Sáng sớm, mặt trời còn chưa kịp xuyên qua tầng mây, phía chân trời có một vầng ánh nắng đỏ rực, đỉnh núi phía xa bị sương mù bao phủ, mang theo cảm giác mờ ảo của bình minh. Đang là mùa cỏ mọc én bay, những bông hoa râm bụt trong vườn đua nhau khoe sắc, nụ sen chớm nở trong đầm, sương mù dày đặc ngưng tụ trên cây, cuốn lấy lá sen, tí tách rơi xuống hồ nước. Lâm Hi Vũ đặt một cái ghế trong vườn hoa, tay cầm một tập thơ say sưa đọc, cô có thói quen đọc vào buổi sáng. Cô đang ngồi trong dàn hoa bách hợp, mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, trên váy điểm xuyết những cánh hoa trắng. Gương mặt của cô to khoảng một bàn tay, đường nét trên khuôn mặt thanh tú tinh xảo, làn da trắng nõn tinh tế, xung quanh cô có làn sương trắng quanh quẩn, nhìn từ xa, cô giống như một bông hoa bách hợp nhưng lại quyến rũ như yêu tinh, lay động mà mỹ lệ. Cúi đầu quá lâu, cổ có chút cứng ngắc, Lâm Hi Vũ ngẩng đầu di chuyển xương cổ một chút. Lúc này, cô mới chú ý tới phía trước có một người đang đứng trên…
Chương 21: 21: Em Chán Ghét Anh Như Vậy Sao
Lấy Hôn Nhân Làm Mồi NhửTác giả: Tử Thanh DuTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, mặt trời còn chưa kịp xuyên qua tầng mây, phía chân trời có một vầng ánh nắng đỏ rực, đỉnh núi phía xa bị sương mù bao phủ, mang theo cảm giác mờ ảo của bình minh. Đang là mùa cỏ mọc én bay, những bông hoa râm bụt trong vườn đua nhau khoe sắc, nụ sen chớm nở trong đầm, sương mù dày đặc ngưng tụ trên cây, cuốn lấy lá sen, tí tách rơi xuống hồ nước. Lâm Hi Vũ đặt một cái ghế trong vườn hoa, tay cầm một tập thơ say sưa đọc, cô có thói quen đọc vào buổi sáng. Cô đang ngồi trong dàn hoa bách hợp, mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, trên váy điểm xuyết những cánh hoa trắng. Gương mặt của cô to khoảng một bàn tay, đường nét trên khuôn mặt thanh tú tinh xảo, làn da trắng nõn tinh tế, xung quanh cô có làn sương trắng quanh quẩn, nhìn từ xa, cô giống như một bông hoa bách hợp nhưng lại quyến rũ như yêu tinh, lay động mà mỹ lệ. Cúi đầu quá lâu, cổ có chút cứng ngắc, Lâm Hi Vũ ngẩng đầu di chuyển xương cổ một chút. Lúc này, cô mới chú ý tới phía trước có một người đang đứng trên… Thẩm Tề Mỹ nhìn về phía Lâm Hi Vũ, cười lạnh nói: "Tôi không biết cô là ai, nhìn qua xem ra còn ít tuổi hơn tôi, tôi có ý tốt khuyên cô, cô còn trẻ người non dạ, tuyệt đối đừng bị Lục Quân Đình lừa gạt.Có vẻ cô không phát hiện ra bề ngoài chúng ta có điểm giống sao? Tôi cũng không nói cho cô biết Lục Quân Đình đem cô trở thành thế thân của tôi đâu!"- ----Lục Viện liếc liếc cô một cái, thấy Lâm Hi Vũ vui vẻ nhai bò khô, Lục Viện lại càng tức giận, "Còn cậu nữa, vừa nãy sao không nói lời nào? Cậu không nghe cô ta nói cậu là thế thân sao, hừ cô ta nghĩ bản thân mình là ai chứ?"Lâm Hi Vũ nghe nói vậy thì nhún vai, chẳng hề để ý nói ra: "Có khi tớ là thế thân thật cũng nên.Nghĩ lại thì cô ta nói cũng không sai, tớ và cô ta nhìn qua cũng có điểm giống nhau đấy chứ, có lẽ đêm đó anh Quân Đình không kiềm chế được chắc vì nguyên do này."- ----Lâm Hi Vũ nghĩ cảm giác lúc biết bản thân mình chỉ là thế thân thật có chút khó chịu nhưng chẳng mấy ngày sau cô đã sớm vứt những gì liên quan tới bạn gái cũ của Lục Quân Đình ra sau đầu.Có lẽ tình cảm cô đối với Lục Quân Đình chỉ ở mức hảo cảm vì anh là ba của đứa bé và vì sự chăm sóc ân cần của anh.Cô biết mình và Lục Quân Đình không cùng đường, cả hai cũng không phải hình mẫu của nhau, đến với nhau đều vì cùng một mục đích — hi vọng đứa bé có thể chào đời một cách bình an vô sự.Lông mày Lục Quân Phong nhíu chặt, hắn hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại rồi nói với Lâm Hi Vũ: "Hi Hi, anh biết em không thích anh cả anh, em vì đứa bé mới gả cho anh ấy.Em yên tâm, anh sẽ luôn đợi em, anh và Nghiêm Vũ Đồng đã chia tay, tương lai cũng sẽ không dính líu gì đến cô ta nữa.Hiện tại anh có thể tự quyết định cuộc sống của mình, đợi sau này sinh con xong, nếu em nguyện ý quay lại với anh, anh sẽ đưa em đến một nơi xa để sống, chúng ta hãy quên đi quá khứ và làm lại từ đầu, được không Hi Hi? "- ----"Em chán ghét anh vậy sao?" Lục Quân Đình đột nhiên hỏi, giọng cố ý trầm xuống, mang theo cảm giác nặng nề.Trong không khí yên tĩnh, giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh đột nhiên vang lên: "Sinh con xong, em định cùng Lục Quân Phong chạy trốn sao?"- ----.
Thẩm Tề Mỹ nhìn về phía Lâm Hi Vũ, cười lạnh nói: "Tôi không biết cô là ai, nhìn qua xem ra còn ít tuổi hơn tôi, tôi có ý tốt khuyên cô, cô còn trẻ người non dạ, tuyệt đối đừng bị Lục Quân Đình lừa gạt.
Có vẻ cô không phát hiện ra bề ngoài chúng ta có điểm giống sao? Tôi cũng không nói cho cô biết Lục Quân Đình đem cô trở thành thế thân của tôi đâu!"
- ----
Lục Viện liếc liếc cô một cái, thấy Lâm Hi Vũ vui vẻ nhai bò khô, Lục Viện lại càng tức giận, "Còn cậu nữa, vừa nãy sao không nói lời nào? Cậu không nghe cô ta nói cậu là thế thân sao, hừ cô ta nghĩ bản thân mình là ai chứ?"
Lâm Hi Vũ nghe nói vậy thì nhún vai, chẳng hề để ý nói ra: "Có khi tớ là thế thân thật cũng nên.
Nghĩ lại thì cô ta nói cũng không sai, tớ và cô ta nhìn qua cũng có điểm giống nhau đấy chứ, có lẽ đêm đó anh Quân Đình không kiềm chế được chắc vì nguyên do này."
- ----
Lâm Hi Vũ nghĩ cảm giác lúc biết bản thân mình chỉ là thế thân thật có chút khó chịu nhưng chẳng mấy ngày sau cô đã sớm vứt những gì liên quan tới bạn gái cũ của Lục Quân Đình ra sau đầu.
Có lẽ tình cảm cô đối với Lục Quân Đình chỉ ở mức hảo cảm vì anh là ba của đứa bé và vì sự chăm sóc ân cần của anh.
Cô biết mình và Lục Quân Đình không cùng đường, cả hai cũng không phải hình mẫu của nhau, đến với nhau đều vì cùng một mục đích — hi vọng đứa bé có thể chào đời một cách bình an vô sự.
Lông mày Lục Quân Phong nhíu chặt, hắn hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại rồi nói với Lâm Hi Vũ: "Hi Hi, anh biết em không thích anh cả anh, em vì đứa bé mới gả cho anh ấy.
Em yên tâm, anh sẽ luôn đợi em, anh và Nghiêm Vũ Đồng đã chia tay, tương lai cũng sẽ không dính líu gì đến cô ta nữa.
Hiện tại anh có thể tự quyết định cuộc sống của mình, đợi sau này sinh con xong, nếu em nguyện ý quay lại với anh, anh sẽ đưa em đến một nơi xa để sống, chúng ta hãy quên đi quá khứ và làm lại từ đầu, được không Hi Hi? "
- ----
"Em chán ghét anh vậy sao?" Lục Quân Đình đột nhiên hỏi, giọng cố ý trầm xuống, mang theo cảm giác nặng nề.
Trong không khí yên tĩnh, giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh đột nhiên vang lên: "Sinh con xong, em định cùng Lục Quân Phong chạy trốn sao?"
- ----.
Lấy Hôn Nhân Làm Mồi NhửTác giả: Tử Thanh DuTruyện Ngôn TìnhSáng sớm, mặt trời còn chưa kịp xuyên qua tầng mây, phía chân trời có một vầng ánh nắng đỏ rực, đỉnh núi phía xa bị sương mù bao phủ, mang theo cảm giác mờ ảo của bình minh. Đang là mùa cỏ mọc én bay, những bông hoa râm bụt trong vườn đua nhau khoe sắc, nụ sen chớm nở trong đầm, sương mù dày đặc ngưng tụ trên cây, cuốn lấy lá sen, tí tách rơi xuống hồ nước. Lâm Hi Vũ đặt một cái ghế trong vườn hoa, tay cầm một tập thơ say sưa đọc, cô có thói quen đọc vào buổi sáng. Cô đang ngồi trong dàn hoa bách hợp, mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, trên váy điểm xuyết những cánh hoa trắng. Gương mặt của cô to khoảng một bàn tay, đường nét trên khuôn mặt thanh tú tinh xảo, làn da trắng nõn tinh tế, xung quanh cô có làn sương trắng quanh quẩn, nhìn từ xa, cô giống như một bông hoa bách hợp nhưng lại quyến rũ như yêu tinh, lay động mà mỹ lệ. Cúi đầu quá lâu, cổ có chút cứng ngắc, Lâm Hi Vũ ngẩng đầu di chuyển xương cổ một chút. Lúc này, cô mới chú ý tới phía trước có một người đang đứng trên… Thẩm Tề Mỹ nhìn về phía Lâm Hi Vũ, cười lạnh nói: "Tôi không biết cô là ai, nhìn qua xem ra còn ít tuổi hơn tôi, tôi có ý tốt khuyên cô, cô còn trẻ người non dạ, tuyệt đối đừng bị Lục Quân Đình lừa gạt.Có vẻ cô không phát hiện ra bề ngoài chúng ta có điểm giống sao? Tôi cũng không nói cho cô biết Lục Quân Đình đem cô trở thành thế thân của tôi đâu!"- ----Lục Viện liếc liếc cô một cái, thấy Lâm Hi Vũ vui vẻ nhai bò khô, Lục Viện lại càng tức giận, "Còn cậu nữa, vừa nãy sao không nói lời nào? Cậu không nghe cô ta nói cậu là thế thân sao, hừ cô ta nghĩ bản thân mình là ai chứ?"Lâm Hi Vũ nghe nói vậy thì nhún vai, chẳng hề để ý nói ra: "Có khi tớ là thế thân thật cũng nên.Nghĩ lại thì cô ta nói cũng không sai, tớ và cô ta nhìn qua cũng có điểm giống nhau đấy chứ, có lẽ đêm đó anh Quân Đình không kiềm chế được chắc vì nguyên do này."- ----Lâm Hi Vũ nghĩ cảm giác lúc biết bản thân mình chỉ là thế thân thật có chút khó chịu nhưng chẳng mấy ngày sau cô đã sớm vứt những gì liên quan tới bạn gái cũ của Lục Quân Đình ra sau đầu.Có lẽ tình cảm cô đối với Lục Quân Đình chỉ ở mức hảo cảm vì anh là ba của đứa bé và vì sự chăm sóc ân cần của anh.Cô biết mình và Lục Quân Đình không cùng đường, cả hai cũng không phải hình mẫu của nhau, đến với nhau đều vì cùng một mục đích — hi vọng đứa bé có thể chào đời một cách bình an vô sự.Lông mày Lục Quân Phong nhíu chặt, hắn hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại rồi nói với Lâm Hi Vũ: "Hi Hi, anh biết em không thích anh cả anh, em vì đứa bé mới gả cho anh ấy.Em yên tâm, anh sẽ luôn đợi em, anh và Nghiêm Vũ Đồng đã chia tay, tương lai cũng sẽ không dính líu gì đến cô ta nữa.Hiện tại anh có thể tự quyết định cuộc sống của mình, đợi sau này sinh con xong, nếu em nguyện ý quay lại với anh, anh sẽ đưa em đến một nơi xa để sống, chúng ta hãy quên đi quá khứ và làm lại từ đầu, được không Hi Hi? "- ----"Em chán ghét anh vậy sao?" Lục Quân Đình đột nhiên hỏi, giọng cố ý trầm xuống, mang theo cảm giác nặng nề.Trong không khí yên tĩnh, giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh đột nhiên vang lên: "Sinh con xong, em định cùng Lục Quân Phong chạy trốn sao?"- ----.