Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1313

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1313Câu nói kế tiếp của Hoắc Trì Viễn là nói cho Tiểu Nhiễm nghe. Anh sợ cô hiểu Nhầm, rồi lại suy nghĩ miên man.Với anh mà nói, Phùng Hân chỉ là Phùng Hân, tuy khuôn mặt có giống Y Nhiên, nhưng anh cũng không hề bị mê hoặc.Hiện tại trong lòng anh, chỉ có thể chứa được một người là Tề Mẫn Mẫn.Tề Mẫn Mẫn nghe hiểu lời Hoắc Trì Viễn nói nên liền vui vẻ cười rộ lên.Là do lòng dạ cô quá hẹp hòi, vậy mà lại lo lắng Hoắc Trì Viễn sẽ yêu Phùng Hân.Đối với sự xuất hiện của Phùng Hân, Ninh Hạo cũng không có phản ứng gì đặc biệt, nhiều hơn một chút chú ý cũng không có. Trong mắt anh, trừ bỏ Tề Mẫn Mẫn, những người phụ nữ khác đều trung tính.So với Ninh Hạo bình tĩnh, trong đôi con ngươi của Tô hoán lại lóe ra một loại lửa nóng hừng hực, chỉ có điều đã bị kính mắt che mất, mọi người thấy không rõ lắm, chỉ có Hoắc Trì Viễn là có thể nhìn thấu.Hoắc Trì Viễn kéo ghế ngồi bên cạnh Tô Hoán ra, cười nói: “Tiểu Phùng, mời ngồi!”“Cảm ơn!” Phùng Hân cảm động dưới sự săn sóc của Hoắc Trì Viễn.Quan hệ của cô cùng Tô Hoán tạm thời không thể công khai, cho dù có gặp được nhau, tất cũng phải xem như người xa lạ.Cô vô cùng cảm kích Hoắc Trì Viễn đã sắp xếp để cô có thể công khai ngồi bên cạnh Tô Hoán.Người đàn ông này quả thật có một trái tim tinh tế.Khó trách chị cô lại thương anh như vậy.Anh ấy đáng được hưởng phần thâm tình này.Cô cũng nhìn Tề Mẫn Mẫn nhiều hơn một tia tình cảm.Có thể để cho Hoắc Trì Viễn yêu, cô ấy đương nhiên có sự quyến rũ của riêng mình.Đột nhiên Vương Giai Tuệ nhận ra Phùng Hân, vui mừng chỉ vào cô nói: “Cô có phải người mẫu quảng cáo dầu gội đầu không?”Phùng Hân vui vẻ gật đầu.“Hôm nay tôi gặp vận *** gì thế này?” Vương Giai Tuệ che miệng, vui mừng tự hỏi.Ninh Hạo bị Vương Giai Tuệ đùa cười: “Minh tinh cũng là người phàm.”“Đúng rồi. Mà tôi chỉ là một người mẫu mặt bằng phổ thông.” Phùng Hân rất khiêm tốn cười nói.“Hân là nghiên cứu sinh hệ thạc sĩ kinh tế ở trường đại học Q.” Hoắc Trì Viễn cười nói.“Đại học Q?” Ninh Hạo có chút kinh ngạc, anh không nghĩ tới người phụ nữ xinh đẹp như Phùng Hân vậy mà cũng có được một cái đầu thông minh.Tô Hoán có chút kiêu ngạo mà nheo lại mắt hoa đào, ở dưới bàn cầm tay Phùng Hân.“Làm người mẫu chỉ là vì kế sinh nhai.” Phùng Hân vui vẻ cười nói.Dường như Ninh Hạo nhớ tới gì đó: “Anh họ, người phụ nữ của anh…”Tô Hoán lập tức dùng lực ho khan.Ninh Hạo khẩn trương ngậm miệng.Thiếu chút nữa anh đã nói ra chuyện riêng tư của anh họ.Đối với đại minh tinh như Tô Hoán mà nói, chuyện tình cảm lưu luyến nhất định phải giữ bí mật.

Chương 1313

Câu nói kế tiếp của Hoắc Trì Viễn là nói cho Tiểu Nhiễm nghe. Anh sợ cô hiểu Nhầm, rồi lại suy nghĩ miên man.

Với anh mà nói, Phùng Hân chỉ là Phùng Hân, tuy khuôn mặt có giống Y Nhiên, nhưng anh cũng không hề bị mê hoặc.

Hiện tại trong lòng anh, chỉ có thể chứa được một người là Tề Mẫn Mẫn.

Tề Mẫn Mẫn nghe hiểu lời Hoắc Trì Viễn nói nên liền vui vẻ cười rộ lên.

Là do lòng dạ cô quá hẹp hòi, vậy mà lại lo lắng Hoắc Trì Viễn sẽ yêu Phùng Hân.

Đối với sự xuất hiện của Phùng Hân, Ninh Hạo cũng không có phản ứng gì đặc biệt, nhiều hơn một chút chú ý cũng không có. Trong mắt anh, trừ bỏ Tề Mẫn Mẫn, những người phụ nữ khác đều trung tính.

So với Ninh Hạo bình tĩnh, trong đôi con ngươi của Tô hoán lại lóe ra một loại lửa nóng hừng hực, chỉ có điều đã bị kính mắt che mất, mọi người thấy không rõ lắm, chỉ có Hoắc Trì Viễn là có thể nhìn thấu.

Hoắc Trì Viễn kéo ghế ngồi bên cạnh Tô Hoán ra, cười nói: “Tiểu Phùng, mời ngồi!”

“Cảm ơn!” Phùng Hân cảm động dưới sự săn sóc của Hoắc Trì Viễn.

Quan hệ của cô cùng Tô Hoán tạm thời không thể công khai, cho dù có gặp được nhau, tất cũng phải xem như người xa lạ.

Cô vô cùng cảm kích Hoắc Trì Viễn đã sắp xếp để cô có thể công khai ngồi bên cạnh Tô Hoán.

Người đàn ông này quả thật có một trái tim tinh tế.

Khó trách chị cô lại thương anh như vậy.

Anh ấy đáng được hưởng phần thâm tình này.

Cô cũng nhìn Tề Mẫn Mẫn nhiều hơn một tia tình cảm.

Có thể để cho Hoắc Trì Viễn yêu, cô ấy đương nhiên có sự quyến rũ của riêng mình.

Đột nhiên Vương Giai Tuệ nhận ra Phùng Hân, vui mừng chỉ vào cô nói: “Cô có phải người mẫu quảng cáo dầu gội đầu không?”

Phùng Hân vui vẻ gật đầu.

“Hôm nay tôi gặp vận *** gì thế này?” Vương Giai Tuệ che miệng, vui mừng tự hỏi.

Ninh Hạo bị Vương Giai Tuệ đùa cười: “Minh tinh cũng là người phàm.”

“Đúng rồi. Mà tôi chỉ là một người mẫu mặt bằng phổ thông.” Phùng Hân rất khiêm tốn cười nói.

“Hân là nghiên cứu sinh hệ thạc sĩ kinh tế ở trường đại học Q.” Hoắc Trì Viễn cười nói.

“Đại học Q?” Ninh Hạo có chút kinh ngạc, anh không nghĩ tới người phụ nữ xinh đẹp như Phùng Hân vậy mà cũng có được một cái đầu thông minh.

Tô Hoán có chút kiêu ngạo mà nheo lại mắt hoa đào, ở dưới bàn cầm tay Phùng Hân.

“Làm người mẫu chỉ là vì kế sinh nhai.” Phùng Hân vui vẻ cười nói.

Dường như Ninh Hạo nhớ tới gì đó: “Anh họ, người phụ nữ của anh…”

Tô Hoán lập tức dùng lực ho khan.

Ninh Hạo khẩn trương ngậm miệng.

Thiếu chút nữa anh đã nói ra chuyện riêng tư của anh họ.

Đối với đại minh tinh như Tô Hoán mà nói, chuyện tình cảm lưu luyến nhất định phải giữ bí mật.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1313Câu nói kế tiếp của Hoắc Trì Viễn là nói cho Tiểu Nhiễm nghe. Anh sợ cô hiểu Nhầm, rồi lại suy nghĩ miên man.Với anh mà nói, Phùng Hân chỉ là Phùng Hân, tuy khuôn mặt có giống Y Nhiên, nhưng anh cũng không hề bị mê hoặc.Hiện tại trong lòng anh, chỉ có thể chứa được một người là Tề Mẫn Mẫn.Tề Mẫn Mẫn nghe hiểu lời Hoắc Trì Viễn nói nên liền vui vẻ cười rộ lên.Là do lòng dạ cô quá hẹp hòi, vậy mà lại lo lắng Hoắc Trì Viễn sẽ yêu Phùng Hân.Đối với sự xuất hiện của Phùng Hân, Ninh Hạo cũng không có phản ứng gì đặc biệt, nhiều hơn một chút chú ý cũng không có. Trong mắt anh, trừ bỏ Tề Mẫn Mẫn, những người phụ nữ khác đều trung tính.So với Ninh Hạo bình tĩnh, trong đôi con ngươi của Tô hoán lại lóe ra một loại lửa nóng hừng hực, chỉ có điều đã bị kính mắt che mất, mọi người thấy không rõ lắm, chỉ có Hoắc Trì Viễn là có thể nhìn thấu.Hoắc Trì Viễn kéo ghế ngồi bên cạnh Tô Hoán ra, cười nói: “Tiểu Phùng, mời ngồi!”“Cảm ơn!” Phùng Hân cảm động dưới sự săn sóc của Hoắc Trì Viễn.Quan hệ của cô cùng Tô Hoán tạm thời không thể công khai, cho dù có gặp được nhau, tất cũng phải xem như người xa lạ.Cô vô cùng cảm kích Hoắc Trì Viễn đã sắp xếp để cô có thể công khai ngồi bên cạnh Tô Hoán.Người đàn ông này quả thật có một trái tim tinh tế.Khó trách chị cô lại thương anh như vậy.Anh ấy đáng được hưởng phần thâm tình này.Cô cũng nhìn Tề Mẫn Mẫn nhiều hơn một tia tình cảm.Có thể để cho Hoắc Trì Viễn yêu, cô ấy đương nhiên có sự quyến rũ của riêng mình.Đột nhiên Vương Giai Tuệ nhận ra Phùng Hân, vui mừng chỉ vào cô nói: “Cô có phải người mẫu quảng cáo dầu gội đầu không?”Phùng Hân vui vẻ gật đầu.“Hôm nay tôi gặp vận *** gì thế này?” Vương Giai Tuệ che miệng, vui mừng tự hỏi.Ninh Hạo bị Vương Giai Tuệ đùa cười: “Minh tinh cũng là người phàm.”“Đúng rồi. Mà tôi chỉ là một người mẫu mặt bằng phổ thông.” Phùng Hân rất khiêm tốn cười nói.“Hân là nghiên cứu sinh hệ thạc sĩ kinh tế ở trường đại học Q.” Hoắc Trì Viễn cười nói.“Đại học Q?” Ninh Hạo có chút kinh ngạc, anh không nghĩ tới người phụ nữ xinh đẹp như Phùng Hân vậy mà cũng có được một cái đầu thông minh.Tô Hoán có chút kiêu ngạo mà nheo lại mắt hoa đào, ở dưới bàn cầm tay Phùng Hân.“Làm người mẫu chỉ là vì kế sinh nhai.” Phùng Hân vui vẻ cười nói.Dường như Ninh Hạo nhớ tới gì đó: “Anh họ, người phụ nữ của anh…”Tô Hoán lập tức dùng lực ho khan.Ninh Hạo khẩn trương ngậm miệng.Thiếu chút nữa anh đã nói ra chuyện riêng tư của anh họ.Đối với đại minh tinh như Tô Hoán mà nói, chuyện tình cảm lưu luyến nhất định phải giữ bí mật.

Chương 1313