Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1735
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1735“Bà nội!” Hoắc Nhiên vội vàng chạy đến, một tay giữ chặt gậy trong tay bà nội, “Cả người anh trai bị thương, bà không đau lòng sao?”“Đó là nó đáng bị vậy! Cháu dâu bà tốt như thế, chẳng những nó đánh đến mức con bé sinh non, lại còn muốn ly hôn với nó!” Bà nội Hoắc tức giận nói.“Đáng đánh!” Không biết từ lúc nào Hoắc Tương đã xuất hiện ở cửa phòng bệnh.“Nhóc Tương?” Bà nội Hoắc thấy cháu gái, lập tức vui vẻ quay đầu.“Con và Viễn Chu lấy giấy chứng nhận PMG cho tập đoàn Bằng Trình ở Bắc Kinh. Không nghĩ rằng mới đi có vài hôm thôi mà ở đây đã loạn cào cào như vậy. Anh, anh được đó! Bạo lực gia đình!” Hoắc Tương ngạo mạn liếc anh trai, bất mãn hừ một tiếng.“Chuyện lấy giấy chứng nhận PMG như thế nào rồi?” Hoắc Trì Viễn ngồi dậy, không quan tâm đến em gái trêu chọc, nghiêm túc hỏi.“Không phụ sứ mệnh!” Hoắc Tương kiêu ngạo kéo tay Tần Viễn Chu, cười nói, “Ông xã em đã thay anh giải quyết. Nhưng mà anh à, anh phải tìm cách giữ chị dâu nhỏ lại đó!”“Đây là hai việc khác nhau!” Hoắc Trì Viễn lạnh nhạt cười một chút.Anh không định nói, quyết định ly hôn, anh còn đau khổ hơn bất cứ ai.Nhưng mà anh phải làm như vậy, bởi vì Hoắc Nhiên cố ý rời đi.Tình yêu của Tiểu Nhiễm với anh đã biến mất cùng bé con rồi.Anh không có quyền để giữ cô nữa.“Cái gì mà hai việc khác nhau? Mày không giữ được cháu dâu bảo bối của bà, bà sẽ liều mạng với mày!” Bà nội Hoắc bất mãn, trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên=m.“Bà nội, chuyện gì con cũng có thể đồng ý với bà nhưng chuyện này không thể!” Hoắc Trì Viễn bình tĩnh nhìn bà nội, không chút lưu luyến nói.“Cái thằng nhóc bất hiếu này! Tức chết tôi rồi!” Bà nội Hoắc lại vung gậy lên, đập lên người Hoắc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn cũng chẳng kêu tiếng nào, mặc cho gậy của bà nội đập vào trán, máu tươi nhiễm đỏ băng gạc.“Mày…..Mày…..” Bà nội Hoắc tức giận đỏ bừng mặc, ngón tay run run chỉ vào Hoắc Trì Viễn.“Bà nội, xin bà bớt giận!” Hoắc Nhiên vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt bà nội, vừa vuốt ngực vừa trấn an bà.Nếu anh biết lái xe đưa bà nội đến bệnh viện thì nhất định sẽ ngăn cản.Lái xe cũng thật ngu mà!Những lúc thế này mà ông ta còn đưa bà nội đến đây sao?Khiến bà nội tức giận, ba mẹ không lột da anh à?“Tiểu Nhiên, con khuyên anh trai con cho bà! Bà nội chỉ muốn Tiểu Nhiễm là cháu dâu thôi!” Bà nội ra lệnh như trẻ con.“Bà nội, anh trai con có bao giờ nghe lời con nói chứ? Đây không phải là bà đang làm khó con sao?” Hoắc Nhiên gãi đầu, khó xử thở dài.“Hoắc Trì Viễn!” Bà nội Hoắc trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn.
Chương 1735
“Bà nội!” Hoắc Nhiên vội vàng chạy đến, một tay giữ chặt gậy trong tay bà nội, “Cả người anh trai bị thương, bà không đau lòng sao?”
“Đó là nó đáng bị vậy! Cháu dâu bà tốt như thế, chẳng những nó đánh đến mức con bé sinh non, lại còn muốn ly hôn với nó!” Bà nội Hoắc tức giận nói.
“Đáng đánh!” Không biết từ lúc nào Hoắc Tương đã xuất hiện ở cửa phòng bệnh.
“Nhóc Tương?” Bà nội Hoắc thấy cháu gái, lập tức vui vẻ quay đầu.
“Con và Viễn Chu lấy giấy chứng nhận PMG cho tập đoàn Bằng Trình ở Bắc Kinh. Không nghĩ rằng mới đi có vài hôm thôi mà ở đây đã loạn cào cào như vậy. Anh, anh được đó! Bạo lực gia đình!” Hoắc Tương ngạo mạn liếc anh trai, bất mãn hừ một tiếng.
“Chuyện lấy giấy chứng nhận PMG như thế nào rồi?” Hoắc Trì Viễn ngồi dậy, không quan tâm đến em gái trêu chọc, nghiêm túc hỏi.
“Không phụ sứ mệnh!” Hoắc Tương kiêu ngạo kéo tay Tần Viễn Chu, cười nói, “Ông xã em đã thay anh giải quyết. Nhưng mà anh à, anh phải tìm cách giữ chị dâu nhỏ lại đó!”
“Đây là hai việc khác nhau!” Hoắc Trì Viễn lạnh nhạt cười một chút.
Anh không định nói, quyết định ly hôn, anh còn đau khổ hơn bất cứ ai.
Nhưng mà anh phải làm như vậy, bởi vì Hoắc Nhiên cố ý rời đi.
Tình yêu của Tiểu Nhiễm với anh đã biến mất cùng bé con rồi.
Anh không có quyền để giữ cô nữa.
“Cái gì mà hai việc khác nhau? Mày không giữ được cháu dâu bảo bối của bà, bà sẽ liều mạng với mày!” Bà nội Hoắc bất mãn, trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên=m.
“Bà nội, chuyện gì con cũng có thể đồng ý với bà nhưng chuyện này không thể!” Hoắc Trì Viễn bình tĩnh nhìn bà nội, không chút lưu luyến nói.
“Cái thằng nhóc bất hiếu này! Tức chết tôi rồi!” Bà nội Hoắc lại vung gậy lên, đập lên người Hoắc Trì Viễn.
Hoắc Trì Viễn cũng chẳng kêu tiếng nào, mặc cho gậy của bà nội đập vào trán, máu tươi nhiễm đỏ băng gạc.
“Mày…..Mày…..” Bà nội Hoắc tức giận đỏ bừng mặc, ngón tay run run chỉ vào Hoắc Trì Viễn.
“Bà nội, xin bà bớt giận!” Hoắc Nhiên vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt bà nội, vừa vuốt ngực vừa trấn an bà.
Nếu anh biết lái xe đưa bà nội đến bệnh viện thì nhất định sẽ ngăn cản.
Lái xe cũng thật ngu mà!
Những lúc thế này mà ông ta còn đưa bà nội đến đây sao?
Khiến bà nội tức giận, ba mẹ không lột da anh à?
“Tiểu Nhiên, con khuyên anh trai con cho bà! Bà nội chỉ muốn Tiểu Nhiễm là cháu dâu thôi!” Bà nội ra lệnh như trẻ con.
“Bà nội, anh trai con có bao giờ nghe lời con nói chứ? Đây không phải là bà đang làm khó con sao?” Hoắc Nhiên gãi đầu, khó xử thở dài.
“Hoắc Trì Viễn!” Bà nội Hoắc trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn.
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1735“Bà nội!” Hoắc Nhiên vội vàng chạy đến, một tay giữ chặt gậy trong tay bà nội, “Cả người anh trai bị thương, bà không đau lòng sao?”“Đó là nó đáng bị vậy! Cháu dâu bà tốt như thế, chẳng những nó đánh đến mức con bé sinh non, lại còn muốn ly hôn với nó!” Bà nội Hoắc tức giận nói.“Đáng đánh!” Không biết từ lúc nào Hoắc Tương đã xuất hiện ở cửa phòng bệnh.“Nhóc Tương?” Bà nội Hoắc thấy cháu gái, lập tức vui vẻ quay đầu.“Con và Viễn Chu lấy giấy chứng nhận PMG cho tập đoàn Bằng Trình ở Bắc Kinh. Không nghĩ rằng mới đi có vài hôm thôi mà ở đây đã loạn cào cào như vậy. Anh, anh được đó! Bạo lực gia đình!” Hoắc Tương ngạo mạn liếc anh trai, bất mãn hừ một tiếng.“Chuyện lấy giấy chứng nhận PMG như thế nào rồi?” Hoắc Trì Viễn ngồi dậy, không quan tâm đến em gái trêu chọc, nghiêm túc hỏi.“Không phụ sứ mệnh!” Hoắc Tương kiêu ngạo kéo tay Tần Viễn Chu, cười nói, “Ông xã em đã thay anh giải quyết. Nhưng mà anh à, anh phải tìm cách giữ chị dâu nhỏ lại đó!”“Đây là hai việc khác nhau!” Hoắc Trì Viễn lạnh nhạt cười một chút.Anh không định nói, quyết định ly hôn, anh còn đau khổ hơn bất cứ ai.Nhưng mà anh phải làm như vậy, bởi vì Hoắc Nhiên cố ý rời đi.Tình yêu của Tiểu Nhiễm với anh đã biến mất cùng bé con rồi.Anh không có quyền để giữ cô nữa.“Cái gì mà hai việc khác nhau? Mày không giữ được cháu dâu bảo bối của bà, bà sẽ liều mạng với mày!” Bà nội Hoắc bất mãn, trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên=m.“Bà nội, chuyện gì con cũng có thể đồng ý với bà nhưng chuyện này không thể!” Hoắc Trì Viễn bình tĩnh nhìn bà nội, không chút lưu luyến nói.“Cái thằng nhóc bất hiếu này! Tức chết tôi rồi!” Bà nội Hoắc lại vung gậy lên, đập lên người Hoắc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn cũng chẳng kêu tiếng nào, mặc cho gậy của bà nội đập vào trán, máu tươi nhiễm đỏ băng gạc.“Mày…..Mày…..” Bà nội Hoắc tức giận đỏ bừng mặc, ngón tay run run chỉ vào Hoắc Trì Viễn.“Bà nội, xin bà bớt giận!” Hoắc Nhiên vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt bà nội, vừa vuốt ngực vừa trấn an bà.Nếu anh biết lái xe đưa bà nội đến bệnh viện thì nhất định sẽ ngăn cản.Lái xe cũng thật ngu mà!Những lúc thế này mà ông ta còn đưa bà nội đến đây sao?Khiến bà nội tức giận, ba mẹ không lột da anh à?“Tiểu Nhiên, con khuyên anh trai con cho bà! Bà nội chỉ muốn Tiểu Nhiễm là cháu dâu thôi!” Bà nội ra lệnh như trẻ con.“Bà nội, anh trai con có bao giờ nghe lời con nói chứ? Đây không phải là bà đang làm khó con sao?” Hoắc Nhiên gãi đầu, khó xử thở dài.“Hoắc Trì Viễn!” Bà nội Hoắc trừng mắt nhìn Hoắc Trì Viễn.