Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1663
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1663Bởi vì có Hoắc Trì Viễn làm bạn khai thông, Tề Mẫn Mẫn đã hoàn toàn quên mất sợ hãi, thoải mái lái xe về đến nhà.“Chú, về đến nhà rồi.” Tề Mẫn Mẫn dừng xe ở trước cửa biệt thự, cười nói.Đột nhiên cảm giác được trước mắt là một mảnh tươi sáng, bóng đêm nay cũng trở nên tươi đẹp hơn nhiều.Dỡ bỏ mọi cảm giác thật dễ dàng!“Anh ôm em lên lầu.” Hoắc Trì Viễn mở cửa xe, ôm Tề Mẫn Mẫn ra khỏi Maybach.”Đến lượt anh lái xe….”Hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc được bố trí sau khi kết thúc ngày thi đại học đầu tiên, có thể thấy được Trịnh Húc có bao nhiêu ý nghĩ muốn để cho Lynda thuộc về mình.Lynda đứng trước gương, một đôi mắt mỹ lệ bất mãn nhìn cái bụng của mình.Tuy chiếc áo cưới đã được che lại phần eo, vẫn không thể che hết phần bụng đã nhô to ra ở bên dưới của cô.Trịnh Húc mẵ tây trang đẩy cửa phòng nghỉ cô dâu ra, liền bị mê hoặc.“Vợ à, em thật đẹp!” Trịnh Húc đi lên trước, nhẹ nhàng ôm lấy cô.“Đẹp cái gì, đã thành bà bầu rồi.” Lynda mất hứng cắn môi đỏ mọng.“Người phụ nữ mang thai là đẹp nhất.” TRịnh Húc để tay ở thắt lưng của cô, thỏa mãn cười nói.Nơi này, có kết tinh tình yêu của anh và cô.“Đã xấu thành như vậy, muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.” Lynda quyết chu môi, bất mãn oán giận.“Đi nào, để cho mọi người thấy vợ anh tuyệt đẹp như thế nào.” Trịnh Húc dắt tay Lynda, lôi cô đi ra khỏi phòng nghỉ.Tề Mẫn Mẫn đứng bên cạnh Hoắc Trì Viễn, nhỏ giọng nói: “Chị Lynda đẹp quá., Hoắc Trì Viễn, anh có hối hận không?”“Hối hận cái gì?” Hoắc Trì Viễn biết rõ còn cố hỏi.“Cô ấy thầm mến anh năm năm.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm nói.“Thầm mến chỉ là một loại ôm ấp tình cảm,. Chân chính yêu một người nào đó mới có thể hiểu được.” Hoắc Trì Viễn cười xoa đầu Tề Mẫn Mẫn. “So với chân ái, thầm mến không đáng để nhắc đến.”“Có lẽ thế.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.Lynda thật sự rất đẹp, cô không chỉ đẹp ở bên ngoài, mà là đẹp từ bên trong, quyến rũ, gợi cảm, mê hoặc.Nên có rất ít người đàn ông có thể thoát khỏi mị lực của cô,Hoắc Trì Viễn là ngoại lệ.Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo bám vào tay anh, thỉnh thoáng quyến luyến liếc trộm anh một cái.Cô cũng yêu anh.Tuy hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc khá đơn giản, nhưng lại tràn ngập ấm áp và ngọt ngào.Khi chú rể và cô dâu hôn nhau, Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy nước mắt của Lynda.Đây là nước mắt hạnh phúc đi.
Chương 1663
Bởi vì có Hoắc Trì Viễn làm bạn khai thông, Tề Mẫn Mẫn đã hoàn toàn quên mất sợ hãi, thoải mái lái xe về đến nhà.
“Chú, về đến nhà rồi.” Tề Mẫn Mẫn dừng xe ở trước cửa biệt thự, cười nói.
Đột nhiên cảm giác được trước mắt là một mảnh tươi sáng, bóng đêm nay cũng trở nên tươi đẹp hơn nhiều.
Dỡ bỏ mọi cảm giác thật dễ dàng!
“Anh ôm em lên lầu.” Hoắc Trì Viễn mở cửa xe, ôm Tề Mẫn Mẫn ra khỏi Maybach.”Đến lượt anh lái xe….”
Hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc được bố trí sau khi kết thúc ngày thi đại học đầu tiên, có thể thấy được Trịnh Húc có bao nhiêu ý nghĩ muốn để cho Lynda thuộc về mình.
Lynda đứng trước gương, một đôi mắt mỹ lệ bất mãn nhìn cái bụng của mình.
Tuy chiếc áo cưới đã được che lại phần eo, vẫn không thể che hết phần bụng đã nhô to ra ở bên dưới của cô.
Trịnh Húc mẵ tây trang đẩy cửa phòng nghỉ cô dâu ra, liền bị mê hoặc.
“Vợ à, em thật đẹp!” Trịnh Húc đi lên trước, nhẹ nhàng ôm lấy cô.
“Đẹp cái gì, đã thành bà bầu rồi.” Lynda mất hứng cắn môi đỏ mọng.
“Người phụ nữ mang thai là đẹp nhất.” TRịnh Húc để tay ở thắt lưng của cô, thỏa mãn cười nói.
Nơi này, có kết tinh tình yêu của anh và cô.
“Đã xấu thành như vậy, muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.” Lynda quyết chu môi, bất mãn oán giận.
“Đi nào, để cho mọi người thấy vợ anh tuyệt đẹp như thế nào.” Trịnh Húc dắt tay Lynda, lôi cô đi ra khỏi phòng nghỉ.
Tề Mẫn Mẫn đứng bên cạnh Hoắc Trì Viễn, nhỏ giọng nói: “Chị Lynda đẹp quá., Hoắc Trì Viễn, anh có hối hận không?”
“Hối hận cái gì?” Hoắc Trì Viễn biết rõ còn cố hỏi.
“Cô ấy thầm mến anh năm năm.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm nói.
“Thầm mến chỉ là một loại ôm ấp tình cảm,. Chân chính yêu một người nào đó mới có thể hiểu được.” Hoắc Trì Viễn cười xoa đầu Tề Mẫn Mẫn. “So với chân ái, thầm mến không đáng để nhắc đến.”
“Có lẽ thế.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.
Lynda thật sự rất đẹp, cô không chỉ đẹp ở bên ngoài, mà là đẹp từ bên trong, quyến rũ, gợi cảm, mê hoặc.
Nên có rất ít người đàn ông có thể thoát khỏi mị lực của cô,
Hoắc Trì Viễn là ngoại lệ.
Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo bám vào tay anh, thỉnh thoáng quyến luyến liếc trộm anh một cái.
Cô cũng yêu anh.
Tuy hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc khá đơn giản, nhưng lại tràn ngập ấm áp và ngọt ngào.
Khi chú rể và cô dâu hôn nhau, Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy nước mắt của Lynda.
Đây là nước mắt hạnh phúc đi.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1663Bởi vì có Hoắc Trì Viễn làm bạn khai thông, Tề Mẫn Mẫn đã hoàn toàn quên mất sợ hãi, thoải mái lái xe về đến nhà.“Chú, về đến nhà rồi.” Tề Mẫn Mẫn dừng xe ở trước cửa biệt thự, cười nói.Đột nhiên cảm giác được trước mắt là một mảnh tươi sáng, bóng đêm nay cũng trở nên tươi đẹp hơn nhiều.Dỡ bỏ mọi cảm giác thật dễ dàng!“Anh ôm em lên lầu.” Hoắc Trì Viễn mở cửa xe, ôm Tề Mẫn Mẫn ra khỏi Maybach.”Đến lượt anh lái xe….”Hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc được bố trí sau khi kết thúc ngày thi đại học đầu tiên, có thể thấy được Trịnh Húc có bao nhiêu ý nghĩ muốn để cho Lynda thuộc về mình.Lynda đứng trước gương, một đôi mắt mỹ lệ bất mãn nhìn cái bụng của mình.Tuy chiếc áo cưới đã được che lại phần eo, vẫn không thể che hết phần bụng đã nhô to ra ở bên dưới của cô.Trịnh Húc mẵ tây trang đẩy cửa phòng nghỉ cô dâu ra, liền bị mê hoặc.“Vợ à, em thật đẹp!” Trịnh Húc đi lên trước, nhẹ nhàng ôm lấy cô.“Đẹp cái gì, đã thành bà bầu rồi.” Lynda mất hứng cắn môi đỏ mọng.“Người phụ nữ mang thai là đẹp nhất.” TRịnh Húc để tay ở thắt lưng của cô, thỏa mãn cười nói.Nơi này, có kết tinh tình yêu của anh và cô.“Đã xấu thành như vậy, muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.” Lynda quyết chu môi, bất mãn oán giận.“Đi nào, để cho mọi người thấy vợ anh tuyệt đẹp như thế nào.” Trịnh Húc dắt tay Lynda, lôi cô đi ra khỏi phòng nghỉ.Tề Mẫn Mẫn đứng bên cạnh Hoắc Trì Viễn, nhỏ giọng nói: “Chị Lynda đẹp quá., Hoắc Trì Viễn, anh có hối hận không?”“Hối hận cái gì?” Hoắc Trì Viễn biết rõ còn cố hỏi.“Cô ấy thầm mến anh năm năm.” Tề Mẫn Mẫn nghịch ngợm nói.“Thầm mến chỉ là một loại ôm ấp tình cảm,. Chân chính yêu một người nào đó mới có thể hiểu được.” Hoắc Trì Viễn cười xoa đầu Tề Mẫn Mẫn. “So với chân ái, thầm mến không đáng để nhắc đến.”“Có lẽ thế.” Tề Mẫn Mẫn cười nói.Lynda thật sự rất đẹp, cô không chỉ đẹp ở bên ngoài, mà là đẹp từ bên trong, quyến rũ, gợi cảm, mê hoặc.Nên có rất ít người đàn ông có thể thoát khỏi mị lực của cô,Hoắc Trì Viễn là ngoại lệ.Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo bám vào tay anh, thỉnh thoáng quyến luyến liếc trộm anh một cái.Cô cũng yêu anh.Tuy hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc khá đơn giản, nhưng lại tràn ngập ấm áp và ngọt ngào.Khi chú rể và cô dâu hôn nhau, Tề Mẫn Mẫn nhìn thấy nước mắt của Lynda.Đây là nước mắt hạnh phúc đi.