Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 749

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.So sánh bà ta với chó?  Sắc mặt Lưu Tú Cầm lập tức thay đổi, nhưng Lâm Thanh Đế nói đến nỗi lòng của bà ta nên oán hận nói: “Cậu nói đúng, đều do tên phế vật đó, nếu không phải vì hắn ta thì sao tôi lại phải chịu đựng sự dằn vặt thế này, hắn ta phải chết”.  “Haha, hắn ta phải chết, nhưng mà hắn ta ở đâu?”, Lâm Thanh Đế lạnh lùng nhìn bà ta.  “Thanh Đế, thuốc giải độc Sang Đan, cậu...”, Lưu Tú Cầm sợ hãi nhìn hắn ta, bà ta sợ mình nói xong lại bị ăn đánh.  “Haha...”, Lâm Thanh Đế cười lạnh, rồi nhìn sang một người đàn ông vạm vỡ bên cạnh, âm trầm nói: “A Uy, cả ngày ở trên thuyền, chắc là cô đơn lắm đúng không, bây giờ cậu chủ đây cho cậu một tiếng để phát ti3t, có đủ dùng không?”.  Người đàn ông vạm vỡ tên là A Uy đó đột nhiên cười âm trầm nói: “Cảm ơn cậu chủ đã thưởng, 1 tiếng là đủ để hai hiệp rồi, hahaha...”  A Uy không cao nhưng lại rất vạm vỡ, hắn ta trầm mặt đi về phía Lưu Tú Cầm.  Lưu Tú Cầm mặt biến sắc, bà ta ngoài 50 rồi, nếu mà bị làm nhục thì cũng không thiết sống nữa luôn.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

So sánh bà ta với chó?  

Sắc mặt Lưu Tú Cầm lập tức thay đổi, nhưng Lâm Thanh Đế nói đến nỗi lòng của bà ta nên oán hận nói: “Cậu nói đúng, đều do tên phế vật đó, nếu không phải vì hắn ta thì sao tôi lại phải chịu đựng sự dằn vặt thế này, hắn ta phải chết”.  

“Haha, hắn ta phải chết, nhưng mà hắn ta ở đâu?”, Lâm Thanh Đế lạnh lùng nhìn bà ta.  

“Thanh Đế, thuốc giải độc Sang Đan, cậu...”, Lưu Tú Cầm sợ hãi nhìn hắn ta, bà ta sợ mình nói xong lại bị ăn đánh.  

“Haha...”, Lâm Thanh Đế cười lạnh, rồi nhìn sang một người đàn ông vạm vỡ bên cạnh, âm trầm nói: “A Uy, cả ngày ở trên thuyền, chắc là cô đơn lắm đúng không, bây giờ cậu chủ đây cho cậu một tiếng để phát ti3t, có đủ dùng không?”.  

Người đàn ông vạm vỡ tên là A Uy đó đột nhiên cười âm trầm nói: “Cảm ơn cậu chủ đã thưởng, 1 tiếng là đủ để hai hiệp rồi, hahaha...”  

A Uy không cao nhưng lại rất vạm vỡ, hắn ta trầm mặt đi về phía Lưu Tú Cầm.  

Lưu Tú Cầm mặt biến sắc, bà ta ngoài 50 rồi, nếu mà bị làm nhục thì cũng không thiết sống nữa luôn.

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.So sánh bà ta với chó?  Sắc mặt Lưu Tú Cầm lập tức thay đổi, nhưng Lâm Thanh Đế nói đến nỗi lòng của bà ta nên oán hận nói: “Cậu nói đúng, đều do tên phế vật đó, nếu không phải vì hắn ta thì sao tôi lại phải chịu đựng sự dằn vặt thế này, hắn ta phải chết”.  “Haha, hắn ta phải chết, nhưng mà hắn ta ở đâu?”, Lâm Thanh Đế lạnh lùng nhìn bà ta.  “Thanh Đế, thuốc giải độc Sang Đan, cậu...”, Lưu Tú Cầm sợ hãi nhìn hắn ta, bà ta sợ mình nói xong lại bị ăn đánh.  “Haha...”, Lâm Thanh Đế cười lạnh, rồi nhìn sang một người đàn ông vạm vỡ bên cạnh, âm trầm nói: “A Uy, cả ngày ở trên thuyền, chắc là cô đơn lắm đúng không, bây giờ cậu chủ đây cho cậu một tiếng để phát ti3t, có đủ dùng không?”.  Người đàn ông vạm vỡ tên là A Uy đó đột nhiên cười âm trầm nói: “Cảm ơn cậu chủ đã thưởng, 1 tiếng là đủ để hai hiệp rồi, hahaha...”  A Uy không cao nhưng lại rất vạm vỡ, hắn ta trầm mặt đi về phía Lưu Tú Cầm.  Lưu Tú Cầm mặt biến sắc, bà ta ngoài 50 rồi, nếu mà bị làm nhục thì cũng không thiết sống nữa luôn.

Chương 749