Tác giả:

Bạch Sâm vừa tròn 24 tuổi. Là một trong những bác sĩ trong bệnh viện nhân dân lớn nhất ở thành phố X. Làm việc ở bệnh viện tốt nhất thành phố X, sau khi làm việc ròng rã hai năm, mọi việc dần tốt hơn, nhưng nếu thời gian có thể trở về, cô nhất định chọn học nghiên cứu, hoặc là đến bệnh viện khác, hoặc dứt khoát đổi nghề, tóm lại không cần đến bệnh viện làm bác sĩ là được. Nếu như vậy, thì cô cũng sẽ không nhận được một đứa con từ trên trời rơi xuống. *** Trước cửa phòng VIP trong bệnh viện nhân dân tốt nhất này là hai hàng bảo vệ mặc toàn áo đen, giống hệt trong phim Mafia, Bạch Sâm tình cờ đi qua sợ hãi đến mức chân như nhũn ra, sau đó nghe nói, thì ra là con trai út của gia tộc nổi tiếng trong thành phố X – Lâm Nhược Quân bị tai nạn xe cộ, bây giờ đang trong phòng cấp cứu, nhà họ Lâm vốn vừa trắng vừa đen, cho nên tai nạn xe đó nghe bảo là do có người cố tình gây nên, vậy nên con trai lớn của Lâm gia đã phái rất nhiều người đứng giữ cửa, giờ chỉ chờ vị thiếu gia xui xẻo kia tỉnh lại…

Chương 70: Trời Không Phụ Người Có Lòng!!!”

Tam Thiếu Gia! Tôi Không Phải Mami Của AnhTác giả: Mộc MộcTruyện Ngôn TìnhBạch Sâm vừa tròn 24 tuổi. Là một trong những bác sĩ trong bệnh viện nhân dân lớn nhất ở thành phố X. Làm việc ở bệnh viện tốt nhất thành phố X, sau khi làm việc ròng rã hai năm, mọi việc dần tốt hơn, nhưng nếu thời gian có thể trở về, cô nhất định chọn học nghiên cứu, hoặc là đến bệnh viện khác, hoặc dứt khoát đổi nghề, tóm lại không cần đến bệnh viện làm bác sĩ là được. Nếu như vậy, thì cô cũng sẽ không nhận được một đứa con từ trên trời rơi xuống. *** Trước cửa phòng VIP trong bệnh viện nhân dân tốt nhất này là hai hàng bảo vệ mặc toàn áo đen, giống hệt trong phim Mafia, Bạch Sâm tình cờ đi qua sợ hãi đến mức chân như nhũn ra, sau đó nghe nói, thì ra là con trai út của gia tộc nổi tiếng trong thành phố X – Lâm Nhược Quân bị tai nạn xe cộ, bây giờ đang trong phòng cấp cứu, nhà họ Lâm vốn vừa trắng vừa đen, cho nên tai nạn xe đó nghe bảo là do có người cố tình gây nên, vậy nên con trai lớn của Lâm gia đã phái rất nhiều người đứng giữ cửa, giờ chỉ chờ vị thiếu gia xui xẻo kia tỉnh lại… Trên trang bang hội cũng khá là náo nhiệt, tất cả mọi người đều chúc hai người trăm năm hạnh phúc, có người còn cảm thán, không ngờ Lâm Nhược Phi chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể chuẩn bị một đống hồi môn, thề non hẹn biển… như vậy.Giai Tề vẫn ngơ ngơ ngác ngác, chỉ kịp để ý một dòng thông báo đỏ – – anh ta đã chấp nhận yêu cầu PK.Giai Tề: “…”Chấp nhận thì chấp nhận rồi nhưng Lâm Nhược Phi không hề có động tĩnh gì, chỉ đứng bên cạnh cô, gửi một icon mặt xấu hổ.Giai Tề: “…”Bạch Sâm nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, kéo bạn đệ tử lặng lẽ rời khỏi Nhóm, sau đó nói với bạn đệ tử cô cần logout, rồi khẽ khàng chạy sang phòng của Giai Tề, nhẹ nhàng mở cửa ra.Chỉ nhìn được nửa mặt thôi nhưng cũng đủ hài lòng rồi, Giai Tề không nhúc nhích, nhìn màn hình, đôi môi bất giác cong lên, Bạch Sâm thầm kinh ngạc, cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của Giai Tề bao giờ…Giai Tề à…Bạch Sâm nhẹ nhàng trở về phòng của mình, vừa vui giúp cho cô bạn, vừa cảm thấy lo lắng, cũng chỉ mới biết qua mạng thôi, mà những tình yêu online thế này thì không tồn tại lâu lắm…Mới vừa đặt mông ngồi xuống thì có điện thoại, Bạch Sâm nhìn sang, là Lâm Nhược Phi.Bắt máy, cô nghe giọng Lâm Nhược Phi vang lên: “Bạch Sâm nè, tôi hỏi cô, Giai Tề thế nào?”“Hả?” Bạch Sâm không hiểu sao, hỏi: “Thế nào là thế nào?”Lâm Nhược Phi nói: “Thì bây giờ cô ấy thế nào? Còn độc thân sao? Có người yêu chưa? Bây giờ cô ấy đang làm gì?”Bạch Sâm tiếc nuối nói: “Anh đừng nghĩ đến Giai Tề nữa, anh và cô ấy không có kết quả đâu.”Lâm Nhược Phi: “…”“Tại sao…”Bạch Sâm an ủi nói: “Bởi vì cô ấy đã có người mình yêu rồi… Có điều người đó chỉ quen qua mạng thôi, vừa rồi còn chuẩn bị rất nhiều đồ đặc sắc cho cô ấy, tôi có đi nhìn trộm rồi, Giai Tề hình như rất cảm động, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy có nét mặt như vậy, tôi nghĩ… Anh đừng hy vọng nữa thì hơn.”Lâm Nhược Phi: “A ha ha ha ha ha ha!!! Trời không phụ người có lòng!!!”Bạch Sâm: “?!”Lâm Nhược Phi bị k*ch th*ch tới nỗi điên rồi sao…“Cám ơn, cám ơn, Bạch Sâm, thật sự cảm ơn cô, sau này nếu như tụi tôi có kết hôn thì sẽ mời cô làm phù dâu, ha ha ha ha ha ha.” Lâm Nhược Phi cười tắt điện thoại.Bạch Sâm: “…”Bạch Sâm tắt điện thoại, nghĩ, Lâm Nhược Phi này chắc chắn là điên rồi….Nếu không thì chắc là bị ấm đầu… Đúng là không thể không uống thuốc được, thật là tai hại!Trong trò chơi Giai Tề và Ước gì được làm em bé vẫn đứng chung một chỗ,Bạch Sâm kéo bạn đệ tử, dứt khoát bỏ đi.【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Kakaka.【 Nhóm ] Tê Tê: Sư phụ đang vui sao?【 Nhóm 】 Sâm Sâm nga đầu: Đương nhiên rồi, con không biết sao? Rồng bay phượng múa là bạn tốt của sư phụ, sư phụ thấy cô ấy thật sự thích Nhị sư phụ, dĩ nhiên làm bạn tốt thì phải vui vẻ chứ.【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ cũng thích thề non hẹn biển sao?【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Hả?Bạch Sâm không hiểu gì, một lúc lâu sau mới biết bạn ấy đang nói tới trò “thề non hẹn biển” trong game.【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Đương nhiên rồi, có cô gái nào mà không thích chứ, nó cũng giống như hoa hồng vậy, tuy là nghe sến lắm, nhưng mà trên thực tế đều có chung một ý nghĩa.Hơn nữa làm như vậy rất phí công, có thể vì cô ấy mà làm được như vậy, chứng minh Nhị sư phụ rất quyết tâm.【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm.Bạch Sâm nói một đống, bạn đệ tử chỉ đáp có một chữ, làm cô không khỏi khó xử, nhưng Bạch Sâm nghĩ có thể bạn đệ tử là nam, không thích nói những chuyện này với cô, cũng không suy nghĩ gì nhiều.【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ, chúng ta đi đánh quái đi~【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừ cũng được.Hôm đó, Bạch Sâm đưa bạn đệ tử nhỏ đi khắp nơi đánh quái, thi thoảng lại mở kênh bạn bè ra xem Giai Tề và Ước gì được làm em bé đang làm gì, hai người đó luôn ở cùng nhau, hơn nữa không ngừng chạy loạn, chắc hẳn là đang ngắm cảnh, ngao du tứ hải đây, lãng mạn quá đi~Bạch Sâm chống cằm, vui vẻ nói với bạn đệ tử, bạn đệ tử nhỏ lại chẳng có phản ứng gì, chỉ đáp “Ừm” hay “Ờ.”Đúng là con trai, khác hẳn con gái các cô…Bạch Sâm không khỏi tiếc nuối nghĩ, xem ra sau này phải nhận một đệ tử nữ thôi, như vậy mới có thể tám chuyện với nhau được, kaka.- -.

Trên trang bang hội cũng khá là náo nhiệt, tất cả mọi người đều chúc hai người trăm năm hạnh phúc, có người còn cảm thán, không ngờ Lâm Nhược Phi chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể chuẩn bị một đống hồi môn, thề non hẹn biển… như vậy.

Giai Tề vẫn ngơ ngơ ngác ngác, chỉ kịp để ý một dòng thông báo đỏ – – anh ta đã chấp nhận yêu cầu PK.

Giai Tề: “…”

Chấp nhận thì chấp nhận rồi nhưng Lâm Nhược Phi không hề có động tĩnh gì, chỉ đứng bên cạnh cô, gửi một icon mặt xấu hổ.

Giai Tề: “…”

Bạch Sâm nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, kéo bạn đệ tử lặng lẽ rời khỏi Nhóm, sau đó nói với bạn đệ tử cô cần logout, rồi khẽ khàng chạy sang phòng của Giai Tề, nhẹ nhàng mở cửa ra.

Chỉ nhìn được nửa mặt thôi nhưng cũng đủ hài lòng rồi, Giai Tề không nhúc nhích, nhìn màn hình, đôi môi bất giác cong lên, Bạch Sâm thầm kinh ngạc, cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của Giai Tề bao giờ…

Giai Tề à…

Bạch Sâm nhẹ nhàng trở về phòng của mình, vừa vui giúp cho cô bạn, vừa cảm thấy lo lắng, cũng chỉ mới biết qua mạng thôi, mà những tình yêu online thế này thì không tồn tại lâu lắm…

Mới vừa đặt mông ngồi xuống thì có điện thoại, Bạch Sâm nhìn sang, là Lâm Nhược Phi.

Bắt máy, cô nghe giọng Lâm Nhược Phi vang lên: “Bạch Sâm nè, tôi hỏi cô, Giai Tề thế nào?”

“Hả?” Bạch Sâm không hiểu sao, hỏi: “Thế nào là thế nào?”

Lâm Nhược Phi nói: “Thì bây giờ cô ấy thế nào? Còn độc thân sao? Có người yêu chưa? Bây giờ cô ấy đang làm gì?”

Bạch Sâm tiếc nuối nói: “Anh đừng nghĩ đến Giai Tề nữa, anh và cô ấy không có kết quả đâu.

Lâm Nhược Phi: “…”

“Tại sao…”

Bạch Sâm an ủi nói: “Bởi vì cô ấy đã có người mình yêu rồi… Có điều người đó chỉ quen qua mạng thôi, vừa rồi còn chuẩn bị rất nhiều đồ đặc sắc cho cô ấy, tôi có đi nhìn trộm rồi, Giai Tề hình như rất cảm động, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy có nét mặt như vậy, tôi nghĩ… Anh đừng hy vọng nữa thì hơn.

Lâm Nhược Phi: “A ha ha ha ha ha ha!!! Trời không phụ người có lòng!!!”

Bạch Sâm: “?!”

Lâm Nhược Phi bị k*ch th*ch tới nỗi điên rồi sao…

“Cám ơn, cám ơn, Bạch Sâm, thật sự cảm ơn cô, sau này nếu như tụi tôi có kết hôn thì sẽ mời cô làm phù dâu, ha ha ha ha ha ha.

” Lâm Nhược Phi cười tắt điện thoại.

Bạch Sâm: “…”

Bạch Sâm tắt điện thoại, nghĩ, Lâm Nhược Phi này chắc chắn là điên rồi….

Nếu không thì chắc là bị ấm đầu… Đúng là không thể không uống thuốc được, thật là tai hại!

Trong trò chơi Giai Tề và Ước gì được làm em bé vẫn đứng chung một chỗ,Bạch Sâm kéo bạn đệ tử, dứt khoát bỏ đi.

【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Kakaka.

【 Nhóm ] Tê Tê: Sư phụ đang vui sao?

【 Nhóm 】 Sâm Sâm nga đầu: Đương nhiên rồi, con không biết sao? Rồng bay phượng múa là bạn tốt của sư phụ, sư phụ thấy cô ấy thật sự thích Nhị sư phụ, dĩ nhiên làm bạn tốt thì phải vui vẻ chứ.

【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ cũng thích thề non hẹn biển sao?

【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Hả?

Bạch Sâm không hiểu gì, một lúc lâu sau mới biết bạn ấy đang nói tới trò “thề non hẹn biển” trong game.

【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Đương nhiên rồi, có cô gái nào mà không thích chứ, nó cũng giống như hoa hồng vậy, tuy là nghe sến lắm, nhưng mà trên thực tế đều có chung một ý nghĩa.

Hơn nữa làm như vậy rất phí công, có thể vì cô ấy mà làm được như vậy, chứng minh Nhị sư phụ rất quyết tâm.

【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm.

Bạch Sâm nói một đống, bạn đệ tử chỉ đáp có một chữ, làm cô không khỏi khó xử, nhưng Bạch Sâm nghĩ có thể bạn đệ tử là nam, không thích nói những chuyện này với cô, cũng không suy nghĩ gì nhiều.

【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ, chúng ta đi đánh quái đi~

【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừ cũng được.

Hôm đó, Bạch Sâm đưa bạn đệ tử nhỏ đi khắp nơi đánh quái, thi thoảng lại mở kênh bạn bè ra xem Giai Tề và Ước gì được làm em bé đang làm gì, hai người đó luôn ở cùng nhau, hơn nữa không ngừng chạy loạn, chắc hẳn là đang ngắm cảnh, ngao du tứ hải đây, lãng mạn quá đi~

Bạch Sâm chống cằm, vui vẻ nói với bạn đệ tử, bạn đệ tử nhỏ lại chẳng có phản ứng gì, chỉ đáp “Ừm” hay “Ờ.

Đúng là con trai, khác hẳn con gái các cô…

Bạch Sâm không khỏi tiếc nuối nghĩ, xem ra sau này phải nhận một đệ tử nữ thôi, như vậy mới có thể tám chuyện với nhau được, kaka.

- -.

Tam Thiếu Gia! Tôi Không Phải Mami Của AnhTác giả: Mộc MộcTruyện Ngôn TìnhBạch Sâm vừa tròn 24 tuổi. Là một trong những bác sĩ trong bệnh viện nhân dân lớn nhất ở thành phố X. Làm việc ở bệnh viện tốt nhất thành phố X, sau khi làm việc ròng rã hai năm, mọi việc dần tốt hơn, nhưng nếu thời gian có thể trở về, cô nhất định chọn học nghiên cứu, hoặc là đến bệnh viện khác, hoặc dứt khoát đổi nghề, tóm lại không cần đến bệnh viện làm bác sĩ là được. Nếu như vậy, thì cô cũng sẽ không nhận được một đứa con từ trên trời rơi xuống. *** Trước cửa phòng VIP trong bệnh viện nhân dân tốt nhất này là hai hàng bảo vệ mặc toàn áo đen, giống hệt trong phim Mafia, Bạch Sâm tình cờ đi qua sợ hãi đến mức chân như nhũn ra, sau đó nghe nói, thì ra là con trai út của gia tộc nổi tiếng trong thành phố X – Lâm Nhược Quân bị tai nạn xe cộ, bây giờ đang trong phòng cấp cứu, nhà họ Lâm vốn vừa trắng vừa đen, cho nên tai nạn xe đó nghe bảo là do có người cố tình gây nên, vậy nên con trai lớn của Lâm gia đã phái rất nhiều người đứng giữ cửa, giờ chỉ chờ vị thiếu gia xui xẻo kia tỉnh lại… Trên trang bang hội cũng khá là náo nhiệt, tất cả mọi người đều chúc hai người trăm năm hạnh phúc, có người còn cảm thán, không ngờ Lâm Nhược Phi chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể chuẩn bị một đống hồi môn, thề non hẹn biển… như vậy.Giai Tề vẫn ngơ ngơ ngác ngác, chỉ kịp để ý một dòng thông báo đỏ – – anh ta đã chấp nhận yêu cầu PK.Giai Tề: “…”Chấp nhận thì chấp nhận rồi nhưng Lâm Nhược Phi không hề có động tĩnh gì, chỉ đứng bên cạnh cô, gửi một icon mặt xấu hổ.Giai Tề: “…”Bạch Sâm nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, kéo bạn đệ tử lặng lẽ rời khỏi Nhóm, sau đó nói với bạn đệ tử cô cần logout, rồi khẽ khàng chạy sang phòng của Giai Tề, nhẹ nhàng mở cửa ra.Chỉ nhìn được nửa mặt thôi nhưng cũng đủ hài lòng rồi, Giai Tề không nhúc nhích, nhìn màn hình, đôi môi bất giác cong lên, Bạch Sâm thầm kinh ngạc, cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của Giai Tề bao giờ…Giai Tề à…Bạch Sâm nhẹ nhàng trở về phòng của mình, vừa vui giúp cho cô bạn, vừa cảm thấy lo lắng, cũng chỉ mới biết qua mạng thôi, mà những tình yêu online thế này thì không tồn tại lâu lắm…Mới vừa đặt mông ngồi xuống thì có điện thoại, Bạch Sâm nhìn sang, là Lâm Nhược Phi.Bắt máy, cô nghe giọng Lâm Nhược Phi vang lên: “Bạch Sâm nè, tôi hỏi cô, Giai Tề thế nào?”“Hả?” Bạch Sâm không hiểu sao, hỏi: “Thế nào là thế nào?”Lâm Nhược Phi nói: “Thì bây giờ cô ấy thế nào? Còn độc thân sao? Có người yêu chưa? Bây giờ cô ấy đang làm gì?”Bạch Sâm tiếc nuối nói: “Anh đừng nghĩ đến Giai Tề nữa, anh và cô ấy không có kết quả đâu.”Lâm Nhược Phi: “…”“Tại sao…”Bạch Sâm an ủi nói: “Bởi vì cô ấy đã có người mình yêu rồi… Có điều người đó chỉ quen qua mạng thôi, vừa rồi còn chuẩn bị rất nhiều đồ đặc sắc cho cô ấy, tôi có đi nhìn trộm rồi, Giai Tề hình như rất cảm động, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy có nét mặt như vậy, tôi nghĩ… Anh đừng hy vọng nữa thì hơn.”Lâm Nhược Phi: “A ha ha ha ha ha ha!!! Trời không phụ người có lòng!!!”Bạch Sâm: “?!”Lâm Nhược Phi bị k*ch th*ch tới nỗi điên rồi sao…“Cám ơn, cám ơn, Bạch Sâm, thật sự cảm ơn cô, sau này nếu như tụi tôi có kết hôn thì sẽ mời cô làm phù dâu, ha ha ha ha ha ha.” Lâm Nhược Phi cười tắt điện thoại.Bạch Sâm: “…”Bạch Sâm tắt điện thoại, nghĩ, Lâm Nhược Phi này chắc chắn là điên rồi….Nếu không thì chắc là bị ấm đầu… Đúng là không thể không uống thuốc được, thật là tai hại!Trong trò chơi Giai Tề và Ước gì được làm em bé vẫn đứng chung một chỗ,Bạch Sâm kéo bạn đệ tử, dứt khoát bỏ đi.【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Kakaka.【 Nhóm ] Tê Tê: Sư phụ đang vui sao?【 Nhóm 】 Sâm Sâm nga đầu: Đương nhiên rồi, con không biết sao? Rồng bay phượng múa là bạn tốt của sư phụ, sư phụ thấy cô ấy thật sự thích Nhị sư phụ, dĩ nhiên làm bạn tốt thì phải vui vẻ chứ.【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ cũng thích thề non hẹn biển sao?【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Hả?Bạch Sâm không hiểu gì, một lúc lâu sau mới biết bạn ấy đang nói tới trò “thề non hẹn biển” trong game.【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Đương nhiên rồi, có cô gái nào mà không thích chứ, nó cũng giống như hoa hồng vậy, tuy là nghe sến lắm, nhưng mà trên thực tế đều có chung một ý nghĩa.Hơn nữa làm như vậy rất phí công, có thể vì cô ấy mà làm được như vậy, chứng minh Nhị sư phụ rất quyết tâm.【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm.Bạch Sâm nói một đống, bạn đệ tử chỉ đáp có một chữ, làm cô không khỏi khó xử, nhưng Bạch Sâm nghĩ có thể bạn đệ tử là nam, không thích nói những chuyện này với cô, cũng không suy nghĩ gì nhiều.【 Nhóm 】 Tê Tê: Sư phụ, chúng ta đi đánh quái đi~【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừ cũng được.Hôm đó, Bạch Sâm đưa bạn đệ tử nhỏ đi khắp nơi đánh quái, thi thoảng lại mở kênh bạn bè ra xem Giai Tề và Ước gì được làm em bé đang làm gì, hai người đó luôn ở cùng nhau, hơn nữa không ngừng chạy loạn, chắc hẳn là đang ngắm cảnh, ngao du tứ hải đây, lãng mạn quá đi~Bạch Sâm chống cằm, vui vẻ nói với bạn đệ tử, bạn đệ tử nhỏ lại chẳng có phản ứng gì, chỉ đáp “Ừm” hay “Ờ.”Đúng là con trai, khác hẳn con gái các cô…Bạch Sâm không khỏi tiếc nuối nghĩ, xem ra sau này phải nhận một đệ tử nữ thôi, như vậy mới có thể tám chuyện với nhau được, kaka.- -.

Chương 70: Trời Không Phụ Người Có Lòng!!!”