Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…
Chương 1753
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1753Ở đầu bên kia, Hoắc Trì Viễn đột nhiên khẩn trương trở lai: “Có phải có tin tức của Tề Mẫn Mẫn hay không?”“Thông minh như vậy làm chi?” Hoắc Nhiên sờ sờ cái mũi, bất mãn lầm bầm lầu bầu.Ở đầu dây bên kia đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại bị rơi xuống đất.Hoắc Nhiên bịt lấy tai nghe điện thoại, cười to.Đây là anh trai vốn lạnh lùng bình tĩnh của anh a!Chỉ cần gặp phải Tề Mẫn Mẫn, anh ấy liền mất khống chế.“Nói mau!” Hoắc Trì Viễn thiếu kiên nhẫn rống to.“Chị dâu vừa cùng Tiểu Tuệ liên lạc qua QQ. Cô ấy nói cô ấy đang ở tại thành phố B, anh nên tìm người điều tra địa chỉ IP, xác thực một phen đi.” Hoắc Nhiên nói xong, liền cúp điện thoại.Một giờ sau, Hoắc Trì Viễn có được địa chỉ IP tài khoản QQ của Tề Mẫn Mẫn.“Qủa nhiên là ở thành phố B!” Hoắc Trì Viễn kích động đến hai tay run rẩy.Anh lập tức nói với Lynda: “Tôi muốn đi thành phố B. Cô và TRịnh Húc trông coi công ty cho tôi, có việc gấp thì tìm tôi.”Nói xong, anh lại cầm chìa khóa xe chạy đi.Lynda lộ ra nụ cười vui mừng.“Tề Mẫn Mẫn, em nên nguôi giận đi? Người đàn ông này vì em mà ngày càng gầy yếu, cuộc sống hàng ngày chịu đủ hành hạ rồi.”….Hoắc Trì Viễn nhìn lại địa chỉ trên tay.Là nơi này đi?Tề Mẫn Mẫn ở đây?Tề Mẫn Mẫn ôm ổ bánh mì vừa mua trở lại chỗ ở cùng với Trác Liệt, đang muốn lên lầu, liền nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.“Hoắc Trì Viễn?”Cô túm chặt lấy Trác Liệt, làm động tác im lặng với anh.Trác Liệt nhìn lại, quả nhiên thấy một người mà cô không muốn gặp.Nhanh như vậy đã đuổi tới?Hoắc Trì Viễn, thủ đoạn gì cũng có thể.Thế nhưng, cũng không khó tưởng tượng, lấy thân phận và địa vị của anh, muốn tra được nơi ở của Tề Mẫn Mẫn, không khó.Đột nhiên Hoắc Trì Viễn xoay người, quay đầu nhìn về phía đường.Tề Mẫn Mẫn lập tức kéo Trác Liệt trốn đi.“Vẫn còn trốn cậu ấy sao?” Trác Liệt thật sự nhìn cô.Tề Mẫn Mẫn cắn môi, gật đầu một cái.Trác Liệt kéo tay Tề Mẫn Mẫn, bất đắc dĩ nói: “Nghe lời em.”
Chương 1753
Ở đầu bên kia, Hoắc Trì Viễn đột nhiên khẩn trương trở lai: “Có phải có tin tức của Tề Mẫn Mẫn hay không?”
“Thông minh như vậy làm chi?” Hoắc Nhiên sờ sờ cái mũi, bất mãn lầm bầm lầu bầu.
Ở đầu dây bên kia đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại bị rơi xuống đất.
Hoắc Nhiên bịt lấy tai nghe điện thoại, cười to.
Đây là anh trai vốn lạnh lùng bình tĩnh của anh a!
Chỉ cần gặp phải Tề Mẫn Mẫn, anh ấy liền mất khống chế.
“Nói mau!” Hoắc Trì Viễn thiếu kiên nhẫn rống to.
“Chị dâu vừa cùng Tiểu Tuệ liên lạc qua QQ. Cô ấy nói cô ấy đang ở tại thành phố B, anh nên tìm người điều tra địa chỉ IP, xác thực một phen đi.” Hoắc Nhiên nói xong, liền cúp điện thoại.
Một giờ sau, Hoắc Trì Viễn có được địa chỉ IP tài khoản QQ của Tề Mẫn Mẫn.
“Qủa nhiên là ở thành phố B!” Hoắc Trì Viễn kích động đến hai tay run rẩy.
Anh lập tức nói với Lynda: “Tôi muốn đi thành phố B. Cô và TRịnh Húc trông coi công ty cho tôi, có việc gấp thì tìm tôi.”
Nói xong, anh lại cầm chìa khóa xe chạy đi.
Lynda lộ ra nụ cười vui mừng.
“Tề Mẫn Mẫn, em nên nguôi giận đi? Người đàn ông này vì em mà ngày càng gầy yếu, cuộc sống hàng ngày chịu đủ hành hạ rồi.”
….
Hoắc Trì Viễn nhìn lại địa chỉ trên tay.
Là nơi này đi?
Tề Mẫn Mẫn ở đây?
Tề Mẫn Mẫn ôm ổ bánh mì vừa mua trở lại chỗ ở cùng với Trác Liệt, đang muốn lên lầu, liền nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.
“Hoắc Trì Viễn?”
Cô túm chặt lấy Trác Liệt, làm động tác im lặng với anh.
Trác Liệt nhìn lại, quả nhiên thấy một người mà cô không muốn gặp.
Nhanh như vậy đã đuổi tới?
Hoắc Trì Viễn, thủ đoạn gì cũng có thể.
Thế nhưng, cũng không khó tưởng tượng, lấy thân phận và địa vị của anh, muốn tra được nơi ở của Tề Mẫn Mẫn, không khó.
Đột nhiên Hoắc Trì Viễn xoay người, quay đầu nhìn về phía đường.
Tề Mẫn Mẫn lập tức kéo Trác Liệt trốn đi.
“Vẫn còn trốn cậu ấy sao?” Trác Liệt thật sự nhìn cô.
Tề Mẫn Mẫn cắn môi, gật đầu một cái.
Trác Liệt kéo tay Tề Mẫn Mẫn, bất đắc dĩ nói: “Nghe lời em.”
Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1753Ở đầu bên kia, Hoắc Trì Viễn đột nhiên khẩn trương trở lai: “Có phải có tin tức của Tề Mẫn Mẫn hay không?”“Thông minh như vậy làm chi?” Hoắc Nhiên sờ sờ cái mũi, bất mãn lầm bầm lầu bầu.Ở đầu dây bên kia đột nhiên nghe thấy tiếng điện thoại bị rơi xuống đất.Hoắc Nhiên bịt lấy tai nghe điện thoại, cười to.Đây là anh trai vốn lạnh lùng bình tĩnh của anh a!Chỉ cần gặp phải Tề Mẫn Mẫn, anh ấy liền mất khống chế.“Nói mau!” Hoắc Trì Viễn thiếu kiên nhẫn rống to.“Chị dâu vừa cùng Tiểu Tuệ liên lạc qua QQ. Cô ấy nói cô ấy đang ở tại thành phố B, anh nên tìm người điều tra địa chỉ IP, xác thực một phen đi.” Hoắc Nhiên nói xong, liền cúp điện thoại.Một giờ sau, Hoắc Trì Viễn có được địa chỉ IP tài khoản QQ của Tề Mẫn Mẫn.“Qủa nhiên là ở thành phố B!” Hoắc Trì Viễn kích động đến hai tay run rẩy.Anh lập tức nói với Lynda: “Tôi muốn đi thành phố B. Cô và TRịnh Húc trông coi công ty cho tôi, có việc gấp thì tìm tôi.”Nói xong, anh lại cầm chìa khóa xe chạy đi.Lynda lộ ra nụ cười vui mừng.“Tề Mẫn Mẫn, em nên nguôi giận đi? Người đàn ông này vì em mà ngày càng gầy yếu, cuộc sống hàng ngày chịu đủ hành hạ rồi.”….Hoắc Trì Viễn nhìn lại địa chỉ trên tay.Là nơi này đi?Tề Mẫn Mẫn ở đây?Tề Mẫn Mẫn ôm ổ bánh mì vừa mua trở lại chỗ ở cùng với Trác Liệt, đang muốn lên lầu, liền nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.“Hoắc Trì Viễn?”Cô túm chặt lấy Trác Liệt, làm động tác im lặng với anh.Trác Liệt nhìn lại, quả nhiên thấy một người mà cô không muốn gặp.Nhanh như vậy đã đuổi tới?Hoắc Trì Viễn, thủ đoạn gì cũng có thể.Thế nhưng, cũng không khó tưởng tượng, lấy thân phận và địa vị của anh, muốn tra được nơi ở của Tề Mẫn Mẫn, không khó.Đột nhiên Hoắc Trì Viễn xoay người, quay đầu nhìn về phía đường.Tề Mẫn Mẫn lập tức kéo Trác Liệt trốn đi.“Vẫn còn trốn cậu ấy sao?” Trác Liệt thật sự nhìn cô.Tề Mẫn Mẫn cắn môi, gật đầu một cái.Trác Liệt kéo tay Tề Mẫn Mẫn, bất đắc dĩ nói: “Nghe lời em.”