Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1565
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1565Đi qua, lấy di động, phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ, đều là một số từ Mỹ.Anh ngồi xuống ghế sô pha, trả lời.“Sean, thế nào?”“Cố tiên sinh, hôm nay chúng tôi đã tháo băng cho Liêu tiểu thư!”“Sao rồi?” Hoắc Trì Viễn lập tức hỏi lại.“Có chút vấn đề!”“Không thể khôi phục lại gương mặt cho cô ấy sao?” Hoắc Trì Viễn lo lắng hỏi lại.“Không phải!” Bác sĩ Sean lập tức phủ nhân, “Cô ấy rất tốt!”Hoắc Trì Viễn thả lỏng.“Nhưng mà, lúc trước để cho cân xứng, chúng tôi đã chỉnh lại ở má phải của cô ấy. Cho nên…..”“Gương mặt của cô ấy có thay đổi?” Hoắc Trì Viễn cau mày hỏi.“Vâng!”“Gửi ảnh cho tôi!” Hoắc Trì Viễn lập tức nói.Không bao lâu sau, bác sĩ Sean đã gửi ảnh diện mạo mới của Liêu Phàm qua.Nhìn khuôn mặt càng hoàn mỹ, tinh xảo, Hoắc Trì Viễn không biết nên vui vẻ hay buồn đây.Dung mạo của Liêu Phàm đã dược khôi phục nhưng mà khuôn mặt này đã được chỉnh lại khiến không ai nhận ra nữa.Có khi cô ấy đứng trước mặt Hoắc Nhiên, e rằng Hoắc Nhiên cũng không nhận ra được.Anh cắn môi, trầm tư suy nghĩ.Đối với Hoắc Nhiên và Giai Tuệ mà nói thì có lẽ diện mạo của Liêu Phàm thay đổi có lẽ là chuyện tốt.Liêu Phàm thì sao đây? Cô ấy có hài lòng với khuôn mặt mới của mình không?“Cô ấy…..có cảm thấy đau lòng hay không?” Hoắc Trì Viễn lo lắng hỏi.“Lúc đầu thì cô ấy có chút sợ hãi. Sau đó thì tự sờ mặt mình rồi cười ngây ngô, vừa cười vừa khóc. Thiếu chút nữa, tôi cho rằng cô ấy không chịu nổi đả kích này mà bị thần kinh luôn!”“Anh hãy chăm sóc cô ấy cẩn thận!” Hoắc Trì Viễn trầm trọng nói.Anh có thể hiểu được tâm trạng này của Liêu Phàm.Cô ấy không còn là Liêu Phàm nữa, không còn là Liêu Phàm trong trí nhớ của Hoắc Nhiên nữa. Một diện mạo mới là cơ hội để cô ấy làm lại cuộc đời nhưng cũng có nghĩa là chặt đứt liên hệ giữa cô ấy và Hoắc Nhiên.Cho nên cô ấy mới vừa cười vừa khóc.Hành vị của anh với Liêu Phàm, có thể nói có chút tàn nhẫn, quá đáng.Anh tự trách, siết chặt nắm đấm, dùng sức đánh lên bàn vài cái.Anh cho Liêu Phàm một số tiền lớn nhưng tiền bạc lại không mua được trái tim.Anh có lỗi với Liêu Phàm — cô gái đáng thương kia.
Chương 1565
Đi qua, lấy di động, phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ, đều là một số từ Mỹ.
Anh ngồi xuống ghế sô pha, trả lời.
“Sean, thế nào?”
“Cố tiên sinh, hôm nay chúng tôi đã tháo băng cho Liêu tiểu thư!”
“Sao rồi?” Hoắc Trì Viễn lập tức hỏi lại.
“Có chút vấn đề!”
“Không thể khôi phục lại gương mặt cho cô ấy sao?” Hoắc Trì Viễn lo lắng hỏi lại.
“Không phải!” Bác sĩ Sean lập tức phủ nhân, “Cô ấy rất tốt!”
Hoắc Trì Viễn thả lỏng.
“Nhưng mà, lúc trước để cho cân xứng, chúng tôi đã chỉnh lại ở má phải của cô ấy. Cho nên…..”
“Gương mặt của cô ấy có thay đổi?” Hoắc Trì Viễn cau mày hỏi.
“Vâng!”
“Gửi ảnh cho tôi!” Hoắc Trì Viễn lập tức nói.
Không bao lâu sau, bác sĩ Sean đã gửi ảnh diện mạo mới của Liêu Phàm qua.
Nhìn khuôn mặt càng hoàn mỹ, tinh xảo, Hoắc Trì Viễn không biết nên vui vẻ hay buồn đây.
Dung mạo của Liêu Phàm đã dược khôi phục nhưng mà khuôn mặt này đã được chỉnh lại khiến không ai nhận ra nữa.
Có khi cô ấy đứng trước mặt Hoắc Nhiên, e rằng Hoắc Nhiên cũng không nhận ra được.
Anh cắn môi, trầm tư suy nghĩ.
Đối với Hoắc Nhiên và Giai Tuệ mà nói thì có lẽ diện mạo của Liêu Phàm thay đổi có lẽ là chuyện tốt.
Liêu Phàm thì sao đây? Cô ấy có hài lòng với khuôn mặt mới của mình không?
“Cô ấy…..có cảm thấy đau lòng hay không?” Hoắc Trì Viễn lo lắng hỏi.
“Lúc đầu thì cô ấy có chút sợ hãi. Sau đó thì tự sờ mặt mình rồi cười ngây ngô, vừa cười vừa khóc. Thiếu chút nữa, tôi cho rằng cô ấy không chịu nổi đả kích này mà bị thần kinh luôn!”
“Anh hãy chăm sóc cô ấy cẩn thận!” Hoắc Trì Viễn trầm trọng nói.
Anh có thể hiểu được tâm trạng này của Liêu Phàm.
Cô ấy không còn là Liêu Phàm nữa, không còn là Liêu Phàm trong trí nhớ của Hoắc Nhiên nữa. Một diện mạo mới là cơ hội để cô ấy làm lại cuộc đời nhưng cũng có nghĩa là chặt đứt liên hệ giữa cô ấy và Hoắc Nhiên.
Cho nên cô ấy mới vừa cười vừa khóc.
Hành vị của anh với Liêu Phàm, có thể nói có chút tàn nhẫn, quá đáng.
Anh tự trách, siết chặt nắm đấm, dùng sức đánh lên bàn vài cái.
Anh cho Liêu Phàm một số tiền lớn nhưng tiền bạc lại không mua được trái tim.
Anh có lỗi với Liêu Phàm — cô gái đáng thương kia.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1565Đi qua, lấy di động, phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ, đều là một số từ Mỹ.Anh ngồi xuống ghế sô pha, trả lời.“Sean, thế nào?”“Cố tiên sinh, hôm nay chúng tôi đã tháo băng cho Liêu tiểu thư!”“Sao rồi?” Hoắc Trì Viễn lập tức hỏi lại.“Có chút vấn đề!”“Không thể khôi phục lại gương mặt cho cô ấy sao?” Hoắc Trì Viễn lo lắng hỏi lại.“Không phải!” Bác sĩ Sean lập tức phủ nhân, “Cô ấy rất tốt!”Hoắc Trì Viễn thả lỏng.“Nhưng mà, lúc trước để cho cân xứng, chúng tôi đã chỉnh lại ở má phải của cô ấy. Cho nên…..”“Gương mặt của cô ấy có thay đổi?” Hoắc Trì Viễn cau mày hỏi.“Vâng!”“Gửi ảnh cho tôi!” Hoắc Trì Viễn lập tức nói.Không bao lâu sau, bác sĩ Sean đã gửi ảnh diện mạo mới của Liêu Phàm qua.Nhìn khuôn mặt càng hoàn mỹ, tinh xảo, Hoắc Trì Viễn không biết nên vui vẻ hay buồn đây.Dung mạo của Liêu Phàm đã dược khôi phục nhưng mà khuôn mặt này đã được chỉnh lại khiến không ai nhận ra nữa.Có khi cô ấy đứng trước mặt Hoắc Nhiên, e rằng Hoắc Nhiên cũng không nhận ra được.Anh cắn môi, trầm tư suy nghĩ.Đối với Hoắc Nhiên và Giai Tuệ mà nói thì có lẽ diện mạo của Liêu Phàm thay đổi có lẽ là chuyện tốt.Liêu Phàm thì sao đây? Cô ấy có hài lòng với khuôn mặt mới của mình không?“Cô ấy…..có cảm thấy đau lòng hay không?” Hoắc Trì Viễn lo lắng hỏi.“Lúc đầu thì cô ấy có chút sợ hãi. Sau đó thì tự sờ mặt mình rồi cười ngây ngô, vừa cười vừa khóc. Thiếu chút nữa, tôi cho rằng cô ấy không chịu nổi đả kích này mà bị thần kinh luôn!”“Anh hãy chăm sóc cô ấy cẩn thận!” Hoắc Trì Viễn trầm trọng nói.Anh có thể hiểu được tâm trạng này của Liêu Phàm.Cô ấy không còn là Liêu Phàm nữa, không còn là Liêu Phàm trong trí nhớ của Hoắc Nhiên nữa. Một diện mạo mới là cơ hội để cô ấy làm lại cuộc đời nhưng cũng có nghĩa là chặt đứt liên hệ giữa cô ấy và Hoắc Nhiên.Cho nên cô ấy mới vừa cười vừa khóc.Hành vị của anh với Liêu Phàm, có thể nói có chút tàn nhẫn, quá đáng.Anh tự trách, siết chặt nắm đấm, dùng sức đánh lên bàn vài cái.Anh cho Liêu Phàm một số tiền lớn nhưng tiền bạc lại không mua được trái tim.Anh có lỗi với Liêu Phàm — cô gái đáng thương kia.