Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1339

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1339Tề Mẫn Mẫn le lưỡi, bất đắc dĩ nói: “Xem ra em không có được sự khéo léo trời ban cho con gái rồi.”Hoắc Trì Viễn sủng nịch xoa xoa mái tóc của Tề Mẫn Mẫn: “Có em đảm đương chức bà xã trời cho là được rồi. Đi, lấy giúp anh bộ quần áo.”“OK!” Tề Mẫn Mẫn cười chạy ra khỏi phòng tắm.Hoắc Trì Viễn hoạt động một chút ngón tay cứng ngắc, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi.Lúc Tề Mẫn Mẫn ôm quần áo vào khi đó, chính là nhìn thấy thắt lưng trần hoàn mĩ của Hoắc Trì Viễn.Cô đỏ mặt vắt quần áo lên giá, sau đó lặng lẽ lùi về phía sau.Vốn đưa lưng về phía Tề Mẫn Mẫn, Hoắc Trì Viễn tà tà nở nụ cười, trong lúc Tề Mẫn Mẫn không có phòng bị liền đưa tay dài kéo cô vào trong lòng.“Anh… Anh…Anh từ từ tắm rửa, em… Em…Em đi giúp dì Lưu.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt, cố gắng khống chế nhịp tim đập của mình.“Dì Lưu không cần giúp đỡ.” Hoắc Trì Viễn cười ôm lấy Tề Mẫn Mẫn, ném cô vào bồn tắm lớn.Lúc Tề Mẫn Mẫn chật vật có thể đứng vững vàng trong bồn tắm, thì Hoắc Trì Viễn cũng nhanh chân bước vào.“Em tắm qua rồi.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói.“Tắm lại lần nữa!” Hoắc Trì Viễn ôm chầm lấy Tề Mẫn Mẫn, bá đạo nói.“Em…Em giúp anh đấm lưng.” Tề Mẫn Mẫn ha ha nở nụ cười hai tiếng.Hoắc Trì Viễn không nói gì, trực tiếp ngăn lại miệng nhỏ của cô.Quần áo của Tề Mẫn Mẫn cũng chỉ trong chốc lát liền rải đầy trên mặt đất…Dì Lưu ngồi ở trên ghế sofa nhàn nhã xem tivi, khóe miệng dấu không nổi cười.Hai đứa nhỏ này lên lầu đã hơn nửa canh giờ, phỏng chừng chốc nữa xuống lại đỏ mặt.Rất nhanh liền đến 7 giờ, lúc này Hoắc Trì Viễn mới nắm tay Tề Mẫn Mẫn, toàn thân thanh sảng xuống lầu.Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt đỏ ửng, xấu hổ ngẩng đầu, sợ bị dì Lưu bắt gặp sẽ cười.Đều là do Hoắc Trì Viễn!Dì ưu đã nói là lập tức ăn cơm, thế nhưng anh lại lôi kéo cô làm loại vận động kia.Dì Lưu nhìn thấy 2 người xuống lầu, liền buông điều khiển trong tay ra, hòa ái nói: “Hai người trước xem ti vi, dì đi hâm lại thức ăn.”Đồ ăn đều nguội hết rồi!Tề Mẫn Mẫn hung hăng bóp vai Hoắc Trì Viễn.Anh hôm nay cũng thật lâu!Đồ ăn đều đã nguội rồi!Dì Lưu sẽ nghĩ thế nào đây?Cô không còn mặt mũi nào để nhìn người khác nữa rồi!Hoắc Trì Viễn cười ôm lấy bả vai Tề Mẫn Mẫn, lôi cô ngồi xuống trên đùi mình, tiện nhặt điều khiển lên, bắt đầu chọn kênh truyền hình yêu thích.

Chương 1339

Tề Mẫn Mẫn le lưỡi, bất đắc dĩ nói: “Xem ra em không có được sự khéo léo trời ban cho con gái rồi.”

Hoắc Trì Viễn sủng nịch xoa xoa mái tóc của Tề Mẫn Mẫn: “Có em đảm đương chức bà xã trời cho là được rồi. Đi, lấy giúp anh bộ quần áo.”

“OK!” Tề Mẫn Mẫn cười chạy ra khỏi phòng tắm.

Hoắc Trì Viễn hoạt động một chút ngón tay cứng ngắc, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi.

Lúc Tề Mẫn Mẫn ôm quần áo vào khi đó, chính là nhìn thấy thắt lưng trần hoàn mĩ của Hoắc Trì Viễn.

Cô đỏ mặt vắt quần áo lên giá, sau đó lặng lẽ lùi về phía sau.

Vốn đưa lưng về phía Tề Mẫn Mẫn, Hoắc Trì Viễn tà tà nở nụ cười, trong lúc Tề Mẫn Mẫn không có phòng bị liền đưa tay dài kéo cô vào trong lòng.

“Anh… Anh…Anh từ từ tắm rửa, em… Em…Em đi giúp dì Lưu.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt, cố gắng khống chế nhịp tim đập của mình.

“Dì Lưu không cần giúp đỡ.” Hoắc Trì Viễn cười ôm lấy Tề Mẫn Mẫn, ném cô vào bồn tắm lớn.

Lúc Tề Mẫn Mẫn chật vật có thể đứng vững vàng trong bồn tắm, thì Hoắc Trì Viễn cũng nhanh chân bước vào.

“Em tắm qua rồi.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói.

“Tắm lại lần nữa!” Hoắc Trì Viễn ôm chầm lấy Tề Mẫn Mẫn, bá đạo nói.

“Em…Em giúp anh đấm lưng.” Tề Mẫn Mẫn ha ha nở nụ cười hai tiếng.

Hoắc Trì Viễn không nói gì, trực tiếp ngăn lại miệng nhỏ của cô.

Quần áo của Tề Mẫn Mẫn cũng chỉ trong chốc lát liền rải đầy trên mặt đất…

Dì Lưu ngồi ở trên ghế sofa nhàn nhã xem tivi, khóe miệng dấu không nổi cười.

Hai đứa nhỏ này lên lầu đã hơn nửa canh giờ, phỏng chừng chốc nữa xuống lại đỏ mặt.

Rất nhanh liền đến 7 giờ, lúc này Hoắc Trì Viễn mới nắm tay Tề Mẫn Mẫn, toàn thân thanh sảng xuống lầu.

Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt đỏ ửng, xấu hổ ngẩng đầu, sợ bị dì Lưu bắt gặp sẽ cười.

Đều là do Hoắc Trì Viễn!

Dì ưu đã nói là lập tức ăn cơm, thế nhưng anh lại lôi kéo cô làm loại vận động kia.

Dì Lưu nhìn thấy 2 người xuống lầu, liền buông điều khiển trong tay ra, hòa ái nói: “Hai người trước xem ti vi, dì đi hâm lại thức ăn.”

Đồ ăn đều nguội hết rồi!

Tề Mẫn Mẫn hung hăng bóp vai Hoắc Trì Viễn.

Anh hôm nay cũng thật lâu!

Đồ ăn đều đã nguội rồi!

Dì Lưu sẽ nghĩ thế nào đây?

Cô không còn mặt mũi nào để nhìn người khác nữa rồi!

Hoắc Trì Viễn cười ôm lấy bả vai Tề Mẫn Mẫn, lôi cô ngồi xuống trên đùi mình, tiện nhặt điều khiển lên, bắt đầu chọn kênh truyền hình yêu thích.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1339Tề Mẫn Mẫn le lưỡi, bất đắc dĩ nói: “Xem ra em không có được sự khéo léo trời ban cho con gái rồi.”Hoắc Trì Viễn sủng nịch xoa xoa mái tóc của Tề Mẫn Mẫn: “Có em đảm đương chức bà xã trời cho là được rồi. Đi, lấy giúp anh bộ quần áo.”“OK!” Tề Mẫn Mẫn cười chạy ra khỏi phòng tắm.Hoắc Trì Viễn hoạt động một chút ngón tay cứng ngắc, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi.Lúc Tề Mẫn Mẫn ôm quần áo vào khi đó, chính là nhìn thấy thắt lưng trần hoàn mĩ của Hoắc Trì Viễn.Cô đỏ mặt vắt quần áo lên giá, sau đó lặng lẽ lùi về phía sau.Vốn đưa lưng về phía Tề Mẫn Mẫn, Hoắc Trì Viễn tà tà nở nụ cười, trong lúc Tề Mẫn Mẫn không có phòng bị liền đưa tay dài kéo cô vào trong lòng.“Anh… Anh…Anh từ từ tắm rửa, em… Em…Em đi giúp dì Lưu.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt, cố gắng khống chế nhịp tim đập của mình.“Dì Lưu không cần giúp đỡ.” Hoắc Trì Viễn cười ôm lấy Tề Mẫn Mẫn, ném cô vào bồn tắm lớn.Lúc Tề Mẫn Mẫn chật vật có thể đứng vững vàng trong bồn tắm, thì Hoắc Trì Viễn cũng nhanh chân bước vào.“Em tắm qua rồi.” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt nói.“Tắm lại lần nữa!” Hoắc Trì Viễn ôm chầm lấy Tề Mẫn Mẫn, bá đạo nói.“Em…Em giúp anh đấm lưng.” Tề Mẫn Mẫn ha ha nở nụ cười hai tiếng.Hoắc Trì Viễn không nói gì, trực tiếp ngăn lại miệng nhỏ của cô.Quần áo của Tề Mẫn Mẫn cũng chỉ trong chốc lát liền rải đầy trên mặt đất…Dì Lưu ngồi ở trên ghế sofa nhàn nhã xem tivi, khóe miệng dấu không nổi cười.Hai đứa nhỏ này lên lầu đã hơn nửa canh giờ, phỏng chừng chốc nữa xuống lại đỏ mặt.Rất nhanh liền đến 7 giờ, lúc này Hoắc Trì Viễn mới nắm tay Tề Mẫn Mẫn, toàn thân thanh sảng xuống lầu.Tề Mẫn Mẫn vẻ mặt đỏ ửng, xấu hổ ngẩng đầu, sợ bị dì Lưu bắt gặp sẽ cười.Đều là do Hoắc Trì Viễn!Dì ưu đã nói là lập tức ăn cơm, thế nhưng anh lại lôi kéo cô làm loại vận động kia.Dì Lưu nhìn thấy 2 người xuống lầu, liền buông điều khiển trong tay ra, hòa ái nói: “Hai người trước xem ti vi, dì đi hâm lại thức ăn.”Đồ ăn đều nguội hết rồi!Tề Mẫn Mẫn hung hăng bóp vai Hoắc Trì Viễn.Anh hôm nay cũng thật lâu!Đồ ăn đều đã nguội rồi!Dì Lưu sẽ nghĩ thế nào đây?Cô không còn mặt mũi nào để nhìn người khác nữa rồi!Hoắc Trì Viễn cười ôm lấy bả vai Tề Mẫn Mẫn, lôi cô ngồi xuống trên đùi mình, tiện nhặt điều khiển lên, bắt đầu chọn kênh truyền hình yêu thích.

Chương 1339