Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1239
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1239Ninh Hạo lập tức viết thêm:”Nếu như có chuyện gì nhất định phải nói với tớ. Có chuyện gì chúng ta cùng nghĩ cách.”Tề Mẫn Mẫn cười nhìn Ninh Hạo liếc mắt một cái, liền viết:”Hoắc Trì Viễn đi công tác, tớ hơi buồn một chút thôi. Không có việc gì đâu.”Cô là vì Hoắc Trì Viễn đi công tác là khổ sở?Ninh Hạo cảm giác tim mình bị câu nói của Tề Mẫn Mẫn khoét mất một lỗ thủng.Cô luôn có thể vô tình làm anh bi thương thật sâu.“Giai Tuệ có thể là bởi vì vấn đề tình cảm.” Tề Mẫn Mẫn không biết Ninh Hạo khổ sở, tiếp tục viết.Vấn đề tình cảm?Là Hoắc Nhiên?Ninh Hạo nhìn thoáng qua Giai Tuệ.“Tháng sau phải thi đỗ. Nghe giảng chăm chú vào, nếu chăm chỉ cuối kỳ sẽ qua được 50 điểm.” Ninh Hạo gật đầu cổ vũ Tề Mẫn Mẫn.Tề Mẫn Mẫn giữ vững tinh thần, cũng gật đầu lại.Ninh Hạo nói đúng.Năm học cuối cấp này chỉ còn có 3 tháng ngắn ngủi, phải cố lên, cô không thể chỉ biết mỗi sự yêu thương Hoắc Trì Viễn mà quên mất mình phải làm gì.Cô là một học sinh, mục tiêu phải trở thành sinh viên đại học.Dù đó là F đại, cũng không dễ dàng thi được vào!Hoắc Trì Viễn vẫn chờ cô thị đỗ F đại, cùng cô viết lên “Chuyện tình thầy trò”.Nghĩ như vậy, Tề Mẫn Mẫn buồn cười, đôi mắt đẹp cong lên.Tuy bọn họ đã là vợ chồng, nhưng “Chuyện tình thầy trò” cũng rất đáng xem mà.So với trên phim còn k*ch th*ch hơn.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là cô phải thi đỗ vào F đại.“Hoắc Trì Viễn đi công tác rồi hả?” Vương Giai Tuệ nghe được Tề Mẫn Mẫn nói, trừng to mắt.Tâm tình Tề Mẫn Mẫn chỉ tập trung vào trong đồ ăn, gật đầu một cái: “Hai chúng ta lúc này đồng bệnh tương liên rồi.”“Người nào đồng bệnh tương liên với cậu?” Vương Giai TUệ đỏ mặt sẵng giọng.Cô vui vẻ nhìn thoáng qua Ninh Hạo.Ánh mắt Ninh Hạo quấn quýt si mê trên người Tề Mẫn Mẫn, cũng không có chú ý đến cô.Cô mất mác nâng cặp lồng lên, liều mạng ăn cơm.Cô như thế nào vẫn mang tâm hồn ảo tưởng?Đột nhiên Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, nhìn Vương Giai Tuệ: “Giai Tuệ, ngày mai, cậu đi theo mình, có được không? Nhà của chúng mình quá lớn, một người không được lắm.”“Mình hỏi ý kiến của mẹ đã.” Vương Giai Tuệ không trả lời trực tiếp.
Chương 1239
Ninh Hạo lập tức viết thêm:”Nếu như có chuyện gì nhất định phải nói với tớ. Có chuyện gì chúng ta cùng nghĩ cách.”
Tề Mẫn Mẫn cười nhìn Ninh Hạo liếc mắt một cái, liền viết:”Hoắc Trì Viễn đi công tác, tớ hơi buồn một chút thôi. Không có việc gì đâu.”
Cô là vì Hoắc Trì Viễn đi công tác là khổ sở?
Ninh Hạo cảm giác tim mình bị câu nói của Tề Mẫn Mẫn khoét mất một lỗ thủng.
Cô luôn có thể vô tình làm anh bi thương thật sâu.
“Giai Tuệ có thể là bởi vì vấn đề tình cảm.” Tề Mẫn Mẫn không biết Ninh Hạo khổ sở, tiếp tục viết.
Vấn đề tình cảm?
Là Hoắc Nhiên?
Ninh Hạo nhìn thoáng qua Giai Tuệ.
“Tháng sau phải thi đỗ. Nghe giảng chăm chú vào, nếu chăm chỉ cuối kỳ sẽ qua được 50 điểm.” Ninh Hạo gật đầu cổ vũ Tề Mẫn Mẫn.
Tề Mẫn Mẫn giữ vững tinh thần, cũng gật đầu lại.
Ninh Hạo nói đúng.
Năm học cuối cấp này chỉ còn có 3 tháng ngắn ngủi, phải cố lên, cô không thể chỉ biết mỗi sự yêu thương Hoắc Trì Viễn mà quên mất mình phải làm gì.
Cô là một học sinh, mục tiêu phải trở thành sinh viên đại học.
Dù đó là F đại, cũng không dễ dàng thi được vào!
Hoắc Trì Viễn vẫn chờ cô thị đỗ F đại, cùng cô viết lên “Chuyện tình thầy trò”.
Nghĩ như vậy, Tề Mẫn Mẫn buồn cười, đôi mắt đẹp cong lên.
Tuy bọn họ đã là vợ chồng, nhưng “Chuyện tình thầy trò” cũng rất đáng xem mà.
So với trên phim còn k*ch th*ch hơn.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là cô phải thi đỗ vào F đại.
“Hoắc Trì Viễn đi công tác rồi hả?” Vương Giai Tuệ nghe được Tề Mẫn Mẫn nói, trừng to mắt.
Tâm tình Tề Mẫn Mẫn chỉ tập trung vào trong đồ ăn, gật đầu một cái: “Hai chúng ta lúc này đồng bệnh tương liên rồi.”
“Người nào đồng bệnh tương liên với cậu?” Vương Giai TUệ đỏ mặt sẵng giọng.
Cô vui vẻ nhìn thoáng qua Ninh Hạo.
Ánh mắt Ninh Hạo quấn quýt si mê trên người Tề Mẫn Mẫn, cũng không có chú ý đến cô.
Cô mất mác nâng cặp lồng lên, liều mạng ăn cơm.
Cô như thế nào vẫn mang tâm hồn ảo tưởng?
Đột nhiên Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, nhìn Vương Giai Tuệ: “Giai Tuệ, ngày mai, cậu đi theo mình, có được không? Nhà của chúng mình quá lớn, một người không được lắm.”
“Mình hỏi ý kiến của mẹ đã.” Vương Giai Tuệ không trả lời trực tiếp.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1239Ninh Hạo lập tức viết thêm:”Nếu như có chuyện gì nhất định phải nói với tớ. Có chuyện gì chúng ta cùng nghĩ cách.”Tề Mẫn Mẫn cười nhìn Ninh Hạo liếc mắt một cái, liền viết:”Hoắc Trì Viễn đi công tác, tớ hơi buồn một chút thôi. Không có việc gì đâu.”Cô là vì Hoắc Trì Viễn đi công tác là khổ sở?Ninh Hạo cảm giác tim mình bị câu nói của Tề Mẫn Mẫn khoét mất một lỗ thủng.Cô luôn có thể vô tình làm anh bi thương thật sâu.“Giai Tuệ có thể là bởi vì vấn đề tình cảm.” Tề Mẫn Mẫn không biết Ninh Hạo khổ sở, tiếp tục viết.Vấn đề tình cảm?Là Hoắc Nhiên?Ninh Hạo nhìn thoáng qua Giai Tuệ.“Tháng sau phải thi đỗ. Nghe giảng chăm chú vào, nếu chăm chỉ cuối kỳ sẽ qua được 50 điểm.” Ninh Hạo gật đầu cổ vũ Tề Mẫn Mẫn.Tề Mẫn Mẫn giữ vững tinh thần, cũng gật đầu lại.Ninh Hạo nói đúng.Năm học cuối cấp này chỉ còn có 3 tháng ngắn ngủi, phải cố lên, cô không thể chỉ biết mỗi sự yêu thương Hoắc Trì Viễn mà quên mất mình phải làm gì.Cô là một học sinh, mục tiêu phải trở thành sinh viên đại học.Dù đó là F đại, cũng không dễ dàng thi được vào!Hoắc Trì Viễn vẫn chờ cô thị đỗ F đại, cùng cô viết lên “Chuyện tình thầy trò”.Nghĩ như vậy, Tề Mẫn Mẫn buồn cười, đôi mắt đẹp cong lên.Tuy bọn họ đã là vợ chồng, nhưng “Chuyện tình thầy trò” cũng rất đáng xem mà.So với trên phim còn k*ch th*ch hơn.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là cô phải thi đỗ vào F đại.“Hoắc Trì Viễn đi công tác rồi hả?” Vương Giai Tuệ nghe được Tề Mẫn Mẫn nói, trừng to mắt.Tâm tình Tề Mẫn Mẫn chỉ tập trung vào trong đồ ăn, gật đầu một cái: “Hai chúng ta lúc này đồng bệnh tương liên rồi.”“Người nào đồng bệnh tương liên với cậu?” Vương Giai TUệ đỏ mặt sẵng giọng.Cô vui vẻ nhìn thoáng qua Ninh Hạo.Ánh mắt Ninh Hạo quấn quýt si mê trên người Tề Mẫn Mẫn, cũng không có chú ý đến cô.Cô mất mác nâng cặp lồng lên, liều mạng ăn cơm.Cô như thế nào vẫn mang tâm hồn ảo tưởng?Đột nhiên Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, nhìn Vương Giai Tuệ: “Giai Tuệ, ngày mai, cậu đi theo mình, có được không? Nhà của chúng mình quá lớn, một người không được lắm.”“Mình hỏi ý kiến của mẹ đã.” Vương Giai Tuệ không trả lời trực tiếp.