Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1426
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1426“Nhiều lắm rồi.” Vương Giai Tuệ nhìn đến cái bát đã giống như một núi đồ ăn nhỏ, liền lặng lẽ kháng nghị.“Em hòan toàn bất đồng với Tương Tương, con bé ấy vừa vặn không cần bồi bổ, ngược lại em rất gầy, cần được bồi bổ thêm.” Hoắc Nhiên săn sóc nói.“Đêm nay cháu lại nằm một mình rồi?” Hoắc Tương ôm trán, bất đắc dĩ nói.“Bởi vì không có đàn ông thương cháu.” Bà nội Hoắc ha ha cười nói.Tề Mẫn Mẫn dựng thẳng ngón tay cái về phía bà nội, đi theo nói: “Bà nội nói đúng rồi.”“Chị dâu nhỏ, sao em cũng giúp bọn họ trêu chọc chị?” Hoắc Tương bất mãn kháng nghị: “Hôm nào cháu cũng mang về một người cho mọi người xem.”“Thuê một người đàn ông về nhà mà em cũng làm được? Cực kỳ đắt? Biết không?” Hoắc Nhiên bổ dao vô cùng ngoan độc, khiến Hoắc Tương tức giận đến cắn răng.Vương Giai Tuệ cố nén không dám cười, lại bị Tề Mẫn Mẫn ở bên cạnh cười bể cả bụng lây bệnh, sau cùng không nhịn được, vẫn cười ra tiếng.Hoắc Nhiên và Hoắc Tương, hai anh em này thế nào cũng nhìn ra chút quen thuộc.Không cãi nhau sẽ không vui?Ngay từ đầu cô và Hoắc Nhiên cũng là thế này.Thì ra bác sĩ Mông Cổ là một người hay tìm tai vạCảm giác em gái của anh cũng có chút tương xứng với mình.Cô cười nằm úp sấp ở trên bàn cơm.“Mẹ, bọn họ đều bắt nạt con.” Hoắc Tương ôm cánh tay của Chu Cầm, làm nũng nói.“Bà nội là sốt ruột thay con. Phụ nữ sau khi trở lại từ sự nghiệp thành công thì cũng có thể có người thương, người yêu con.” Chu Cầm thật sự nói: “Thật ra các bậc cha mẹ đều hi vọng con cái có hôn nhân hạnh phúc. Mẹ cũng thế, nhưng hôn nhân là tùy duyên, chúng ta không ép con.”“Biết ạ.” Hoắc Tương cười hôn Chu Cầm một cái.Cô còn có thể chờ đến 29 tuổi mà chưa kết hôn, cha mẹ là người khai sáng đầu tiên.“Chị Hoắc Tương, sách mới của chị đã xuất bản, gần đây có tính toán gì không?” Tề Mẫn Mẫn quan tâm hỏi han.“Tính toán?” Hoắc Tương cười khẽ hỏi lại: “Không phải chị đã nói với em sao? Tiếp theo sẽ viết về em và anh chị.”“Em hỏi thật đó!” Tề Mẫn Mẫn sẵng giọng.Hoắc Tương thu hồi vẻ mặt vui đùa, thật sự trả lời: “Chị đã có hẹn với mấy người bạn đi núi Đại Minh. Ngày mai sẽ xuất phát.”“Vừa trở về đã lại đi.” Hoắc Nhiên không tha nói.“Đừng khổ sở, em sẽ nhớ anh.” Hoắc Tương gắp một khối thịt ba chỉ đến trước mặt Hoắc Nhiên: “Anh, anh phải bồi bổ cho tốt. đừng để em từ núi Đại Minh trở về thì lại gầy thành mất dáng người.”Hoắc Nhiên nhìn thấy thịt ba chỉ trên bàn, lập tức ghêSự căng thẳng của Vương Giai Tuệ đều được hóa giải bởi sự nồng nhiệt của người nhà họ Hoắc.Sự tự ti của cô cũng tan biết, tươi cười đặc biệt rạng rỡ.
Chương 1426
“Nhiều lắm rồi.” Vương Giai Tuệ nhìn đến cái bát đã giống như một núi đồ ăn nhỏ, liền lặng lẽ kháng nghị.
“Em hòan toàn bất đồng với Tương Tương, con bé ấy vừa vặn không cần bồi bổ, ngược lại em rất gầy, cần được bồi bổ thêm.” Hoắc Nhiên săn sóc nói.
“Đêm nay cháu lại nằm một mình rồi?” Hoắc Tương ôm trán, bất đắc dĩ nói.
“Bởi vì không có đàn ông thương cháu.” Bà nội Hoắc ha ha cười nói.
Tề Mẫn Mẫn dựng thẳng ngón tay cái về phía bà nội, đi theo nói: “Bà nội nói đúng rồi.”
“Chị dâu nhỏ, sao em cũng giúp bọn họ trêu chọc chị?” Hoắc Tương bất mãn kháng nghị: “Hôm nào cháu cũng mang về một người cho mọi người xem.”
“Thuê một người đàn ông về nhà mà em cũng làm được? Cực kỳ đắt? Biết không?” Hoắc Nhiên bổ dao vô cùng ngoan độc, khiến Hoắc Tương tức giận đến cắn răng.
Vương Giai Tuệ cố nén không dám cười, lại bị Tề Mẫn Mẫn ở bên cạnh cười bể cả bụng lây bệnh, sau cùng không nhịn được, vẫn cười ra tiếng.
Hoắc Nhiên và Hoắc Tương, hai anh em này thế nào cũng nhìn ra chút quen thuộc.
Không cãi nhau sẽ không vui?
Ngay từ đầu cô và Hoắc Nhiên cũng là thế này.
Thì ra bác sĩ Mông Cổ là một người hay tìm tai vạ
Cảm giác em gái của anh cũng có chút tương xứng với mình.
Cô cười nằm úp sấp ở trên bàn cơm.
“Mẹ, bọn họ đều bắt nạt con.” Hoắc Tương ôm cánh tay của Chu Cầm, làm nũng nói.
“Bà nội là sốt ruột thay con. Phụ nữ sau khi trở lại từ sự nghiệp thành công thì cũng có thể có người thương, người yêu con.” Chu Cầm thật sự nói: “Thật ra các bậc cha mẹ đều hi vọng con cái có hôn nhân hạnh phúc. Mẹ cũng thế, nhưng hôn nhân là tùy duyên, chúng ta không ép con.”
“Biết ạ.” Hoắc Tương cười hôn Chu Cầm một cái.
Cô còn có thể chờ đến 29 tuổi mà chưa kết hôn, cha mẹ là người khai sáng đầu tiên.
“Chị Hoắc Tương, sách mới của chị đã xuất bản, gần đây có tính toán gì không?” Tề Mẫn Mẫn quan tâm hỏi han.
“Tính toán?” Hoắc Tương cười khẽ hỏi lại: “Không phải chị đã nói với em sao? Tiếp theo sẽ viết về em và anh chị.”
“Em hỏi thật đó!” Tề Mẫn Mẫn sẵng giọng.
Hoắc Tương thu hồi vẻ mặt vui đùa, thật sự trả lời: “Chị đã có hẹn với mấy người bạn đi núi Đại Minh. Ngày mai sẽ xuất phát.”
“Vừa trở về đã lại đi.” Hoắc Nhiên không tha nói.
“Đừng khổ sở, em sẽ nhớ anh.” Hoắc Tương gắp một khối thịt ba chỉ đến trước mặt Hoắc Nhiên: “Anh, anh phải bồi bổ cho tốt. đừng để em từ núi Đại Minh trở về thì lại gầy thành mất dáng người.”
Hoắc Nhiên nhìn thấy thịt ba chỉ trên bàn, lập tức ghê
Sự căng thẳng của Vương Giai Tuệ đều được hóa giải bởi sự nồng nhiệt của người nhà họ Hoắc.
Sự tự ti của cô cũng tan biết, tươi cười đặc biệt rạng rỡ.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1426“Nhiều lắm rồi.” Vương Giai Tuệ nhìn đến cái bát đã giống như một núi đồ ăn nhỏ, liền lặng lẽ kháng nghị.“Em hòan toàn bất đồng với Tương Tương, con bé ấy vừa vặn không cần bồi bổ, ngược lại em rất gầy, cần được bồi bổ thêm.” Hoắc Nhiên săn sóc nói.“Đêm nay cháu lại nằm một mình rồi?” Hoắc Tương ôm trán, bất đắc dĩ nói.“Bởi vì không có đàn ông thương cháu.” Bà nội Hoắc ha ha cười nói.Tề Mẫn Mẫn dựng thẳng ngón tay cái về phía bà nội, đi theo nói: “Bà nội nói đúng rồi.”“Chị dâu nhỏ, sao em cũng giúp bọn họ trêu chọc chị?” Hoắc Tương bất mãn kháng nghị: “Hôm nào cháu cũng mang về một người cho mọi người xem.”“Thuê một người đàn ông về nhà mà em cũng làm được? Cực kỳ đắt? Biết không?” Hoắc Nhiên bổ dao vô cùng ngoan độc, khiến Hoắc Tương tức giận đến cắn răng.Vương Giai Tuệ cố nén không dám cười, lại bị Tề Mẫn Mẫn ở bên cạnh cười bể cả bụng lây bệnh, sau cùng không nhịn được, vẫn cười ra tiếng.Hoắc Nhiên và Hoắc Tương, hai anh em này thế nào cũng nhìn ra chút quen thuộc.Không cãi nhau sẽ không vui?Ngay từ đầu cô và Hoắc Nhiên cũng là thế này.Thì ra bác sĩ Mông Cổ là một người hay tìm tai vạCảm giác em gái của anh cũng có chút tương xứng với mình.Cô cười nằm úp sấp ở trên bàn cơm.“Mẹ, bọn họ đều bắt nạt con.” Hoắc Tương ôm cánh tay của Chu Cầm, làm nũng nói.“Bà nội là sốt ruột thay con. Phụ nữ sau khi trở lại từ sự nghiệp thành công thì cũng có thể có người thương, người yêu con.” Chu Cầm thật sự nói: “Thật ra các bậc cha mẹ đều hi vọng con cái có hôn nhân hạnh phúc. Mẹ cũng thế, nhưng hôn nhân là tùy duyên, chúng ta không ép con.”“Biết ạ.” Hoắc Tương cười hôn Chu Cầm một cái.Cô còn có thể chờ đến 29 tuổi mà chưa kết hôn, cha mẹ là người khai sáng đầu tiên.“Chị Hoắc Tương, sách mới của chị đã xuất bản, gần đây có tính toán gì không?” Tề Mẫn Mẫn quan tâm hỏi han.“Tính toán?” Hoắc Tương cười khẽ hỏi lại: “Không phải chị đã nói với em sao? Tiếp theo sẽ viết về em và anh chị.”“Em hỏi thật đó!” Tề Mẫn Mẫn sẵng giọng.Hoắc Tương thu hồi vẻ mặt vui đùa, thật sự trả lời: “Chị đã có hẹn với mấy người bạn đi núi Đại Minh. Ngày mai sẽ xuất phát.”“Vừa trở về đã lại đi.” Hoắc Nhiên không tha nói.“Đừng khổ sở, em sẽ nhớ anh.” Hoắc Tương gắp một khối thịt ba chỉ đến trước mặt Hoắc Nhiên: “Anh, anh phải bồi bổ cho tốt. đừng để em từ núi Đại Minh trở về thì lại gầy thành mất dáng người.”Hoắc Nhiên nhìn thấy thịt ba chỉ trên bàn, lập tức ghêSự căng thẳng của Vương Giai Tuệ đều được hóa giải bởi sự nồng nhiệt của người nhà họ Hoắc.Sự tự ti của cô cũng tan biết, tươi cười đặc biệt rạng rỡ.