Thời tiết mát mẻ, trời xanh không mây.Trong cửa hàng tiện lợi.Một nữ sinh mặc đồng phục, đeo cặp màu vàng nhạt, dáng người nhỏ gầy.Ngồi bên cửa sổ, cắn ống hút nhìn người qua đường đến rồi lại đi.Đôi mắt ngập nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phấn nộn hơi trẻ con, bộ dáng rất nghiêm túc.Bởi vì cắn ống hút nên nói chuyện có chút mơ hồ: “Tiểu Hoa, ta đã bị truyền vào trong vị diện rồi sao?”Tiếng nói vừa dứt.Bên tai Tô Yên bên tai vang lên thanh âm: “Ký chủ, yên tâm, tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần bị mất của cô, là có thể quay về.”Thanh âm kia rất nhẹ, rất nhỏ, chỉ đủ để cô nghe thấy.“Ừ” Nữ sinh không nặng không nhẹ lên tiếng.Tiểu Hoa là hệ thống của cô, giúp cô quen thuộc các thế giới, hơn nữa còn có thể giúp cô tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần.Cô cắn ống hút, một lúc sau mới nói: “Bây giờ ta phải làm gì?”“Ký chủ, căn cứ tin tức về thân thể này, thời gian này, hẳn là phải đi tới trường cao trung Đế Đô đi học.”Tô Yên gật gật đầu, phi thường phối hợp: “Được.”Sau đó thành thành thật thật cầm cặp, còn có…

Chương 69: 69: Thiếu Niên Kiệt Ngạo 68

Hắc Hoá Nam Chủ Luôn Muốn Tính Kế TaTác giả: T-Ầ-N__N-G-U-Y-Ê-NTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThời tiết mát mẻ, trời xanh không mây.Trong cửa hàng tiện lợi.Một nữ sinh mặc đồng phục, đeo cặp màu vàng nhạt, dáng người nhỏ gầy.Ngồi bên cửa sổ, cắn ống hút nhìn người qua đường đến rồi lại đi.Đôi mắt ngập nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phấn nộn hơi trẻ con, bộ dáng rất nghiêm túc.Bởi vì cắn ống hút nên nói chuyện có chút mơ hồ: “Tiểu Hoa, ta đã bị truyền vào trong vị diện rồi sao?”Tiếng nói vừa dứt.Bên tai Tô Yên bên tai vang lên thanh âm: “Ký chủ, yên tâm, tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần bị mất của cô, là có thể quay về.”Thanh âm kia rất nhẹ, rất nhỏ, chỉ đủ để cô nghe thấy.“Ừ” Nữ sinh không nặng không nhẹ lên tiếng.Tiểu Hoa là hệ thống của cô, giúp cô quen thuộc các thế giới, hơn nữa còn có thể giúp cô tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần.Cô cắn ống hút, một lúc sau mới nói: “Bây giờ ta phải làm gì?”“Ký chủ, căn cứ tin tức về thân thể này, thời gian này, hẳn là phải đi tới trường cao trung Đế Đô đi học.”Tô Yên gật gật đầu, phi thường phối hợp: “Được.”Sau đó thành thành thật thật cầm cặp, còn có… Editor: Do_oi96._._._._._._._._._._._._._._._._._._._."Ừm, được."Tô Yên ngoan ngoãn gật đầu.Sau khi Tô Yên ném Tiểu Hoa đi vì quá dong dài.Tiểu Hoa sau khi được tìm lại, rầm rì tức giận vài ngày.Vừa tức giận vừa sợ ký chủ vì mình giận dỗi mà lại bị ném đi một lần nữa.Nên sau khi Tiểu Hoa giận dỗi vài ngày, bèn thu liễm tha thứ Tô Yên.Tiểu Hoa cũng bắt đầu nhìn lại ký chủ của mình một lần nữa.Ách! hiện tại, vẫn là bộ dáng của một thiên sứ nhỏ, tính cách! rất ngoan, không, cũng không ngoan lắm.Tiểu Hoa rối rắm, nó cũng không thể định nghĩa được.Chỉ có thể tìm hiểu nhiều dữ liệu hơn rồi phân tích.Tô Yên vừa ra ngoài, thầy Hóa hơi sửng sốt, vội vàng đi qua hỏi: "Làm bài như thế nào? Đề thi có khó không?""Cũng được ạ."Cô ngoan ngoãn trả lời.Thầy Hóa nghe, ngược lại thở ra một hơi.Không nhiều thì ít, thầy Hóa cũng có chút hiểu Tô Yên.Cô nói cũng được, nghĩa là không khó.Nếu không có chuyện gì xảy ra, vậy giải nhất cuộc thi này sẽ là của bọn họ.Nghĩ tới đây, trên mặt ông xuất hiện một tia vui mừng.Khương Nhiên đi đến, trực tiếp dắt tay cô, "Đi thôi."Làm lơ người thầy đang vui mừng một mình bên cạnh, bạn học Tô Yên bị kéo đi.Chờ đến khi đi được một lúc, cô lên tiếng, "Chúng ta đi đâu vậy?"Khương Nhiên đang muốn trả lời, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng thở hổn hển, "Tô Yên!"Vừa quay đầu lại, phát hiện Nguyên Hân Lâm đang thở hổn hển đỡ tường, không biết chạy ra phòng thi từ lúc nào.Khương Nhiên đang cười với Tô Yên, nhấc mắt nhìn người đến đã trở nên âm trầm.Tô Yên nghi hoặc, "Có việc gì sao?"Nguyên Hân Lâm nhìn Tô Yên, ánh mắt nghiêm túc, "Tớ có lời muốn nói với cậu, bạn học Khương Nhiên nên tránh đi một lát."Khương Nhiên nhướng mày.Nguyên Hân Lâm này, lấy đâu ra dũng khí nói mấy câu này với cậu?Tô Yên khẽ l**m khóe môi.Cũng không biết Nguyên Hân Lâm có chuyện gì.Nhiều lần tìm cô nói mấy câu không có ý nghĩa.Cô cũng không muốn nói chuyện với cậu ta.Giọng nói mềm ấm vang tiếng: "Bạn học Nguyên Hân Lâm, cậu quay lại thi đi."Ý tứ từ chối đã rất rõ ràng.Nguyên Hân Lâm chưa từ bỏ ý định, tới trước mặt Tô Yên, ánh mắt nóng rực,"Tô Yên, cậu nghe tớ nói, tớ biết tình cảm của cậu! "Khi nói chuyện mang theo sự si mê.Vì Tô Yên, cậu ta còn bỏ lỡ cuộc thi này, sao có thể từ bỏ trong thời điểm quan trọng này?Chỉ là, lời còn chưa dứt, đã bị đá đụng vào vách tường bên cạnh.Đôi mắt Khương Nhiên có chút âm trầm, một bàn tay cầm cổ áo của Nguyên Hân Lâm, ngay cả nói cũng lười không muốn nói với cậu ta.Giơ tay ấn người lên tường.Lúc này, thầy Hóa cũng đuổi theo tới.Ông vừa nhìn thấy Nguyên Hân Lâm chạy ra từ phòng thi đã khiếp sợ, vội vàng đuổi theo xem có chuyện gì xảy ra.Kết quả nhìn thấy Khương Nhiên sắc mặt âm trầm, mà Nguyên Hân Lâm giống như bao cát không thể đánh lại."Khương Nhiên, em đang làm gì?! Mau buông em ấy ra!"Thầy Hóa đi tới, muốn tách hai người ra.Nhưng Khương Nhiên vẫn đứng đó không nhúc nhích bóp cổ Nguyên Hân Lâm.Sắc mặt của Nguyên Hân Lâm trở nên trắng xanh, như giây tiếp theo sẽ tắt thở.Tiểu Hoa lên tiếng: "Ký chủ, cô mau khuyên nhủ cậu ta, thế giới này không thể giết người!!"Tô Yên sửng sốt, đi qua đó, kéo kéo tay Khương Nhiên, "Đừng đánh."Giọng nói của cô mềm mại như vậy, không chút phòng bị nào như vậy..

Editor: Do_oi96.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

_.

"Ừm, được.

"Tô Yên ngoan ngoãn gật đầu.

Sau khi Tô Yên ném Tiểu Hoa đi vì quá dong dài.

Tiểu Hoa sau khi được tìm lại, rầm rì tức giận vài ngày.

Vừa tức giận vừa sợ ký chủ vì mình giận dỗi mà lại bị ném đi một lần nữa.

Nên sau khi Tiểu Hoa giận dỗi vài ngày, bèn thu liễm tha thứ Tô Yên.

Tiểu Hoa cũng bắt đầu nhìn lại ký chủ của mình một lần nữa.

Ách! hiện tại, vẫn là bộ dáng của một thiên sứ nhỏ, tính cách! rất ngoan, không, cũng không ngoan lắm.

Tiểu Hoa rối rắm, nó cũng không thể định nghĩa được.

Chỉ có thể tìm hiểu nhiều dữ liệu hơn rồi phân tích.

Tô Yên vừa ra ngoài, thầy Hóa hơi sửng sốt, vội vàng đi qua hỏi: "Làm bài như thế nào? Đề thi có khó không?""Cũng được ạ.

"Cô ngoan ngoãn trả lời.

Thầy Hóa nghe, ngược lại thở ra một hơi.

Không nhiều thì ít, thầy Hóa cũng có chút hiểu Tô Yên.

Cô nói cũng được, nghĩa là không khó.

Nếu không có chuyện gì xảy ra, vậy giải nhất cuộc thi này sẽ là của bọn họ.

Nghĩ tới đây, trên mặt ông xuất hiện một tia vui mừng.

Khương Nhiên đi đến, trực tiếp dắt tay cô, "Đi thôi.

"Làm lơ người thầy đang vui mừng một mình bên cạnh, bạn học Tô Yên bị kéo đi.

Chờ đến khi đi được một lúc, cô lên tiếng, "Chúng ta đi đâu vậy?"Khương Nhiên đang muốn trả lời, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng thở hổn hển, "Tô Yên!"Vừa quay đầu lại, phát hiện Nguyên Hân Lâm đang thở hổn hển đỡ tường, không biết chạy ra phòng thi từ lúc nào.

Khương Nhiên đang cười với Tô Yên, nhấc mắt nhìn người đến đã trở nên âm trầm.

Tô Yên nghi hoặc, "Có việc gì sao?"Nguyên Hân Lâm nhìn Tô Yên, ánh mắt nghiêm túc, "Tớ có lời muốn nói với cậu, bạn học Khương Nhiên nên tránh đi một lát.

"Khương Nhiên nhướng mày.

Nguyên Hân Lâm này, lấy đâu ra dũng khí nói mấy câu này với cậu?Tô Yên khẽ l**m khóe môi.

Cũng không biết Nguyên Hân Lâm có chuyện gì.

Nhiều lần tìm cô nói mấy câu không có ý nghĩa.

Cô cũng không muốn nói chuyện với cậu ta.

Giọng nói mềm ấm vang tiếng: "Bạn học Nguyên Hân Lâm, cậu quay lại thi đi.

"Ý tứ từ chối đã rất rõ ràng.

Nguyên Hân Lâm chưa từ bỏ ý định, tới trước mặt Tô Yên, ánh mắt nóng rực,"Tô Yên, cậu nghe tớ nói, tớ biết tình cảm của cậu! "Khi nói chuyện mang theo sự si mê.

Vì Tô Yên, cậu ta còn bỏ lỡ cuộc thi này, sao có thể từ bỏ trong thời điểm quan trọng này?Chỉ là, lời còn chưa dứt, đã bị đá đụng vào vách tường bên cạnh.

Đôi mắt Khương Nhiên có chút âm trầm, một bàn tay cầm cổ áo của Nguyên Hân Lâm, ngay cả nói cũng lười không muốn nói với cậu ta.

Giơ tay ấn người lên tường.

Lúc này, thầy Hóa cũng đuổi theo tới.

Ông vừa nhìn thấy Nguyên Hân Lâm chạy ra từ phòng thi đã khiếp sợ, vội vàng đuổi theo xem có chuyện gì xảy ra.

Kết quả nhìn thấy Khương Nhiên sắc mặt âm trầm, mà Nguyên Hân Lâm giống như bao cát không thể đánh lại.

"Khương Nhiên, em đang làm gì?! Mau buông em ấy ra!"Thầy Hóa đi tới, muốn tách hai người ra.

Nhưng Khương Nhiên vẫn đứng đó không nhúc nhích bóp cổ Nguyên Hân Lâm.

Sắc mặt của Nguyên Hân Lâm trở nên trắng xanh, như giây tiếp theo sẽ tắt thở.

Tiểu Hoa lên tiếng: "Ký chủ, cô mau khuyên nhủ cậu ta, thế giới này không thể giết người!!"Tô Yên sửng sốt, đi qua đó, kéo kéo tay Khương Nhiên, "Đừng đánh.

"Giọng nói của cô mềm mại như vậy, không chút phòng bị nào như vậy.

.

Hắc Hoá Nam Chủ Luôn Muốn Tính Kế TaTác giả: T-Ầ-N__N-G-U-Y-Ê-NTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThời tiết mát mẻ, trời xanh không mây.Trong cửa hàng tiện lợi.Một nữ sinh mặc đồng phục, đeo cặp màu vàng nhạt, dáng người nhỏ gầy.Ngồi bên cửa sổ, cắn ống hút nhìn người qua đường đến rồi lại đi.Đôi mắt ngập nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phấn nộn hơi trẻ con, bộ dáng rất nghiêm túc.Bởi vì cắn ống hút nên nói chuyện có chút mơ hồ: “Tiểu Hoa, ta đã bị truyền vào trong vị diện rồi sao?”Tiếng nói vừa dứt.Bên tai Tô Yên bên tai vang lên thanh âm: “Ký chủ, yên tâm, tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần bị mất của cô, là có thể quay về.”Thanh âm kia rất nhẹ, rất nhỏ, chỉ đủ để cô nghe thấy.“Ừ” Nữ sinh không nặng không nhẹ lên tiếng.Tiểu Hoa là hệ thống của cô, giúp cô quen thuộc các thế giới, hơn nữa còn có thể giúp cô tìm được mảnh nhỏ Chủ Thần.Cô cắn ống hút, một lúc sau mới nói: “Bây giờ ta phải làm gì?”“Ký chủ, căn cứ tin tức về thân thể này, thời gian này, hẳn là phải đi tới trường cao trung Đế Đô đi học.”Tô Yên gật gật đầu, phi thường phối hợp: “Được.”Sau đó thành thành thật thật cầm cặp, còn có… Editor: Do_oi96._._._._._._._._._._._._._._._._._._._."Ừm, được."Tô Yên ngoan ngoãn gật đầu.Sau khi Tô Yên ném Tiểu Hoa đi vì quá dong dài.Tiểu Hoa sau khi được tìm lại, rầm rì tức giận vài ngày.Vừa tức giận vừa sợ ký chủ vì mình giận dỗi mà lại bị ném đi một lần nữa.Nên sau khi Tiểu Hoa giận dỗi vài ngày, bèn thu liễm tha thứ Tô Yên.Tiểu Hoa cũng bắt đầu nhìn lại ký chủ của mình một lần nữa.Ách! hiện tại, vẫn là bộ dáng của một thiên sứ nhỏ, tính cách! rất ngoan, không, cũng không ngoan lắm.Tiểu Hoa rối rắm, nó cũng không thể định nghĩa được.Chỉ có thể tìm hiểu nhiều dữ liệu hơn rồi phân tích.Tô Yên vừa ra ngoài, thầy Hóa hơi sửng sốt, vội vàng đi qua hỏi: "Làm bài như thế nào? Đề thi có khó không?""Cũng được ạ."Cô ngoan ngoãn trả lời.Thầy Hóa nghe, ngược lại thở ra một hơi.Không nhiều thì ít, thầy Hóa cũng có chút hiểu Tô Yên.Cô nói cũng được, nghĩa là không khó.Nếu không có chuyện gì xảy ra, vậy giải nhất cuộc thi này sẽ là của bọn họ.Nghĩ tới đây, trên mặt ông xuất hiện một tia vui mừng.Khương Nhiên đi đến, trực tiếp dắt tay cô, "Đi thôi."Làm lơ người thầy đang vui mừng một mình bên cạnh, bạn học Tô Yên bị kéo đi.Chờ đến khi đi được một lúc, cô lên tiếng, "Chúng ta đi đâu vậy?"Khương Nhiên đang muốn trả lời, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng thở hổn hển, "Tô Yên!"Vừa quay đầu lại, phát hiện Nguyên Hân Lâm đang thở hổn hển đỡ tường, không biết chạy ra phòng thi từ lúc nào.Khương Nhiên đang cười với Tô Yên, nhấc mắt nhìn người đến đã trở nên âm trầm.Tô Yên nghi hoặc, "Có việc gì sao?"Nguyên Hân Lâm nhìn Tô Yên, ánh mắt nghiêm túc, "Tớ có lời muốn nói với cậu, bạn học Khương Nhiên nên tránh đi một lát."Khương Nhiên nhướng mày.Nguyên Hân Lâm này, lấy đâu ra dũng khí nói mấy câu này với cậu?Tô Yên khẽ l**m khóe môi.Cũng không biết Nguyên Hân Lâm có chuyện gì.Nhiều lần tìm cô nói mấy câu không có ý nghĩa.Cô cũng không muốn nói chuyện với cậu ta.Giọng nói mềm ấm vang tiếng: "Bạn học Nguyên Hân Lâm, cậu quay lại thi đi."Ý tứ từ chối đã rất rõ ràng.Nguyên Hân Lâm chưa từ bỏ ý định, tới trước mặt Tô Yên, ánh mắt nóng rực,"Tô Yên, cậu nghe tớ nói, tớ biết tình cảm của cậu! "Khi nói chuyện mang theo sự si mê.Vì Tô Yên, cậu ta còn bỏ lỡ cuộc thi này, sao có thể từ bỏ trong thời điểm quan trọng này?Chỉ là, lời còn chưa dứt, đã bị đá đụng vào vách tường bên cạnh.Đôi mắt Khương Nhiên có chút âm trầm, một bàn tay cầm cổ áo của Nguyên Hân Lâm, ngay cả nói cũng lười không muốn nói với cậu ta.Giơ tay ấn người lên tường.Lúc này, thầy Hóa cũng đuổi theo tới.Ông vừa nhìn thấy Nguyên Hân Lâm chạy ra từ phòng thi đã khiếp sợ, vội vàng đuổi theo xem có chuyện gì xảy ra.Kết quả nhìn thấy Khương Nhiên sắc mặt âm trầm, mà Nguyên Hân Lâm giống như bao cát không thể đánh lại."Khương Nhiên, em đang làm gì?! Mau buông em ấy ra!"Thầy Hóa đi tới, muốn tách hai người ra.Nhưng Khương Nhiên vẫn đứng đó không nhúc nhích bóp cổ Nguyên Hân Lâm.Sắc mặt của Nguyên Hân Lâm trở nên trắng xanh, như giây tiếp theo sẽ tắt thở.Tiểu Hoa lên tiếng: "Ký chủ, cô mau khuyên nhủ cậu ta, thế giới này không thể giết người!!"Tô Yên sửng sốt, đi qua đó, kéo kéo tay Khương Nhiên, "Đừng đánh."Giọng nói của cô mềm mại như vậy, không chút phòng bị nào như vậy..

Chương 69: 69: Thiếu Niên Kiệt Ngạo 68