! Diệp Thục Trân tức tối cau chặt mày, nạt nộ: “Đã tới lúc này rồi, mà chị lại dám tát tôi, ai cho chị cái gan đấy hả?” “Một ngày còn chưa phân rõ thắng thua thì tôi vẫn là nữ chủ đương gia của nhà họ Diệp, cô nói xem ai là người cho tôi lá gan đấy chứ?”, Chu Tình lạnh lùng nói. Diệp Thục Trân dám mắng chửi Chu Tình, thì bà ta hoàn toàn dám cho người thi hành gia quy đối với Diệp Thục Trân trước mặt tất cả mọi người! “Chị...”, Diệp Thục Trân tức điên người, nhưng bà ta không dám đánh lại, một khi chọc giận Chu Tình, để bà ta dùng tới quyền lực của mình thì ngay cả Diệp Chấn Đình cũng không thể nói được gì. Bằng không sẽ vấp phải sự phản đối kịch liệt từ phía bên chi của Diệp Chấn Hà. Nếu như hai bên quyết đấu tới cùng thì nhà họ Diệp sẽ tan tác, đây không phải là điều Diệp Chấn Đình mong muốn! Và đây cũng là điểm chung giữa hai anh em Diệp Chấn Hà và Diệp Chấn Đình, cả hai đều không muốn để nhà họ Diệp bị chia rẽ hoàn toàn! Cố gằng đè cơn giận xuống, Diệp Thục Trân thấp giọng nói: “Chu Tình, thằng con của chị nhất định sẽ bại trong tay Tử Long, đợi tới lúc các người bị đuổi ra khỏi nhà rồi, tôi nhất định sẽ không tha cho nó!” “Hừ, đợi kết quả cuối cùng rồi hẵng nói!”, Chu Tình lạnh lùng nói, kéo Diệp Vi Vi sang một phía. Diệp Thục Trân hằn học nhìn Chu Tình, hận một nỗi không thể bẻ xương bà ta đốt thành tro! Bên ngoài sân, Diệp Tử Long hất tung Diệp Phàm bằng một cú đấm, giở giọng nói: “Diệp Phàm, tao thấy ý kiến của cô cũng không tồi đâu, chỉ cần mày quỳ xuống, chui qua háng tao, thì Diệp Tử Long tao sẽ tha cho mày một lần, thế nào?” “Được thôi, chỉ cần mày có đủ thực lực!” Diệp Phàm bình thản nói, lần này anh chủ động đánh trước chứ không nhường Diệp Tử Long. Bởi vì, anh phát hiện ra một điều, sức mạnh này của Diệp Tử Long không thuộc về hắn ta. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, sức mạnh của Diệp Tử Long đã tăng vọt tới mức có thể đối kháng cùng với anh, thậm chí còn áp đảo cả anh. Thế nhưng, nó lại có một điểm yếu chí mạng! Diệp Tử Long chưa quen với sức mạnh mới, mọi đòn đánh đều dốc toàn lực tiến công, tuy Diệp Phàm bị đánh phải liên tục lùi lại, nhưng anh không hề hoảng loạn. Ngược lại, anh lại càng kiên định hơn! Còn Diệp Tử Long trong lòng vẫn đang dương dương tự đắc không hề phát hiện ra điều đó, mà vẫn buông lời ngông cuồng bắt Diệp Phà phải chui qua đũng quần của mình để chịu nhục!