"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 905
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Theo trực giác mách bảo anh, chắc chắn Linh Hồ Uyển Nhi không phải tiên nữ, nhưng anh cũng không thấy điều gì bất thường. Anh quay đầu nhìn Linh Hồ Uyển Nhi nói: “Uyển Nhi, sau ra ngoài thì cô đeo khẩu trang vào nhé, thành phố lớn nhiều xe cộ, tôi sợ xảy ra tai nạn mất”. Linh Hồ Uyển Nhi tròn mắt, tội nghiệp nói: “Tại sao? Uyển Nhi xấu thế sao?” Chịu đấy! Diệp Hạo cạn lời, nếu như cô mà xấu thì người khác là cóc ghẻ à? Hai người đi đến trước, Miêu Tiểu Liên nói: “Hạ Nam, để tớ giới thiệu, đây là anh Diệp – Diệp Hạo, đây là Linh Hồ Uyển Nhi…” Bọn họ chào hỏi nhau, Hạ Nam kéo mấy người Miêu Tiểu Liên đi vào phòng kinh doanh. “Ê, đây là anh Diệp mà cậu nói hả, anh ta cho cậu tiền à?”, hai người Hạ Nam đi trước, cô ta nhỏ giọng hỏi Miêu Tiểu Liên. “Đúng thế”, Miêu Tiểu Liên gật đầu. “Người yêu cậu à?”, Hạ Nam tiếp tục hỏi. Miêu Tiểu Liên vội lắc đầu: “Đừng nghĩ lung tung, bây giờ tớ vẫn còn một mình đây”. “Thế sao anh ta cho cậu nhiều tiền thế? Hơn nữa cô gái bên cạnh anh ta đẹp thật đấy, đó là bạn gái anh ta sao…”, tính buôn dưa lê của Hạ Nam bùng cháy dữ dội. “Cô ấy càng không phải, cậu mà có nói linh tinh nữa là tớ về đấy”, Miêu Tiểu Liên hơi bực mình nói, nghe thấy người khác hiểu nhầm Linh Hồ Uyển Nhi là người yêu của Diệp Hạo khiến cô ta không vui. Có điều, hai người là bạn thân nhiều năm, Hạ Nam không hề sợ hãi, cười hí hí nói: “Ái chà, tớ chọc phải tổ kiến lửa rồi à, chả lẽ cậu thầm thương anh Diệp của cậu?” “Để tớ đoán cậu…” Miểu Tiểu Liên giơ tay nhéo tay cô bạn một cái: “Cái con này im mồm nào, nói nữa tớ đi đấy, cho doanh số của cậu tiêu tùng luôn…” “Tớ đầu hàng, chúng ta lâu rồi mới gặp, đợi lát tớ mời mọi người một chầu, nói chuyện cho thoải mái”, Hạ Nam cười đùa. “Hừ, coi như cậu biết điều!” Có câu nói này của Hạ Nam, Tiểu Liên càng quyết định mua nhà của cô ta, dù sao nhà ở Công viên Ngự Hồ cũng không tồi, được Hạ Nam lo liệu còn có thể tiết kiệm được đống tiền. Đi vào cửa lớn của phòng kinh doanh, vẻ đẹp tuyệt mỹ của Linh Hồ Uyển Nhi lại thu hút rất nhiều ánh nhìn, chắc chắn còn xôn xao hơn cả minh tinh lên sân khấu. Linh Hồ Uyển Nhi đứng cạnh Diệp Hạo, đôi tay nhỏ càng bám chặt vào anh, bộ dạng cô gái nhà lành e dè, ngại ngùng. “Cô đang biến tôi thành kẻ thù của mọi người đấy…”, Diệp Hạo không biết làm sao nói. Cánh đàn ông trong phòng kinh doanh nhìn Diệp Hạo bằng con mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị, có bạn gái xinh đẹp như vậy thì đời này đủ mãn nguyện rồi. Nhưng cũng không có cảnh cẩu
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Theo trực giác mách bảo anh, chắc chắn Linh Hồ Uyển Nhi không phải tiên nữ, nhưng anh cũng không thấy điều gì bất thường. Anh quay đầu nhìn Linh Hồ Uyển Nhi nói: “Uyển Nhi, sau ra ngoài thì cô đeo khẩu trang vào nhé, thành phố lớn nhiều xe cộ, tôi sợ xảy ra tai nạn mất”. Linh Hồ Uyển Nhi tròn mắt, tội nghiệp nói: “Tại sao? Uyển Nhi xấu thế sao?” Chịu đấy! Diệp Hạo cạn lời, nếu như cô mà xấu thì người khác là cóc ghẻ à? Hai người đi đến trước, Miêu Tiểu Liên nói: “Hạ Nam, để tớ giới thiệu, đây là anh Diệp – Diệp Hạo, đây là Linh Hồ Uyển Nhi…” Bọn họ chào hỏi nhau, Hạ Nam kéo mấy người Miêu Tiểu Liên đi vào phòng kinh doanh. “Ê, đây là anh Diệp mà cậu nói hả, anh ta cho cậu tiền à?”, hai người Hạ Nam đi trước, cô ta nhỏ giọng hỏi Miêu Tiểu Liên. “Đúng thế”, Miêu Tiểu Liên gật đầu. “Người yêu cậu à?”, Hạ Nam tiếp tục hỏi. Miêu Tiểu Liên vội lắc đầu: “Đừng nghĩ lung tung, bây giờ tớ vẫn còn một mình đây”. “Thế sao anh ta cho cậu nhiều tiền thế? Hơn nữa cô gái bên cạnh anh ta đẹp thật đấy, đó là bạn gái anh ta sao…”, tính buôn dưa lê của Hạ Nam bùng cháy dữ dội. “Cô ấy càng không phải, cậu mà có nói linh tinh nữa là tớ về đấy”, Miêu Tiểu Liên hơi bực mình nói, nghe thấy người khác hiểu nhầm Linh Hồ Uyển Nhi là người yêu của Diệp Hạo khiến cô ta không vui. Có điều, hai người là bạn thân nhiều năm, Hạ Nam không hề sợ hãi, cười hí hí nói: “Ái chà, tớ chọc phải tổ kiến lửa rồi à, chả lẽ cậu thầm thương anh Diệp của cậu?” “Để tớ đoán cậu…” Miểu Tiểu Liên giơ tay nhéo tay cô bạn một cái: “Cái con này im mồm nào, nói nữa tớ đi đấy, cho doanh số của cậu tiêu tùng luôn…” “Tớ đầu hàng, chúng ta lâu rồi mới gặp, đợi lát tớ mời mọi người một chầu, nói chuyện cho thoải mái”, Hạ Nam cười đùa. “Hừ, coi như cậu biết điều!” Có câu nói này của Hạ Nam, Tiểu Liên càng quyết định mua nhà của cô ta, dù sao nhà ở Công viên Ngự Hồ cũng không tồi, được Hạ Nam lo liệu còn có thể tiết kiệm được đống tiền. Đi vào cửa lớn của phòng kinh doanh, vẻ đẹp tuyệt mỹ của Linh Hồ Uyển Nhi lại thu hút rất nhiều ánh nhìn, chắc chắn còn xôn xao hơn cả minh tinh lên sân khấu. Linh Hồ Uyển Nhi đứng cạnh Diệp Hạo, đôi tay nhỏ càng bám chặt vào anh, bộ dạng cô gái nhà lành e dè, ngại ngùng. “Cô đang biến tôi thành kẻ thù của mọi người đấy…”, Diệp Hạo không biết làm sao nói. Cánh đàn ông trong phòng kinh doanh nhìn Diệp Hạo bằng con mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị, có bạn gái xinh đẹp như vậy thì đời này đủ mãn nguyện rồi. Nhưng cũng không có cảnh cẩu
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Theo trực giác mách bảo anh, chắc chắn Linh Hồ Uyển Nhi không phải tiên nữ, nhưng anh cũng không thấy điều gì bất thường. Anh quay đầu nhìn Linh Hồ Uyển Nhi nói: “Uyển Nhi, sau ra ngoài thì cô đeo khẩu trang vào nhé, thành phố lớn nhiều xe cộ, tôi sợ xảy ra tai nạn mất”. Linh Hồ Uyển Nhi tròn mắt, tội nghiệp nói: “Tại sao? Uyển Nhi xấu thế sao?” Chịu đấy! Diệp Hạo cạn lời, nếu như cô mà xấu thì người khác là cóc ghẻ à? Hai người đi đến trước, Miêu Tiểu Liên nói: “Hạ Nam, để tớ giới thiệu, đây là anh Diệp – Diệp Hạo, đây là Linh Hồ Uyển Nhi…” Bọn họ chào hỏi nhau, Hạ Nam kéo mấy người Miêu Tiểu Liên đi vào phòng kinh doanh. “Ê, đây là anh Diệp mà cậu nói hả, anh ta cho cậu tiền à?”, hai người Hạ Nam đi trước, cô ta nhỏ giọng hỏi Miêu Tiểu Liên. “Đúng thế”, Miêu Tiểu Liên gật đầu. “Người yêu cậu à?”, Hạ Nam tiếp tục hỏi. Miêu Tiểu Liên vội lắc đầu: “Đừng nghĩ lung tung, bây giờ tớ vẫn còn một mình đây”. “Thế sao anh ta cho cậu nhiều tiền thế? Hơn nữa cô gái bên cạnh anh ta đẹp thật đấy, đó là bạn gái anh ta sao…”, tính buôn dưa lê của Hạ Nam bùng cháy dữ dội. “Cô ấy càng không phải, cậu mà có nói linh tinh nữa là tớ về đấy”, Miêu Tiểu Liên hơi bực mình nói, nghe thấy người khác hiểu nhầm Linh Hồ Uyển Nhi là người yêu của Diệp Hạo khiến cô ta không vui. Có điều, hai người là bạn thân nhiều năm, Hạ Nam không hề sợ hãi, cười hí hí nói: “Ái chà, tớ chọc phải tổ kiến lửa rồi à, chả lẽ cậu thầm thương anh Diệp của cậu?” “Để tớ đoán cậu…” Miểu Tiểu Liên giơ tay nhéo tay cô bạn một cái: “Cái con này im mồm nào, nói nữa tớ đi đấy, cho doanh số của cậu tiêu tùng luôn…” “Tớ đầu hàng, chúng ta lâu rồi mới gặp, đợi lát tớ mời mọi người một chầu, nói chuyện cho thoải mái”, Hạ Nam cười đùa. “Hừ, coi như cậu biết điều!” Có câu nói này của Hạ Nam, Tiểu Liên càng quyết định mua nhà của cô ta, dù sao nhà ở Công viên Ngự Hồ cũng không tồi, được Hạ Nam lo liệu còn có thể tiết kiệm được đống tiền. Đi vào cửa lớn của phòng kinh doanh, vẻ đẹp tuyệt mỹ của Linh Hồ Uyển Nhi lại thu hút rất nhiều ánh nhìn, chắc chắn còn xôn xao hơn cả minh tinh lên sân khấu. Linh Hồ Uyển Nhi đứng cạnh Diệp Hạo, đôi tay nhỏ càng bám chặt vào anh, bộ dạng cô gái nhà lành e dè, ngại ngùng. “Cô đang biến tôi thành kẻ thù của mọi người đấy…”, Diệp Hạo không biết làm sao nói. Cánh đàn ông trong phòng kinh doanh nhìn Diệp Hạo bằng con mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị, có bạn gái xinh đẹp như vậy thì đời này đủ mãn nguyện rồi. Nhưng cũng không có cảnh cẩu