Tác giả:

“Hạ kiệu. " Tiếng nói của quản gia vừa mới dứt lời, nữ tử trong kiệu bỗng nhiên mở mắt ra. Tô Diễm xuyên không rồi. Lúc xuyên đến đây thì liền gặp phải nữ nguyên chủ xấu xí bị dì cùng với muội muội xấu xa ép gả cho một tên ngốc. Uất ức nhất đó chính là lúc mới bắt đầu liền đánh cô gần chết, trực tiếp nhét cô vào trong kiệu hoa. Cô vươn tay ra, đầu ngón tay vén rèm cửa, ánh mắt nhìn xuyên ra bên ngoài thông qua khe hở. “Cưới dâu, ta muốn cưới dâu. ” “Thất hoàng tử chạy chậm một chút, coi chừng té. ” Nhìn thấy một nam tử mặc áo hỷ đỏ chót chạy ra từ trong phủ thất hoàng tử, lắc lắc cái đầu, trong tay còn cả một quả táo đã gặm một nửa, miệng chảy đầy nước bọt. Mặc dù là kẻ ngốc, nhưng mà bộ dạng của thất hoàng tử Tiêu Kì Lăng này không xấu xí, dáng người cao lớn, da trắng tuấn mỹ, mắt như hoa đào, cùng với vài hạt ngọc trai treo ở trên mũi, đúng là một nhan sắc làm sáng cả giang sơn. Chỉ tiếc vẫn là một tên hoàng tử ngốc nghếch bị hoàng gia vứt bỏ. “Ui da! " Tô Diễm bị đau cúi đầu…

Chương 23: 23: Nói Khoác

Hoàng Phi Ham Sắc Cả TàiTác giả: NhungTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Hạ kiệu. " Tiếng nói của quản gia vừa mới dứt lời, nữ tử trong kiệu bỗng nhiên mở mắt ra. Tô Diễm xuyên không rồi. Lúc xuyên đến đây thì liền gặp phải nữ nguyên chủ xấu xí bị dì cùng với muội muội xấu xa ép gả cho một tên ngốc. Uất ức nhất đó chính là lúc mới bắt đầu liền đánh cô gần chết, trực tiếp nhét cô vào trong kiệu hoa. Cô vươn tay ra, đầu ngón tay vén rèm cửa, ánh mắt nhìn xuyên ra bên ngoài thông qua khe hở. “Cưới dâu, ta muốn cưới dâu. ” “Thất hoàng tử chạy chậm một chút, coi chừng té. ” Nhìn thấy một nam tử mặc áo hỷ đỏ chót chạy ra từ trong phủ thất hoàng tử, lắc lắc cái đầu, trong tay còn cả một quả táo đã gặm một nửa, miệng chảy đầy nước bọt. Mặc dù là kẻ ngốc, nhưng mà bộ dạng của thất hoàng tử Tiêu Kì Lăng này không xấu xí, dáng người cao lớn, da trắng tuấn mỹ, mắt như hoa đào, cùng với vài hạt ngọc trai treo ở trên mũi, đúng là một nhan sắc làm sáng cả giang sơn. Chỉ tiếc vẫn là một tên hoàng tử ngốc nghếch bị hoàng gia vứt bỏ. “Ui da! " Tô Diễm bị đau cúi đầu… Tô Diễm kéo Tiêu Kì Lăng ra sau lưng mình, cảm nhận lòng bàn tay của hắn có chút lạnh, tưởng là hắn bị dọa sợ, cô chỉ càng nắm chặt thêm một chút, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn người Tô Mộng Đình.Khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, không có biểu cảm thẹn hóa hóa giận sau khi bị người khác làm nhục, ngược lại còn bình tĩnh nói.“Tôi còn tưởng là ai đó chứ, hóa ra là đích nữ nhà Lương ngự sử à.”Nói xong, cô nhẹ nhàng vỗ những hạt bụi không tồn tại trên vạt áo, kéo tay Tiêu Kì Lăng ngồi xuống trên tảng đá lớn, sau đó hất cầm lên, tư thế kiêu ngạo nói.“Còn ngây ra đó làm gì, nhanh lên đi.”Lương Nguyệt Nhi vô cùng khó hiểu: “Tô Diễm, ngươi có ý gì chứ?”Tay Tô Diễm chống cằm, mắt chớp chớp.“Dựa theo quy củ, quý nữ không có phẩm giai tiến cung nhìn thấy hoàng tử và hoàng tử phi không phải là cần hành lễ hả, nhị muội muội cùng với Lương tiểu thư đều là quý nữ tri thư đạt lễ, không thể nào không biết quy củ này?”Lương Nguyệt Nhi nghe xong thì lập tức phá lên cười.“Ha ha ha, Tô Diễm, ngươi thật sự xem mình là hoàng tử phi hả? Ngay cả tên ngốc bên cạnh ngươi là người như thế nào, cả trên dưới kinh thành đều biết rõ, ta thấy ngươi đừng có cầm lông gà làm lệnh tiễn nữa, cút về phủ thất hoàng tử của ngươi đi.”Tô Mộng Đình cười lạnh trong lòng, bề ngoại thì giả vờ như khuyên can.“Nguyệt tỷ tỷ vẫn nên quên đi, chúng ta đi trước đi.”“Tô muội muội, tính tình của muội quá tốt, ngày hôm nay tỷ chắc chắn phải xả cơn giận này giúp cho muội, mắng cho bọn họ thấy xấu hổ mới thôi.”Tô Diễm ngáp một cái rồi đứng dậy, tiện thể còn duỗi lưng.“Ta nói này Lương tiểu thư, hôm nay ta và thất hoàng tử tiến cung là tuân theo khẩu dụ của điện hạ, các người kêu bọn ta cút đi, chẳng lẽ muốn ngang nhiên đối đầu với đương kim điện hạ?”Tô Diễm nói rất nhẹ nhàng, nhưng mà sắc mặt của Lương Nguyệt Nhi lập tức thay đổi.“Tô Diễm, ngươi! ngươi đừng có nói hươu nói vượn! Ta không có ý này.”Tô Diễm sải bước đi đến trước mặt bọn họ, ồ lên một tiếng thật dài: “Có phải không? Vậy quy củ nhìn thấy hoàng tử và hoàng tử phi cần phải bái kiến cũng là do điện hạ đã định ra, nhưng mà lâu như thế cũng chưa thấy Lương tiểu thư và nhị muội muội có phản ứng gì.”“Chẳng lẽ gia giáo của Lương đại nhân vốn dĩ là như thế, hay là trong lòng người Lương gia các người căn bản không có điện hạ, hoặc là nói Lương đại nhân đã sớm muốn thay thế! "Một chữ cuối cùng rơi xuống, sắc mặt của Lương Nguyệt Nhi đã sớm tái nhợt một mảnh, cả người xụi lơ trực tiếp ngã ngồi bệt xuống đất.“Tô! Tô Diễm, ngươi đừng có nói bậy! Phụ thân của ta rất trung thành, chưa! chưa từng có suy nghĩ như vậy.”“Không có? Vậy thì ngươi lắp bắp làm cái gì chứ, chẳng lẽ là chột dạ?” Tô Diễm đứng trên cao nhìn chằm chằm vào nàng ta.“Ngươi nói bậy, ta mới không có chột dạ.”Nhìn Lương Nguyệt Nhi thích nói khoác bị mình dọa thành như thế này, khóe miệng Tô Diễm nhẹ cong lên, thầm nghĩ cô nhóc này cũng chỉ là thiếu nữ mười mấy tuổi, cũng chỉ có thể âm dương quái khí cãi nhau.Bàn về năng lực, còn chẳng bằng Tô Mộng Đình có vẻ yếu đuối ở bên cạnh.Ánh mắt Tô Diễm nhẹ nhàng nhấc lên nhìn "hảo muội muội" của mình.Ngay lập tức, chuyện xảy ra vào ngày đại hôn liền hiện ra trong nháy mắt, dường như mùi vị gay mũi của nước ớt cay nóng mà Tô Mộng Đình tạt lên trên vết thương vẫn còn đọng lại.Trong lòng Tô Diễm lạnh lẽo, dường như là nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt tự nhiên rơi vào bụng của Tô Mộng Đình, đột nhiên mở miệng nói.“Ôi, bây giờ thời tiết đầu mùa xuân, thời tiết có hơi lạnh rồi, nhị muội muội ra ngoài dự tiệc nhất định phải mặc nhiều y phục, thân thể quan trọng, nếu như bị cảm lạnh thì không được đâu, dù sao thì bây giờ thân thể của muội muội rất quý giá, không phải sao?”Tô Mộng Đình đang đỡ Lương Nguyệt Nhi nghe thấy câu nói này của Tô Diễm, thân thể cứng đờ, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Tô Diễm.Trong đôi mắt đều là vẻ luống cuống và kinh ngạc..

Tô Diễm kéo Tiêu Kì Lăng ra sau lưng mình, cảm nhận lòng bàn tay của hắn có chút lạnh, tưởng là hắn bị dọa sợ, cô chỉ càng nắm chặt thêm một chút, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn người Tô Mộng Đình.

Khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, không có biểu cảm thẹn hóa hóa giận sau khi bị người khác làm nhục, ngược lại còn bình tĩnh nói.

“Tôi còn tưởng là ai đó chứ, hóa ra là đích nữ nhà Lương ngự sử à.

Nói xong, cô nhẹ nhàng vỗ những hạt bụi không tồn tại trên vạt áo, kéo tay Tiêu Kì Lăng ngồi xuống trên tảng đá lớn, sau đó hất cầm lên, tư thế kiêu ngạo nói.

“Còn ngây ra đó làm gì, nhanh lên đi.

Lương Nguyệt Nhi vô cùng khó hiểu: “Tô Diễm, ngươi có ý gì chứ?”

Tay Tô Diễm chống cằm, mắt chớp chớp.

“Dựa theo quy củ, quý nữ không có phẩm giai tiến cung nhìn thấy hoàng tử và hoàng tử phi không phải là cần hành lễ hả, nhị muội muội cùng với Lương tiểu thư đều là quý nữ tri thư đạt lễ, không thể nào không biết quy củ này?”

Lương Nguyệt Nhi nghe xong thì lập tức phá lên cười.

“Ha ha ha, Tô Diễm, ngươi thật sự xem mình là hoàng tử phi hả? Ngay cả tên ngốc bên cạnh ngươi là người như thế nào, cả trên dưới kinh thành đều biết rõ, ta thấy ngươi đừng có cầm lông gà làm lệnh tiễn nữa, cút về phủ thất hoàng tử của ngươi đi.

Tô Mộng Đình cười lạnh trong lòng, bề ngoại thì giả vờ như khuyên can.

“Nguyệt tỷ tỷ vẫn nên quên đi, chúng ta đi trước đi.

“Tô muội muội, tính tình của muội quá tốt, ngày hôm nay tỷ chắc chắn phải xả cơn giận này giúp cho muội, mắng cho bọn họ thấy xấu hổ mới thôi.

Tô Diễm ngáp một cái rồi đứng dậy, tiện thể còn duỗi lưng.

“Ta nói này Lương tiểu thư, hôm nay ta và thất hoàng tử tiến cung là tuân theo khẩu dụ của điện hạ, các người kêu bọn ta cút đi, chẳng lẽ muốn ngang nhiên đối đầu với đương kim điện hạ?”

Tô Diễm nói rất nhẹ nhàng, nhưng mà sắc mặt của Lương Nguyệt Nhi lập tức thay đổi.

“Tô Diễm, ngươi! ngươi đừng có nói hươu nói vượn! Ta không có ý này.

Tô Diễm sải bước đi đến trước mặt bọn họ, ồ lên một tiếng thật dài: “Có phải không? Vậy quy củ nhìn thấy hoàng tử và hoàng tử phi cần phải bái kiến cũng là do điện hạ đã định ra, nhưng mà lâu như thế cũng chưa thấy Lương tiểu thư và nhị muội muội có phản ứng gì.

“Chẳng lẽ gia giáo của Lương đại nhân vốn dĩ là như thế, hay là trong lòng người Lương gia các người căn bản không có điện hạ, hoặc là nói Lương đại nhân đã sớm muốn thay thế! "

Một chữ cuối cùng rơi xuống, sắc mặt của Lương Nguyệt Nhi đã sớm tái nhợt một mảnh, cả người xụi lơ trực tiếp ngã ngồi bệt xuống đất.

“Tô! Tô Diễm, ngươi đừng có nói bậy! Phụ thân của ta rất trung thành, chưa! chưa từng có suy nghĩ như vậy.

“Không có? Vậy thì ngươi lắp bắp làm cái gì chứ, chẳng lẽ là chột dạ?” Tô Diễm đứng trên cao nhìn chằm chằm vào nàng ta.

“Ngươi nói bậy, ta mới không có chột dạ.

Nhìn Lương Nguyệt Nhi thích nói khoác bị mình dọa thành như thế này, khóe miệng Tô Diễm nhẹ cong lên, thầm nghĩ cô nhóc này cũng chỉ là thiếu nữ mười mấy tuổi, cũng chỉ có thể âm dương quái khí cãi nhau.

Bàn về năng lực, còn chẳng bằng Tô Mộng Đình có vẻ yếu đuối ở bên cạnh.

Ánh mắt Tô Diễm nhẹ nhàng nhấc lên nhìn "hảo muội muội" của mình.

Ngay lập tức, chuyện xảy ra vào ngày đại hôn liền hiện ra trong nháy mắt, dường như mùi vị gay mũi của nước ớt cay nóng mà Tô Mộng Đình tạt lên trên vết thương vẫn còn đọng lại.

Trong lòng Tô Diễm lạnh lẽo, dường như là nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt tự nhiên rơi vào bụng của Tô Mộng Đình, đột nhiên mở miệng nói.

“Ôi, bây giờ thời tiết đầu mùa xuân, thời tiết có hơi lạnh rồi, nhị muội muội ra ngoài dự tiệc nhất định phải mặc nhiều y phục, thân thể quan trọng, nếu như bị cảm lạnh thì không được đâu, dù sao thì bây giờ thân thể của muội muội rất quý giá, không phải sao?”

Tô Mộng Đình đang đỡ Lương Nguyệt Nhi nghe thấy câu nói này của Tô Diễm, thân thể cứng đờ, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Tô Diễm.

Trong đôi mắt đều là vẻ luống cuống và kinh ngạc.

.

Hoàng Phi Ham Sắc Cả TàiTác giả: NhungTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Hạ kiệu. " Tiếng nói của quản gia vừa mới dứt lời, nữ tử trong kiệu bỗng nhiên mở mắt ra. Tô Diễm xuyên không rồi. Lúc xuyên đến đây thì liền gặp phải nữ nguyên chủ xấu xí bị dì cùng với muội muội xấu xa ép gả cho một tên ngốc. Uất ức nhất đó chính là lúc mới bắt đầu liền đánh cô gần chết, trực tiếp nhét cô vào trong kiệu hoa. Cô vươn tay ra, đầu ngón tay vén rèm cửa, ánh mắt nhìn xuyên ra bên ngoài thông qua khe hở. “Cưới dâu, ta muốn cưới dâu. ” “Thất hoàng tử chạy chậm một chút, coi chừng té. ” Nhìn thấy một nam tử mặc áo hỷ đỏ chót chạy ra từ trong phủ thất hoàng tử, lắc lắc cái đầu, trong tay còn cả một quả táo đã gặm một nửa, miệng chảy đầy nước bọt. Mặc dù là kẻ ngốc, nhưng mà bộ dạng của thất hoàng tử Tiêu Kì Lăng này không xấu xí, dáng người cao lớn, da trắng tuấn mỹ, mắt như hoa đào, cùng với vài hạt ngọc trai treo ở trên mũi, đúng là một nhan sắc làm sáng cả giang sơn. Chỉ tiếc vẫn là một tên hoàng tử ngốc nghếch bị hoàng gia vứt bỏ. “Ui da! " Tô Diễm bị đau cúi đầu… Tô Diễm kéo Tiêu Kì Lăng ra sau lưng mình, cảm nhận lòng bàn tay của hắn có chút lạnh, tưởng là hắn bị dọa sợ, cô chỉ càng nắm chặt thêm một chút, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn người Tô Mộng Đình.Khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, không có biểu cảm thẹn hóa hóa giận sau khi bị người khác làm nhục, ngược lại còn bình tĩnh nói.“Tôi còn tưởng là ai đó chứ, hóa ra là đích nữ nhà Lương ngự sử à.”Nói xong, cô nhẹ nhàng vỗ những hạt bụi không tồn tại trên vạt áo, kéo tay Tiêu Kì Lăng ngồi xuống trên tảng đá lớn, sau đó hất cầm lên, tư thế kiêu ngạo nói.“Còn ngây ra đó làm gì, nhanh lên đi.”Lương Nguyệt Nhi vô cùng khó hiểu: “Tô Diễm, ngươi có ý gì chứ?”Tay Tô Diễm chống cằm, mắt chớp chớp.“Dựa theo quy củ, quý nữ không có phẩm giai tiến cung nhìn thấy hoàng tử và hoàng tử phi không phải là cần hành lễ hả, nhị muội muội cùng với Lương tiểu thư đều là quý nữ tri thư đạt lễ, không thể nào không biết quy củ này?”Lương Nguyệt Nhi nghe xong thì lập tức phá lên cười.“Ha ha ha, Tô Diễm, ngươi thật sự xem mình là hoàng tử phi hả? Ngay cả tên ngốc bên cạnh ngươi là người như thế nào, cả trên dưới kinh thành đều biết rõ, ta thấy ngươi đừng có cầm lông gà làm lệnh tiễn nữa, cút về phủ thất hoàng tử của ngươi đi.”Tô Mộng Đình cười lạnh trong lòng, bề ngoại thì giả vờ như khuyên can.“Nguyệt tỷ tỷ vẫn nên quên đi, chúng ta đi trước đi.”“Tô muội muội, tính tình của muội quá tốt, ngày hôm nay tỷ chắc chắn phải xả cơn giận này giúp cho muội, mắng cho bọn họ thấy xấu hổ mới thôi.”Tô Diễm ngáp một cái rồi đứng dậy, tiện thể còn duỗi lưng.“Ta nói này Lương tiểu thư, hôm nay ta và thất hoàng tử tiến cung là tuân theo khẩu dụ của điện hạ, các người kêu bọn ta cút đi, chẳng lẽ muốn ngang nhiên đối đầu với đương kim điện hạ?”Tô Diễm nói rất nhẹ nhàng, nhưng mà sắc mặt của Lương Nguyệt Nhi lập tức thay đổi.“Tô Diễm, ngươi! ngươi đừng có nói hươu nói vượn! Ta không có ý này.”Tô Diễm sải bước đi đến trước mặt bọn họ, ồ lên một tiếng thật dài: “Có phải không? Vậy quy củ nhìn thấy hoàng tử và hoàng tử phi cần phải bái kiến cũng là do điện hạ đã định ra, nhưng mà lâu như thế cũng chưa thấy Lương tiểu thư và nhị muội muội có phản ứng gì.”“Chẳng lẽ gia giáo của Lương đại nhân vốn dĩ là như thế, hay là trong lòng người Lương gia các người căn bản không có điện hạ, hoặc là nói Lương đại nhân đã sớm muốn thay thế! "Một chữ cuối cùng rơi xuống, sắc mặt của Lương Nguyệt Nhi đã sớm tái nhợt một mảnh, cả người xụi lơ trực tiếp ngã ngồi bệt xuống đất.“Tô! Tô Diễm, ngươi đừng có nói bậy! Phụ thân của ta rất trung thành, chưa! chưa từng có suy nghĩ như vậy.”“Không có? Vậy thì ngươi lắp bắp làm cái gì chứ, chẳng lẽ là chột dạ?” Tô Diễm đứng trên cao nhìn chằm chằm vào nàng ta.“Ngươi nói bậy, ta mới không có chột dạ.”Nhìn Lương Nguyệt Nhi thích nói khoác bị mình dọa thành như thế này, khóe miệng Tô Diễm nhẹ cong lên, thầm nghĩ cô nhóc này cũng chỉ là thiếu nữ mười mấy tuổi, cũng chỉ có thể âm dương quái khí cãi nhau.Bàn về năng lực, còn chẳng bằng Tô Mộng Đình có vẻ yếu đuối ở bên cạnh.Ánh mắt Tô Diễm nhẹ nhàng nhấc lên nhìn "hảo muội muội" của mình.Ngay lập tức, chuyện xảy ra vào ngày đại hôn liền hiện ra trong nháy mắt, dường như mùi vị gay mũi của nước ớt cay nóng mà Tô Mộng Đình tạt lên trên vết thương vẫn còn đọng lại.Trong lòng Tô Diễm lạnh lẽo, dường như là nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt tự nhiên rơi vào bụng của Tô Mộng Đình, đột nhiên mở miệng nói.“Ôi, bây giờ thời tiết đầu mùa xuân, thời tiết có hơi lạnh rồi, nhị muội muội ra ngoài dự tiệc nhất định phải mặc nhiều y phục, thân thể quan trọng, nếu như bị cảm lạnh thì không được đâu, dù sao thì bây giờ thân thể của muội muội rất quý giá, không phải sao?”Tô Mộng Đình đang đỡ Lương Nguyệt Nhi nghe thấy câu nói này của Tô Diễm, thân thể cứng đờ, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Tô Diễm.Trong đôi mắt đều là vẻ luống cuống và kinh ngạc..

Chương 23: 23: Nói Khoác