Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 801

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Có tiếng động vang lên từ phía trên, Âu Dương Ngọc Quân kéo mạnh, cực kỳ chắc chắn.  “Long Linh, cô điều khiển ca nô, tôi đi lên giúp anh Diệp...”, Âu Dương Ngọc Quân nói xong, liền đi lên thang dây nhanh nhẹn như một con khỉ!  “Xoẹt...”  Con dao của Diệp Phàm lướt qua, một tên bị đâm vào cánh tay và cổ họng, chết ngay tại chỗ!  Không đến nửa phút mà đã có một người chết thảm nhưng năm người còn lại vẫn không hề sợ hãi, vẫn lao tới chém giết Diệp Phàm.  Những người này, đều là tử sĩ!  “Giết đi, giết đi, đêm nay cũng sẽ mệt chết mày...”, Lâm Thanh Đế nhìn màn hình giám sát, những người nhà họ Lâm bị giết, hắn ta không có cảm giác gì. Đêm nay, dù thế nào, hắn ta cũng phải giày vò Diệp Phàm đến chết.  Ở bên cạnh hắn ta là hai người đàn ông, có cả người đã mật báo cho bố của hắn ta Lâm Hồng Hải.  Người này đang cau mày, Lâm Thanh Đế chỉ vì muốn báo thù mà phát điên thật rồi.  “Kỳ Tài, khi nào chúng ta mới qua đó?”, trên khoang đầu của du thuyền, đám người Đường Kỳ Tài, Tô Trạch đứng ở đó, Chung Dật Phi không nhịn được mà hỏi.  “Không cần vội, lần này Lâm Thanh Đế tập hợp nhiều thế lực như vậy đến giết Diệp Phàm, đợi sau khi hắn ta tổn thất đám người này, chúng ta sẽ lên, thế chẳng phải sẽ an tâm hơn sao?”, Đường Kỳ Tài nói.  Súng bắn chim đầu đàn, người đầu tiên ra tay chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!  Sáu người, ba phút rưỡi, Diệp Phàm đều giết hết!  “Tiểu Tuyết, mau đi thôi!”, Diệp Phàm kéo tay của Hàn Tuyết, bước nhanh theo lối đi bên trái.  “Vù...”  Một mũi tên bắn tới, mục tiêu không phải là Diệp Phàm, mà là Hàn Tuyết!  Diệp Phàm vung tay chém về mũi tên, giận dữ hét lên: “Nhắm vào tao thì được, còn nhắm vào vợ tao thì chúng mày chết chắc!”  “Vù vù vù...”  Lại thêm vài mũi tên bắn vùn vụt đến, Diệp Phàm nắm lấy tay Hàn Tuyết đẩy mạnh cô về đằng sau, thấy cô tới một nơi có che chắn.  Diệp Phàm thuận thế lăn lộn, lại gần người cầm nỏ bắn tên, một phút sau, một tiếng hét vang lên, tên bắn cung đã bị mở bụng chết thảm!  “Diệp Phàm, tiếp tục tiến lên phía trước, sau đó đi xuống cầu thang bên trái!”  “Hơn nữa, Ngọc Quân đã đi lên để tiếp ứng cho anh, phải đưa Tiểu Tuyết xuống trước đã”, Long Linh nói với Diệp Phàm.  Diệp Phàm kéo tay Hàn Tuyết, bước nhanh xuống dưới theo chỉ dẫn.  “Giết!”  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Có tiếng động vang lên từ phía trên, Âu Dương Ngọc Quân kéo mạnh, cực kỳ chắc chắn.  “Long Linh, cô điều khiển ca nô, tôi đi lên giúp anh Diệp...”, Âu Dương Ngọc Quân nói xong, liền đi lên thang dây nhanh nhẹn như một con khỉ!  “Xoẹt...”  Con dao của Diệp Phàm lướt qua, một tên bị đâm vào cánh tay và cổ họng, chết ngay tại chỗ!  Không đến nửa phút mà đã có một người chết thảm nhưng năm người còn lại vẫn không hề sợ hãi, vẫn lao tới chém giết Diệp Phàm.  Những người này, đều là tử sĩ!  “Giết đi, giết đi, đêm nay cũng sẽ mệt chết mày...”, Lâm Thanh Đế nhìn màn hình giám sát, những người nhà họ Lâm bị giết, hắn ta không có cảm giác gì. Đêm nay, dù thế nào, hắn ta cũng phải giày vò Diệp Phàm đến chết.  Ở bên cạnh hắn ta là hai người đàn ông, có cả người đã mật báo cho bố của hắn ta Lâm Hồng Hải.  Người này đang cau mày, Lâm Thanh Đế chỉ vì muốn báo thù mà phát điên thật rồi.  “Kỳ Tài, khi nào chúng ta mới qua đó?”, trên khoang đầu của du thuyền, đám người Đường Kỳ Tài, Tô Trạch đứng ở đó, Chung Dật Phi không nhịn được mà hỏi.  “Không cần vội, lần này Lâm Thanh Đế tập hợp nhiều thế lực như vậy đến giết Diệp Phàm, đợi sau khi hắn ta tổn thất đám người này, chúng ta sẽ lên, thế chẳng phải sẽ an tâm hơn sao?”, Đường Kỳ Tài nói.  Súng bắn chim đầu đàn, người đầu tiên ra tay chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!  Sáu người, ba phút rưỡi, Diệp Phàm đều giết hết!  “Tiểu Tuyết, mau đi thôi!”, Diệp Phàm kéo tay của Hàn Tuyết, bước nhanh theo lối đi bên trái.  “Vù...”  Một mũi tên bắn tới, mục tiêu không phải là Diệp Phàm, mà là Hàn Tuyết!  Diệp Phàm vung tay chém về mũi tên, giận dữ hét lên: “Nhắm vào tao thì được, còn nhắm vào vợ tao thì chúng mày chết chắc!”  “Vù vù vù...”  Lại thêm vài mũi tên bắn vùn vụt đến, Diệp Phàm nắm lấy tay Hàn Tuyết đẩy mạnh cô về đằng sau, thấy cô tới một nơi có che chắn.  Diệp Phàm thuận thế lăn lộn, lại gần người cầm nỏ bắn tên, một phút sau, một tiếng hét vang lên, tên bắn cung đã bị mở bụng chết thảm!  “Diệp Phàm, tiếp tục tiến lên phía trước, sau đó đi xuống cầu thang bên trái!”  “Hơn nữa, Ngọc Quân đã đi lên để tiếp ứng cho anh, phải đưa Tiểu Tuyết xuống trước đã”, Long Linh nói với Diệp Phàm.  Diệp Phàm kéo tay Hàn Tuyết, bước nhanh xuống dưới theo chỉ dẫn.  “Giết!”  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Có tiếng động vang lên từ phía trên, Âu Dương Ngọc Quân kéo mạnh, cực kỳ chắc chắn.  “Long Linh, cô điều khiển ca nô, tôi đi lên giúp anh Diệp...”, Âu Dương Ngọc Quân nói xong, liền đi lên thang dây nhanh nhẹn như một con khỉ!  “Xoẹt...”  Con dao của Diệp Phàm lướt qua, một tên bị đâm vào cánh tay và cổ họng, chết ngay tại chỗ!  Không đến nửa phút mà đã có một người chết thảm nhưng năm người còn lại vẫn không hề sợ hãi, vẫn lao tới chém giết Diệp Phàm.  Những người này, đều là tử sĩ!  “Giết đi, giết đi, đêm nay cũng sẽ mệt chết mày...”, Lâm Thanh Đế nhìn màn hình giám sát, những người nhà họ Lâm bị giết, hắn ta không có cảm giác gì. Đêm nay, dù thế nào, hắn ta cũng phải giày vò Diệp Phàm đến chết.  Ở bên cạnh hắn ta là hai người đàn ông, có cả người đã mật báo cho bố của hắn ta Lâm Hồng Hải.  Người này đang cau mày, Lâm Thanh Đế chỉ vì muốn báo thù mà phát điên thật rồi.  “Kỳ Tài, khi nào chúng ta mới qua đó?”, trên khoang đầu của du thuyền, đám người Đường Kỳ Tài, Tô Trạch đứng ở đó, Chung Dật Phi không nhịn được mà hỏi.  “Không cần vội, lần này Lâm Thanh Đế tập hợp nhiều thế lực như vậy đến giết Diệp Phàm, đợi sau khi hắn ta tổn thất đám người này, chúng ta sẽ lên, thế chẳng phải sẽ an tâm hơn sao?”, Đường Kỳ Tài nói.  Súng bắn chim đầu đàn, người đầu tiên ra tay chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!  Sáu người, ba phút rưỡi, Diệp Phàm đều giết hết!  “Tiểu Tuyết, mau đi thôi!”, Diệp Phàm kéo tay của Hàn Tuyết, bước nhanh theo lối đi bên trái.  “Vù...”  Một mũi tên bắn tới, mục tiêu không phải là Diệp Phàm, mà là Hàn Tuyết!  Diệp Phàm vung tay chém về mũi tên, giận dữ hét lên: “Nhắm vào tao thì được, còn nhắm vào vợ tao thì chúng mày chết chắc!”  “Vù vù vù...”  Lại thêm vài mũi tên bắn vùn vụt đến, Diệp Phàm nắm lấy tay Hàn Tuyết đẩy mạnh cô về đằng sau, thấy cô tới một nơi có che chắn.  Diệp Phàm thuận thế lăn lộn, lại gần người cầm nỏ bắn tên, một phút sau, một tiếng hét vang lên, tên bắn cung đã bị mở bụng chết thảm!  “Diệp Phàm, tiếp tục tiến lên phía trước, sau đó đi xuống cầu thang bên trái!”  “Hơn nữa, Ngọc Quân đã đi lên để tiếp ứng cho anh, phải đưa Tiểu Tuyết xuống trước đã”, Long Linh nói với Diệp Phàm.  Diệp Phàm kéo tay Hàn Tuyết, bước nhanh xuống dưới theo chỉ dẫn.  “Giết!”  

Chương 801