Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1650

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1650“Anh, em tin tưởng anh!” Hoắc Nhiên vỗ ngực trả lời.“Tin tưởng cũng chẳng ích gì, anh đâu có mua.” Tề Mẫn Mẫn nhẫn tâm nhắc nhở Hoắc Nhiên.“Miễn bàn đến vết thương lòng của em.” Hoắc Nhiên ôm ngực, bi thương nói. “Em công toi bỏ lỡ ít nhất mười lần tăng giá.”“Phát sốt chưa?” Tề Mẫn Mẫn nói với Vương Giai Tuệ, “Giai Tuệ, cậu sờ trán anh Hoắc Nhiên đi. Anh ấy sốt đến ngốc luôn rồi.”“Không đến nỗi vậy chứ? Tớ thấy Hoắc Nhiên nói cũng có lý mà.” Vương Giai Tuệ ủng hộ Hoắc Nhiên.Tuy cô không hiểu gì về cổ phiếu, nhưng rất tin tưởng phán đoán của Hoắc Nhiên, hơn nữa cô cũng tin rằng Hoắc Trì Viễn có thể giải quyết được tất cả, sẽ giúp tập đoàn Bằng Trình vượt qua được cửa ải khó khăn này.“Tiểu hạt tiêu, yêu em đến chết luôn!” Hoắc Nhiên lập tức ôm mặt Vương Giai Tuệ, trao cho cô nụ hôn nóng bỏng.Vương Giai Tuệ đỏ mặt, vùi vào lòng Hoắc Nhiên ngượng ngùng ngẩng đầu.“Anh Hoắc Nhiên nói là thật sao?” Tề Mẫn Mẫn dựa vào người Hoắc Trì Viễn quan tâm hỏi.Cô hi vọng Hoắc Trì Viễn lần này ra tay có thể đạt được cả hai chiến thắng, không chỉ là của tập đoàn Bằng Trình, mà còn có thể đưa Hoắc Y tiến xa.“Không phải đã nói cho em biết rồi sao? Âm u đi rồi, trời sẽ lại sáng.” Hoắc Trì Viễn vô cùng chân thành trả lời.Tề Mẫn Mẫn cảm động hốc mắt đỏ hồng.Cô là người mang đầy tội nghiệt, lại có được tình yêu của người đàn ông tốt nhất trên đời.Hoắc Trì Viễn trở mình, đè Tề Mẫn Mẫn xuống, triền miên m.út mát đôi môi kiều diễm của cô.“Đừng!” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt đẩy anh.Tuy bọn họ là “vợ chồng gìa”, nhưng cô cũng thấy không tự nhiên để anh hôn mình nồng nhiệt bên ngoài.“Bọn họ đang hôn nhau. Không quan tâm đến chúng ta đâu.” Hoắc Trì Viễn nắm bàn tay Tề Mẫn Mẫn, đặt xuống nền cỏ, cúi đầu hôn thật sâu.Hai anh em, hưng phấn hôn người phụ nữ của mình.Trong mắt bọn họ, chỉ có người mà mình yêu nhất.…………Ở trong ký túc xá đại học B thị, Ưng Mẫn phẫn nộ đập vỡ toàn bộ đồ đạc trong phòng. Cuối cùng điên khùng ngồi xổm xuống đống đổ vỡ, lớn tiếng khóc.“Vì sao?”Cô nóng vội ủ mưu lâu như vậy, vẫn không thể từ bỏ, lại vì Hoắc Trì Viễn mà phá hủy mối buôn bán duy nhất.Thế nhưng Hoắc Trì Viễn lại muốn sát nhập Hoắc Y với tập đoàn Bằng Trình. Anh yêu Tề Mẫn Mẫn đến vậy sao?Hoắc Y từng là động lực sống sót của anh, là kỷ niệm mối tình đầu của anh.Vậy mà giờ anh từ bỏ Hoắc Y.GX là cái gì quỷ gì?“Tề Mẫn Mẫn, tôi hận cô!” Ưng Mẫn điên cuồng rống to.

Chương 1650

“Anh, em tin tưởng anh!” Hoắc Nhiên vỗ ngực trả lời.

“Tin tưởng cũng chẳng ích gì, anh đâu có mua.” Tề Mẫn Mẫn nhẫn tâm nhắc nhở Hoắc Nhiên.

“Miễn bàn đến vết thương lòng của em.” Hoắc Nhiên ôm ngực, bi thương nói. “Em công toi bỏ lỡ ít nhất mười lần tăng giá.”

“Phát sốt chưa?” Tề Mẫn Mẫn nói với Vương Giai Tuệ, “Giai Tuệ, cậu sờ trán anh Hoắc Nhiên đi. Anh ấy sốt đến ngốc luôn rồi.”

“Không đến nỗi vậy chứ? Tớ thấy Hoắc Nhiên nói cũng có lý mà.” Vương Giai Tuệ ủng hộ Hoắc Nhiên.

Tuy cô không hiểu gì về cổ phiếu, nhưng rất tin tưởng phán đoán của Hoắc Nhiên, hơn nữa cô cũng tin rằng Hoắc Trì Viễn có thể giải quyết được tất cả, sẽ giúp tập đoàn Bằng Trình vượt qua được cửa ải khó khăn này.

“Tiểu hạt tiêu, yêu em đến chết luôn!” Hoắc Nhiên lập tức ôm mặt Vương Giai Tuệ, trao cho cô nụ hôn nóng bỏng.

Vương Giai Tuệ đỏ mặt, vùi vào lòng Hoắc Nhiên ngượng ngùng ngẩng đầu.

“Anh Hoắc Nhiên nói là thật sao?” Tề Mẫn Mẫn dựa vào người Hoắc Trì Viễn quan tâm hỏi.

Cô hi vọng Hoắc Trì Viễn lần này ra tay có thể đạt được cả hai chiến thắng, không chỉ là của tập đoàn Bằng Trình, mà còn có thể đưa Hoắc Y tiến xa.

“Không phải đã nói cho em biết rồi sao? Âm u đi rồi, trời sẽ lại sáng.” Hoắc Trì Viễn vô cùng chân thành trả lời.

Tề Mẫn Mẫn cảm động hốc mắt đỏ hồng.

Cô là người mang đầy tội nghiệt, lại có được tình yêu của người đàn ông tốt nhất trên đời.

Hoắc Trì Viễn trở mình, đè Tề Mẫn Mẫn xuống, triền miên m.út mát đôi môi kiều diễm của cô.

“Đừng!” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt đẩy anh.

Tuy bọn họ là “vợ chồng gìa”, nhưng cô cũng thấy không tự nhiên để anh hôn mình nồng nhiệt bên ngoài.

“Bọn họ đang hôn nhau. Không quan tâm đến chúng ta đâu.” Hoắc Trì Viễn nắm bàn tay Tề Mẫn Mẫn, đặt xuống nền cỏ, cúi đầu hôn thật sâu.

Hai anh em, hưng phấn hôn người phụ nữ của mình.

Trong mắt bọn họ, chỉ có người mà mình yêu nhất.

…………

Ở trong ký túc xá đại học B thị, Ưng Mẫn phẫn nộ đập vỡ toàn bộ đồ đạc trong phòng. Cuối cùng điên khùng ngồi xổm xuống đống đổ vỡ, lớn tiếng khóc.

“Vì sao?”

Cô nóng vội ủ mưu lâu như vậy, vẫn không thể từ bỏ, lại vì Hoắc Trì Viễn mà phá hủy mối buôn bán duy nhất.

Thế nhưng Hoắc Trì Viễn lại muốn sát nhập Hoắc Y với tập đoàn Bằng Trình. Anh yêu Tề Mẫn Mẫn đến vậy sao?

Hoắc Y từng là động lực sống sót của anh, là kỷ niệm mối tình đầu của anh.

Vậy mà giờ anh từ bỏ Hoắc Y.

GX là cái gì quỷ gì?

“Tề Mẫn Mẫn, tôi hận cô!” Ưng Mẫn điên cuồng rống to.

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1650“Anh, em tin tưởng anh!” Hoắc Nhiên vỗ ngực trả lời.“Tin tưởng cũng chẳng ích gì, anh đâu có mua.” Tề Mẫn Mẫn nhẫn tâm nhắc nhở Hoắc Nhiên.“Miễn bàn đến vết thương lòng của em.” Hoắc Nhiên ôm ngực, bi thương nói. “Em công toi bỏ lỡ ít nhất mười lần tăng giá.”“Phát sốt chưa?” Tề Mẫn Mẫn nói với Vương Giai Tuệ, “Giai Tuệ, cậu sờ trán anh Hoắc Nhiên đi. Anh ấy sốt đến ngốc luôn rồi.”“Không đến nỗi vậy chứ? Tớ thấy Hoắc Nhiên nói cũng có lý mà.” Vương Giai Tuệ ủng hộ Hoắc Nhiên.Tuy cô không hiểu gì về cổ phiếu, nhưng rất tin tưởng phán đoán của Hoắc Nhiên, hơn nữa cô cũng tin rằng Hoắc Trì Viễn có thể giải quyết được tất cả, sẽ giúp tập đoàn Bằng Trình vượt qua được cửa ải khó khăn này.“Tiểu hạt tiêu, yêu em đến chết luôn!” Hoắc Nhiên lập tức ôm mặt Vương Giai Tuệ, trao cho cô nụ hôn nóng bỏng.Vương Giai Tuệ đỏ mặt, vùi vào lòng Hoắc Nhiên ngượng ngùng ngẩng đầu.“Anh Hoắc Nhiên nói là thật sao?” Tề Mẫn Mẫn dựa vào người Hoắc Trì Viễn quan tâm hỏi.Cô hi vọng Hoắc Trì Viễn lần này ra tay có thể đạt được cả hai chiến thắng, không chỉ là của tập đoàn Bằng Trình, mà còn có thể đưa Hoắc Y tiến xa.“Không phải đã nói cho em biết rồi sao? Âm u đi rồi, trời sẽ lại sáng.” Hoắc Trì Viễn vô cùng chân thành trả lời.Tề Mẫn Mẫn cảm động hốc mắt đỏ hồng.Cô là người mang đầy tội nghiệt, lại có được tình yêu của người đàn ông tốt nhất trên đời.Hoắc Trì Viễn trở mình, đè Tề Mẫn Mẫn xuống, triền miên m.út mát đôi môi kiều diễm của cô.“Đừng!” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt đẩy anh.Tuy bọn họ là “vợ chồng gìa”, nhưng cô cũng thấy không tự nhiên để anh hôn mình nồng nhiệt bên ngoài.“Bọn họ đang hôn nhau. Không quan tâm đến chúng ta đâu.” Hoắc Trì Viễn nắm bàn tay Tề Mẫn Mẫn, đặt xuống nền cỏ, cúi đầu hôn thật sâu.Hai anh em, hưng phấn hôn người phụ nữ của mình.Trong mắt bọn họ, chỉ có người mà mình yêu nhất.…………Ở trong ký túc xá đại học B thị, Ưng Mẫn phẫn nộ đập vỡ toàn bộ đồ đạc trong phòng. Cuối cùng điên khùng ngồi xổm xuống đống đổ vỡ, lớn tiếng khóc.“Vì sao?”Cô nóng vội ủ mưu lâu như vậy, vẫn không thể từ bỏ, lại vì Hoắc Trì Viễn mà phá hủy mối buôn bán duy nhất.Thế nhưng Hoắc Trì Viễn lại muốn sát nhập Hoắc Y với tập đoàn Bằng Trình. Anh yêu Tề Mẫn Mẫn đến vậy sao?Hoắc Y từng là động lực sống sót của anh, là kỷ niệm mối tình đầu của anh.Vậy mà giờ anh từ bỏ Hoắc Y.GX là cái gì quỷ gì?“Tề Mẫn Mẫn, tôi hận cô!” Ưng Mẫn điên cuồng rống to.

Chương 1650