Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1441

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1441Tề Mẫn Mẫn mang canh gà đi vào phòng bẹnh, nhìn thấy Tưởng phu nhân đang đứng luyện tập trước cửa sổ, liền cười đi tới:”Mẹ nuôi, tâm trạng của mẹ thật tốt.”Tưởng phu nhân thản nhiên nhìn cô liếc mắt một cái:”Có lẽ vậy.”“Đây là canh gà bà nội quản gia hầm. Mẹ nhân lúc còn nóng hãy uống đi!” Tề Mẫn Mẫn đặt canh gà lên bàn, nhiệt tình nói.“Không đói.” Tưởng phu nhân nói xong, liền quay ra cửa sổ, tiếp tục lắc mông, vỗ bụng, rèn luyện.“Mẹ nuôi, ngày mai là phẫu thuật rồi, hôm nay nên bồi bổ. Mẹ ăn một chút đi!” Tề Mẫn Mẫn đi đến ôm cánh tay Tưởng phu nhân, lắc lắc làm nũng. “Là Hoắc Trì Viễn dặn dò bà nội quản gia hầm canh. Bên trong có rất nhiều thuốc quý.”“Hoắc Trì Viễn bảo cô hầm canh?” Tưởng phu nhân nhướng mày nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái.Tề Mẫn Mẫn lập tức gật đầu.Tưởng phu nhân lúc này mới đi tới ngồi xuống giường.Tề Mẫn Mẫn nhanh chóng bưng bát canh gà tới:”Rất thơm đúng không?”“Không tồi!” Tưởng phu nhân nhận lấy bát canh vừa lòng nói.Hoắc Trì Viễn đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tưởng phu nhân mặt mày tươi tỉnh, liền thở dài nhẹ nhõm một hơi. Xem ra là do anh đa nghi.Anh đi tới ôm vai Tề Mẫn Mẫn cười nói:”Bác gái, cháu vừa nói chuyện điện thoại với chú Lưu, chú ấy nói kết quả kiểm tra đều rất khả quan, phẫu thuật sẽ không hề mạo hiểm. Để cháu trấn an bác.”“Có cháu, việc gì bác cũng yên tâm.” Tưởng phu nhân vẻ mặt hiền lành nhìn Hoắc Trì Viễn.“Hoắc Trì Viễn cũng giống như con trai của bác vậy.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.Tưởng phu nhân thản nhiên nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái:”Tuy Y Nhiên không còn, nhưng Hoắc Trì Viễn vẫn là con rể của tôi.”Tề Mẫn Mẫn cười xấu hổ, liền ngậm miệng.Bác gái vẫn chưa quên đi cái chết của chị Y Nhiên, vẫn còn ghi hận cô sao?Hoắc Trì Viễn nắm tay Tề Mẫn Mẫn thật chặt, cười nói với Tưởng phu nhân:”Đúng đó. Tiểu Nhiễm là con gái nuôi của bác, cháu vĩnh viễn là con rể bác. Là quá khứ hay hiện tại, cháu đều không thoát được thân phận con rể này.”Tề Mẫn Mẫn cảm kích nhìn Hoắc Trì Viễn liếc mắt một cái.Tưởng phu nhân dường như muốn phản đối thì điện thoại di động của Hoắc Trì Viễn đổ chuông.Anh vừa nhìn tên người gọi đến, lập tức sửng sốt.Trần Lương này nếu không có việc gì sẽ không chủ động gọi cho anh.“Cháu đi nghe điện thoại.” Hoắc Trì Viễn áy náy cười cười với Tưởng phu nhân, liền xoay người đi về phía cửa sổ.Bấm nút nghe, anh thản nhiên cười nói:”Đoàn trưởng Trần tìm tôi có việc gì?”“Em gái của anh đang ở chỗ tôi. Anh mau đến đón cô ấy đi, đừng làm ảnh hưởng đến buổi diễn tập.” Trần Lương nói năng đơn giản lưu loát, vào thẳng vấn đề.“Tiểu Tương? Sao con bé lại chạy đến chỗ anh?” Hoắc Trì Viễn kinh ngạc hỏi. Hai ngày này nghe nói sẽ có buổi diễn tập của quân đội, nhưng địa điểm thì lại là cơ mật, người bình thường sẽ không biết được. Không ngờ em gái lại chạy đến khu diễn tập.

Chương 1441

Tề Mẫn Mẫn mang canh gà đi vào phòng bẹnh, nhìn thấy Tưởng phu nhân đang đứng luyện tập trước cửa sổ, liền cười đi tới:”Mẹ nuôi, tâm trạng của mẹ thật tốt.”

Tưởng phu nhân thản nhiên nhìn cô liếc mắt một cái:”Có lẽ vậy.”

“Đây là canh gà bà nội quản gia hầm. Mẹ nhân lúc còn nóng hãy uống đi!” Tề Mẫn Mẫn đặt canh gà lên bàn, nhiệt tình nói.

“Không đói.” Tưởng phu nhân nói xong, liền quay ra cửa sổ, tiếp tục lắc mông, vỗ bụng, rèn luyện.

“Mẹ nuôi, ngày mai là phẫu thuật rồi, hôm nay nên bồi bổ. Mẹ ăn một chút đi!” Tề Mẫn Mẫn đi đến ôm cánh tay Tưởng phu nhân, lắc lắc làm nũng. “Là Hoắc Trì Viễn dặn dò bà nội quản gia hầm canh. Bên trong có rất nhiều thuốc quý.”

“Hoắc Trì Viễn bảo cô hầm canh?” Tưởng phu nhân nhướng mày nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái.

Tề Mẫn Mẫn lập tức gật đầu.

Tưởng phu nhân lúc này mới đi tới ngồi xuống giường.

Tề Mẫn Mẫn nhanh chóng bưng bát canh gà tới:”Rất thơm đúng không?”

“Không tồi!” Tưởng phu nhân nhận lấy bát canh vừa lòng nói.

Hoắc Trì Viễn đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tưởng phu nhân mặt mày tươi tỉnh, liền thở dài nhẹ nhõm một hơi. Xem ra là do anh đa nghi.

Anh đi tới ôm vai Tề Mẫn Mẫn cười nói:”Bác gái, cháu vừa nói chuyện điện thoại với chú Lưu, chú ấy nói kết quả kiểm tra đều rất khả quan, phẫu thuật sẽ không hề mạo hiểm. Để cháu trấn an bác.”

“Có cháu, việc gì bác cũng yên tâm.” Tưởng phu nhân vẻ mặt hiền lành nhìn Hoắc Trì Viễn.

“Hoắc Trì Viễn cũng giống như con trai của bác vậy.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.

Tưởng phu nhân thản nhiên nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái:”Tuy Y Nhiên không còn, nhưng Hoắc Trì Viễn vẫn là con rể của tôi.”

Tề Mẫn Mẫn cười xấu hổ, liền ngậm miệng.

Bác gái vẫn chưa quên đi cái chết của chị Y Nhiên, vẫn còn ghi hận cô sao?

Hoắc Trì Viễn nắm tay Tề Mẫn Mẫn thật chặt, cười nói với Tưởng phu nhân:”Đúng đó. Tiểu Nhiễm là con gái nuôi của bác, cháu vĩnh viễn là con rể bác. Là quá khứ hay hiện tại, cháu đều không thoát được thân phận con rể này.”

Tề Mẫn Mẫn cảm kích nhìn Hoắc Trì Viễn liếc mắt một cái.

Tưởng phu nhân dường như muốn phản đối thì điện thoại di động của Hoắc Trì Viễn đổ chuông.

Anh vừa nhìn tên người gọi đến, lập tức sửng sốt.

Trần Lương này nếu không có việc gì sẽ không chủ động gọi cho anh.

“Cháu đi nghe điện thoại.” Hoắc Trì Viễn áy náy cười cười với Tưởng phu nhân, liền xoay người đi về phía cửa sổ.

Bấm nút nghe, anh thản nhiên cười nói:”Đoàn trưởng Trần tìm tôi có việc gì?”

“Em gái của anh đang ở chỗ tôi. Anh mau đến đón cô ấy đi, đừng làm ảnh hưởng đến buổi diễn tập.” Trần Lương nói năng đơn giản lưu loát, vào thẳng vấn đề.

“Tiểu Tương? Sao con bé lại chạy đến chỗ anh?” Hoắc Trì Viễn kinh ngạc hỏi. Hai ngày này nghe nói sẽ có buổi diễn tập của quân đội, nhưng địa điểm thì lại là cơ mật, người bình thường sẽ không biết được. Không ngờ em gái lại chạy đến khu diễn tập.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1441Tề Mẫn Mẫn mang canh gà đi vào phòng bẹnh, nhìn thấy Tưởng phu nhân đang đứng luyện tập trước cửa sổ, liền cười đi tới:”Mẹ nuôi, tâm trạng của mẹ thật tốt.”Tưởng phu nhân thản nhiên nhìn cô liếc mắt một cái:”Có lẽ vậy.”“Đây là canh gà bà nội quản gia hầm. Mẹ nhân lúc còn nóng hãy uống đi!” Tề Mẫn Mẫn đặt canh gà lên bàn, nhiệt tình nói.“Không đói.” Tưởng phu nhân nói xong, liền quay ra cửa sổ, tiếp tục lắc mông, vỗ bụng, rèn luyện.“Mẹ nuôi, ngày mai là phẫu thuật rồi, hôm nay nên bồi bổ. Mẹ ăn một chút đi!” Tề Mẫn Mẫn đi đến ôm cánh tay Tưởng phu nhân, lắc lắc làm nũng. “Là Hoắc Trì Viễn dặn dò bà nội quản gia hầm canh. Bên trong có rất nhiều thuốc quý.”“Hoắc Trì Viễn bảo cô hầm canh?” Tưởng phu nhân nhướng mày nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái.Tề Mẫn Mẫn lập tức gật đầu.Tưởng phu nhân lúc này mới đi tới ngồi xuống giường.Tề Mẫn Mẫn nhanh chóng bưng bát canh gà tới:”Rất thơm đúng không?”“Không tồi!” Tưởng phu nhân nhận lấy bát canh vừa lòng nói.Hoắc Trì Viễn đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Tưởng phu nhân mặt mày tươi tỉnh, liền thở dài nhẹ nhõm một hơi. Xem ra là do anh đa nghi.Anh đi tới ôm vai Tề Mẫn Mẫn cười nói:”Bác gái, cháu vừa nói chuyện điện thoại với chú Lưu, chú ấy nói kết quả kiểm tra đều rất khả quan, phẫu thuật sẽ không hề mạo hiểm. Để cháu trấn an bác.”“Có cháu, việc gì bác cũng yên tâm.” Tưởng phu nhân vẻ mặt hiền lành nhìn Hoắc Trì Viễn.“Hoắc Trì Viễn cũng giống như con trai của bác vậy.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.Tưởng phu nhân thản nhiên nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái:”Tuy Y Nhiên không còn, nhưng Hoắc Trì Viễn vẫn là con rể của tôi.”Tề Mẫn Mẫn cười xấu hổ, liền ngậm miệng.Bác gái vẫn chưa quên đi cái chết của chị Y Nhiên, vẫn còn ghi hận cô sao?Hoắc Trì Viễn nắm tay Tề Mẫn Mẫn thật chặt, cười nói với Tưởng phu nhân:”Đúng đó. Tiểu Nhiễm là con gái nuôi của bác, cháu vĩnh viễn là con rể bác. Là quá khứ hay hiện tại, cháu đều không thoát được thân phận con rể này.”Tề Mẫn Mẫn cảm kích nhìn Hoắc Trì Viễn liếc mắt một cái.Tưởng phu nhân dường như muốn phản đối thì điện thoại di động của Hoắc Trì Viễn đổ chuông.Anh vừa nhìn tên người gọi đến, lập tức sửng sốt.Trần Lương này nếu không có việc gì sẽ không chủ động gọi cho anh.“Cháu đi nghe điện thoại.” Hoắc Trì Viễn áy náy cười cười với Tưởng phu nhân, liền xoay người đi về phía cửa sổ.Bấm nút nghe, anh thản nhiên cười nói:”Đoàn trưởng Trần tìm tôi có việc gì?”“Em gái của anh đang ở chỗ tôi. Anh mau đến đón cô ấy đi, đừng làm ảnh hưởng đến buổi diễn tập.” Trần Lương nói năng đơn giản lưu loát, vào thẳng vấn đề.“Tiểu Tương? Sao con bé lại chạy đến chỗ anh?” Hoắc Trì Viễn kinh ngạc hỏi. Hai ngày này nghe nói sẽ có buổi diễn tập của quân đội, nhưng địa điểm thì lại là cơ mật, người bình thường sẽ không biết được. Không ngờ em gái lại chạy đến khu diễn tập.

Chương 1441