Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…

Chương 532

Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 532: Lúc đầu, mục đích cô trở về nước là để ly hôn, thế nhưng hiện tại, chỉ cần nhắc đến hai chữ “ly hôn” cô lại cảm thấy đau lòng đến không thở nổi. Cuối cùng vẫn là nuốt hai chữ “ly hôn” đó xuống, Dương Họa Y không bỏ cuộc hỏi lại một lần nữa, cô lẩm bẩm: “Anh thật sự muốn em để đứa con của chúng ta làm phẫu thuật ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ sao?” Nhan Từ Khuynh im lặng, Im lặng, là ngầm Hay là anh đã lắc đầu rồi, Dương Họa Y không muốn tin. Cô quay đầu lại, không chớp mắt nhìn Nhan Từ Khuynh, hỏi lại một lần nữa: “Ý nghĩ của anh cũng giống như mẹ đúng không? Anh cũng muốn đứa con của chúng ta đi làm phẫu thuật ghép tủy đúng không?” Nhan Từ Khuynh vẫn im lặng, kìm nén nỗi đau gật đầu. Lồng ngực Dương Họa Y đau nhói giống như vừa bị anh đâm một nhát dao, cô kìm nén tuyệt vọng tiếp tục hỏi: “Nếu như phù hợp thì sao?” “Lấy máu trong dây rốn của đứa bé đi ghép tủy” “Nhưng đứa bé mới được 3 tháng” Nếu như ghép tủy thành công, bất kể con của cô có khỏe mạnh hay không cũng đều không thể được sinh ra một cách tự nhiên, mà sẽ vì ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ, phải sinh mổ sớm. Sức khỏe của cô hiện tại yếu ớt như thế, đứa con của cô cũng sẽ càng yếu ớt. Không thể sinh đủ tháng đã bị người ra mổ sớm để lôi ra, lại còn lập tức bị chọc tủy để ghép cho Nhan Niệm Sơ. Nhan Từ Khuynh rốt cuộc có suy nghĩ đến đứa con của cô không? Đứa bé không thể sinh đủ tháng, nếu nhố xảy ra chuyện gì thì sao? Nhan Từ Khuynh nắm chất tay, gân xanh trên mu bàn tay nhảy dựng lên: “Anh sẽ cố gắng hết sức, chờ đứa bé sinh ra” Trong mắt Dương Họa Y đầy äp những giọt lệ nóng hổi Cố gắng hết sức chờ đứa bé ra đời.. “Em hỏi anh một lần cuối, anh thực sự muốn để đứa con của chúng ta đi làm phẫu thuật ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ sao?”

Chương 532:

 

Lúc đầu, mục đích cô trở về nước là để ly hôn, thế nhưng hiện tại, chỉ cần nhắc đến hai chữ “ly hôn” cô lại cảm thấy đau lòng đến không thở nổi.

 

Cuối cùng vẫn là nuốt hai chữ “ly hôn” đó xuống, Dương Họa Y không bỏ cuộc hỏi lại một lần nữa, cô lẩm bẩm: “Anh thật sự muốn em để đứa con của chúng ta làm phẫu thuật ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ sao?”

 

Nhan Từ Khuynh im lặng, Im lặng, là ngầm Hay là anh đã lắc đầu rồi, Dương Họa Y không muốn tin.

 

Cô quay đầu lại, không chớp mắt nhìn Nhan Từ Khuynh, hỏi lại một lần nữa: “Ý nghĩ của anh cũng giống như mẹ đúng không? Anh cũng muốn đứa con của chúng ta đi làm phẫu thuật ghép tủy đúng không?”

 

Nhan Từ Khuynh vẫn im lặng, kìm nén nỗi đau gật đầu.

 

Lồng ngực Dương Họa Y đau nhói giống như vừa bị anh đâm một nhát dao, cô kìm nén tuyệt vọng tiếp tục hỏi: “Nếu như phù hợp thì sao?”

 

“Lấy máu trong dây rốn của đứa bé đi ghép tủy”

 

“Nhưng đứa bé mới được 3 tháng” Nếu như ghép tủy thành công, bất kể con của cô có khỏe mạnh hay không cũng đều không thể được sinh ra một cách tự nhiên, mà sẽ vì ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ, phải sinh mổ sớm.

 

Sức khỏe của cô hiện tại yếu ớt như thế, đứa con của cô cũng sẽ càng yếu ớt.

 

Không thể sinh đủ tháng đã bị người ra mổ sớm để lôi ra, lại còn lập tức bị chọc tủy để ghép cho Nhan Niệm Sơ.

 

Nhan Từ Khuynh rốt cuộc có suy nghĩ đến đứa con của cô không?

 

Đứa bé không thể sinh đủ tháng, nếu nhố xảy ra chuyện gì thì sao?

 

Nhan Từ Khuynh nắm chất tay, gân xanh trên mu bàn tay nhảy dựng lên: “Anh sẽ cố gắng hết sức, chờ đứa bé sinh ra”

 

Trong mắt Dương Họa Y đầy äp những giọt lệ nóng hổi Cố gắng hết sức chờ đứa bé ra đời..

 

“Em hỏi anh một lần cuối, anh thực sự muốn để đứa con của chúng ta đi làm phẫu thuật ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ sao?”

Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 532: Lúc đầu, mục đích cô trở về nước là để ly hôn, thế nhưng hiện tại, chỉ cần nhắc đến hai chữ “ly hôn” cô lại cảm thấy đau lòng đến không thở nổi. Cuối cùng vẫn là nuốt hai chữ “ly hôn” đó xuống, Dương Họa Y không bỏ cuộc hỏi lại một lần nữa, cô lẩm bẩm: “Anh thật sự muốn em để đứa con của chúng ta làm phẫu thuật ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ sao?” Nhan Từ Khuynh im lặng, Im lặng, là ngầm Hay là anh đã lắc đầu rồi, Dương Họa Y không muốn tin. Cô quay đầu lại, không chớp mắt nhìn Nhan Từ Khuynh, hỏi lại một lần nữa: “Ý nghĩ của anh cũng giống như mẹ đúng không? Anh cũng muốn đứa con của chúng ta đi làm phẫu thuật ghép tủy đúng không?” Nhan Từ Khuynh vẫn im lặng, kìm nén nỗi đau gật đầu. Lồng ngực Dương Họa Y đau nhói giống như vừa bị anh đâm một nhát dao, cô kìm nén tuyệt vọng tiếp tục hỏi: “Nếu như phù hợp thì sao?” “Lấy máu trong dây rốn của đứa bé đi ghép tủy” “Nhưng đứa bé mới được 3 tháng” Nếu như ghép tủy thành công, bất kể con của cô có khỏe mạnh hay không cũng đều không thể được sinh ra một cách tự nhiên, mà sẽ vì ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ, phải sinh mổ sớm. Sức khỏe của cô hiện tại yếu ớt như thế, đứa con của cô cũng sẽ càng yếu ớt. Không thể sinh đủ tháng đã bị người ra mổ sớm để lôi ra, lại còn lập tức bị chọc tủy để ghép cho Nhan Niệm Sơ. Nhan Từ Khuynh rốt cuộc có suy nghĩ đến đứa con của cô không? Đứa bé không thể sinh đủ tháng, nếu nhố xảy ra chuyện gì thì sao? Nhan Từ Khuynh nắm chất tay, gân xanh trên mu bàn tay nhảy dựng lên: “Anh sẽ cố gắng hết sức, chờ đứa bé sinh ra” Trong mắt Dương Họa Y đầy äp những giọt lệ nóng hổi Cố gắng hết sức chờ đứa bé ra đời.. “Em hỏi anh một lần cuối, anh thực sự muốn để đứa con của chúng ta đi làm phẫu thuật ghép tủy cho Nhan Niệm Sơ sao?”

Chương 532