Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1215

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1215“Bắt nạ sao? Có cho mười lá gan cũng không dám!” Hoắc Nhiên khoa trương liếc mắt nhìn anh trai một cái, “Chị dâu nhỏ không bắt nạt em và Hoắc Tương thì thôi chứ!”“Phu nhân, nên uống thuốc rồi.” Bác Vương cầm thuốc đi đến bên người Tưởng phu nhân, săn sóc nói.Tưởng phu nhân giống như không có nghe thấy bác sĩ Vương nói, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú vào màn hình TV.Bác sĩ Vương tò mò nhìn theo.Quảng cáo?Quảng cáo có cái gì mà hấp dẫn bà ấy như vậy?Quảng cáo xong, Tưởng phu nhân liền cầm lấy điều khiển, tua trở lại lúc bắt đầu phát quảng cáo, sau đó lại tiếp tục xem.Động tác này của bà dẫn tới sự chú ý của bác sĩ Vương.Ông đứng thẳng dậy, cẩn thận nhìn lại cái quảng cáo này.Cho đến khi trên quảng cáo xuất hiện một gương mặt quen thuộc khiến ông lộ ra biểu tình như gặp quỷ, cúi đầu lo lắng nhìn Tưởng phu nhân.“Đây là…” Bác sĩ Vương chấn kinh chỉ vào màn hình ti vi.“Không phải Y Nhiên.” Tưởng phu nhân lắc lắc đầu, biểu tình phức tạp nói, “Là đứa con gái bên ngoài của Tưởng Bình.”“Quá giống!” Bác sĩ Vương sau khi nghe thấy lời nói của Tưởng phu nhân, liền cảm khái.Dù sao cũng là chị em cùng cha khác mẹ, cũng không thể tránh khỏi việc quá giống.Ông thiếu chút nữa cho rằng mình đã nhìn thấy quỷ.“Giống…” Ánh mắt Tưởng phu nhân mê ly nhìn màn ảnh ti vi, không ngừng phát đi phát lại.Đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy Phùng Hân trên TV.Khuôn mặt của Phùng Hân khiến bà nhớ đến con gái ruột thịt của mình.Bà thực sự muốn gặp mặt cô gái tên Phùng Hân này.Hoắc Trì Viễn đáp ứng sẽ giúp bà, không biết có thể làm được hay không.Lúc trước chính bà đối xử quá nhẫn tâm với đứa nhỏ này.Phùng Hân hẳn là nên hận bà đi?“Phu nhân, uống thuốc thôi.” Bác sĩ Vương đưa thuốc cho Tưởng phu nhân.Tưởng phu nhân nhận lấy thuốc, sau khi uống xong, liền trả lại cốc cho bác sĩ Vương, còn bà thì vùi mình làm tổ trên ghế sofa, im lặng nghĩ tới những chuyện đã qua.Bác sĩ Vương cũng không dám quấy nhiễu bà, nhẹ bước lui ra ngoài.…Ứng Mẫn ngồi ở sân bay Departure Terminal, lấy điện thoại di động ra định gọi điện cho Hoắc Trì Viễn, nhưng lại nghĩ đến đã từ rất lâu rồi anh không có nhận điện thoại của cô, cô liền thay đổi chủ ý, gọi điện thoại cho Tưởng phu nhân.“Bác gái.”Cô ôn nhu, lịch sự chào hỏi.

Chương 1215

“Bắt nạ sao? Có cho mười lá gan cũng không dám!” Hoắc Nhiên khoa trương liếc mắt nhìn anh trai một cái, “Chị dâu nhỏ không bắt nạt em và Hoắc Tương thì thôi chứ!”

“Phu nhân, nên uống thuốc rồi.” Bác Vương cầm thuốc đi đến bên người Tưởng phu nhân, săn sóc nói.

Tưởng phu nhân giống như không có nghe thấy bác sĩ Vương nói, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú vào màn hình TV.

Bác sĩ Vương tò mò nhìn theo.

Quảng cáo?

Quảng cáo có cái gì mà hấp dẫn bà ấy như vậy?

Quảng cáo xong, Tưởng phu nhân liền cầm lấy điều khiển, tua trở lại lúc bắt đầu phát quảng cáo, sau đó lại tiếp tục xem.

Động tác này của bà dẫn tới sự chú ý của bác sĩ Vương.

Ông đứng thẳng dậy, cẩn thận nhìn lại cái quảng cáo này.

Cho đến khi trên quảng cáo xuất hiện một gương mặt quen thuộc khiến ông lộ ra biểu tình như gặp quỷ, cúi đầu lo lắng nhìn Tưởng phu nhân.

“Đây là…” Bác sĩ Vương chấn kinh chỉ vào màn hình ti vi.

“Không phải Y Nhiên.” Tưởng phu nhân lắc lắc đầu, biểu tình phức tạp nói, “Là đứa con gái bên ngoài của Tưởng Bình.”

“Quá giống!” Bác sĩ Vương sau khi nghe thấy lời nói của Tưởng phu nhân, liền cảm khái.

Dù sao cũng là chị em cùng cha khác mẹ, cũng không thể tránh khỏi việc quá giống.

Ông thiếu chút nữa cho rằng mình đã nhìn thấy quỷ.

“Giống…” Ánh mắt Tưởng phu nhân mê ly nhìn màn ảnh ti vi, không ngừng phát đi phát lại.

Đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy Phùng Hân trên TV.

Khuôn mặt của Phùng Hân khiến bà nhớ đến con gái ruột thịt của mình.

Bà thực sự muốn gặp mặt cô gái tên Phùng Hân này.

Hoắc Trì Viễn đáp ứng sẽ giúp bà, không biết có thể làm được hay không.

Lúc trước chính bà đối xử quá nhẫn tâm với đứa nhỏ này.

Phùng Hân hẳn là nên hận bà đi?

“Phu nhân, uống thuốc thôi.” Bác sĩ Vương đưa thuốc cho Tưởng phu nhân.

Tưởng phu nhân nhận lấy thuốc, sau khi uống xong, liền trả lại cốc cho bác sĩ Vương, còn bà thì vùi mình làm tổ trên ghế sofa, im lặng nghĩ tới những chuyện đã qua.

Bác sĩ Vương cũng không dám quấy nhiễu bà, nhẹ bước lui ra ngoài.

Ứng Mẫn ngồi ở sân bay Departure Terminal, lấy điện thoại di động ra định gọi điện cho Hoắc Trì Viễn, nhưng lại nghĩ đến đã từ rất lâu rồi anh không có nhận điện thoại của cô, cô liền thay đổi chủ ý, gọi điện thoại cho Tưởng phu nhân.

“Bác gái.”Cô ôn nhu, lịch sự chào hỏi.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1215“Bắt nạ sao? Có cho mười lá gan cũng không dám!” Hoắc Nhiên khoa trương liếc mắt nhìn anh trai một cái, “Chị dâu nhỏ không bắt nạt em và Hoắc Tương thì thôi chứ!”“Phu nhân, nên uống thuốc rồi.” Bác Vương cầm thuốc đi đến bên người Tưởng phu nhân, săn sóc nói.Tưởng phu nhân giống như không có nghe thấy bác sĩ Vương nói, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú vào màn hình TV.Bác sĩ Vương tò mò nhìn theo.Quảng cáo?Quảng cáo có cái gì mà hấp dẫn bà ấy như vậy?Quảng cáo xong, Tưởng phu nhân liền cầm lấy điều khiển, tua trở lại lúc bắt đầu phát quảng cáo, sau đó lại tiếp tục xem.Động tác này của bà dẫn tới sự chú ý của bác sĩ Vương.Ông đứng thẳng dậy, cẩn thận nhìn lại cái quảng cáo này.Cho đến khi trên quảng cáo xuất hiện một gương mặt quen thuộc khiến ông lộ ra biểu tình như gặp quỷ, cúi đầu lo lắng nhìn Tưởng phu nhân.“Đây là…” Bác sĩ Vương chấn kinh chỉ vào màn hình ti vi.“Không phải Y Nhiên.” Tưởng phu nhân lắc lắc đầu, biểu tình phức tạp nói, “Là đứa con gái bên ngoài của Tưởng Bình.”“Quá giống!” Bác sĩ Vương sau khi nghe thấy lời nói của Tưởng phu nhân, liền cảm khái.Dù sao cũng là chị em cùng cha khác mẹ, cũng không thể tránh khỏi việc quá giống.Ông thiếu chút nữa cho rằng mình đã nhìn thấy quỷ.“Giống…” Ánh mắt Tưởng phu nhân mê ly nhìn màn ảnh ti vi, không ngừng phát đi phát lại.Đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy Phùng Hân trên TV.Khuôn mặt của Phùng Hân khiến bà nhớ đến con gái ruột thịt của mình.Bà thực sự muốn gặp mặt cô gái tên Phùng Hân này.Hoắc Trì Viễn đáp ứng sẽ giúp bà, không biết có thể làm được hay không.Lúc trước chính bà đối xử quá nhẫn tâm với đứa nhỏ này.Phùng Hân hẳn là nên hận bà đi?“Phu nhân, uống thuốc thôi.” Bác sĩ Vương đưa thuốc cho Tưởng phu nhân.Tưởng phu nhân nhận lấy thuốc, sau khi uống xong, liền trả lại cốc cho bác sĩ Vương, còn bà thì vùi mình làm tổ trên ghế sofa, im lặng nghĩ tới những chuyện đã qua.Bác sĩ Vương cũng không dám quấy nhiễu bà, nhẹ bước lui ra ngoài.…Ứng Mẫn ngồi ở sân bay Departure Terminal, lấy điện thoại di động ra định gọi điện cho Hoắc Trì Viễn, nhưng lại nghĩ đến đã từ rất lâu rồi anh không có nhận điện thoại của cô, cô liền thay đổi chủ ý, gọi điện thoại cho Tưởng phu nhân.“Bác gái.”Cô ôn nhu, lịch sự chào hỏi.

Chương 1215