Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 950
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 950Nếu Hoắc trì Viễn không nhìn ra được mục đích của Ưng Mẫn, cũng sẽ cảm thấy là cô đang cố tình gây sự. Vừa hay, Hoắc trì Viễn cũng không ngốc.“Cô ấy hình như còn chưa quên được, lại bị đả kích bởi sự cố khi chữa bệnh, mới có thể trở nên có chút chanh chua. Nha đầu, cho cô ấy thêm chút thời gian.” Hoắc trì Viễn v**t v* hai má Tề Mẫn Mẫn, trầm giọng nói.Anh biết Ưng Mẫn luôn cố gắng vươn lên, một cô gái thiện lương lịch sự tao nhã, đêm nay sự thất thường của cô ấy hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sự cố trong công việc. Sự ghen tị và tuyệt vọng sẽ làm cho tính cách con người trở nên vặn vẹo.Ưng Mẫn hẳn là cũng sẽ không muốn chính mình biến thành một người như vậy.“Nếu em so đo thì lại thành ra em không hiểu chuyện rồi.” Tề Mẫn Mẫn bĩu môi, nổi giận nói.Hoắc trì Viễn kéo Tề Mẫn Mẫn vào lòng, yêu chiều hôn l*n đ*nh đầu cô:”Ngoan. Chúng ta không cần phải cãi nhau về một người ngoài.”Tình cảm của anh và Tề Mẫn Mẫn vừa mới hào hợp trở lại, anh sẽ không để cho bất kỳ nguyên nhân nào chọc phá sự ngọt ngào này.Nghe Hoắc trì Viễn nói Ưng Mẫn là người ngoài, tâm tình của Tề Mẫn Mẫn cũng đã tốt lên nhiều.“Nếu em so đo với cô ta có phải em cũng sẽ trở thành người đàn bà đanh đá không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm lè lưỡi.“Hóa ra em cũng biết thế à?” Hoắc trì Viễn cười nhéo má Tề Mẫn Mẫn, “Nha đầu ghen tuông quả nhiên xứng với cái danh người đàn bà đanh đá.”“Anh không sợ sao?” Tề Mẫn Mẫn nhéo thắt lưng anh, hung hãn hỏi.“Sợ!” Hoắc trì Viễn cười đè Tề Mẫn Mẫn xuống, vừa c** q**n áo của cô vừa hôn nới. “Cho nên….anh muốn ăn luôn cả em!”“Anh…..là cái logic gì vậy….” Tề Mẫn Mẫn thở gấp kháng nghị.Sợ cô nên muốn ăn luôn cả cô?“Logic yêu em.” Hoắc trì Viễn cười bịt miệng Tề Mẫn Mẫn lại.……………Ưng Mẫn bỏ điện thoại di động xuống, phiền chán úp mặt vào hai tay.Hôm nay lúc đang phẫu thuật, đầu óc cô chỉ nghĩ đến Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn, cho nên lỡ tay cắt động mạch chủ của bệnh nhân. Sai lầm trầm trọng như vậy đáng lẽ không thể do cô gây ra, cô vẫn luôn thập phần cẩn trọng, chưa bao giờ cho phép mình phạm sai lầm.Đều tại Tề Mẫn Mẫn!Nếu không phải cô ta cướp đi Hoắc trì Viễn, cô sẽ không bị mất tập trung, gây ra sự cố lúc phẫu thuật.Cho nên cô tuyệt đối không thể để cho Tề Mẫn Mẫn đắc ý.Tề Mẫn Mẫn cướp đi Hoắc trì Viễn, cô phải giành lại anh ấy từ tay cô ta.Cô tin tưởng tình cảm Hoắc trì Viễn dành cho Tề Mẫn Mẫn không phải là tình yêu, mà là d*c v*ng. Cô sẽ luôn nhắc nhở Hoắc trì Viễn, Tề Mẫn Mẫn là kẻ thù của anh, là người hại anh không thể cầm dao mổ, là người phụ nữ anh không thể yêu nhất.Cô vẫn không hiểu, Hoắc trì Viễn lạnh lùng luôn tỉnh táo kiềm chế bản thân như vậy, sao có thể yêu kẻ đã đâm chết Tưởng Y Nhiên.
Chương 950
Nếu Hoắc trì Viễn không nhìn ra được mục đích của Ưng Mẫn, cũng sẽ cảm thấy là cô đang cố tình gây sự. Vừa hay, Hoắc trì Viễn cũng không ngốc.
“Cô ấy hình như còn chưa quên được, lại bị đả kích bởi sự cố khi chữa bệnh, mới có thể trở nên có chút chanh chua. Nha đầu, cho cô ấy thêm chút thời gian.” Hoắc trì Viễn v**t v* hai má Tề Mẫn Mẫn, trầm giọng nói.
Anh biết Ưng Mẫn luôn cố gắng vươn lên, một cô gái thiện lương lịch sự tao nhã, đêm nay sự thất thường của cô ấy hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sự cố trong công việc. Sự ghen tị và tuyệt vọng sẽ làm cho tính cách con người trở nên vặn vẹo.
Ưng Mẫn hẳn là cũng sẽ không muốn chính mình biến thành một người như vậy.
“Nếu em so đo thì lại thành ra em không hiểu chuyện rồi.” Tề Mẫn Mẫn bĩu môi, nổi giận nói.
Hoắc trì Viễn kéo Tề Mẫn Mẫn vào lòng, yêu chiều hôn l*n đ*nh đầu cô:”Ngoan. Chúng ta không cần phải cãi nhau về một người ngoài.”
Tình cảm của anh và Tề Mẫn Mẫn vừa mới hào hợp trở lại, anh sẽ không để cho bất kỳ nguyên nhân nào chọc phá sự ngọt ngào này.
Nghe Hoắc trì Viễn nói Ưng Mẫn là người ngoài, tâm tình của Tề Mẫn Mẫn cũng đã tốt lên nhiều.
“Nếu em so đo với cô ta có phải em cũng sẽ trở thành người đàn bà đanh đá không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm lè lưỡi.
“Hóa ra em cũng biết thế à?” Hoắc trì Viễn cười nhéo má Tề Mẫn Mẫn, “Nha đầu ghen tuông quả nhiên xứng với cái danh người đàn bà đanh đá.”
“Anh không sợ sao?” Tề Mẫn Mẫn nhéo thắt lưng anh, hung hãn hỏi.
“Sợ!” Hoắc trì Viễn cười đè Tề Mẫn Mẫn xuống, vừa c** q**n áo của cô vừa hôn nới. “Cho nên….anh muốn ăn luôn cả em!”
“Anh…..là cái logic gì vậy….” Tề Mẫn Mẫn thở gấp kháng nghị.
Sợ cô nên muốn ăn luôn cả cô?
“Logic yêu em.” Hoắc trì Viễn cười bịt miệng Tề Mẫn Mẫn lại.
……………
Ưng Mẫn bỏ điện thoại di động xuống, phiền chán úp mặt vào hai tay.
Hôm nay lúc đang phẫu thuật, đầu óc cô chỉ nghĩ đến Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn, cho nên lỡ tay cắt động mạch chủ của bệnh nhân. Sai lầm trầm trọng như vậy đáng lẽ không thể do cô gây ra, cô vẫn luôn thập phần cẩn trọng, chưa bao giờ cho phép mình phạm sai lầm.
Đều tại Tề Mẫn Mẫn!
Nếu không phải cô ta cướp đi Hoắc trì Viễn, cô sẽ không bị mất tập trung, gây ra sự cố lúc phẫu thuật.
Cho nên cô tuyệt đối không thể để cho Tề Mẫn Mẫn đắc ý.
Tề Mẫn Mẫn cướp đi Hoắc trì Viễn, cô phải giành lại anh ấy từ tay cô ta.
Cô tin tưởng tình cảm Hoắc trì Viễn dành cho Tề Mẫn Mẫn không phải là tình yêu, mà là d*c v*ng. Cô sẽ luôn nhắc nhở Hoắc trì Viễn, Tề Mẫn Mẫn là kẻ thù của anh, là người hại anh không thể cầm dao mổ, là người phụ nữ anh không thể yêu nhất.
Cô vẫn không hiểu, Hoắc trì Viễn lạnh lùng luôn tỉnh táo kiềm chế bản thân như vậy, sao có thể yêu kẻ đã đâm chết Tưởng Y Nhiên.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 950Nếu Hoắc trì Viễn không nhìn ra được mục đích của Ưng Mẫn, cũng sẽ cảm thấy là cô đang cố tình gây sự. Vừa hay, Hoắc trì Viễn cũng không ngốc.“Cô ấy hình như còn chưa quên được, lại bị đả kích bởi sự cố khi chữa bệnh, mới có thể trở nên có chút chanh chua. Nha đầu, cho cô ấy thêm chút thời gian.” Hoắc trì Viễn v**t v* hai má Tề Mẫn Mẫn, trầm giọng nói.Anh biết Ưng Mẫn luôn cố gắng vươn lên, một cô gái thiện lương lịch sự tao nhã, đêm nay sự thất thường của cô ấy hẳn là do bị ảnh hưởng bởi sự cố trong công việc. Sự ghen tị và tuyệt vọng sẽ làm cho tính cách con người trở nên vặn vẹo.Ưng Mẫn hẳn là cũng sẽ không muốn chính mình biến thành một người như vậy.“Nếu em so đo thì lại thành ra em không hiểu chuyện rồi.” Tề Mẫn Mẫn bĩu môi, nổi giận nói.Hoắc trì Viễn kéo Tề Mẫn Mẫn vào lòng, yêu chiều hôn l*n đ*nh đầu cô:”Ngoan. Chúng ta không cần phải cãi nhau về một người ngoài.”Tình cảm của anh và Tề Mẫn Mẫn vừa mới hào hợp trở lại, anh sẽ không để cho bất kỳ nguyên nhân nào chọc phá sự ngọt ngào này.Nghe Hoắc trì Viễn nói Ưng Mẫn là người ngoài, tâm tình của Tề Mẫn Mẫn cũng đã tốt lên nhiều.“Nếu em so đo với cô ta có phải em cũng sẽ trở thành người đàn bà đanh đá không?” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm lè lưỡi.“Hóa ra em cũng biết thế à?” Hoắc trì Viễn cười nhéo má Tề Mẫn Mẫn, “Nha đầu ghen tuông quả nhiên xứng với cái danh người đàn bà đanh đá.”“Anh không sợ sao?” Tề Mẫn Mẫn nhéo thắt lưng anh, hung hãn hỏi.“Sợ!” Hoắc trì Viễn cười đè Tề Mẫn Mẫn xuống, vừa c** q**n áo của cô vừa hôn nới. “Cho nên….anh muốn ăn luôn cả em!”“Anh…..là cái logic gì vậy….” Tề Mẫn Mẫn thở gấp kháng nghị.Sợ cô nên muốn ăn luôn cả cô?“Logic yêu em.” Hoắc trì Viễn cười bịt miệng Tề Mẫn Mẫn lại.……………Ưng Mẫn bỏ điện thoại di động xuống, phiền chán úp mặt vào hai tay.Hôm nay lúc đang phẫu thuật, đầu óc cô chỉ nghĩ đến Hoắc trì Viễn và Tề Mẫn Mẫn, cho nên lỡ tay cắt động mạch chủ của bệnh nhân. Sai lầm trầm trọng như vậy đáng lẽ không thể do cô gây ra, cô vẫn luôn thập phần cẩn trọng, chưa bao giờ cho phép mình phạm sai lầm.Đều tại Tề Mẫn Mẫn!Nếu không phải cô ta cướp đi Hoắc trì Viễn, cô sẽ không bị mất tập trung, gây ra sự cố lúc phẫu thuật.Cho nên cô tuyệt đối không thể để cho Tề Mẫn Mẫn đắc ý.Tề Mẫn Mẫn cướp đi Hoắc trì Viễn, cô phải giành lại anh ấy từ tay cô ta.Cô tin tưởng tình cảm Hoắc trì Viễn dành cho Tề Mẫn Mẫn không phải là tình yêu, mà là d*c v*ng. Cô sẽ luôn nhắc nhở Hoắc trì Viễn, Tề Mẫn Mẫn là kẻ thù của anh, là người hại anh không thể cầm dao mổ, là người phụ nữ anh không thể yêu nhất.Cô vẫn không hiểu, Hoắc trì Viễn lạnh lùng luôn tỉnh táo kiềm chế bản thân như vậy, sao có thể yêu kẻ đã đâm chết Tưởng Y Nhiên.