Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1267

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1267“Anh ấy đối với tó…..đúng là tốn nhiều tâm sức.” Vương Giai Tuệ có chút ngượng ngùng, rốt cục cũng thừa nhận.“Chị Hoắc Tương nói rằng chị ấy chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy đối với người con gái này như vậy. Chị ấy nhờ tớ khuyên cậu mau chóng chấp nhận Hoắc Nhiên. Cậu cứ suy nghĩ lời nói của chị Hoắc Tương đi.” Tề Mẫn Mẫn nói xong, liền cúp điện thoại.Cô không cần Giai Tuệ cho cô đáp án bây giờ, cô chỉ muốn Giai Tuệ suy nghĩ thật rõ ràng, rồi tự mình nói với Hoắc Nhiên.Vương Giai Tuệ cầm di động đứng lên, đi đến ngoài cửa sổ, nhìn mây trên trời, lộ ra tươi cười nhợt nhạt.Nếu Tề Mẫn Mẫn không gọi cuộc điện thoại này cho cô, cô thật sự cho rằng anh cực kỳ rảnh rỗi.Hóa ra anh bận rộn như thế.Có nên gọi điện thoại ân cần hỏi thăm anh một chút không?Cô xoay người, dựa vào cửa sổ, nhấn vào danh bạ. Lúc xuất hiện tên của Hoắc Nhiên, ngón tay của cô dừng lại trên màn hình, do dự.Mỗi ngày đều là anh chủ động, hôm nay đổi lại cô chủ động một lần đi.Sau khi làm ra quyết định này, cô thậm chí có chút khẩn cấp.Lúc cô quyết đoán đè ngón tay xuống tên anh, điện thoại mất vài giây mới bắt đầu gọi.Điện thoại vang hồi lâu mới kết nối được, đầu bên kia điện thoại rõ ràng có rất nhiều âm thanh thảo luận, Vương Giai Tuệ nghe được mấy chữ xương đầu đùi, hoại tử… chỉ là những âm thanh này càng ngày càng xa xôi.Hoắc Nhiên đang họp sao?Đột nhiên cô có chút áy náy: “Anh hai Cố, quấy rầy đến anh sao?”“Không có, anh đang nói chuyện phiếm thôi.” Hoắc Nhiên nói nhưng âm thanh rõ ràng đè thấp xuống, dường như sợ người khác nghe được.“Anh đang họp đúng không? Lát nữa em gọi lại cho anh.” Vương Giai Tuệ không nghĩ muốn quấy rầy đến công việc của Hoắc Nhiên.“Đợi một chuts1” Hoắc Nhiên sợ Giai TUệ gác điện thoại, lập tức gọi cô lại: “Anh có thể nghe điện thoại. Em không dễ gì mới chủ động, anh không thể cúp điện thoại của em.”Hoắc Nhiên nói để cho trái tim của Vương Giai Tuệ nổi lên từng đợt lo lắng.“Trước tiên anh cứ họp đi, em không có chuyện gì, chỉ muốn dặn dò anh đừng mệt.” Âm thanh của Vương Giai Tuệ cực kỳ dịu dàng, mang theo quan tâm rõ ràng.“Lát nữa tan họp anh gọi cho em.” Hoắc Nhiên nói xong, cũng chưa lập tức cúp điện thoại, mà dùng lực gửi cho Giai Tuệ một cái hôn gió.Vương Giai Tuệ đỏ mặt, khó xử nói: “Treo!”“Nhớ rõ phải nghĩ đến anh!” Hoắc Nhiên tà tà cười nói.Vương Giai Tuệ lập tức cúp điện thoại, lại không để ý đến Hoắc Nhiên.Cô vốn cho rằng mình đã yêu Ninh Hạo, nhưng hôm nay vì sao lại có cảm giác rung động với Hoắc Nhiên?Chẳng lẽ cô là một người phụ nữ ý chí không kiên định, chần chừ.

Chương 1267

“Anh ấy đối với tó…..đúng là tốn nhiều tâm sức.” Vương Giai Tuệ có chút ngượng ngùng, rốt cục cũng thừa nhận.

“Chị Hoắc Tương nói rằng chị ấy chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy đối với người con gái này như vậy. Chị ấy nhờ tớ khuyên cậu mau chóng chấp nhận Hoắc Nhiên. Cậu cứ suy nghĩ lời nói của chị Hoắc Tương đi.” Tề Mẫn Mẫn nói xong, liền cúp điện thoại.

Cô không cần Giai Tuệ cho cô đáp án bây giờ, cô chỉ muốn Giai Tuệ suy nghĩ thật rõ ràng, rồi tự mình nói với Hoắc Nhiên.

Vương Giai Tuệ cầm di động đứng lên, đi đến ngoài cửa sổ, nhìn mây trên trời, lộ ra tươi cười nhợt nhạt.

Nếu Tề Mẫn Mẫn không gọi cuộc điện thoại này cho cô, cô thật sự cho rằng anh cực kỳ rảnh rỗi.

Hóa ra anh bận rộn như thế.

Có nên gọi điện thoại ân cần hỏi thăm anh một chút không?

Cô xoay người, dựa vào cửa sổ, nhấn vào danh bạ. Lúc xuất hiện tên của Hoắc Nhiên, ngón tay của cô dừng lại trên màn hình, do dự.

Mỗi ngày đều là anh chủ động, hôm nay đổi lại cô chủ động một lần đi.

Sau khi làm ra quyết định này, cô thậm chí có chút khẩn cấp.

Lúc cô quyết đoán đè ngón tay xuống tên anh, điện thoại mất vài giây mới bắt đầu gọi.

Điện thoại vang hồi lâu mới kết nối được, đầu bên kia điện thoại rõ ràng có rất nhiều âm thanh thảo luận, Vương Giai Tuệ nghe được mấy chữ xương đầu đùi, hoại tử… chỉ là những âm thanh này càng ngày càng xa xôi.

Hoắc Nhiên đang họp sao?

Đột nhiên cô có chút áy náy: “Anh hai Cố, quấy rầy đến anh sao?”

“Không có, anh đang nói chuyện phiếm thôi.” Hoắc Nhiên nói nhưng âm thanh rõ ràng đè thấp xuống, dường như sợ người khác nghe được.

“Anh đang họp đúng không? Lát nữa em gọi lại cho anh.” Vương Giai Tuệ không nghĩ muốn quấy rầy đến công việc của Hoắc Nhiên.

“Đợi một chuts1” Hoắc Nhiên sợ Giai TUệ gác điện thoại, lập tức gọi cô lại: “Anh có thể nghe điện thoại. Em không dễ gì mới chủ động, anh không thể cúp điện thoại của em.”

Hoắc Nhiên nói để cho trái tim của Vương Giai Tuệ nổi lên từng đợt lo lắng.

“Trước tiên anh cứ họp đi, em không có chuyện gì, chỉ muốn dặn dò anh đừng mệt.” Âm thanh của Vương Giai Tuệ cực kỳ dịu dàng, mang theo quan tâm rõ ràng.

“Lát nữa tan họp anh gọi cho em.” Hoắc Nhiên nói xong, cũng chưa lập tức cúp điện thoại, mà dùng lực gửi cho Giai Tuệ một cái hôn gió.

Vương Giai Tuệ đỏ mặt, khó xử nói: “Treo!”

“Nhớ rõ phải nghĩ đến anh!” Hoắc Nhiên tà tà cười nói.

Vương Giai Tuệ lập tức cúp điện thoại, lại không để ý đến Hoắc Nhiên.

Cô vốn cho rằng mình đã yêu Ninh Hạo, nhưng hôm nay vì sao lại có cảm giác rung động với Hoắc Nhiên?

Chẳng lẽ cô là một người phụ nữ ý chí không kiên định, chần chừ.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1267“Anh ấy đối với tó…..đúng là tốn nhiều tâm sức.” Vương Giai Tuệ có chút ngượng ngùng, rốt cục cũng thừa nhận.“Chị Hoắc Tương nói rằng chị ấy chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy đối với người con gái này như vậy. Chị ấy nhờ tớ khuyên cậu mau chóng chấp nhận Hoắc Nhiên. Cậu cứ suy nghĩ lời nói của chị Hoắc Tương đi.” Tề Mẫn Mẫn nói xong, liền cúp điện thoại.Cô không cần Giai Tuệ cho cô đáp án bây giờ, cô chỉ muốn Giai Tuệ suy nghĩ thật rõ ràng, rồi tự mình nói với Hoắc Nhiên.Vương Giai Tuệ cầm di động đứng lên, đi đến ngoài cửa sổ, nhìn mây trên trời, lộ ra tươi cười nhợt nhạt.Nếu Tề Mẫn Mẫn không gọi cuộc điện thoại này cho cô, cô thật sự cho rằng anh cực kỳ rảnh rỗi.Hóa ra anh bận rộn như thế.Có nên gọi điện thoại ân cần hỏi thăm anh một chút không?Cô xoay người, dựa vào cửa sổ, nhấn vào danh bạ. Lúc xuất hiện tên của Hoắc Nhiên, ngón tay của cô dừng lại trên màn hình, do dự.Mỗi ngày đều là anh chủ động, hôm nay đổi lại cô chủ động một lần đi.Sau khi làm ra quyết định này, cô thậm chí có chút khẩn cấp.Lúc cô quyết đoán đè ngón tay xuống tên anh, điện thoại mất vài giây mới bắt đầu gọi.Điện thoại vang hồi lâu mới kết nối được, đầu bên kia điện thoại rõ ràng có rất nhiều âm thanh thảo luận, Vương Giai Tuệ nghe được mấy chữ xương đầu đùi, hoại tử… chỉ là những âm thanh này càng ngày càng xa xôi.Hoắc Nhiên đang họp sao?Đột nhiên cô có chút áy náy: “Anh hai Cố, quấy rầy đến anh sao?”“Không có, anh đang nói chuyện phiếm thôi.” Hoắc Nhiên nói nhưng âm thanh rõ ràng đè thấp xuống, dường như sợ người khác nghe được.“Anh đang họp đúng không? Lát nữa em gọi lại cho anh.” Vương Giai Tuệ không nghĩ muốn quấy rầy đến công việc của Hoắc Nhiên.“Đợi một chuts1” Hoắc Nhiên sợ Giai TUệ gác điện thoại, lập tức gọi cô lại: “Anh có thể nghe điện thoại. Em không dễ gì mới chủ động, anh không thể cúp điện thoại của em.”Hoắc Nhiên nói để cho trái tim của Vương Giai Tuệ nổi lên từng đợt lo lắng.“Trước tiên anh cứ họp đi, em không có chuyện gì, chỉ muốn dặn dò anh đừng mệt.” Âm thanh của Vương Giai Tuệ cực kỳ dịu dàng, mang theo quan tâm rõ ràng.“Lát nữa tan họp anh gọi cho em.” Hoắc Nhiên nói xong, cũng chưa lập tức cúp điện thoại, mà dùng lực gửi cho Giai Tuệ một cái hôn gió.Vương Giai Tuệ đỏ mặt, khó xử nói: “Treo!”“Nhớ rõ phải nghĩ đến anh!” Hoắc Nhiên tà tà cười nói.Vương Giai Tuệ lập tức cúp điện thoại, lại không để ý đến Hoắc Nhiên.Cô vốn cho rằng mình đã yêu Ninh Hạo, nhưng hôm nay vì sao lại có cảm giác rung động với Hoắc Nhiên?Chẳng lẽ cô là một người phụ nữ ý chí không kiên định, chần chừ.

Chương 1267