Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khuôn mặt tạc mao Cuộc họp hằng ngày(1) vào buổi sáng đang diễn ra thì Hoa Lao bỗng nhận được điện thoại của thằng em trai Hoa Động. Anh hết sức bình tĩnh đặt tay lên đùi bưng kín phần túi quần jean phồng ra kia, mong rằng đừng ai chú ý. Để rồi trong cơn cao trào của từng đợt chuông rung, da ga da vịt của anh thành công nổi bắn lên tung tóe…(2) Cuối cùng phải vượt muôn vàn cách trở Hoa Lao mới vào được đến buồng riêng trong WC, thở phào một hơi dài xong hớn hở bắt máy: “Anh mày đến rồi đây.” Hoa Động rầu rĩ đáp: “Vâng ạ.” Cùng lúc đó bên tai trái Hoa Lao chợt nghe thấy một tiếng “Hừ…” như có như không, anh cảm thấy hơi kì lạ, nghĩ ngợi một chút bèn đổi điện thoại sang tai khác rồi tiếp tục nói chuyện: “Sao thế bé cưng, đang buồn hả?” Hoa Động thở dài đáp: “Than ôi…” Hoa Lao vừa định an ủi cậu thì lại nghe thấy một tiếng “Hừ” nữa, lần này vô cùng rõ ràng. … Giờ…

Chương 6-2

Tôi Gọi Điện Thoại Chứ Không Phải Nói Chuyện Với AnhTác giả: Tĩnh Thủy BiênTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khuôn mặt tạc mao Cuộc họp hằng ngày(1) vào buổi sáng đang diễn ra thì Hoa Lao bỗng nhận được điện thoại của thằng em trai Hoa Động. Anh hết sức bình tĩnh đặt tay lên đùi bưng kín phần túi quần jean phồng ra kia, mong rằng đừng ai chú ý. Để rồi trong cơn cao trào của từng đợt chuông rung, da ga da vịt của anh thành công nổi bắn lên tung tóe…(2) Cuối cùng phải vượt muôn vàn cách trở Hoa Lao mới vào được đến buồng riêng trong WC, thở phào một hơi dài xong hớn hở bắt máy: “Anh mày đến rồi đây.” Hoa Động rầu rĩ đáp: “Vâng ạ.” Cùng lúc đó bên tai trái Hoa Lao chợt nghe thấy một tiếng “Hừ…” như có như không, anh cảm thấy hơi kì lạ, nghĩ ngợi một chút bèn đổi điện thoại sang tai khác rồi tiếp tục nói chuyện: “Sao thế bé cưng, đang buồn hả?” Hoa Động thở dài đáp: “Than ôi…” Hoa Lao vừa định an ủi cậu thì lại nghe thấy một tiếng “Hừ” nữa, lần này vô cùng rõ ràng. … Giờ… Hoa Lao hồn bay phách lạc đứng đánh bọt sữa trong phòng nghỉ, đến Ngao Giao đi vào lúc nào cũng chẳng biết. Chỉ thấy bên vai chợt nằng nặng, hóa ra Ngao Giao gác cằm lên, khẽ nói: “Cậu đánh nát Chopper của tôi rồi, phải đền tôi.”Khóe miệng Hoa Lao giật giật, bàn tay nhanh nhẹn đánh bọt một lần nữa, chẳng mấy chốc khuôn mặt sống động như thật của Tony Tony Chopper đã được vẽ lên bề mặt cà phê. Nhưng Ngao Giao vẫn chưa hài lòng lắm, nhỏ tiếng bảo: “Mũi của nó phải màu xanh da trời.”Hoa Lao: “… Sếp Ngao, cái này hơi khó…”Biểu cảm trên mặt Ngao Giao như muốn nói “Đồ phế vật trình gà”, hắn hừ một tiếng rồi cầm cốc cà phê, miễn cưỡng: “Đành uống tạm vậy.”Hoa Lao: “…”Ngao Giao cẩn thận uống cà phê, bởi vì mím môi nên bọt sữa dính bên mép hắn thành một vòng tròn trắng mịn. Hoa Lao đứng bên cạnh nín nhịn đã lâu, cuối cùng chịu hết nổi mới cẩn thận nói: “Sếp Ngao… Vụ hợp đồng… Tôi, tuy là tôi biết password, nhưng, nhưng tôi thật sự không…”“Tôi biết không phải cậu làm.” Ngao Giao ngắt lời anh, cau mày đưa trả cốc cà phê: “Chopper hỏng rồi, làm con mới đi.”Hoa Lao: “…”Ngao Giao hừ một tiếng, nhìn anh vô cùng khinh bỉ: “Tôi vẫn rất tin tưởng cái IQ lẹt đẹt kia của cậu.”Hoa Lao: “…” IQ thấp thì sao nào?! IQ anh cao rồi có làm được Chopper không?!!Ngao Giao mang tâm tình vui sướng nhìn Hoa Lao phụng phịu chà đạp đống bọt sữa, vừa quan sát vừa ý kiến ý cò không dứt, gì mà “Cho mũ cao hơn chút”, “Tôi muốn Chopper giơ tay chữ V”, “Vẽ mắt híp lại đi”…Rốt cuộc thì Hoa Lao không thể chịu đựng được nữa, oán giận nói: “Sếp Ngao, sếp rảnh lắm à?! Chẳng phải sếp muốn làm lại bản hợp đồng mới sao? Cứ thế này là không được, sếp mau chóng đi làm việc đi!!”Ngao Giao vốn đang cười lập tức sa sầm mặt mày, hừ lạnh quát: “Cậu ăn gan hùm mật gấu rồi hả, dám đuổi tôi đi cơ?!”Hoa Lao ngửa mặt một góc 45 độ nhìn hắn, chung quy giấu không được nỗi ưu sầu nhàn nhạt: “Không dám ạ, sếp Ngao, xin mời sếp vĩnh viễn ở lại nơi đây, đừng rời xa tôi…”Ngao Giao sững sờ, hiển nhiên không ngờ Hoa Lao sẽ nói thế. Hắn bối rối ho khan, quay đầu đi bảo: “Nếu cậu đã nói đến nhường ấy, tôi sẽ ở lại với cậu thêm vậy.”Hoa Lao: “…”Tới giờ tan tầm, Ngao Giao như ngày hôm qua oai phong lẫm liệt đến gõ gõ bàn làm việc của Hoa Lao: “Đi theo tôi.”Hoa Lao khóc không ra nước mắt: “Sếp Ngao… Tôi vẫn phải đến nhà sếp sao? Không phải sếp còn đang làm bản hợp đồng mới sao… Tôi đến gây ảnh hưởng cho sếp thì không hay lắm…?”Ngao Giao mặt tối thui nhìn anh: “Cậu là trợ lí của tôi, chẳng lẽ không nên về nhà phụ tôi sắp xếp tài liệu? Hơn nữa sáng nay cậu nói gì cậu quên rồi hả?!”Hoa Lao rất ngây ngốc rất thơ ngây nhìn hắn: “… Tôi đã nói gì?”Ngao Giao nghiến răng: “Cậu nói muốn tôi vĩnh viễn ở lại bên cậu, đừng rời xa cậu!”Hoa Lao rưng rưng nước mắt: “… Sếp Ngao, trí nhớ sếp tốt thật…”Ngao Giao hừ hừ, cuối cùng tâm trạng cũng tốt hơn, nhếch môi nói: “Ngoan đi, đừng giở trò. Phải biết nghe lời rõ chưa.”Hoa Lao: “…” Rốt cuộc ai mới là người giở trò hả?! Là ai hảảảảảả?!!

Hoa Lao hồn bay phách lạc đứng đánh bọt sữa trong phòng nghỉ, đến Ngao Giao đi vào lúc nào cũng chẳng biết. Chỉ thấy bên vai chợt nằng nặng, hóa ra Ngao Giao gác cằm lên, khẽ nói: “Cậu đánh nát Chopper của tôi rồi, phải đền tôi.”

Khóe miệng Hoa Lao giật giật, bàn tay nhanh nhẹn đánh bọt một lần nữa, chẳng mấy chốc khuôn mặt sống động như thật của Tony Tony Chopper đã được vẽ lên bề mặt cà phê. Nhưng Ngao Giao vẫn chưa hài lòng lắm, nhỏ tiếng bảo: “Mũi của nó phải màu xanh da trời.”

Hoa Lao: “… Sếp Ngao, cái này hơi khó…”

Biểu cảm trên mặt Ngao Giao như muốn nói 

“Đồ phế vật trình gà”

, hắn hừ một tiếng rồi cầm cốc cà phê, miễn cưỡng: “Đành uống tạm vậy.”

Hoa Lao: “…”

Ngao Giao cẩn thận uống cà phê, bởi vì mím môi nên bọt sữa dính bên mép hắn thành một vòng tròn trắng mịn. Hoa Lao đứng bên cạnh nín nhịn đã lâu, cuối cùng chịu hết nổi mới cẩn thận nói: “Sếp Ngao… Vụ hợp đồng… Tôi, tuy là tôi biết password, nhưng, nhưng tôi thật sự không…”

“Tôi biết không phải cậu làm.” Ngao Giao ngắt lời anh, cau mày đưa trả cốc cà phê: “Chopper hỏng rồi, làm con mới đi.”

Hoa Lao: “…”

Ngao Giao hừ một tiếng, nhìn anh vô cùng khinh bỉ: “Tôi vẫn rất tin tưởng cái IQ lẹt đẹt kia của cậu.”

Hoa Lao: “…” 

IQ thấp thì sao nào?! IQ anh cao rồi có làm được Chopper không?!!

Ngao Giao mang tâm tình vui sướng nhìn Hoa Lao phụng phịu chà đạp đống bọt sữa, vừa quan sát vừa ý kiến ý cò không dứt, gì mà “Cho mũ cao hơn chút”, “Tôi muốn Chopper giơ tay chữ V”, “Vẽ mắt híp lại đi”…

Rốt cuộc thì Hoa Lao không thể chịu đựng được nữa, oán giận nói: “Sếp Ngao, sếp rảnh lắm à?! Chẳng phải sếp muốn làm lại bản hợp đồng mới sao? Cứ thế này là không được, sếp mau chóng đi làm việc đi!!”

Ngao Giao vốn đang cười lập tức sa sầm mặt mày, hừ lạnh quát: “Cậu ăn gan hùm mật gấu rồi hả, dám đuổi tôi đi cơ?!”

Hoa Lao ngửa mặt một góc 45 độ nhìn hắn, chung quy giấu không được nỗi ưu sầu nhàn nhạt: “Không dám ạ, sếp Ngao, xin mời sếp vĩnh viễn ở lại nơi đây, đừng rời xa tôi…”

Ngao Giao sững sờ, hiển nhiên không ngờ Hoa Lao sẽ nói thế. Hắn bối rối ho khan, quay đầu đi bảo: “Nếu cậu đã nói đến nhường ấy, tôi sẽ ở lại với cậu thêm vậy.”

Hoa Lao: “…”

Tới giờ tan tầm, Ngao Giao như ngày hôm qua oai phong lẫm liệt đến gõ gõ bàn làm việc của Hoa Lao: “Đi theo tôi.”

Hoa Lao khóc không ra nước mắt: “Sếp Ngao… Tôi vẫn phải đến nhà sếp sao? Không phải sếp còn đang làm bản hợp đồng mới sao… Tôi đến gây ảnh hưởng cho sếp thì không hay lắm…?”

Ngao Giao mặt tối thui nhìn anh: “Cậu là trợ lí của tôi, chẳng lẽ không nên về nhà phụ tôi sắp xếp tài liệu? Hơn nữa sáng nay cậu nói gì cậu quên rồi hả?!”

Hoa Lao rất ngây ngốc rất thơ ngây nhìn hắn: “… Tôi đã nói gì?”

Ngao Giao nghiến răng: “Cậu nói muốn tôi vĩnh viễn ở lại bên cậu, đừng rời xa cậu!”

Hoa Lao rưng rưng nước mắt: “… Sếp Ngao, trí nhớ sếp tốt thật…”

Ngao Giao hừ hừ, cuối cùng tâm trạng cũng tốt hơn, nhếch môi nói: “Ngoan đi, đừng giở trò. Phải biết nghe lời rõ chưa.”

Hoa Lao: “…” 

Rốt cuộc ai mới là người giở trò hả?! Là ai hảảảảảả?!!

Tôi Gọi Điện Thoại Chứ Không Phải Nói Chuyện Với AnhTác giả: Tĩnh Thủy BiênTruyện Đam Mỹ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khuôn mặt tạc mao Cuộc họp hằng ngày(1) vào buổi sáng đang diễn ra thì Hoa Lao bỗng nhận được điện thoại của thằng em trai Hoa Động. Anh hết sức bình tĩnh đặt tay lên đùi bưng kín phần túi quần jean phồng ra kia, mong rằng đừng ai chú ý. Để rồi trong cơn cao trào của từng đợt chuông rung, da ga da vịt của anh thành công nổi bắn lên tung tóe…(2) Cuối cùng phải vượt muôn vàn cách trở Hoa Lao mới vào được đến buồng riêng trong WC, thở phào một hơi dài xong hớn hở bắt máy: “Anh mày đến rồi đây.” Hoa Động rầu rĩ đáp: “Vâng ạ.” Cùng lúc đó bên tai trái Hoa Lao chợt nghe thấy một tiếng “Hừ…” như có như không, anh cảm thấy hơi kì lạ, nghĩ ngợi một chút bèn đổi điện thoại sang tai khác rồi tiếp tục nói chuyện: “Sao thế bé cưng, đang buồn hả?” Hoa Động thở dài đáp: “Than ôi…” Hoa Lao vừa định an ủi cậu thì lại nghe thấy một tiếng “Hừ” nữa, lần này vô cùng rõ ràng. … Giờ… Hoa Lao hồn bay phách lạc đứng đánh bọt sữa trong phòng nghỉ, đến Ngao Giao đi vào lúc nào cũng chẳng biết. Chỉ thấy bên vai chợt nằng nặng, hóa ra Ngao Giao gác cằm lên, khẽ nói: “Cậu đánh nát Chopper của tôi rồi, phải đền tôi.”Khóe miệng Hoa Lao giật giật, bàn tay nhanh nhẹn đánh bọt một lần nữa, chẳng mấy chốc khuôn mặt sống động như thật của Tony Tony Chopper đã được vẽ lên bề mặt cà phê. Nhưng Ngao Giao vẫn chưa hài lòng lắm, nhỏ tiếng bảo: “Mũi của nó phải màu xanh da trời.”Hoa Lao: “… Sếp Ngao, cái này hơi khó…”Biểu cảm trên mặt Ngao Giao như muốn nói “Đồ phế vật trình gà”, hắn hừ một tiếng rồi cầm cốc cà phê, miễn cưỡng: “Đành uống tạm vậy.”Hoa Lao: “…”Ngao Giao cẩn thận uống cà phê, bởi vì mím môi nên bọt sữa dính bên mép hắn thành một vòng tròn trắng mịn. Hoa Lao đứng bên cạnh nín nhịn đã lâu, cuối cùng chịu hết nổi mới cẩn thận nói: “Sếp Ngao… Vụ hợp đồng… Tôi, tuy là tôi biết password, nhưng, nhưng tôi thật sự không…”“Tôi biết không phải cậu làm.” Ngao Giao ngắt lời anh, cau mày đưa trả cốc cà phê: “Chopper hỏng rồi, làm con mới đi.”Hoa Lao: “…”Ngao Giao hừ một tiếng, nhìn anh vô cùng khinh bỉ: “Tôi vẫn rất tin tưởng cái IQ lẹt đẹt kia của cậu.”Hoa Lao: “…” IQ thấp thì sao nào?! IQ anh cao rồi có làm được Chopper không?!!Ngao Giao mang tâm tình vui sướng nhìn Hoa Lao phụng phịu chà đạp đống bọt sữa, vừa quan sát vừa ý kiến ý cò không dứt, gì mà “Cho mũ cao hơn chút”, “Tôi muốn Chopper giơ tay chữ V”, “Vẽ mắt híp lại đi”…Rốt cuộc thì Hoa Lao không thể chịu đựng được nữa, oán giận nói: “Sếp Ngao, sếp rảnh lắm à?! Chẳng phải sếp muốn làm lại bản hợp đồng mới sao? Cứ thế này là không được, sếp mau chóng đi làm việc đi!!”Ngao Giao vốn đang cười lập tức sa sầm mặt mày, hừ lạnh quát: “Cậu ăn gan hùm mật gấu rồi hả, dám đuổi tôi đi cơ?!”Hoa Lao ngửa mặt một góc 45 độ nhìn hắn, chung quy giấu không được nỗi ưu sầu nhàn nhạt: “Không dám ạ, sếp Ngao, xin mời sếp vĩnh viễn ở lại nơi đây, đừng rời xa tôi…”Ngao Giao sững sờ, hiển nhiên không ngờ Hoa Lao sẽ nói thế. Hắn bối rối ho khan, quay đầu đi bảo: “Nếu cậu đã nói đến nhường ấy, tôi sẽ ở lại với cậu thêm vậy.”Hoa Lao: “…”Tới giờ tan tầm, Ngao Giao như ngày hôm qua oai phong lẫm liệt đến gõ gõ bàn làm việc của Hoa Lao: “Đi theo tôi.”Hoa Lao khóc không ra nước mắt: “Sếp Ngao… Tôi vẫn phải đến nhà sếp sao? Không phải sếp còn đang làm bản hợp đồng mới sao… Tôi đến gây ảnh hưởng cho sếp thì không hay lắm…?”Ngao Giao mặt tối thui nhìn anh: “Cậu là trợ lí của tôi, chẳng lẽ không nên về nhà phụ tôi sắp xếp tài liệu? Hơn nữa sáng nay cậu nói gì cậu quên rồi hả?!”Hoa Lao rất ngây ngốc rất thơ ngây nhìn hắn: “… Tôi đã nói gì?”Ngao Giao nghiến răng: “Cậu nói muốn tôi vĩnh viễn ở lại bên cậu, đừng rời xa cậu!”Hoa Lao rưng rưng nước mắt: “… Sếp Ngao, trí nhớ sếp tốt thật…”Ngao Giao hừ hừ, cuối cùng tâm trạng cũng tốt hơn, nhếch môi nói: “Ngoan đi, đừng giở trò. Phải biết nghe lời rõ chưa.”Hoa Lao: “…” Rốt cuộc ai mới là người giở trò hả?! Là ai hảảảảảả?!!

Chương 6-2