“đau, sao lại đau thế này?” cảm giác truyền đến thật lợi hại nha. Một thiếu nữ xoa đầu mình, đôi mắt từ từ mở ra. Khung cảnh mờ mờ dần hiện rõ. Đây là đâu?_ bệnh viện chăng? Không phải cô nhớ không nhầm thì lần cuối cô ngất là ở cạnh bờ sông. Cô bị họ đẩy ngã xuống suối. Dù biết bơi nhưng lúc đó cô phát hiện mình bị chuột rút nên đuối sức. Nước dồn vào miệng, mũi cô rồi cô chìm xuống ờ sâu hồ. Cô lắc đầu nguầy nguậy, làm sao mình có thể sống sót cơ chứ! _Á! Trời đất, ngự y ngự y đâu? Đại tiểu thư tỉnh rồi!_ một tiểu nha đầu tự nhiên từ đâu chui ra hét ầm lên làm cắt ngang suy nghĩ của cô. Sau đó một ông già đầu đội mũ cắm lông chim lật đật chạy vào. _Quái bệnh viện kiểu j ấy nhở?_ cô nhẹ nhàng nói: _này các ngươi thừa lúc ta đang bệnh nên tranh thủ đưa ta đi quay phim hả?_ “hừm dám động vào con gái của bộ trưởng Quốc phòng ta ư” _e hèm gọi đạo diễn ra đây cho tôi_ cô hắng giọng Tiểu nha đầu cùng ông già nghe tôi nói đều ngạc nhiên. Tiểu nha đầu hỏi: _đại tiểu thư, người bị chập mạch…
Chương 7: Chương 7: Lễ Thành Thân Và Mưu Kế Trong Đêm Động Phòng
Đại Mĩ Nữ Truyền ThuyếtTác giả: Bảo Bình Thủy TinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“đau, sao lại đau thế này?” cảm giác truyền đến thật lợi hại nha. Một thiếu nữ xoa đầu mình, đôi mắt từ từ mở ra. Khung cảnh mờ mờ dần hiện rõ. Đây là đâu?_ bệnh viện chăng? Không phải cô nhớ không nhầm thì lần cuối cô ngất là ở cạnh bờ sông. Cô bị họ đẩy ngã xuống suối. Dù biết bơi nhưng lúc đó cô phát hiện mình bị chuột rút nên đuối sức. Nước dồn vào miệng, mũi cô rồi cô chìm xuống ờ sâu hồ. Cô lắc đầu nguầy nguậy, làm sao mình có thể sống sót cơ chứ! _Á! Trời đất, ngự y ngự y đâu? Đại tiểu thư tỉnh rồi!_ một tiểu nha đầu tự nhiên từ đâu chui ra hét ầm lên làm cắt ngang suy nghĩ của cô. Sau đó một ông già đầu đội mũ cắm lông chim lật đật chạy vào. _Quái bệnh viện kiểu j ấy nhở?_ cô nhẹ nhàng nói: _này các ngươi thừa lúc ta đang bệnh nên tranh thủ đưa ta đi quay phim hả?_ “hừm dám động vào con gái của bộ trưởng Quốc phòng ta ư” _e hèm gọi đạo diễn ra đây cho tôi_ cô hắng giọng Tiểu nha đầu cùng ông già nghe tôi nói đều ngạc nhiên. Tiểu nha đầu hỏi: _đại tiểu thư, người bị chập mạch… Ta phẩy tay: _ làm gì mà dữ vậy? Miên Miên dùng bộ mặt nguy hiểm xích lại gần ta: _ tiểu thư có biết không? Hôm qua một vị công tử tóc trắng khôi ngô tuấn tú bế một vị tiểu thư diện mạo tuyệt trần về đây đấy! trông hai người đó thật là đẹp đôi! _ ta sửng sốt: _ sao??? Tên oan gia đó đưa ta về đây à? _ lúc đầu tiểu thư ghét vương gia như vậy bây giờ lại muốn tiếp cận chăng? _ phát ngôn bừa bãi!!! Ta chợt sực nhớ: _Miên Miên này, muội có biết Cửu Đại k? _ người vẫn còn nhớ huynh ấy à? _ không, hôm qua huynh ấy tự nhiên tới gặp ta rồi nói j đấy ta k biết!_ Cửu Đại huynh ấy đã rất đau khổ khi thấy người quên mối tình đó.... nhưng mà tốt nhất người đừng nhớ lại vì người chính là vương phi của Mộc quốc, k được phép có người nào khác ngoài Khuất vương gia đâu!!! Bây giờ việc của người là chuẩn bị cho đám cưới tối nay tại chính điện của kinh thành đó _ What... à k ý ta là... thôi muội đi chuẩn bị đi_ vâng. Một lát sau, nương và Ngọc Mạn đến với một bộ y phục màu đỏ trên tay. Nương dịu dàng nói:_Trắc Cơ à! Sau này con xa phụ mẫu, ở Mộc quốc phải thể hiện công dung ngôn hạnh, làm theo phép tắc, chăm lo bản thân, ăn đủ mặc ấm và giữ gìn sức khỏe. Nương sẽ nhớ con lắm! _ nói ngang đây, bà ôm ta vào lòng khóc nức nở, Ngọc Mạn cũng rớm nước mắt. _ nương, k sao đâu, con sẽ cố gắng hằng năm về thăm người, phụ thân, muội muội và tiểu đệ nữa! _ cái con nha đầu ngốc này, làm sao có thể được chứ! Đừng lo nương sẽ k đau lòng nữa, đây lễ phục của con này! _ nói đoạn Mã phu nhân bộ trang phục màu đỏ ướm lên người con rồi phẩy tay cho nô tì mang trang sức, mĩ phẩm vào. _con gái yêu quý của ta! Hãy đi tắm để cơ thể con được nhu nhuận thuần khiết! _ vâng! Ta bước vào bồn mở y phục ra, “vết thương!” từ hôm trước đến giờ ta dường như quên sự hiện diện của nó. Mà thuốc của hắn ta cũng hiệu nghiệm, tuyệt nhiên khỏi nhanh mà k để lại dấu vết j. Tự dưng nghĩ tới hắn là ta đỏ mặt :”cái quái j vậy nhỉ, k được suy diễn lung tung, mình ở tương lai chính là hội trưởng hội FA ở đâu cx vậy, k được vi phạm quy tắc!”. Bây giờ đã là giờ Ngọ (khoảng thời gian từ 11h-13h) tức là đến giờ Thân đám cưới sẽ diễn ra(khoảng thời gian từ 15h-17h). Vậy nên mọi công tác chuẩn bị sẽ phải diễn ra nhanh chóng. Tất cả mọi cung nữ (có thể gọi là Stylist) đều cố gắng trang điểm, cài búi kẹp tóc cho ta và đội mũ miện bằng vàng lên đầu. Nương,Ngọc Mạn và Miên Miên trầm trồ khen ngợi. _con thực sự là vô cùng xinh đẹp,đến nỗi phải ví con là những dải nắng tinh khiết của mặt trời khi chiếu xuống dưới đại dương sâu thẳm!!! _ nương quá lời rồi ạ! _ tối nay...con phải hầu hạ vương gia thật tốt _ con..... _ta chợt nghĩ đến tối nay: dù muốn hay k cũng phải làm chuyện ấy, k được phải nghĩ cách thôi....A có rồi! _ nương, con muốn hỏi vương gia có ghét thứ j k ạ? _ sao cơ? _ý con là dị ứng với thứ j đó, để sau này phục vụ chàng con sẽ k mắc lỗi _ ta biết rồi, con đúng là! Nương chìa ra 1 quyển sách mỏng bảo: _vương gia đặc biệt xếp vị thứ nhất cho tỏi-thứ mà ngài bị dị ứng nặng, con nên tránh ra nhé! _ vâng. Nô tì chạy vào bẩm: _thưa phu nhân, đại kiệu đã chuẩn bị diễu hành tới đây rồi! _ ta biết! Thôi người đâu nâng váy cho tiểu thư_ vâng. Ta phải đi chậm chậm để tránh làm xộc xệch lễ y, lại còn thêm ái khăn màu đỏ nốt trùm kín mặt nên k thấy đường. Lát sau, từ đằng xa ta đã nghe thấy tiếng cồng chiên và tiếng reo hò của người dân. _đỡ tiểu thư lên kiệu. Chắc cũng phải nửa canh giờ ngồi trên kiệu thì ta mới tới được kinh thành. Ở đây ta lại được dẫn lên nhiều bậc thang đến thềm cao nhất của chính điện, không khí có vẻ nghiêm trang. Hoàng thượng dõng dạc hô to:_ngày hôm nay năm thứ 3 triều đại Thất Lý Đạt sẽ diễn ra ngày thành thân của Hoàn Dương công chúa (danh hiệu do nhà vua ban khi là thê tử của vương gia đồng minh) của Nguyệt quốc và vương gia Khuất Anh Triệt của Mộc quóc để thể hiện quan hệ, tình cảm đồng minh giữa 2 nước! Ta sẽ chứng giám cho cuộc hôn nhân nàyKhi các lễ nghi đã hoàn tất, thê tử- tức là ta sẽ được đưa về phòng ngồi đợi. Trong lúc không khí ngoài kia tấp nập đông vui thì ta ở trong này buồn phát chết. A phải chuẩn bị cho kế hoạch của mình đã nhỉ! “_ bây giờ là giờ nào? _ dạ thưa vương phi là nửa giờ Dậu ạ! _ các người hãy lui ra hết đi _ vâng “ đầu tiên muốn dụ hắn ta vào bẫy thì phải dùng kế. Ta thay lễ phục, trang sức bằng một bộ váy (dạng váy quây, k dây), khoác ngoài là chiếc áo lụa mỏng. Nó giúp ta tôn lên đường cong của mình, cái này phải gọi là lợi dụng sắc đẹp nhỉ! ^_^ chỉ còn việc ngồi chờ tên oan gia đó. Nếu lần này thành công hắn sẽ đề phòng mà k đụng tới ta. Suy ra Trắc Cơ ta vẫn giữ được đời xử nữ. Nhưng mà sao lâu quá vậy??? Mình phải trốn ra ngoài xem thôi. Ừm... cánh cửa! Ta phải rón rén rón rén lại gần chiếc cửa sổ duy nhất của gian phòng. Vừa mới đặt tay lên khung cửa sổ thì bỗng có một giọng nói lạnh như tiền vang lên:
Ta phẩy tay: _ làm gì mà dữ vậy? Miên Miên dùng bộ mặt nguy hiểm xích lại gần ta: _ tiểu thư có biết không? Hôm qua một vị công tử tóc trắng khôi ngô tuấn tú bế một vị tiểu thư diện mạo tuyệt trần về đây đấy! trông hai người đó thật là đẹp đôi! _ ta sửng sốt: _ sao??? Tên oan gia đó đưa ta về đây à? _ lúc đầu tiểu thư ghét vương gia như vậy bây giờ lại muốn tiếp cận chăng? _ phát ngôn bừa bãi!!! Ta chợt sực nhớ: _Miên Miên này, muội có biết Cửu Đại k? _ người vẫn còn nhớ huynh ấy à? _ không, hôm qua huynh ấy tự nhiên tới gặp ta rồi nói j đấy ta k biết!_ Cửu Đại huynh ấy đã rất đau khổ khi thấy người quên mối tình đó.... nhưng mà tốt nhất người đừng nhớ lại vì người chính là vương phi của Mộc quốc, k được phép có người nào khác ngoài Khuất vương gia đâu!!! Bây giờ việc của người là chuẩn bị cho đám cưới tối nay tại chính điện của kinh thành đó _ What... à k ý ta là... thôi muội đi chuẩn bị đi_ vâng. Một lát sau, nương và Ngọc Mạn đến với một bộ y phục màu đỏ trên tay. Nương dịu dàng nói:
_Trắc Cơ à! Sau này con xa phụ mẫu, ở Mộc quốc phải thể hiện công dung ngôn hạnh, làm theo phép tắc, chăm lo bản thân, ăn đủ mặc ấm và giữ gìn sức khỏe. Nương sẽ nhớ con lắm! _ nói ngang đây, bà ôm ta vào lòng khóc nức nở, Ngọc Mạn cũng rớm nước mắt. _ nương, k sao đâu, con sẽ cố gắng hằng năm về thăm người, phụ thân, muội muội và tiểu đệ nữa! _ cái con nha đầu ngốc này, làm sao có thể được chứ! Đừng lo nương sẽ k đau lòng nữa, đây lễ phục của con này! _ nói đoạn Mã phu nhân bộ trang phục màu đỏ ướm lên người con rồi phẩy tay cho nô tì mang trang sức, mĩ phẩm vào. _con gái yêu quý của ta! Hãy đi tắm để cơ thể con được nhu nhuận thuần khiết! _ vâng! Ta bước vào bồn mở y phục ra, “vết thương!” từ hôm trước đến giờ ta dường như quên sự hiện diện của nó. Mà thuốc của hắn ta cũng hiệu nghiệm, tuyệt nhiên khỏi nhanh mà k để lại dấu vết j. Tự dưng nghĩ tới hắn là ta đỏ mặt :”cái quái j vậy nhỉ, k được suy diễn lung tung, mình ở tương lai chính là hội trưởng hội FA ở đâu cx vậy, k được vi phạm quy tắc!”. Bây giờ đã là giờ Ngọ (khoảng thời gian từ 11h-13h) tức là đến giờ Thân đám cưới sẽ diễn ra(khoảng thời gian từ 15h-17h). Vậy nên mọi công tác chuẩn bị sẽ phải diễn ra nhanh chóng. Tất cả mọi cung nữ (có thể gọi là Stylist) đều cố gắng trang điểm, cài búi kẹp tóc cho ta và đội mũ miện bằng vàng lên đầu. Nương,
Ngọc Mạn và Miên Miên trầm trồ khen ngợi. _con thực sự là vô cùng xinh đẹp,
đến nỗi phải ví con là những dải nắng tinh khiết của mặt trời khi chiếu xuống dưới đại dương sâu thẳm!!! _ nương quá lời rồi ạ! _ tối nay...con phải hầu hạ vương gia thật tốt _ con..... _ta chợt nghĩ đến tối nay: dù muốn hay k cũng phải làm chuyện ấy, k được phải nghĩ cách thôi....A có rồi! _ nương, con muốn hỏi vương gia có ghét thứ j k ạ? _ sao cơ? _ý con là dị ứng với thứ j đó, để sau này phục vụ chàng con sẽ k mắc lỗi _ ta biết rồi, con đúng là! Nương chìa ra 1 quyển sách mỏng bảo: _vương gia đặc biệt xếp vị thứ nhất cho tỏi-thứ mà ngài bị dị ứng nặng, con nên tránh ra nhé! _ vâng. Nô tì chạy vào bẩm: _thưa phu nhân, đại kiệu đã chuẩn bị diễu hành tới đây rồi! _ ta biết! Thôi người đâu nâng váy cho tiểu thư_ vâng. Ta phải đi chậm chậm để tránh làm xộc xệch lễ y, lại còn thêm ái khăn màu đỏ nốt trùm kín mặt nên k thấy đường. Lát sau, từ đằng xa ta đã nghe thấy tiếng cồng chiên và tiếng reo hò của người dân. _đỡ tiểu thư lên kiệu. Chắc cũng phải nửa canh giờ ngồi trên kiệu thì ta mới tới được kinh thành. Ở đây ta lại được dẫn lên nhiều bậc thang đến thềm cao nhất của chính điện, không khí có vẻ nghiêm trang. Hoàng thượng dõng dạc hô to:
_ngày hôm nay năm thứ 3 triều đại Thất Lý Đạt sẽ diễn ra ngày thành thân của Hoàn Dương công chúa (danh hiệu do nhà vua ban khi là thê tử của vương gia đồng minh) của Nguyệt quốc và vương gia Khuất Anh Triệt của Mộc quóc để thể hiện quan hệ, tình cảm đồng minh giữa 2 nước! Ta sẽ chứng giám cho cuộc hôn nhân này
Khi các lễ nghi đã hoàn tất, thê tử- tức là ta sẽ được đưa về phòng ngồi đợi. Trong lúc không khí ngoài kia tấp nập đông vui thì ta ở trong này buồn phát chết. A phải chuẩn bị cho kế hoạch của mình đã nhỉ! “_ bây giờ là giờ nào? _ dạ thưa vương phi là nửa giờ Dậu ạ! _ các người hãy lui ra hết đi _ vâng “ đầu tiên muốn dụ hắn ta vào bẫy thì phải dùng kế. Ta thay lễ phục, trang sức bằng một bộ váy (dạng váy quây, k dây), khoác ngoài là chiếc áo lụa mỏng. Nó giúp ta tôn lên đường cong của mình, cái này phải gọi là lợi dụng sắc đẹp nhỉ! ^_^ chỉ còn việc ngồi chờ tên oan gia đó. Nếu lần này thành công hắn sẽ đề phòng mà k đụng tới ta. Suy ra Trắc Cơ ta vẫn giữ được đời xử nữ. Nhưng mà sao lâu quá vậy??? Mình phải trốn ra ngoài xem thôi. Ừm... cánh cửa! Ta phải rón rén rón rén lại gần chiếc cửa sổ duy nhất của gian phòng. Vừa mới đặt tay lên khung cửa sổ thì bỗng có một giọng nói lạnh như tiền vang lên:
Đại Mĩ Nữ Truyền ThuyếtTác giả: Bảo Bình Thủy TinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“đau, sao lại đau thế này?” cảm giác truyền đến thật lợi hại nha. Một thiếu nữ xoa đầu mình, đôi mắt từ từ mở ra. Khung cảnh mờ mờ dần hiện rõ. Đây là đâu?_ bệnh viện chăng? Không phải cô nhớ không nhầm thì lần cuối cô ngất là ở cạnh bờ sông. Cô bị họ đẩy ngã xuống suối. Dù biết bơi nhưng lúc đó cô phát hiện mình bị chuột rút nên đuối sức. Nước dồn vào miệng, mũi cô rồi cô chìm xuống ờ sâu hồ. Cô lắc đầu nguầy nguậy, làm sao mình có thể sống sót cơ chứ! _Á! Trời đất, ngự y ngự y đâu? Đại tiểu thư tỉnh rồi!_ một tiểu nha đầu tự nhiên từ đâu chui ra hét ầm lên làm cắt ngang suy nghĩ của cô. Sau đó một ông già đầu đội mũ cắm lông chim lật đật chạy vào. _Quái bệnh viện kiểu j ấy nhở?_ cô nhẹ nhàng nói: _này các ngươi thừa lúc ta đang bệnh nên tranh thủ đưa ta đi quay phim hả?_ “hừm dám động vào con gái của bộ trưởng Quốc phòng ta ư” _e hèm gọi đạo diễn ra đây cho tôi_ cô hắng giọng Tiểu nha đầu cùng ông già nghe tôi nói đều ngạc nhiên. Tiểu nha đầu hỏi: _đại tiểu thư, người bị chập mạch… Ta phẩy tay: _ làm gì mà dữ vậy? Miên Miên dùng bộ mặt nguy hiểm xích lại gần ta: _ tiểu thư có biết không? Hôm qua một vị công tử tóc trắng khôi ngô tuấn tú bế một vị tiểu thư diện mạo tuyệt trần về đây đấy! trông hai người đó thật là đẹp đôi! _ ta sửng sốt: _ sao??? Tên oan gia đó đưa ta về đây à? _ lúc đầu tiểu thư ghét vương gia như vậy bây giờ lại muốn tiếp cận chăng? _ phát ngôn bừa bãi!!! Ta chợt sực nhớ: _Miên Miên này, muội có biết Cửu Đại k? _ người vẫn còn nhớ huynh ấy à? _ không, hôm qua huynh ấy tự nhiên tới gặp ta rồi nói j đấy ta k biết!_ Cửu Đại huynh ấy đã rất đau khổ khi thấy người quên mối tình đó.... nhưng mà tốt nhất người đừng nhớ lại vì người chính là vương phi của Mộc quốc, k được phép có người nào khác ngoài Khuất vương gia đâu!!! Bây giờ việc của người là chuẩn bị cho đám cưới tối nay tại chính điện của kinh thành đó _ What... à k ý ta là... thôi muội đi chuẩn bị đi_ vâng. Một lát sau, nương và Ngọc Mạn đến với một bộ y phục màu đỏ trên tay. Nương dịu dàng nói:_Trắc Cơ à! Sau này con xa phụ mẫu, ở Mộc quốc phải thể hiện công dung ngôn hạnh, làm theo phép tắc, chăm lo bản thân, ăn đủ mặc ấm và giữ gìn sức khỏe. Nương sẽ nhớ con lắm! _ nói ngang đây, bà ôm ta vào lòng khóc nức nở, Ngọc Mạn cũng rớm nước mắt. _ nương, k sao đâu, con sẽ cố gắng hằng năm về thăm người, phụ thân, muội muội và tiểu đệ nữa! _ cái con nha đầu ngốc này, làm sao có thể được chứ! Đừng lo nương sẽ k đau lòng nữa, đây lễ phục của con này! _ nói đoạn Mã phu nhân bộ trang phục màu đỏ ướm lên người con rồi phẩy tay cho nô tì mang trang sức, mĩ phẩm vào. _con gái yêu quý của ta! Hãy đi tắm để cơ thể con được nhu nhuận thuần khiết! _ vâng! Ta bước vào bồn mở y phục ra, “vết thương!” từ hôm trước đến giờ ta dường như quên sự hiện diện của nó. Mà thuốc của hắn ta cũng hiệu nghiệm, tuyệt nhiên khỏi nhanh mà k để lại dấu vết j. Tự dưng nghĩ tới hắn là ta đỏ mặt :”cái quái j vậy nhỉ, k được suy diễn lung tung, mình ở tương lai chính là hội trưởng hội FA ở đâu cx vậy, k được vi phạm quy tắc!”. Bây giờ đã là giờ Ngọ (khoảng thời gian từ 11h-13h) tức là đến giờ Thân đám cưới sẽ diễn ra(khoảng thời gian từ 15h-17h). Vậy nên mọi công tác chuẩn bị sẽ phải diễn ra nhanh chóng. Tất cả mọi cung nữ (có thể gọi là Stylist) đều cố gắng trang điểm, cài búi kẹp tóc cho ta và đội mũ miện bằng vàng lên đầu. Nương,Ngọc Mạn và Miên Miên trầm trồ khen ngợi. _con thực sự là vô cùng xinh đẹp,đến nỗi phải ví con là những dải nắng tinh khiết của mặt trời khi chiếu xuống dưới đại dương sâu thẳm!!! _ nương quá lời rồi ạ! _ tối nay...con phải hầu hạ vương gia thật tốt _ con..... _ta chợt nghĩ đến tối nay: dù muốn hay k cũng phải làm chuyện ấy, k được phải nghĩ cách thôi....A có rồi! _ nương, con muốn hỏi vương gia có ghét thứ j k ạ? _ sao cơ? _ý con là dị ứng với thứ j đó, để sau này phục vụ chàng con sẽ k mắc lỗi _ ta biết rồi, con đúng là! Nương chìa ra 1 quyển sách mỏng bảo: _vương gia đặc biệt xếp vị thứ nhất cho tỏi-thứ mà ngài bị dị ứng nặng, con nên tránh ra nhé! _ vâng. Nô tì chạy vào bẩm: _thưa phu nhân, đại kiệu đã chuẩn bị diễu hành tới đây rồi! _ ta biết! Thôi người đâu nâng váy cho tiểu thư_ vâng. Ta phải đi chậm chậm để tránh làm xộc xệch lễ y, lại còn thêm ái khăn màu đỏ nốt trùm kín mặt nên k thấy đường. Lát sau, từ đằng xa ta đã nghe thấy tiếng cồng chiên và tiếng reo hò của người dân. _đỡ tiểu thư lên kiệu. Chắc cũng phải nửa canh giờ ngồi trên kiệu thì ta mới tới được kinh thành. Ở đây ta lại được dẫn lên nhiều bậc thang đến thềm cao nhất của chính điện, không khí có vẻ nghiêm trang. Hoàng thượng dõng dạc hô to:_ngày hôm nay năm thứ 3 triều đại Thất Lý Đạt sẽ diễn ra ngày thành thân của Hoàn Dương công chúa (danh hiệu do nhà vua ban khi là thê tử của vương gia đồng minh) của Nguyệt quốc và vương gia Khuất Anh Triệt của Mộc quóc để thể hiện quan hệ, tình cảm đồng minh giữa 2 nước! Ta sẽ chứng giám cho cuộc hôn nhân nàyKhi các lễ nghi đã hoàn tất, thê tử- tức là ta sẽ được đưa về phòng ngồi đợi. Trong lúc không khí ngoài kia tấp nập đông vui thì ta ở trong này buồn phát chết. A phải chuẩn bị cho kế hoạch của mình đã nhỉ! “_ bây giờ là giờ nào? _ dạ thưa vương phi là nửa giờ Dậu ạ! _ các người hãy lui ra hết đi _ vâng “ đầu tiên muốn dụ hắn ta vào bẫy thì phải dùng kế. Ta thay lễ phục, trang sức bằng một bộ váy (dạng váy quây, k dây), khoác ngoài là chiếc áo lụa mỏng. Nó giúp ta tôn lên đường cong của mình, cái này phải gọi là lợi dụng sắc đẹp nhỉ! ^_^ chỉ còn việc ngồi chờ tên oan gia đó. Nếu lần này thành công hắn sẽ đề phòng mà k đụng tới ta. Suy ra Trắc Cơ ta vẫn giữ được đời xử nữ. Nhưng mà sao lâu quá vậy??? Mình phải trốn ra ngoài xem thôi. Ừm... cánh cửa! Ta phải rón rén rón rén lại gần chiếc cửa sổ duy nhất của gian phòng. Vừa mới đặt tay lên khung cửa sổ thì bỗng có một giọng nói lạnh như tiền vang lên: