Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 508
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 508Hoắc Nhiên đột nhiên túm lấy Hoắc trì Viễn, đưa cho anh một cái bình nhỏ có một dầu màu vàng nhạt:”Em nghe Hoắc Tương nói anh ở trong phòng thay quần áo….hahaha….Em sợ anh mãnh liệt quá sẽ làm chị dâu nhỏ bị thương. Cầm lấy.”“Cái gì?” Hoắc trì Viễn kỳ quái nhìn cái bình trong tay.“Dầu. Có thể làm….” Hoắc Nhiên thấp giọng thì thầm bên tai Hoắc trì Viễn xong liền cười xoay người chạy đi.“Tiểu tử thối! đúng là chuyên gia trong lĩnh vực này!” Hoắc trì Viễn nhìn bình dầu trong tay, bất đắc dĩ thầm nghĩ.Tề Mẫn Mẫn tò mò hỏi:”Cái gì vậy?”“Là thứ giúp em không bị thương.” Hoắc trì Viễn bỏ bình vào túi quần rồi ta tà cười cười.Hoắc trì Viễn tươi cười làm cho Tề Mẫn Mẫn đột nhiên hiểu ra, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hồng lên một chút.Xấu xa!Hoắc trì Viễn thưởng thức gương mặt kiều diễm của Tề Mẫn Mẫn, đôi môi mỏng không kìm chế nhếch lên.Vợ bé nhỏ của anh, thật sự rất thuần khiết.Suốt đường đi, Tề Mẫn Mẫn đều ngồi nghiêm chỉnh, ngượng ngùng trêu chọc Hoắc trì Viễn.Xe vừa dừng lại, cô liền nhảy xuống xe chạy lên lầu, nhanh chân trốn trong nhà tắm.Hoắc trì Viễn khóa xe, bước đi trầm ổn lên lầu.Một giờ sau, Hoắc trì Viễn đến trước cửa nhà tắm, dùng sức gõ hai cái:”Nha đầu, tắm xong chưa?”Tề Mẫn Mẫn trong bồn tắm ngồi thẳng lên, hồi hộp nói:”Còn….còn chưa xong…”“Anh giúp em tắm.” Hoắc trì Viễn lấy chìa khóa ra, thoải mái mở cửa nhà vệ sinh, cười mờ ám bước vào, rồi đóng cửa lại như cũ.Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt trừng mắt nhìn Hoắc trì Viễn:”Anh đi ra ngoài đi! Em tự làm là được rồi!”Hoắc trì Viễn cởi áo ngủ, bước vào bồn tắm lớn nói:”Em để anh chờ rõ lâu. Phải phạt!”“Em….Em tự làm được mà!” Tề Mẫn Mẫn muốn bước ra ngoài nhưng lại bị Hoắc trì Viễn ôm ngang người chặn lại.“Nha đầu, đêm còn rất dài. Em cứ từ từ hưởng thủ đi!” Hoắc trì Viễn mê hoặc cười nói.“Cái này….lúc nãy ở phòng thay quần áo….Vẫn còn chưa đủ sao?” Tề Mẫn Mẫn mắc cỡ đỏ mặt, ngượng ngùng nói.“Em quá coi thường năng lực của anh! Anh đã kiềm chế suốt nửa tháng nay rồi!” Hoắc trì Viễn nói xong, liền áp sát Tề Mẫn Mẫn, cuồng nhiệt hôn lên đôi môi mê người của cô….Đêm thật sự rất dài, Tề Mẫn Mẫn thật sự mong nó có thể qua nhanh một chút.Sáng ngày thứ hai, Hoắc trì Viễn ôm chặt Tề Mẫn Mẫn, tự trách nói:”Nha đầu, đều tại anh. Nhưng thật sự anh không nhịn được.”“Rất đau.” Vành mắt Tề Mẫn Mẫn hồng hồng, tủi thân chu cái miệng nhỏ nhắn.“Ai bảo em đáng yêu như vậy?” Hoắc trì Viễn dùng sức hôn Tề Mẫn Mẫn một chút, vui vẻ cười nói.“Không được nói nữa!” Lần này đến lượt mặt Tề Mẫn Mẫn đỏ bừng.
Chương 508
Hoắc Nhiên đột nhiên túm lấy Hoắc trì Viễn, đưa cho anh một cái bình nhỏ có một dầu màu vàng nhạt:”Em nghe Hoắc Tương nói anh ở trong phòng thay quần áo….hahaha….Em sợ anh mãnh liệt quá sẽ làm chị dâu nhỏ bị thương. Cầm lấy.”
“Cái gì?” Hoắc trì Viễn kỳ quái nhìn cái bình trong tay.
“Dầu. Có thể làm….” Hoắc Nhiên thấp giọng thì thầm bên tai Hoắc trì Viễn xong liền cười xoay người chạy đi.
“Tiểu tử thối! đúng là chuyên gia trong lĩnh vực này!” Hoắc trì Viễn nhìn bình dầu trong tay, bất đắc dĩ thầm nghĩ.
Tề Mẫn Mẫn tò mò hỏi:”Cái gì vậy?”
“Là thứ giúp em không bị thương.” Hoắc trì Viễn bỏ bình vào túi quần rồi ta tà cười cười.
Hoắc trì Viễn tươi cười làm cho Tề Mẫn Mẫn đột nhiên hiểu ra, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hồng lên một chút.
Xấu xa!
Hoắc trì Viễn thưởng thức gương mặt kiều diễm của Tề Mẫn Mẫn, đôi môi mỏng không kìm chế nhếch lên.
Vợ bé nhỏ của anh, thật sự rất thuần khiết.
Suốt đường đi, Tề Mẫn Mẫn đều ngồi nghiêm chỉnh, ngượng ngùng trêu chọc Hoắc trì Viễn.
Xe vừa dừng lại, cô liền nhảy xuống xe chạy lên lầu, nhanh chân trốn trong nhà tắm.
Hoắc trì Viễn khóa xe, bước đi trầm ổn lên lầu.
Một giờ sau, Hoắc trì Viễn đến trước cửa nhà tắm, dùng sức gõ hai cái:”Nha đầu, tắm xong chưa?”
Tề Mẫn Mẫn trong bồn tắm ngồi thẳng lên, hồi hộp nói:”Còn….còn chưa xong…”
“Anh giúp em tắm.” Hoắc trì Viễn lấy chìa khóa ra, thoải mái mở cửa nhà vệ sinh, cười mờ ám bước vào, rồi đóng cửa lại như cũ.
Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt trừng mắt nhìn Hoắc trì Viễn:”Anh đi ra ngoài đi! Em tự làm là được rồi!”
Hoắc trì Viễn cởi áo ngủ, bước vào bồn tắm lớn nói:”Em để anh chờ rõ lâu. Phải phạt!”
“Em….Em tự làm được mà!” Tề Mẫn Mẫn muốn bước ra ngoài nhưng lại bị Hoắc trì Viễn ôm ngang người chặn lại.
“Nha đầu, đêm còn rất dài. Em cứ từ từ hưởng thủ đi!” Hoắc trì Viễn mê hoặc cười nói.
“Cái này….lúc nãy ở phòng thay quần áo….Vẫn còn chưa đủ sao?” Tề Mẫn Mẫn mắc cỡ đỏ mặt, ngượng ngùng nói.
“Em quá coi thường năng lực của anh! Anh đã kiềm chế suốt nửa tháng nay rồi!” Hoắc trì Viễn nói xong, liền áp sát Tề Mẫn Mẫn, cuồng nhiệt hôn lên đôi môi mê người của cô….
Đêm thật sự rất dài, Tề Mẫn Mẫn thật sự mong nó có thể qua nhanh một chút.
Sáng ngày thứ hai, Hoắc trì Viễn ôm chặt Tề Mẫn Mẫn, tự trách nói:”Nha đầu, đều tại anh. Nhưng thật sự anh không nhịn được.”
“Rất đau.” Vành mắt Tề Mẫn Mẫn hồng hồng, tủi thân chu cái miệng nhỏ nhắn.
“Ai bảo em đáng yêu như vậy?” Hoắc trì Viễn dùng sức hôn Tề Mẫn Mẫn một chút, vui vẻ cười nói.
“Không được nói nữa!” Lần này đến lượt mặt Tề Mẫn Mẫn đỏ bừng.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 508Hoắc Nhiên đột nhiên túm lấy Hoắc trì Viễn, đưa cho anh một cái bình nhỏ có một dầu màu vàng nhạt:”Em nghe Hoắc Tương nói anh ở trong phòng thay quần áo….hahaha….Em sợ anh mãnh liệt quá sẽ làm chị dâu nhỏ bị thương. Cầm lấy.”“Cái gì?” Hoắc trì Viễn kỳ quái nhìn cái bình trong tay.“Dầu. Có thể làm….” Hoắc Nhiên thấp giọng thì thầm bên tai Hoắc trì Viễn xong liền cười xoay người chạy đi.“Tiểu tử thối! đúng là chuyên gia trong lĩnh vực này!” Hoắc trì Viễn nhìn bình dầu trong tay, bất đắc dĩ thầm nghĩ.Tề Mẫn Mẫn tò mò hỏi:”Cái gì vậy?”“Là thứ giúp em không bị thương.” Hoắc trì Viễn bỏ bình vào túi quần rồi ta tà cười cười.Hoắc trì Viễn tươi cười làm cho Tề Mẫn Mẫn đột nhiên hiểu ra, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hồng lên một chút.Xấu xa!Hoắc trì Viễn thưởng thức gương mặt kiều diễm của Tề Mẫn Mẫn, đôi môi mỏng không kìm chế nhếch lên.Vợ bé nhỏ của anh, thật sự rất thuần khiết.Suốt đường đi, Tề Mẫn Mẫn đều ngồi nghiêm chỉnh, ngượng ngùng trêu chọc Hoắc trì Viễn.Xe vừa dừng lại, cô liền nhảy xuống xe chạy lên lầu, nhanh chân trốn trong nhà tắm.Hoắc trì Viễn khóa xe, bước đi trầm ổn lên lầu.Một giờ sau, Hoắc trì Viễn đến trước cửa nhà tắm, dùng sức gõ hai cái:”Nha đầu, tắm xong chưa?”Tề Mẫn Mẫn trong bồn tắm ngồi thẳng lên, hồi hộp nói:”Còn….còn chưa xong…”“Anh giúp em tắm.” Hoắc trì Viễn lấy chìa khóa ra, thoải mái mở cửa nhà vệ sinh, cười mờ ám bước vào, rồi đóng cửa lại như cũ.Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt trừng mắt nhìn Hoắc trì Viễn:”Anh đi ra ngoài đi! Em tự làm là được rồi!”Hoắc trì Viễn cởi áo ngủ, bước vào bồn tắm lớn nói:”Em để anh chờ rõ lâu. Phải phạt!”“Em….Em tự làm được mà!” Tề Mẫn Mẫn muốn bước ra ngoài nhưng lại bị Hoắc trì Viễn ôm ngang người chặn lại.“Nha đầu, đêm còn rất dài. Em cứ từ từ hưởng thủ đi!” Hoắc trì Viễn mê hoặc cười nói.“Cái này….lúc nãy ở phòng thay quần áo….Vẫn còn chưa đủ sao?” Tề Mẫn Mẫn mắc cỡ đỏ mặt, ngượng ngùng nói.“Em quá coi thường năng lực của anh! Anh đã kiềm chế suốt nửa tháng nay rồi!” Hoắc trì Viễn nói xong, liền áp sát Tề Mẫn Mẫn, cuồng nhiệt hôn lên đôi môi mê người của cô….Đêm thật sự rất dài, Tề Mẫn Mẫn thật sự mong nó có thể qua nhanh một chút.Sáng ngày thứ hai, Hoắc trì Viễn ôm chặt Tề Mẫn Mẫn, tự trách nói:”Nha đầu, đều tại anh. Nhưng thật sự anh không nhịn được.”“Rất đau.” Vành mắt Tề Mẫn Mẫn hồng hồng, tủi thân chu cái miệng nhỏ nhắn.“Ai bảo em đáng yêu như vậy?” Hoắc trì Viễn dùng sức hôn Tề Mẫn Mẫn một chút, vui vẻ cười nói.“Không được nói nữa!” Lần này đến lượt mặt Tề Mẫn Mẫn đỏ bừng.