Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 422

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 422“Đúng ạ! Đã về được hai ba ngày rồi. Sáng sớm hôm qua anh ấy còn gọi con tiêm thuốc hạ sốt cho chị dâu nhỏ.” Hoắc Nhiên gật gật đầu.Từ sau khi biết Tề Mẫn Mẫn là hung thủ vụ tai nạn năm đó, anh liền lo lắng về chuyện tình cảm của hai người đó.Anh rất hiểu Hoắc trì Viễn, tính tình cố chấp, vô cùng cố chấp! Nếu đã quyết định điều gì thì tuyệt đối không thay đổi.Yêu một người như vậy.Chỉ sợ hận cũng sẽ như thế.Anh là em trai, chỉ có thể cầu nguyện cho nhân vật chính là Tề Mẫn Mẫn bình an vượt qua.Chu Cầm nghe được lời của con trai, lập tức nghiêm mặt nói:”Con trai ngoan! Để xem mẹ sẽ trừng trị nó như thế nào!”Lúc trước đã chọn được ngày tốt để kết hôn, đang đợi phát thiệp cưới thì Hoắc trì Viễn đột nhiên mất tích. Bà lúc ấy thực sự giận điên lên. Họ hàng nhiều như vậy, ngay cả việc sắp xếp ghê ngồi bà đã lo đâu vào đấy, vậy mà chú rể lại không biết Sở Tống ra sao.May mà bà còn chưa gửi thiệp mời, bằng không thì không biết phải giải thích ra sao “Mẹ, trước mắt tốt nhất đừng quấy rầy bọn họ. Đúng lúc chị dâu nhỏ sốt cao, không chừng cả hai người đang rất bận rộn.” Hoắc Nhiên tà tà cười nói.Lúc này, bà nội Hoắc đẩy xe lăn từ phòng ngủ đi ra:”Tiểu Nhiên, cháu nói ai bị bệnh?”“Chị dâu nhỏ.” Hoắc trì Viễn nhún vai,”Anh của cháu đang rất sốt ruột.”“Vậy sao? Vậy là tốt rồi! Mẹ phải thiết kế lại tiệc cưới một chút.” Chu Cầm xoay người lên lầu.“Phải!” Hoắc Nhiên giơ ngón cái về phía mẹ, gật đầu đồng ý.“Nha đầu sốt rất cao đúng không?” Bà nội Hoắc sốt ruột hỏi Hoắc Nhiên.“Hơn ba mươi chín độ.” Hoắc Nhiên đẩy xe lăn của bà nội vào phòng khách, trấn an nói,”Bà nội đừng lo lắng, anh của cháu đã cho chị ấy uống thuốc hạ sốt rồi.”“Gọi điện cho Hoắc trì Viễn, bảo nó đưa Tề Mẫn Mẫn về đây.” Bà nội Hoắc đau lòng nói,”Lần này nó đi hơn một háng, gạt cháu dâu bà sang một bên.”Mấy ngày nay, Hoắc trì Viễn biến mất không thấy đâu, cứ như đang bốc hỏa. Ngược lại Tề Mẫn Mẫn chịu đựng khổ sở không nói, cứ rảnh là lại về đây làm cho bà vui vẻ.Đứa nhỏ như vậy, bà sao có thể không thương!Hiện giờ bà đã coi Tề Mẫn Mẫn quan trọng giống như Hoắc Tương vậy!“Bà nội, là bà bảo cháu gọi điện thoại. Nếu anh cháu có tức giận, bà nhớ làm chứng cho cháu nhé.” Hoắc Nhiên ôm cổ bà nội làm nũng nói.Người ta nói “Tiểu biệt thắng tân hôn”, đây là lần đầu tiên anh cả và Tề Mẫn Mẫn xa nhau lâu như vậy!Anh không tin anh mình có thể làm như Liễu Hạ Huệ.“Muốn cháu đánh thì phải đánh thật mạnh!” Bà nội Hoắc ra lệnh tràn ngập uy nghiêm.“Tuân lệnh!” Hoắc Nhiên kính lễ với bà nội xong liền cười cầm điện thoại lên, bấm dãy số của Hoắc trì Viễn.Tín hiệu vang lên nhưng nửa ngày chẳng có ai bắt máy, Hoắc Nhiên nhún nhún vai với bà nội:”Hôm nay chưa chắc đã đánh được bà ạ.”“Cháu mới thử có một lần đã thôi rồi?” Bà nội Hoắc không hờn giận trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên.

Chương 422

“Đúng ạ! Đã về được hai ba ngày rồi. Sáng sớm hôm qua anh ấy còn gọi con tiêm thuốc hạ sốt cho chị dâu nhỏ.” Hoắc Nhiên gật gật đầu.

Từ sau khi biết Tề Mẫn Mẫn là hung thủ vụ tai nạn năm đó, anh liền lo lắng về chuyện tình cảm của hai người đó.

Anh rất hiểu Hoắc trì Viễn, tính tình cố chấp, vô cùng cố chấp! Nếu đã quyết định điều gì thì tuyệt đối không thay đổi.

Yêu một người như vậy.

Chỉ sợ hận cũng sẽ như thế.

Anh là em trai, chỉ có thể cầu nguyện cho nhân vật chính là Tề Mẫn Mẫn bình an vượt qua.

Chu Cầm nghe được lời của con trai, lập tức nghiêm mặt nói:”Con trai ngoan! Để xem mẹ sẽ trừng trị nó như thế nào!”

Lúc trước đã chọn được ngày tốt để kết hôn, đang đợi phát thiệp cưới thì Hoắc trì Viễn đột nhiên mất tích. Bà lúc ấy thực sự giận điên lên. Họ hàng nhiều như vậy, ngay cả việc sắp xếp ghê ngồi bà đã lo đâu vào đấy, vậy mà chú rể lại không biết Sở Tống ra sao.

May mà bà còn chưa gửi thiệp mời, bằng không thì không biết phải giải thích ra sao “Mẹ, trước mắt tốt nhất đừng quấy rầy bọn họ. Đúng lúc chị dâu nhỏ sốt cao, không chừng cả hai người đang rất bận rộn.” Hoắc Nhiên tà tà cười nói.

Lúc này, bà nội Hoắc đẩy xe lăn từ phòng ngủ đi ra:”Tiểu Nhiên, cháu nói ai bị bệnh?”

“Chị dâu nhỏ.” Hoắc trì Viễn nhún vai,”Anh của cháu đang rất sốt ruột.”

“Vậy sao? Vậy là tốt rồi! Mẹ phải thiết kế lại tiệc cưới một chút.” Chu Cầm xoay người lên lầu.

“Phải!” Hoắc Nhiên giơ ngón cái về phía mẹ, gật đầu đồng ý.

“Nha đầu sốt rất cao đúng không?” Bà nội Hoắc sốt ruột hỏi Hoắc Nhiên.

“Hơn ba mươi chín độ.” Hoắc Nhiên đẩy xe lăn của bà nội vào phòng khách, trấn an nói,”Bà nội đừng lo lắng, anh của cháu đã cho chị ấy uống thuốc hạ sốt rồi.”

“Gọi điện cho Hoắc trì Viễn, bảo nó đưa Tề Mẫn Mẫn về đây.” Bà nội Hoắc đau lòng nói,”Lần này nó đi hơn một háng, gạt cháu dâu bà sang một bên.”

Mấy ngày nay, Hoắc trì Viễn biến mất không thấy đâu, cứ như đang bốc hỏa. Ngược lại Tề Mẫn Mẫn chịu đựng khổ sở không nói, cứ rảnh là lại về đây làm cho bà vui vẻ.

Đứa nhỏ như vậy, bà sao có thể không thương!

Hiện giờ bà đã coi Tề Mẫn Mẫn quan trọng giống như Hoắc Tương vậy!

“Bà nội, là bà bảo cháu gọi điện thoại. Nếu anh cháu có tức giận, bà nhớ làm chứng cho cháu nhé.” Hoắc Nhiên ôm cổ bà nội làm nũng nói.

Người ta nói “Tiểu biệt thắng tân hôn”, đây là lần đầu tiên anh cả và Tề Mẫn Mẫn xa nhau lâu như vậy!

Anh không tin anh mình có thể làm như Liễu Hạ Huệ.

“Muốn cháu đánh thì phải đánh thật mạnh!” Bà nội Hoắc ra lệnh tràn ngập uy nghiêm.

“Tuân lệnh!” Hoắc Nhiên kính lễ với bà nội xong liền cười cầm điện thoại lên, bấm dãy số của Hoắc trì Viễn.

Tín hiệu vang lên nhưng nửa ngày chẳng có ai bắt máy, Hoắc Nhiên nhún nhún vai với bà nội:”Hôm nay chưa chắc đã đánh được bà ạ.”

“Cháu mới thử có một lần đã thôi rồi?” Bà nội Hoắc không hờn giận trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 422“Đúng ạ! Đã về được hai ba ngày rồi. Sáng sớm hôm qua anh ấy còn gọi con tiêm thuốc hạ sốt cho chị dâu nhỏ.” Hoắc Nhiên gật gật đầu.Từ sau khi biết Tề Mẫn Mẫn là hung thủ vụ tai nạn năm đó, anh liền lo lắng về chuyện tình cảm của hai người đó.Anh rất hiểu Hoắc trì Viễn, tính tình cố chấp, vô cùng cố chấp! Nếu đã quyết định điều gì thì tuyệt đối không thay đổi.Yêu một người như vậy.Chỉ sợ hận cũng sẽ như thế.Anh là em trai, chỉ có thể cầu nguyện cho nhân vật chính là Tề Mẫn Mẫn bình an vượt qua.Chu Cầm nghe được lời của con trai, lập tức nghiêm mặt nói:”Con trai ngoan! Để xem mẹ sẽ trừng trị nó như thế nào!”Lúc trước đã chọn được ngày tốt để kết hôn, đang đợi phát thiệp cưới thì Hoắc trì Viễn đột nhiên mất tích. Bà lúc ấy thực sự giận điên lên. Họ hàng nhiều như vậy, ngay cả việc sắp xếp ghê ngồi bà đã lo đâu vào đấy, vậy mà chú rể lại không biết Sở Tống ra sao.May mà bà còn chưa gửi thiệp mời, bằng không thì không biết phải giải thích ra sao “Mẹ, trước mắt tốt nhất đừng quấy rầy bọn họ. Đúng lúc chị dâu nhỏ sốt cao, không chừng cả hai người đang rất bận rộn.” Hoắc Nhiên tà tà cười nói.Lúc này, bà nội Hoắc đẩy xe lăn từ phòng ngủ đi ra:”Tiểu Nhiên, cháu nói ai bị bệnh?”“Chị dâu nhỏ.” Hoắc trì Viễn nhún vai,”Anh của cháu đang rất sốt ruột.”“Vậy sao? Vậy là tốt rồi! Mẹ phải thiết kế lại tiệc cưới một chút.” Chu Cầm xoay người lên lầu.“Phải!” Hoắc Nhiên giơ ngón cái về phía mẹ, gật đầu đồng ý.“Nha đầu sốt rất cao đúng không?” Bà nội Hoắc sốt ruột hỏi Hoắc Nhiên.“Hơn ba mươi chín độ.” Hoắc Nhiên đẩy xe lăn của bà nội vào phòng khách, trấn an nói,”Bà nội đừng lo lắng, anh của cháu đã cho chị ấy uống thuốc hạ sốt rồi.”“Gọi điện cho Hoắc trì Viễn, bảo nó đưa Tề Mẫn Mẫn về đây.” Bà nội Hoắc đau lòng nói,”Lần này nó đi hơn một háng, gạt cháu dâu bà sang một bên.”Mấy ngày nay, Hoắc trì Viễn biến mất không thấy đâu, cứ như đang bốc hỏa. Ngược lại Tề Mẫn Mẫn chịu đựng khổ sở không nói, cứ rảnh là lại về đây làm cho bà vui vẻ.Đứa nhỏ như vậy, bà sao có thể không thương!Hiện giờ bà đã coi Tề Mẫn Mẫn quan trọng giống như Hoắc Tương vậy!“Bà nội, là bà bảo cháu gọi điện thoại. Nếu anh cháu có tức giận, bà nhớ làm chứng cho cháu nhé.” Hoắc Nhiên ôm cổ bà nội làm nũng nói.Người ta nói “Tiểu biệt thắng tân hôn”, đây là lần đầu tiên anh cả và Tề Mẫn Mẫn xa nhau lâu như vậy!Anh không tin anh mình có thể làm như Liễu Hạ Huệ.“Muốn cháu đánh thì phải đánh thật mạnh!” Bà nội Hoắc ra lệnh tràn ngập uy nghiêm.“Tuân lệnh!” Hoắc Nhiên kính lễ với bà nội xong liền cười cầm điện thoại lên, bấm dãy số của Hoắc trì Viễn.Tín hiệu vang lên nhưng nửa ngày chẳng có ai bắt máy, Hoắc Nhiên nhún nhún vai với bà nội:”Hôm nay chưa chắc đã đánh được bà ạ.”“Cháu mới thử có một lần đã thôi rồi?” Bà nội Hoắc không hờn giận trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên.

Chương 422