Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1639
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1639Bọn họ chính là huyết mạch duy nhất trên đời này của nhau.“Tiểu Lạc… Không phải là con gái của ba… Đuổi con bé cút đi!” Tề Bằng Trình đột nhiên nhớ tới chính ông dường như đã nhìn thấy Tề Lạc sau khi phẫu thuật xong.“Tiểu Lạc không phải en gái con?” Tề Mẫn Mẫn chấn kinh nhìn ba mình.Tuy Tề Lạc là cùng một lòng một dạ với mẹ cô ta, nhưng cô vẫn chưa từng nghĩ tới cô ta lại không phải em gái mình.“Không” Tề Bằng Trình kiên định trả lời.”Dương Nguyệt Quyên chính mồm bà ta đã thừa nhận.”“Lúc trước ba không xét nghiệm DNA?” Hoắc Trì Viễn đạm mạc hỏi.“Có làm. Nhưng có lẽ bà ta đã hối lộ người ta trước rồi.” Tề Bằng Trình chua sót cười nói.”Ba vẫn cho rằng Tề Lạc là do ba thân sinh. Nếu không phải Dương Nguyệt Quyên mang thai, ba cũng sẽ không cùng bà ta dây dưa không rõ, cũng sẽ không cho bà ta cơ hội làm Nhã Lam tức chết.”Nhìn thấy ba lại sắp không khống chế được cảm xúc của mình, Tề Mẫn Mẫn khẩn trương ôm ba an ủi: “Thôi. Ba, chúng ta cứ xem hai người kia như cứt là được. Không cần để ý tới.”Lúc Hoắc Nhiên tỉnh lại thì thấy người bên cạnh đã trùm chăn cuộn tròn người lại.Anh cười, vén chăn lên: “Tiểu Lạt Tiêu, trùm chăn như vậy sẽ khó thể!”Vương Giai Tuệ vén một góc lên nhưng vẫn bóc kín người.“Cẩn thận không thở được!” Hoắc Nhiên không biết làm sao mà htowr dài.“Không cần anh quan tâm!” Giọng nói thẹn thùng của Vương Giai Tuệ vang lên dưới chăn.“Đó là việc bình thường của hai người yêu nhau, không cần xấu hổ!” Hoắc Nhiên vén một góc chăn, chui vào, nhìn Vương Giai Tuệ, cười tà nói.Khuôn mặt Vương Giai Tuệ ửng hồng, quay lưng lại, không dám đối mặt với Hoắc Nhiên.Hôm qua, cô lai có thể nhiệt tình như vậy.Không còn mặt mũi gặp người khác nữa!Cô lấy tay che mặt!Hoắc Nhiên leo sang, đối diện với Vương Giai Tuệ, xốc chăn lên, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó nhẹ nhàng gỡ hai tay cô xuống.Vương Giai Tuệ mở to mắt, khó xử cắn môi.Nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Vương Giai Tuệ, Hoắc Nhiên hận không thể nhập cô vào trong xương tủy mình.Đây là lần đầu tiên anh gặp một cô gái đáng yêu như vậy.Những người bạn gái trước của anh đều cực kỳ cởi mở, gợi cảm, có rất ít ngươi sẽ xấu hổ vì chuyện này.Sự thẹn thùng của cô đã khiến anh thật sự động lòng.“Hối hận vì đã cho anh sao?” Anh cười hỏi.Vương Giai Tuệ lập tức lắc đầu.“Vậy em trốn anh làm gì?” Hoắc Nhiên vuốt v3 hai má đỏ bừng của Vương Giai Tuệ, mị hoặc cười.“Em…..” Vương Giai Tuệ đỏ mặt, xấu hổ nhìn Hoắc Nhiên.
Chương 1639
Bọn họ chính là huyết mạch duy nhất trên đời này của nhau.
“Tiểu Lạc… Không phải là con gái của ba… Đuổi con bé cút đi!” Tề Bằng Trình đột nhiên nhớ tới chính ông dường như đã nhìn thấy Tề Lạc sau khi phẫu thuật xong.
“Tiểu Lạc không phải en gái con?” Tề Mẫn Mẫn chấn kinh nhìn ba mình.
Tuy Tề Lạc là cùng một lòng một dạ với mẹ cô ta, nhưng cô vẫn chưa từng nghĩ tới cô ta lại không phải em gái mình.
“Không” Tề Bằng Trình kiên định trả lời.”Dương Nguyệt Quyên chính mồm bà ta đã thừa nhận.”
“Lúc trước ba không xét nghiệm DNA?” Hoắc Trì Viễn đạm mạc hỏi.
“Có làm. Nhưng có lẽ bà ta đã hối lộ người ta trước rồi.” Tề Bằng Trình chua sót cười nói.”Ba vẫn cho rằng Tề Lạc là do ba thân sinh. Nếu không phải Dương Nguyệt Quyên mang thai, ba cũng sẽ không cùng bà ta dây dưa không rõ, cũng sẽ không cho bà ta cơ hội làm Nhã Lam tức chết.”
Nhìn thấy ba lại sắp không khống chế được cảm xúc của mình, Tề Mẫn Mẫn khẩn trương ôm ba an ủi: “Thôi. Ba, chúng ta cứ xem hai người kia như cứt là được. Không cần để ý tới.”
Lúc Hoắc Nhiên tỉnh lại thì thấy người bên cạnh đã trùm chăn cuộn tròn người lại.
Anh cười, vén chăn lên: “Tiểu Lạt Tiêu, trùm chăn như vậy sẽ khó thể!”
Vương Giai Tuệ vén một góc lên nhưng vẫn bóc kín người.
“Cẩn thận không thở được!” Hoắc Nhiên không biết làm sao mà htowr dài.
“Không cần anh quan tâm!” Giọng nói thẹn thùng của Vương Giai Tuệ vang lên dưới chăn.
“Đó là việc bình thường của hai người yêu nhau, không cần xấu hổ!” Hoắc Nhiên vén một góc chăn, chui vào, nhìn Vương Giai Tuệ, cười tà nói.
Khuôn mặt Vương Giai Tuệ ửng hồng, quay lưng lại, không dám đối mặt với Hoắc Nhiên.
Hôm qua, cô lai có thể nhiệt tình như vậy.
Không còn mặt mũi gặp người khác nữa!
Cô lấy tay che mặt!
Hoắc Nhiên leo sang, đối diện với Vương Giai Tuệ, xốc chăn lên, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó nhẹ nhàng gỡ hai tay cô xuống.
Vương Giai Tuệ mở to mắt, khó xử cắn môi.
Nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Vương Giai Tuệ, Hoắc Nhiên hận không thể nhập cô vào trong xương tủy mình.
Đây là lần đầu tiên anh gặp một cô gái đáng yêu như vậy.
Những người bạn gái trước của anh đều cực kỳ cởi mở, gợi cảm, có rất ít ngươi sẽ xấu hổ vì chuyện này.
Sự thẹn thùng của cô đã khiến anh thật sự động lòng.
“Hối hận vì đã cho anh sao?” Anh cười hỏi.
Vương Giai Tuệ lập tức lắc đầu.
“Vậy em trốn anh làm gì?” Hoắc Nhiên vuốt v3 hai má đỏ bừng của Vương Giai Tuệ, mị hoặc cười.
“Em…..” Vương Giai Tuệ đỏ mặt, xấu hổ nhìn Hoắc Nhiên.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1639Bọn họ chính là huyết mạch duy nhất trên đời này của nhau.“Tiểu Lạc… Không phải là con gái của ba… Đuổi con bé cút đi!” Tề Bằng Trình đột nhiên nhớ tới chính ông dường như đã nhìn thấy Tề Lạc sau khi phẫu thuật xong.“Tiểu Lạc không phải en gái con?” Tề Mẫn Mẫn chấn kinh nhìn ba mình.Tuy Tề Lạc là cùng một lòng một dạ với mẹ cô ta, nhưng cô vẫn chưa từng nghĩ tới cô ta lại không phải em gái mình.“Không” Tề Bằng Trình kiên định trả lời.”Dương Nguyệt Quyên chính mồm bà ta đã thừa nhận.”“Lúc trước ba không xét nghiệm DNA?” Hoắc Trì Viễn đạm mạc hỏi.“Có làm. Nhưng có lẽ bà ta đã hối lộ người ta trước rồi.” Tề Bằng Trình chua sót cười nói.”Ba vẫn cho rằng Tề Lạc là do ba thân sinh. Nếu không phải Dương Nguyệt Quyên mang thai, ba cũng sẽ không cùng bà ta dây dưa không rõ, cũng sẽ không cho bà ta cơ hội làm Nhã Lam tức chết.”Nhìn thấy ba lại sắp không khống chế được cảm xúc của mình, Tề Mẫn Mẫn khẩn trương ôm ba an ủi: “Thôi. Ba, chúng ta cứ xem hai người kia như cứt là được. Không cần để ý tới.”Lúc Hoắc Nhiên tỉnh lại thì thấy người bên cạnh đã trùm chăn cuộn tròn người lại.Anh cười, vén chăn lên: “Tiểu Lạt Tiêu, trùm chăn như vậy sẽ khó thể!”Vương Giai Tuệ vén một góc lên nhưng vẫn bóc kín người.“Cẩn thận không thở được!” Hoắc Nhiên không biết làm sao mà htowr dài.“Không cần anh quan tâm!” Giọng nói thẹn thùng của Vương Giai Tuệ vang lên dưới chăn.“Đó là việc bình thường của hai người yêu nhau, không cần xấu hổ!” Hoắc Nhiên vén một góc chăn, chui vào, nhìn Vương Giai Tuệ, cười tà nói.Khuôn mặt Vương Giai Tuệ ửng hồng, quay lưng lại, không dám đối mặt với Hoắc Nhiên.Hôm qua, cô lai có thể nhiệt tình như vậy.Không còn mặt mũi gặp người khác nữa!Cô lấy tay che mặt!Hoắc Nhiên leo sang, đối diện với Vương Giai Tuệ, xốc chăn lên, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó nhẹ nhàng gỡ hai tay cô xuống.Vương Giai Tuệ mở to mắt, khó xử cắn môi.Nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Vương Giai Tuệ, Hoắc Nhiên hận không thể nhập cô vào trong xương tủy mình.Đây là lần đầu tiên anh gặp một cô gái đáng yêu như vậy.Những người bạn gái trước của anh đều cực kỳ cởi mở, gợi cảm, có rất ít ngươi sẽ xấu hổ vì chuyện này.Sự thẹn thùng của cô đã khiến anh thật sự động lòng.“Hối hận vì đã cho anh sao?” Anh cười hỏi.Vương Giai Tuệ lập tức lắc đầu.“Vậy em trốn anh làm gì?” Hoắc Nhiên vuốt v3 hai má đỏ bừng của Vương Giai Tuệ, mị hoặc cười.“Em…..” Vương Giai Tuệ đỏ mặt, xấu hổ nhìn Hoắc Nhiên.