Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 889
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 889“Chỉ cần em cao hứng, anh làm gì cũng được.” Hoắc trì Viễn dịu dàng vuốt tóc cô, cưng chiều nói.Chủ nhiệm Lưu và viện trưởng vừa mới nói cho anh, giải phẫu đã thành công hơn so với dự đoán.Nghe được anh nói, Tề Mẫn Mẫn rất cảm động.Nếu không phải là quan hệ của cô, Hoắc trì Viễn không thể phí nhiều sức lực chạy đến thành phố B để mời chuyên gia như vậy. Thành phố B, nơi đó tụ tập những chuyên gia ưu tú nhất cả nước, mời một người đã không dễ, anh lập tức mời hai người. Toàn bộ những gì anh làm đều là vì để cho cô vui vẻ.“Mời được hai vị chuyên gia cũng không dễ dàng đi?” Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, vẻ mặt sùng bái nhìn Hoắc trì Viễn.Cho dù anh là chính giới thương nghiệp, muốn mời chuyên gia ở thành phố B cũng không phải chuyện dễ.“Anh có hạnh mục họp tác với viện trưởng Tôn, còn với chủ nhiệm Lưu là quan hệ tư nhân. Mẹ của ông ấy năm đó ngã bị chiết chân, anh để Hoắc Nhiên đặc biệt bay qua để nối xowng, không để lại chút di chứng nào.” Hoắc trì Viễn nhàn nhạt cười nói với ngữ khí cực kỳ bình thường.“Em phải trở về cảm ơn anh Hoắc Nhiên.” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ nói.“Có một nửa công lao của nó.” Hoắc trì Viễn cười lại.Anh cũng không có kể công, ngược lại cười cực kỳ nhạt.“Trở về mời nó ăn mì Dương Xuân.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm cười nói.“Mì dương Xuân?” Hoắc trì Viễn hì hì một tiếng cười lên: “Nha đầu, thật là…”“Mời anh ấy ăn mì Dương Xuân đã cực kỳ nể tình.” Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo cười: “Hiện giờ anh ấy đang theo đuổi bạn thân của em, nhất định sẽ sợ em nói hết lịch sử phong lưu của anh ấy ra.”Nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn khôi phục tính tình nghịch ngợm, cười đến sáng lạn, Hoắc trì Viễn nhẹ nhàng thở ra.Vì có thể đúng lúc đuổi tới hắc Hà, anh đặc biệt mượn máy bay của bạn, đi thành phố B, khi xuống máy bay anh mới nhận được tin nhắn, biết được bệnh tình, sau đó lại dùng thời gian ngắn nhất mới đến hai vị chuyên gia nổi danh cả nước, một chút cũng không ngừng. trong lúc này vất vả vô cùng lại nhìn thấy được nụ cười rực rỡ của Tề Mẫn Mẫn, rất có giá trị.“Hoắc Nhiên thực sự đang theo đuổi Vương Giai Tuệ?” Hoắc trì Viễn có chút ngoài ý muốn, anh còn tuownrgr ằng Hoắc Nhiên vẫn giống như trước kia, chỉ là 3 phút nhiệt độ, nhiệt độ qua đi sẽ dời mục tiêu.“Nếu không thì hai ngày ba bữa anh ấy lại chạy đến nhà Giai Tuệ làm gì? Anh nghĩ anh ấy rảnh sao?” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ hỏi.“Anh không nghĩ lần này nó thật lòng.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ cười.Hoắc Nhiên muôn màu muôn vẻ, vẫn không muốn đặt xuống. nếu lần này nó là thật sự, anh sẽ giúp đỡ nó.“Em cũng không nghĩ tới, nhưng lần này anh ấy thật sự rồi. Hoắc trì Viễn, anh nói nếu như Vương Giai Tuệ gả cho anh Hoắc Nhiên, có phải là anh ấy đã chiếm tiện nghi lớn không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm ngẩng đầu, cười hỏi.“Vâng!” Hoắc trì Viễn dùng lực nhéo mũi cô, cưng chiều cười.“Xem nếu như bệnh tình của ông ngoại khỏi, em sẽ không nói bậy về anh ấy trước mặt Giai Tuệ nữa.” Tề Mẫn Mẫn cười xấu xa như tên trộm.“Nghịch ngợm!” Hoắc trì Viễn biết Tề Mẫn Mẫn sẽ không thực sự nói Hoắc Nhiên như thế, cho nên âm thanh cực kỳ nhẹ nhàng, một chút cũng không có ý tứ trách cứ.Bận rộn cả một đêm, trời sáng rất nhanh. Hoắc trì Viễn nhìn đồng hồ, nói với mọi người: “Ông ngoại cũng không có vấn đề gì nữa, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi!”
Chương 889
“Chỉ cần em cao hứng, anh làm gì cũng được.” Hoắc trì Viễn dịu dàng vuốt tóc cô, cưng chiều nói.
Chủ nhiệm Lưu và viện trưởng vừa mới nói cho anh, giải phẫu đã thành công hơn so với dự đoán.
Nghe được anh nói, Tề Mẫn Mẫn rất cảm động.
Nếu không phải là quan hệ của cô, Hoắc trì Viễn không thể phí nhiều sức lực chạy đến thành phố B để mời chuyên gia như vậy. Thành phố B, nơi đó tụ tập những chuyên gia ưu tú nhất cả nước, mời một người đã không dễ, anh lập tức mời hai người. Toàn bộ những gì anh làm đều là vì để cho cô vui vẻ.
“Mời được hai vị chuyên gia cũng không dễ dàng đi?” Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, vẻ mặt sùng bái nhìn Hoắc trì Viễn.
Cho dù anh là chính giới thương nghiệp, muốn mời chuyên gia ở thành phố B cũng không phải chuyện dễ.
“Anh có hạnh mục họp tác với viện trưởng Tôn, còn với chủ nhiệm Lưu là quan hệ tư nhân. Mẹ của ông ấy năm đó ngã bị chiết chân, anh để Hoắc Nhiên đặc biệt bay qua để nối xowng, không để lại chút di chứng nào.” Hoắc trì Viễn nhàn nhạt cười nói với ngữ khí cực kỳ bình thường.
“Em phải trở về cảm ơn anh Hoắc Nhiên.” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ nói.
“Có một nửa công lao của nó.” Hoắc trì Viễn cười lại.
Anh cũng không có kể công, ngược lại cười cực kỳ nhạt.
“Trở về mời nó ăn mì Dương Xuân.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm cười nói.
“Mì dương Xuân?” Hoắc trì Viễn hì hì một tiếng cười lên: “Nha đầu, thật là…”
“Mời anh ấy ăn mì Dương Xuân đã cực kỳ nể tình.” Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo cười: “Hiện giờ anh ấy đang theo đuổi bạn thân của em, nhất định sẽ sợ em nói hết lịch sử phong lưu của anh ấy ra.”
Nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn khôi phục tính tình nghịch ngợm, cười đến sáng lạn, Hoắc trì Viễn nhẹ nhàng thở ra.
Vì có thể đúng lúc đuổi tới hắc Hà, anh đặc biệt mượn máy bay của bạn, đi thành phố B, khi xuống máy bay anh mới nhận được tin nhắn, biết được bệnh tình, sau đó lại dùng thời gian ngắn nhất mới đến hai vị chuyên gia nổi danh cả nước, một chút cũng không ngừng. trong lúc này vất vả vô cùng lại nhìn thấy được nụ cười rực rỡ của Tề Mẫn Mẫn, rất có giá trị.
“Hoắc Nhiên thực sự đang theo đuổi Vương Giai Tuệ?” Hoắc trì Viễn có chút ngoài ý muốn, anh còn tuownrgr ằng Hoắc Nhiên vẫn giống như trước kia, chỉ là 3 phút nhiệt độ, nhiệt độ qua đi sẽ dời mục tiêu.
“Nếu không thì hai ngày ba bữa anh ấy lại chạy đến nhà Giai Tuệ làm gì? Anh nghĩ anh ấy rảnh sao?” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ hỏi.
“Anh không nghĩ lần này nó thật lòng.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ cười.
Hoắc Nhiên muôn màu muôn vẻ, vẫn không muốn đặt xuống. nếu lần này nó là thật sự, anh sẽ giúp đỡ nó.
“Em cũng không nghĩ tới, nhưng lần này anh ấy thật sự rồi. Hoắc trì Viễn, anh nói nếu như Vương Giai Tuệ gả cho anh Hoắc Nhiên, có phải là anh ấy đã chiếm tiện nghi lớn không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm ngẩng đầu, cười hỏi.
“Vâng!” Hoắc trì Viễn dùng lực nhéo mũi cô, cưng chiều cười.
“Xem nếu như bệnh tình của ông ngoại khỏi, em sẽ không nói bậy về anh ấy trước mặt Giai Tuệ nữa.” Tề Mẫn Mẫn cười xấu xa như tên trộm.
“Nghịch ngợm!” Hoắc trì Viễn biết Tề Mẫn Mẫn sẽ không thực sự nói Hoắc Nhiên như thế, cho nên âm thanh cực kỳ nhẹ nhàng, một chút cũng không có ý tứ trách cứ.
Bận rộn cả một đêm, trời sáng rất nhanh. Hoắc trì Viễn nhìn đồng hồ, nói với mọi người: “Ông ngoại cũng không có vấn đề gì nữa, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi!”
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 889“Chỉ cần em cao hứng, anh làm gì cũng được.” Hoắc trì Viễn dịu dàng vuốt tóc cô, cưng chiều nói.Chủ nhiệm Lưu và viện trưởng vừa mới nói cho anh, giải phẫu đã thành công hơn so với dự đoán.Nghe được anh nói, Tề Mẫn Mẫn rất cảm động.Nếu không phải là quan hệ của cô, Hoắc trì Viễn không thể phí nhiều sức lực chạy đến thành phố B để mời chuyên gia như vậy. Thành phố B, nơi đó tụ tập những chuyên gia ưu tú nhất cả nước, mời một người đã không dễ, anh lập tức mời hai người. Toàn bộ những gì anh làm đều là vì để cho cô vui vẻ.“Mời được hai vị chuyên gia cũng không dễ dàng đi?” Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, vẻ mặt sùng bái nhìn Hoắc trì Viễn.Cho dù anh là chính giới thương nghiệp, muốn mời chuyên gia ở thành phố B cũng không phải chuyện dễ.“Anh có hạnh mục họp tác với viện trưởng Tôn, còn với chủ nhiệm Lưu là quan hệ tư nhân. Mẹ của ông ấy năm đó ngã bị chiết chân, anh để Hoắc Nhiên đặc biệt bay qua để nối xowng, không để lại chút di chứng nào.” Hoắc trì Viễn nhàn nhạt cười nói với ngữ khí cực kỳ bình thường.“Em phải trở về cảm ơn anh Hoắc Nhiên.” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ nói.“Có một nửa công lao của nó.” Hoắc trì Viễn cười lại.Anh cũng không có kể công, ngược lại cười cực kỳ nhạt.“Trở về mời nó ăn mì Dương Xuân.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm cười nói.“Mì dương Xuân?” Hoắc trì Viễn hì hì một tiếng cười lên: “Nha đầu, thật là…”“Mời anh ấy ăn mì Dương Xuân đã cực kỳ nể tình.” Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo cười: “Hiện giờ anh ấy đang theo đuổi bạn thân của em, nhất định sẽ sợ em nói hết lịch sử phong lưu của anh ấy ra.”Nhìn thấy Tề Mẫn Mẫn khôi phục tính tình nghịch ngợm, cười đến sáng lạn, Hoắc trì Viễn nhẹ nhàng thở ra.Vì có thể đúng lúc đuổi tới hắc Hà, anh đặc biệt mượn máy bay của bạn, đi thành phố B, khi xuống máy bay anh mới nhận được tin nhắn, biết được bệnh tình, sau đó lại dùng thời gian ngắn nhất mới đến hai vị chuyên gia nổi danh cả nước, một chút cũng không ngừng. trong lúc này vất vả vô cùng lại nhìn thấy được nụ cười rực rỡ của Tề Mẫn Mẫn, rất có giá trị.“Hoắc Nhiên thực sự đang theo đuổi Vương Giai Tuệ?” Hoắc trì Viễn có chút ngoài ý muốn, anh còn tuownrgr ằng Hoắc Nhiên vẫn giống như trước kia, chỉ là 3 phút nhiệt độ, nhiệt độ qua đi sẽ dời mục tiêu.“Nếu không thì hai ngày ba bữa anh ấy lại chạy đến nhà Giai Tuệ làm gì? Anh nghĩ anh ấy rảnh sao?” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ hỏi.“Anh không nghĩ lần này nó thật lòng.” Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ cười.Hoắc Nhiên muôn màu muôn vẻ, vẫn không muốn đặt xuống. nếu lần này nó là thật sự, anh sẽ giúp đỡ nó.“Em cũng không nghĩ tới, nhưng lần này anh ấy thật sự rồi. Hoắc trì Viễn, anh nói nếu như Vương Giai Tuệ gả cho anh Hoắc Nhiên, có phải là anh ấy đã chiếm tiện nghi lớn không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm ngẩng đầu, cười hỏi.“Vâng!” Hoắc trì Viễn dùng lực nhéo mũi cô, cưng chiều cười.“Xem nếu như bệnh tình của ông ngoại khỏi, em sẽ không nói bậy về anh ấy trước mặt Giai Tuệ nữa.” Tề Mẫn Mẫn cười xấu xa như tên trộm.“Nghịch ngợm!” Hoắc trì Viễn biết Tề Mẫn Mẫn sẽ không thực sự nói Hoắc Nhiên như thế, cho nên âm thanh cực kỳ nhẹ nhàng, một chút cũng không có ý tứ trách cứ.Bận rộn cả một đêm, trời sáng rất nhanh. Hoắc trì Viễn nhìn đồng hồ, nói với mọi người: “Ông ngoại cũng không có vấn đề gì nữa, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi!”