Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 819
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 819Hoắc trì Viễn dùng ngày đặc biệt như vậy làm mật mã, là vì anh cảm thấy được cô rất quan trọng đối với anh sao.Là ngày bọn họ bắt đầu.Là ngày anh đặt hận thù xuống, là ngày anh thích cô, là ngày anh muốn cô là vợ của anh.Sau khi biết được mật mã Notebook của anh, nụ cười trên mặt cô không hề biến mất. cô vẫn cười ngây ngốc, nhìn màn hình sạch sẽ gọn gàng của nó.Cô cầm lấy đồ ăn vặt của mình ở trên bàn, vừa ăn vừa cười.Đây là yêu cầu xa vời cô vẫn mong chờ, hạnh phúc.Hoắc trì Viễn luôn biểu hiện ra cưng chiều với cô.Cho dù hôm nay anh không nói ra ba chữ kia thì cũng có quan hệ gì chứ.Lúc Hoắc trì Viễn trở lại văn phòng, nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn giống như con mèo nhỏ được ăn no, ngây ngô cười như đi vào cõi thần tiên. Mà trước mặt là Notebook của anh đang ở trạng thái mở.“Không nghĩ tới bị em phá giải rồi.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ nói.“Anh dùng ngày đặc biệt như thế làm mật mã, là muốn kỷ niệm cái gì?” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói.,“Em cũng hiểu được dãy số này là vì sao?” Hoắc trì Viễn ôm cô vào trong ngực, cười nói.“Công việc của anh đều xử lý xong rồi?” Tề Mẫn Mẫn quan tâm hỏi.Hoắc trì Viễn gật gật đầu:”May mắn có Trịnh Húc và Lynda, hai người bọn họ thông thạo hơn mười ngành quản lý, cho nên tất cả đều thuận lợi.”“Vậy là tốt rồi.” Tề Mẫn Mẫn yên tâm nói.Cô mặc dù là vợ anh, nhưng lạ không thể giúp được gì cho công việc của anh.“Hoắc trì Viễn….” Tề Mẫn Mẫn đột nhiên ôm chặt thắt lưng Hoắc trì Viễn.“Làm sao vậy?” Hoắc trì Viễn quan tâm hỏi.“Em nghĩ em nên về nhà.” Tề Mẫn Mẫn lưu luyến không rời nói.“Về nhà?” vẻ mặt Hoắc trì Viễn có chút mất mát.“Ừm. Hôm qua ba gọi điện nói ba nhớ em.” Tề Mẫn Mẫn mím môi nói.“Đừng vê!” Hoắc trì Viễn không đồng ý với Tề Mẫn Mẫn, dùng sức ôm chặt cô, giống như sợ buông lỏng tay cô sẽ chạy trốn.”Chúng ta không thể vì sợ bác gái trả thù mà tách nhau ra.”“Em trở về với ba ở vài ngày.” Tề Mẫn Mẫn nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn:”Anh có rảnh thì đến đón em.”Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ thở dài:”Anh sợ chờ đến khi anh rảnh rồi lại không đón được em.”“Sao lại thế? Chúng mình không ly hôn thì vẫn là vợ chồng. Ba em không có lý do trông nom em.” Tề Mẫn Mẫn không cho là đúng trả lời.“Nếu anh không xử lý tốt chuyện của bá mẫu, chưa biết chừng ba em sẽ không dễ dàng giao em cho anh.” Hoắc trì Viễn vô cùng hiểu rõ nói.”Ba không biết hôm nay em xuất viện. Em theo anh một ngày đi. Mai anh đưa em về.”Hoắc trì Viễn dùng ngữ khí thương lượng hỏi Tề Mẫn Mẫn.“Chỉ một ngày?” Tề Mẫn Mẫn giơ một ngón tay lên, nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn.
Chương 819
Hoắc trì Viễn dùng ngày đặc biệt như vậy làm mật mã, là vì anh cảm thấy được cô rất quan trọng đối với anh sao.
Là ngày bọn họ bắt đầu.
Là ngày anh đặt hận thù xuống, là ngày anh thích cô, là ngày anh muốn cô là vợ của anh.
Sau khi biết được mật mã Notebook của anh, nụ cười trên mặt cô không hề biến mất. cô vẫn cười ngây ngốc, nhìn màn hình sạch sẽ gọn gàng của nó.
Cô cầm lấy đồ ăn vặt của mình ở trên bàn, vừa ăn vừa cười.
Đây là yêu cầu xa vời cô vẫn mong chờ, hạnh phúc.
Hoắc trì Viễn luôn biểu hiện ra cưng chiều với cô.
Cho dù hôm nay anh không nói ra ba chữ kia thì cũng có quan hệ gì chứ.
Lúc Hoắc trì Viễn trở lại văn phòng, nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn giống như con mèo nhỏ được ăn no, ngây ngô cười như đi vào cõi thần tiên. Mà trước mặt là Notebook của anh đang ở trạng thái mở.
“Không nghĩ tới bị em phá giải rồi.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ nói.
“Anh dùng ngày đặc biệt như thế làm mật mã, là muốn kỷ niệm cái gì?” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói.,
“Em cũng hiểu được dãy số này là vì sao?” Hoắc trì Viễn ôm cô vào trong ngực, cười nói.
“Công việc của anh đều xử lý xong rồi?” Tề Mẫn Mẫn quan tâm hỏi.
Hoắc trì Viễn gật gật đầu:”May mắn có Trịnh Húc và Lynda, hai người bọn họ thông thạo hơn mười ngành quản lý, cho nên tất cả đều thuận lợi.”
“Vậy là tốt rồi.” Tề Mẫn Mẫn yên tâm nói.
Cô mặc dù là vợ anh, nhưng lạ không thể giúp được gì cho công việc của anh.
“Hoắc trì Viễn….” Tề Mẫn Mẫn đột nhiên ôm chặt thắt lưng Hoắc trì Viễn.
“Làm sao vậy?” Hoắc trì Viễn quan tâm hỏi.
“Em nghĩ em nên về nhà.” Tề Mẫn Mẫn lưu luyến không rời nói.
“Về nhà?” vẻ mặt Hoắc trì Viễn có chút mất mát.
“Ừm. Hôm qua ba gọi điện nói ba nhớ em.” Tề Mẫn Mẫn mím môi nói.
“Đừng vê!” Hoắc trì Viễn không đồng ý với Tề Mẫn Mẫn, dùng sức ôm chặt cô, giống như sợ buông lỏng tay cô sẽ chạy trốn.”Chúng ta không thể vì sợ bác gái trả thù mà tách nhau ra.”
“Em trở về với ba ở vài ngày.” Tề Mẫn Mẫn nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn:”Anh có rảnh thì đến đón em.”
Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ thở dài:”Anh sợ chờ đến khi anh rảnh rồi lại không đón được em.”
“Sao lại thế? Chúng mình không ly hôn thì vẫn là vợ chồng. Ba em không có lý do trông nom em.” Tề Mẫn Mẫn không cho là đúng trả lời.
“Nếu anh không xử lý tốt chuyện của bá mẫu, chưa biết chừng ba em sẽ không dễ dàng giao em cho anh.” Hoắc trì Viễn vô cùng hiểu rõ nói.”Ba không biết hôm nay em xuất viện. Em theo anh một ngày đi. Mai anh đưa em về.”
Hoắc trì Viễn dùng ngữ khí thương lượng hỏi Tề Mẫn Mẫn.
“Chỉ một ngày?” Tề Mẫn Mẫn giơ một ngón tay lên, nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 819Hoắc trì Viễn dùng ngày đặc biệt như vậy làm mật mã, là vì anh cảm thấy được cô rất quan trọng đối với anh sao.Là ngày bọn họ bắt đầu.Là ngày anh đặt hận thù xuống, là ngày anh thích cô, là ngày anh muốn cô là vợ của anh.Sau khi biết được mật mã Notebook của anh, nụ cười trên mặt cô không hề biến mất. cô vẫn cười ngây ngốc, nhìn màn hình sạch sẽ gọn gàng của nó.Cô cầm lấy đồ ăn vặt của mình ở trên bàn, vừa ăn vừa cười.Đây là yêu cầu xa vời cô vẫn mong chờ, hạnh phúc.Hoắc trì Viễn luôn biểu hiện ra cưng chiều với cô.Cho dù hôm nay anh không nói ra ba chữ kia thì cũng có quan hệ gì chứ.Lúc Hoắc trì Viễn trở lại văn phòng, nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn giống như con mèo nhỏ được ăn no, ngây ngô cười như đi vào cõi thần tiên. Mà trước mặt là Notebook của anh đang ở trạng thái mở.“Không nghĩ tới bị em phá giải rồi.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ nói.“Anh dùng ngày đặc biệt như thế làm mật mã, là muốn kỷ niệm cái gì?” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói.,“Em cũng hiểu được dãy số này là vì sao?” Hoắc trì Viễn ôm cô vào trong ngực, cười nói.“Công việc của anh đều xử lý xong rồi?” Tề Mẫn Mẫn quan tâm hỏi.Hoắc trì Viễn gật gật đầu:”May mắn có Trịnh Húc và Lynda, hai người bọn họ thông thạo hơn mười ngành quản lý, cho nên tất cả đều thuận lợi.”“Vậy là tốt rồi.” Tề Mẫn Mẫn yên tâm nói.Cô mặc dù là vợ anh, nhưng lạ không thể giúp được gì cho công việc của anh.“Hoắc trì Viễn….” Tề Mẫn Mẫn đột nhiên ôm chặt thắt lưng Hoắc trì Viễn.“Làm sao vậy?” Hoắc trì Viễn quan tâm hỏi.“Em nghĩ em nên về nhà.” Tề Mẫn Mẫn lưu luyến không rời nói.“Về nhà?” vẻ mặt Hoắc trì Viễn có chút mất mát.“Ừm. Hôm qua ba gọi điện nói ba nhớ em.” Tề Mẫn Mẫn mím môi nói.“Đừng vê!” Hoắc trì Viễn không đồng ý với Tề Mẫn Mẫn, dùng sức ôm chặt cô, giống như sợ buông lỏng tay cô sẽ chạy trốn.”Chúng ta không thể vì sợ bác gái trả thù mà tách nhau ra.”“Em trở về với ba ở vài ngày.” Tề Mẫn Mẫn nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn:”Anh có rảnh thì đến đón em.”Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ thở dài:”Anh sợ chờ đến khi anh rảnh rồi lại không đón được em.”“Sao lại thế? Chúng mình không ly hôn thì vẫn là vợ chồng. Ba em không có lý do trông nom em.” Tề Mẫn Mẫn không cho là đúng trả lời.“Nếu anh không xử lý tốt chuyện của bá mẫu, chưa biết chừng ba em sẽ không dễ dàng giao em cho anh.” Hoắc trì Viễn vô cùng hiểu rõ nói.”Ba không biết hôm nay em xuất viện. Em theo anh một ngày đi. Mai anh đưa em về.”Hoắc trì Viễn dùng ngữ khí thương lượng hỏi Tề Mẫn Mẫn.“Chỉ một ngày?” Tề Mẫn Mẫn giơ một ngón tay lên, nghiêm túc nhìn Hoắc trì Viễn.