Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1682
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1682Quá nhiều ngày rồi cô không ăn gì, dạ dày có thể thích ứng với sự cay độc sao?“Em muốn ăn ma lạt thang.” Tề Mẫn Mẫn đứng lên, thật sự nói.“Có lẽ tê cay kí.ch thích, dạ dày của co có thể muốn ăn.“Được.” Hoắc Nhiên tiêu sái gật đầu: “Chị dâu nhỏ, trở về nếu như anh ấy đánh anh, em nhất định phải che chở cho anh.”“Nhất định.” Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Nhiên cười đùa.Hoắc Nhiên bắt đầu làm động tác xoay chìa khóa trong không trung, tiêu sái huýt sáo: “Anh biết có chỗ bán Ma Lạt thang không tồi. Let’s go.”Vương Giai Tuệ lập tức kéo tay Tề Mẫn Mẫn, đi theo Hoắc Nhiên xuống lầu: “Tề Mẫn Mẫn, đi theo cậu mình có lộc ăn rồi.”“Nói được giống như có nhiều thương cảm. Anh Hoắc Nhiên để cậu đói rồi hả?” Tề Mẫn Mẫn trêu ghẹo hỏi han.“Bị đói không đến mức. Thế nhwung, anh ấy dùng Grandet này không tồi lắm, keo kiệt! Rõ ràng tiền bạc rất nhiều, lại mỗi ngày chạy đến nhà chúng ta xin cơm.” Vương Giai Tuệ nhìn Hoắc Nhiên, hếch miệng nhỏ lên.“Vợ bé nhỏ, đó là bởi vì cơm em làm rất hợp khẩu vị của anh.” Hoắc Nhiên côm lấy một cánh tay khác của Vương Giai Tuệ, không kiềm chế được cười nói.Vương Giai Tuệ cười giận một phen: “Cắt! Có sơn trâu hải vị nào anh chưa từng nếm qua, cơm nhà rau dưa của em lại biến thành hiếm lạ rồi.”“Anh nói thật!” Hoắc Nhiên vô tội nháy đôi mắt xinh đẹp.Có lẽ là bởi vì Hoắc Nhiên cố ý phô trương, cho nên hôm nay Tề Mẫn Mẫn cười nhiều hơn trước.Cửa hàng Ma Lạt Thang không lớn, ở sát cửa vào cũng sắp đặt rất nhiều ghế ngồi.Chủ cửa hàng vừa thấy Hoắc Nhiên đến, lập tức nhiệt tình đi đến chào đón.“Khách quý, khách quý! Mau, mời vào!”“Đã lâu không thấy,chân của mẹ vợ cậu vẫn tốt chứ?” Hoắc Nhiên cười hỏi.“Xương cốt cũng đã lành lặn không sai lắm. Qua vài ngày nữa tôi lại đưa bà ấy đi khám lại.”“Tốt!”Chủ cửa hàng nhiệt tình mời bọn họ vào một nhã gian: “Mọi người cứ tùy ý gọi món, hôm nay tôi mời khách.”“Không cần khách khí như thế. Chiết khấu 8 phần là đươc rồi.” Hoắc Nhiên cười nói.“Tám phần sao được? Anh chữa khỏi xương đùi cho mẹ tôi, tôi mời bữa này coi như đền đáp một chút công phẫu thuật.”“Kia là công việc của tôi. Không dám rồi. Tám phần thôi.” Hoắc Nhiên nghiêm túc nói.Nếu không phải đột nhiên Tề Mẫn Mẫn muốn ăn Ma Lạt Thang tươi mới, anh cũng sẽ không đưa các cô đến đây ăn.Dù sao thiếu nhân tình của người khác, khẳng định cũng sẽ phải hoàn trả.Anh không muốn chiếm tiện nghi nhà người ta.“Được. Tùy mọi người định đoạt vậy.” Chủ cửa hàng lập tức hào sảng đáp ứng.Hoắc Nhiên lập tức hài lòng gọi một đống đồ ăn lớn.
Chương 1682
Quá nhiều ngày rồi cô không ăn gì, dạ dày có thể thích ứng với sự cay độc sao?
“Em muốn ăn ma lạt thang.” Tề Mẫn Mẫn đứng lên, thật sự nói.
“Có lẽ tê cay kí.ch thích, dạ dày của co có thể muốn ăn.
“Được.” Hoắc Nhiên tiêu sái gật đầu: “Chị dâu nhỏ, trở về nếu như anh ấy đánh anh, em nhất định phải che chở cho anh.”
“Nhất định.” Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Nhiên cười đùa.
Hoắc Nhiên bắt đầu làm động tác xoay chìa khóa trong không trung, tiêu sái huýt sáo: “Anh biết có chỗ bán Ma Lạt thang không tồi. Let’s go.”
Vương Giai Tuệ lập tức kéo tay Tề Mẫn Mẫn, đi theo Hoắc Nhiên xuống lầu: “Tề Mẫn Mẫn, đi theo cậu mình có lộc ăn rồi.”
“Nói được giống như có nhiều thương cảm. Anh Hoắc Nhiên để cậu đói rồi hả?” Tề Mẫn Mẫn trêu ghẹo hỏi han.
“Bị đói không đến mức. Thế nhwung, anh ấy dùng Grandet này không tồi lắm, keo kiệt! Rõ ràng tiền bạc rất nhiều, lại mỗi ngày chạy đến nhà chúng ta xin cơm.” Vương Giai Tuệ nhìn Hoắc Nhiên, hếch miệng nhỏ lên.
“Vợ bé nhỏ, đó là bởi vì cơm em làm rất hợp khẩu vị của anh.” Hoắc Nhiên côm lấy một cánh tay khác của Vương Giai Tuệ, không kiềm chế được cười nói.
Vương Giai Tuệ cười giận một phen: “Cắt! Có sơn trâu hải vị nào anh chưa từng nếm qua, cơm nhà rau dưa của em lại biến thành hiếm lạ rồi.”
“Anh nói thật!” Hoắc Nhiên vô tội nháy đôi mắt xinh đẹp.
Có lẽ là bởi vì Hoắc Nhiên cố ý phô trương, cho nên hôm nay Tề Mẫn Mẫn cười nhiều hơn trước.
Cửa hàng Ma Lạt Thang không lớn, ở sát cửa vào cũng sắp đặt rất nhiều ghế ngồi.
Chủ cửa hàng vừa thấy Hoắc Nhiên đến, lập tức nhiệt tình đi đến chào đón.
“Khách quý, khách quý! Mau, mời vào!”
“Đã lâu không thấy,chân của mẹ vợ cậu vẫn tốt chứ?” Hoắc Nhiên cười hỏi.
“Xương cốt cũng đã lành lặn không sai lắm. Qua vài ngày nữa tôi lại đưa bà ấy đi khám lại.”
“Tốt!”
Chủ cửa hàng nhiệt tình mời bọn họ vào một nhã gian: “Mọi người cứ tùy ý gọi món, hôm nay tôi mời khách.”
“Không cần khách khí như thế. Chiết khấu 8 phần là đươc rồi.” Hoắc Nhiên cười nói.
“Tám phần sao được? Anh chữa khỏi xương đùi cho mẹ tôi, tôi mời bữa này coi như đền đáp một chút công phẫu thuật.”
“Kia là công việc của tôi. Không dám rồi. Tám phần thôi.” Hoắc Nhiên nghiêm túc nói.
Nếu không phải đột nhiên Tề Mẫn Mẫn muốn ăn Ma Lạt Thang tươi mới, anh cũng sẽ không đưa các cô đến đây ăn.
Dù sao thiếu nhân tình của người khác, khẳng định cũng sẽ phải hoàn trả.
Anh không muốn chiếm tiện nghi nhà người ta.
“Được. Tùy mọi người định đoạt vậy.” Chủ cửa hàng lập tức hào sảng đáp ứng.
Hoắc Nhiên lập tức hài lòng gọi một đống đồ ăn lớn.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1682Quá nhiều ngày rồi cô không ăn gì, dạ dày có thể thích ứng với sự cay độc sao?“Em muốn ăn ma lạt thang.” Tề Mẫn Mẫn đứng lên, thật sự nói.“Có lẽ tê cay kí.ch thích, dạ dày của co có thể muốn ăn.“Được.” Hoắc Nhiên tiêu sái gật đầu: “Chị dâu nhỏ, trở về nếu như anh ấy đánh anh, em nhất định phải che chở cho anh.”“Nhất định.” Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Nhiên cười đùa.Hoắc Nhiên bắt đầu làm động tác xoay chìa khóa trong không trung, tiêu sái huýt sáo: “Anh biết có chỗ bán Ma Lạt thang không tồi. Let’s go.”Vương Giai Tuệ lập tức kéo tay Tề Mẫn Mẫn, đi theo Hoắc Nhiên xuống lầu: “Tề Mẫn Mẫn, đi theo cậu mình có lộc ăn rồi.”“Nói được giống như có nhiều thương cảm. Anh Hoắc Nhiên để cậu đói rồi hả?” Tề Mẫn Mẫn trêu ghẹo hỏi han.“Bị đói không đến mức. Thế nhwung, anh ấy dùng Grandet này không tồi lắm, keo kiệt! Rõ ràng tiền bạc rất nhiều, lại mỗi ngày chạy đến nhà chúng ta xin cơm.” Vương Giai Tuệ nhìn Hoắc Nhiên, hếch miệng nhỏ lên.“Vợ bé nhỏ, đó là bởi vì cơm em làm rất hợp khẩu vị của anh.” Hoắc Nhiên côm lấy một cánh tay khác của Vương Giai Tuệ, không kiềm chế được cười nói.Vương Giai Tuệ cười giận một phen: “Cắt! Có sơn trâu hải vị nào anh chưa từng nếm qua, cơm nhà rau dưa của em lại biến thành hiếm lạ rồi.”“Anh nói thật!” Hoắc Nhiên vô tội nháy đôi mắt xinh đẹp.Có lẽ là bởi vì Hoắc Nhiên cố ý phô trương, cho nên hôm nay Tề Mẫn Mẫn cười nhiều hơn trước.Cửa hàng Ma Lạt Thang không lớn, ở sát cửa vào cũng sắp đặt rất nhiều ghế ngồi.Chủ cửa hàng vừa thấy Hoắc Nhiên đến, lập tức nhiệt tình đi đến chào đón.“Khách quý, khách quý! Mau, mời vào!”“Đã lâu không thấy,chân của mẹ vợ cậu vẫn tốt chứ?” Hoắc Nhiên cười hỏi.“Xương cốt cũng đã lành lặn không sai lắm. Qua vài ngày nữa tôi lại đưa bà ấy đi khám lại.”“Tốt!”Chủ cửa hàng nhiệt tình mời bọn họ vào một nhã gian: “Mọi người cứ tùy ý gọi món, hôm nay tôi mời khách.”“Không cần khách khí như thế. Chiết khấu 8 phần là đươc rồi.” Hoắc Nhiên cười nói.“Tám phần sao được? Anh chữa khỏi xương đùi cho mẹ tôi, tôi mời bữa này coi như đền đáp một chút công phẫu thuật.”“Kia là công việc của tôi. Không dám rồi. Tám phần thôi.” Hoắc Nhiên nghiêm túc nói.Nếu không phải đột nhiên Tề Mẫn Mẫn muốn ăn Ma Lạt Thang tươi mới, anh cũng sẽ không đưa các cô đến đây ăn.Dù sao thiếu nhân tình của người khác, khẳng định cũng sẽ phải hoàn trả.Anh không muốn chiếm tiện nghi nhà người ta.“Được. Tùy mọi người định đoạt vậy.” Chủ cửa hàng lập tức hào sảng đáp ứng.Hoắc Nhiên lập tức hài lòng gọi một đống đồ ăn lớn.