Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 798

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt Phòng Đông Thịnh càng thêm âm trầm, trong mắt lóe lên vài tia sáng lạnh.  Nghe Trần Hồng Bác?   Có mấy ý đây?  Ánh mắt những người khác đều lóe lên, trong lời nói có ý tứ nha, Trần Hồng Bác là phó hội trưởng, chống lại hội trưởng, mà lại nghe lời phó hội trưởng, cái này…  "Haha, chúng ta hãy ra ngoài gặp gỡ mấy người bạn cũ khác đi, cho dù muốn đối phó với Công Nghệ Tuyết Phàm cũng phải xuống thuyền rồi đúng không?”, Trần Hồng Bác cười lớn.  "Đúng, đúng, lão Trần nói đúng, tôi đoán tiệc tối sắp bắt đầu, chúng ta ra ngoài đi dạo...", những người kia vội vàng phụ họa, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, bắt đầu đi ra ngoài.  Phòng Đông Thịnh là người cuối cùng đi ra ngoài, ánh mắt rất âm trầm, trong phút chốc, ông ta đột nhiên cảm thấy một loại nguy cơ.  Sau toàn bộ cuộc đàm phán, có vẻ chỉ có ông ta là người duy nhất cứng rắn chống lại Diệp Phàm và Hàn Tuyết, trong sốn những người còn lại, chỉ có Trần Hồng Bác giả bộ biểu hiện thái độ một chút.  Ngay sau khi đối thủ rời đi, ông ta lại cười phá lên, hiển nhiên rất hài lòng với lời nói của Hà Triển Long, đây là muốn thay thế vị trí mình sao?   "Hừ, muốn thế chỗ sao, đúng là chuyện viển vong!"   "Nếu đã như vậy, tôi sẽ giật dây các người đấu với hắn trước, tiêu hao bớt thực lực, hừ!”  Phòng Đông Thịnh tức giận nhủ thầm trong lòng, từng kế hoạch đều hiện lên trong đầu!   Bên ngoài, Hàn Tuyết hai người chậm rãi tản bộ: "Diệp Phàm..."  "Gọi ông xã...", Hàn Tuyết vừa nói, Diệp Phàm nháy mắt liền bắt đầu sửa câu.  Hàn Tuyết đỏ mặt xuất hiện chút ửng hồng, đây là đang ở bên ngoài, ngại ngùng một chút: “Ông xã…”  "Ôi, bà xã...", Diệp Phàm cúi đầu hôn lên gò má mịn màng của vợ, đám đàn ông xung quanh nhìn thấy đều vô cùng ghen tị.  "Đi chết đi, đừng lộn xộn!"  Hàn Tuyết có chút thẹn thùng, mở miệng nói: "Chúng ta đàm phán với bọn họ không thành công rồi, Hội đồng nhất định sẽ tiến hành gây áp lực với Công Nghệ Tuyết Phàm, chúng ta nhất định phải chuẩn bị đầy đủ!"  "Tất nhiên, em đừng quá sợ hãi! Chỉ là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng!"  “Phải hết sức chú ý an toàn sản xuất, sản phẩm phải thêm một số biện pháp chống hàng giả, sợ là bọn họ sẽ ra tay đối với sản phẩm”.  "Tinh chất dưỡng thể, bôi bên ngoài nhưng có tác dụng thêm bên trong, nếu người nào có vấn đề sử dụng, sẽ là một đòn nặng với chúng ta. Về mặt này phòng bị là ưu tiên hàng đầu!", Diệp Phàm nghiêm nghị nói.  Bất giác cả hai đã đến boong tàu, còn một tiếng nữa tàu mới trở về bến, gió biển thổi ào ào, tiệu rượu đang diễn ra, trong đám người phục vụ bưng khay đi tới đi lui.  Đúng lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, một người phụ nữ bị cắm dao trên người, máu chảy ròng ròng.   "Giết người rồi, giết người rồi..."   Không biết ai đó hét lên, đám đông đột

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt Phòng Đông Thịnh càng thêm âm trầm, trong mắt lóe lên vài tia sáng lạnh.  Nghe Trần Hồng Bác?   Có mấy ý đây?  Ánh mắt những người khác đều lóe lên, trong lời nói có ý tứ nha, Trần Hồng Bác là phó hội trưởng, chống lại hội trưởng, mà lại nghe lời phó hội trưởng, cái này…  "Haha, chúng ta hãy ra ngoài gặp gỡ mấy người bạn cũ khác đi, cho dù muốn đối phó với Công Nghệ Tuyết Phàm cũng phải xuống thuyền rồi đúng không?”, Trần Hồng Bác cười lớn.  "Đúng, đúng, lão Trần nói đúng, tôi đoán tiệc tối sắp bắt đầu, chúng ta ra ngoài đi dạo...", những người kia vội vàng phụ họa, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, bắt đầu đi ra ngoài.  Phòng Đông Thịnh là người cuối cùng đi ra ngoài, ánh mắt rất âm trầm, trong phút chốc, ông ta đột nhiên cảm thấy một loại nguy cơ.  Sau toàn bộ cuộc đàm phán, có vẻ chỉ có ông ta là người duy nhất cứng rắn chống lại Diệp Phàm và Hàn Tuyết, trong sốn những người còn lại, chỉ có Trần Hồng Bác giả bộ biểu hiện thái độ một chút.  Ngay sau khi đối thủ rời đi, ông ta lại cười phá lên, hiển nhiên rất hài lòng với lời nói của Hà Triển Long, đây là muốn thay thế vị trí mình sao?   "Hừ, muốn thế chỗ sao, đúng là chuyện viển vong!"   "Nếu đã như vậy, tôi sẽ giật dây các người đấu với hắn trước, tiêu hao bớt thực lực, hừ!”  Phòng Đông Thịnh tức giận nhủ thầm trong lòng, từng kế hoạch đều hiện lên trong đầu!   Bên ngoài, Hàn Tuyết hai người chậm rãi tản bộ: "Diệp Phàm..."  "Gọi ông xã...", Hàn Tuyết vừa nói, Diệp Phàm nháy mắt liền bắt đầu sửa câu.  Hàn Tuyết đỏ mặt xuất hiện chút ửng hồng, đây là đang ở bên ngoài, ngại ngùng một chút: “Ông xã…”  "Ôi, bà xã...", Diệp Phàm cúi đầu hôn lên gò má mịn màng của vợ, đám đàn ông xung quanh nhìn thấy đều vô cùng ghen tị.  "Đi chết đi, đừng lộn xộn!"  Hàn Tuyết có chút thẹn thùng, mở miệng nói: "Chúng ta đàm phán với bọn họ không thành công rồi, Hội đồng nhất định sẽ tiến hành gây áp lực với Công Nghệ Tuyết Phàm, chúng ta nhất định phải chuẩn bị đầy đủ!"  "Tất nhiên, em đừng quá sợ hãi! Chỉ là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng!"  “Phải hết sức chú ý an toàn sản xuất, sản phẩm phải thêm một số biện pháp chống hàng giả, sợ là bọn họ sẽ ra tay đối với sản phẩm”.  "Tinh chất dưỡng thể, bôi bên ngoài nhưng có tác dụng thêm bên trong, nếu người nào có vấn đề sử dụng, sẽ là một đòn nặng với chúng ta. Về mặt này phòng bị là ưu tiên hàng đầu!", Diệp Phàm nghiêm nghị nói.  Bất giác cả hai đã đến boong tàu, còn một tiếng nữa tàu mới trở về bến, gió biển thổi ào ào, tiệu rượu đang diễn ra, trong đám người phục vụ bưng khay đi tới đi lui.  Đúng lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, một người phụ nữ bị cắm dao trên người, máu chảy ròng ròng.   "Giết người rồi, giết người rồi..."   Không biết ai đó hét lên, đám đông đột

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt Phòng Đông Thịnh càng thêm âm trầm, trong mắt lóe lên vài tia sáng lạnh.  Nghe Trần Hồng Bác?   Có mấy ý đây?  Ánh mắt những người khác đều lóe lên, trong lời nói có ý tứ nha, Trần Hồng Bác là phó hội trưởng, chống lại hội trưởng, mà lại nghe lời phó hội trưởng, cái này…  "Haha, chúng ta hãy ra ngoài gặp gỡ mấy người bạn cũ khác đi, cho dù muốn đối phó với Công Nghệ Tuyết Phàm cũng phải xuống thuyền rồi đúng không?”, Trần Hồng Bác cười lớn.  "Đúng, đúng, lão Trần nói đúng, tôi đoán tiệc tối sắp bắt đầu, chúng ta ra ngoài đi dạo...", những người kia vội vàng phụ họa, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, bắt đầu đi ra ngoài.  Phòng Đông Thịnh là người cuối cùng đi ra ngoài, ánh mắt rất âm trầm, trong phút chốc, ông ta đột nhiên cảm thấy một loại nguy cơ.  Sau toàn bộ cuộc đàm phán, có vẻ chỉ có ông ta là người duy nhất cứng rắn chống lại Diệp Phàm và Hàn Tuyết, trong sốn những người còn lại, chỉ có Trần Hồng Bác giả bộ biểu hiện thái độ một chút.  Ngay sau khi đối thủ rời đi, ông ta lại cười phá lên, hiển nhiên rất hài lòng với lời nói của Hà Triển Long, đây là muốn thay thế vị trí mình sao?   "Hừ, muốn thế chỗ sao, đúng là chuyện viển vong!"   "Nếu đã như vậy, tôi sẽ giật dây các người đấu với hắn trước, tiêu hao bớt thực lực, hừ!”  Phòng Đông Thịnh tức giận nhủ thầm trong lòng, từng kế hoạch đều hiện lên trong đầu!   Bên ngoài, Hàn Tuyết hai người chậm rãi tản bộ: "Diệp Phàm..."  "Gọi ông xã...", Hàn Tuyết vừa nói, Diệp Phàm nháy mắt liền bắt đầu sửa câu.  Hàn Tuyết đỏ mặt xuất hiện chút ửng hồng, đây là đang ở bên ngoài, ngại ngùng một chút: “Ông xã…”  "Ôi, bà xã...", Diệp Phàm cúi đầu hôn lên gò má mịn màng của vợ, đám đàn ông xung quanh nhìn thấy đều vô cùng ghen tị.  "Đi chết đi, đừng lộn xộn!"  Hàn Tuyết có chút thẹn thùng, mở miệng nói: "Chúng ta đàm phán với bọn họ không thành công rồi, Hội đồng nhất định sẽ tiến hành gây áp lực với Công Nghệ Tuyết Phàm, chúng ta nhất định phải chuẩn bị đầy đủ!"  "Tất nhiên, em đừng quá sợ hãi! Chỉ là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng!"  “Phải hết sức chú ý an toàn sản xuất, sản phẩm phải thêm một số biện pháp chống hàng giả, sợ là bọn họ sẽ ra tay đối với sản phẩm”.  "Tinh chất dưỡng thể, bôi bên ngoài nhưng có tác dụng thêm bên trong, nếu người nào có vấn đề sử dụng, sẽ là một đòn nặng với chúng ta. Về mặt này phòng bị là ưu tiên hàng đầu!", Diệp Phàm nghiêm nghị nói.  Bất giác cả hai đã đến boong tàu, còn một tiếng nữa tàu mới trở về bến, gió biển thổi ào ào, tiệu rượu đang diễn ra, trong đám người phục vụ bưng khay đi tới đi lui.  Đúng lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, một người phụ nữ bị cắm dao trên người, máu chảy ròng ròng.   "Giết người rồi, giết người rồi..."   Không biết ai đó hét lên, đám đông đột

Chương 798