Bù đầu với đống quần áo ngổn ngang, rồi lại vật lộn với hai thằng con tới khuya muộn. An mệt mỏi leo lên giường nằm, vô cảm với ông chồng hờ hững nằm một bên. Phụ nữ ấy mà, khi họ đã quá mệt mỏi với công việc và quen thuộc với sự vô tâm của đức ông chồng, ai rồi cũng trở nên mạnh mẽ và kiên cường lên. Họ chả chờ mong, cũng chả hi vọng. Mỗi ngày trôi qua dường như ngày nào cũng như ngày nào, đi làm, cơm nước, chợ búa, đưa đón con, giặt giũ, phơi đồ, dọn dẹp, v.v ... Vậy mà những đồng tiền kiếm ra lại chẳng dám mua nổi cái áσ ɭóŧ mới cho mình, tất cả chỉ dành cho chồng cho con. Thanh xuân qua đi với những ngày vội vã không có một phút dành cho bản thân. Cuối cùng, đối diện với tấm gương là gương mặt già nua, nhăn nheo, cắm đầy bọng mỡ. Tài sản duy nhất có được là hai đứa con, mà nghĩ lại cũng chưa chắc. Một ngày nào đó, chúng sẽ lớn, trưởng thành, lấy vợ, sinh con. Thời gian của chúng chỉ để dành cho gia đình nhỏ của chúng. Vậy còn bà già này thì sao? Lạc lõng, bơ vơ, cô đơn là cái kết…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...