Chương 1: “Cái gì? Mang thai?!” Sau phút kinh ngạc ngắn ngủi, Diệp Vãn Tình nhíu chặt mày hỏi lại: “Đại phu, ông không nhầm chứ? Làm sao mà Nhược Tuyết lại có thai được?” Còn chưa để đại phu trả lời, Nhược Tuyết đã đột ngột quỵ xuống, giọng run run: “Vương phi tha tội…đứa bé…đứa bé là của vương gia… Diệp gia từng có một Diệp tiểu thư tri thư đạt lễ, dung mạo khuynh thành, chỉ tiếc năm mười bốn tuổi lại bị ngã mà hủy dung. Vị hôn phu của nàng là thế tử phủ Chiến Bắc vương, hôn ước của hai nhà được định ra từ khi còn nhỏ. Nghe tin Diệp tiểu thư bị hủy dung nhưng thế tử lại không hủy hôn ước, người đời đều khen thế tử là người có tình có nghĩa. Năm mười tám tuổi Diệp tiểu thư lên kiệu hoa, gả vào Chiến Bắc vương phủ làm thế tử phi, mang theo đồ cưới phong phú mà người mẹ là con gái thương gia để lại. Người đời đều nghĩ Diệp tiếu thư cuối cùng cũng gả cho một lang quân như ý, Diệp Vãn Tình cũng nghĩ như thể. Sau đại hôn cuộc sống của nàng rất hạnh phúc, phu quân không có mẫu thân, nàng…
Chương 118
Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng CũTác giả: Nhiên Hạ Chi ViTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Cái gì? Mang thai?!” Sau phút kinh ngạc ngắn ngủi, Diệp Vãn Tình nhíu chặt mày hỏi lại: “Đại phu, ông không nhầm chứ? Làm sao mà Nhược Tuyết lại có thai được?” Còn chưa để đại phu trả lời, Nhược Tuyết đã đột ngột quỵ xuống, giọng run run: “Vương phi tha tội…đứa bé…đứa bé là của vương gia… Diệp gia từng có một Diệp tiểu thư tri thư đạt lễ, dung mạo khuynh thành, chỉ tiếc năm mười bốn tuổi lại bị ngã mà hủy dung. Vị hôn phu của nàng là thế tử phủ Chiến Bắc vương, hôn ước của hai nhà được định ra từ khi còn nhỏ. Nghe tin Diệp tiểu thư bị hủy dung nhưng thế tử lại không hủy hôn ước, người đời đều khen thế tử là người có tình có nghĩa. Năm mười tám tuổi Diệp tiểu thư lên kiệu hoa, gả vào Chiến Bắc vương phủ làm thế tử phi, mang theo đồ cưới phong phú mà người mẹ là con gái thương gia để lại. Người đời đều nghĩ Diệp tiếu thư cuối cùng cũng gả cho một lang quân như ý, Diệp Vãn Tình cũng nghĩ như thể. Sau đại hôn cuộc sống của nàng rất hạnh phúc, phu quân không có mẫu thân, nàng… Chương 118Tiểu Cửu trong không gian hệ thống la to: [ Vãn Tình! Vãn Tình! Ngươi mau dừng lại! Nhưng lúc này Diệp Vãn Tình đã không còn nghe được gì nữa, trong đầu nàng, trong mắt nàng chỉ có vô tận hoảng sợ tuyệt vọng trước sinh mệnh bé nhỏ yếu ớt này.Linh khí trong người nàng vốn chẳng có bao nhiêu, lúc nãy đã dùng gần hết để bảo vệ thai nhi.Mặc cho nàng điên cuồng vét sạch thân thể nhưng cũng không thể phóng ra thêm chút linh khí nào nữa.Mạch đập yếu dần rồi tắt hẳn…Chết rồi…Cố Minh Viễn thấy Diệp Vãn Tình đột nhiên đứng sững ra ở đó, không nghe thấy tiếng khóc, hắn thở dài, lòng nặng trĩu.Cố Minh Viễn tiến lên: “Tiểu cô nương…”Đột nhiên Cố Minh Viễn giật mình, hắn bất chấp nam nữ cố kỵ nắm lấy vai Diệp Vãn Tình xoay người nàng lại, Cố Minh Viễn kinh hãi la lên: “Ngươi!!!”Diệp Vãn Tình đổ lệ máu! Trong đầu Cố Minh Viễn lập tức bật ra bốn chữ tẩu hỏa nhập ma.Tiểu Cửu cũng không ngừng réo gọi: [ Vãn Tình! Vãn Tình! Mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại! Đó không phải là con của ngươi!!! “Chết rồi…“Đứa bé chết rồi…“Là ngươi! Là ngươi hại chết nói!”Diệp Vãn Tình đột nhiên trở nên điên cuồng, trong mắt nàng đã bị máu nhuộm đỏ tươi, nàng vận công đánh về phía Cố Minh Viễn, chưởng phong mạnh mẽ, sát ý ngập trời, nhưng vì thân thể nàng hỗn loạn nên chưởng phong này đánh chệch đi, thấy khóe miệng của Diệp Vãn Tình cũng bắt đầu đổ máu, Cố Minh Viễn không chần chừ nữa.Lập tức đánh ngất Diệp Vãn Tình.Diệp Vãn Tình ngất đi trên tay Cố Minh Viễn.Hắn lập tức truyền nội lực đè lại dòng nội khí đang hỗn loạn đấu đá lung tung trong người nàng.Khoảng một khắc sau hẳn thu tay lại, cao giọng gọi: “Người đâu!”Cẩm Tú và Hải Đường đã chờ sẵn ở cửa lập tức đi vào, thấy Diệp Vãn Tình mặt mày đầy máu hôn mê trong tay Cố Minh Viễn, hai nàng thất thanh kêu lên: “Tiểu thư!!!”Cố Minh Viễn nhìn thấy đám người Lý Tín cũng vào sau, hắn nói: “Triệu Tổ đi mời đại phu, ba người các ngươi dọn dẹp căn phòng này.“Tạm thời để tiểu cô nương ở phòng ta…”nhìn Cẩm Tú và Hải Đường: “Hai người các ngươi qua phòng ta chăm sóc tiểu thư các ngươi”Sau đó Cố Minh Viễn bế Diệp Vãn Tình đã hôn mê qua phòng hắn, nói với hai người Cẩm Tú là Diệp Vãn Tình không quá đáng ngại.Hải Đường cố nén nước mắt nói: “Để nô tỳ đi chuẩn bị nước tắm”Cố Minh Viễn gật đầu, giao Diệp Vãn Tình cho Cẩm Tú: “Có chuyện gì thì gọi ta.“Vâng”Đại phu đến khám nói Diệp Vãn Tình nộ khí công tâm, không quá đáng ngại, kê cho nàng vài thang thuốc, dặn dò vài việc rồi rời đi.Thực ra là do Cố Minh Viễn đã kịp thời đánh ngất Diệp Vãn Tình, đồng thời dùng nội lực ổn định lại nội khí tán loạn trong cơ thể nàng.Nếu không thì hậu quả cũng sẽ không nhẹ như vậy đâu.Hải Đường đi theo đại phu ghi chép lại những chuyện cần chú ý, còn Cẩm Tú đã đi bốc thuốc.
Chương 118
Tiểu Cửu trong không gian hệ thống la to: [ Vãn Tình! Vãn Tình! Ngươi mau dừng lại! Nhưng lúc này Diệp Vãn Tình đã không còn nghe được gì nữa, trong đầu nàng, trong mắt nàng chỉ có vô tận hoảng sợ tuyệt vọng trước sinh mệnh bé nhỏ yếu ớt này.
Linh khí trong người nàng vốn chẳng có bao nhiêu, lúc nãy đã dùng gần hết để bảo vệ thai nhi.
Mặc cho nàng điên cuồng vét sạch thân thể nhưng cũng không thể phóng ra thêm chút linh khí nào nữa.
Mạch đập yếu dần rồi tắt hẳn…
Chết rồi…
Cố Minh Viễn thấy Diệp Vãn Tình đột nhiên đứng sững ra ở đó, không nghe thấy tiếng khóc, hắn thở dài, lòng nặng trĩu.
Cố Minh Viễn tiến lên: “Tiểu cô nương…”
Đột nhiên Cố Minh Viễn giật mình, hắn bất chấp nam nữ cố kỵ nắm lấy vai Diệp Vãn Tình xoay người nàng lại, Cố Minh Viễn kinh hãi la lên: “Ngươi!!!”
Diệp Vãn Tình đổ lệ máu! Trong đầu Cố Minh Viễn lập tức bật ra bốn chữ tẩu hỏa nhập ma.
Tiểu Cửu cũng không ngừng réo gọi: [ Vãn Tình! Vãn Tình! Mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại! Đó không phải là con của ngươi!!! “Chết rồi…
“Đứa bé chết rồi…
“Là ngươi! Là ngươi hại chết nói!”
Diệp Vãn Tình đột nhiên trở nên điên cuồng, trong mắt nàng đã bị máu nhuộm đỏ tươi, nàng vận công đánh về phía Cố Minh Viễn, chưởng phong mạnh mẽ, sát ý ngập trời, nhưng vì thân thể nàng hỗn loạn nên chưởng phong này đánh chệch đi, thấy khóe miệng của Diệp Vãn Tình cũng bắt đầu đổ máu, Cố Minh Viễn không chần chừ nữa.
Lập tức đánh ngất Diệp Vãn Tình.
Diệp Vãn Tình ngất đi trên tay Cố Minh Viễn.
Hắn lập tức truyền nội lực đè lại dòng nội khí đang hỗn loạn đấu đá lung tung trong người nàng.
Khoảng một khắc sau hẳn thu tay lại, cao giọng gọi: “Người đâu!”
Cẩm Tú và Hải Đường đã chờ sẵn ở cửa lập tức đi vào, thấy Diệp Vãn Tình mặt mày đầy máu hôn mê trong tay Cố Minh Viễn, hai nàng thất thanh kêu lên: “Tiểu thư!!!”
Cố Minh Viễn nhìn thấy đám người Lý Tín cũng vào sau, hắn nói: “Triệu Tổ đi mời đại phu, ba người các ngươi dọn dẹp căn phòng này.
“Tạm thời để tiểu cô nương ở phòng ta…”
nhìn Cẩm Tú và Hải Đường: “Hai người các ngươi qua phòng ta chăm sóc tiểu thư các ngươi”
Sau đó Cố Minh Viễn bế Diệp Vãn Tình đã hôn mê qua phòng hắn, nói với hai người Cẩm Tú là Diệp Vãn Tình không quá đáng ngại.
Hải Đường cố nén nước mắt nói: “Để nô tỳ đi chuẩn bị nước tắm”
Cố Minh Viễn gật đầu, giao Diệp Vãn Tình cho Cẩm Tú: “Có chuyện gì thì gọi ta.
“Vâng”
Đại phu đến khám nói Diệp Vãn Tình nộ khí công tâm, không quá đáng ngại, kê cho nàng vài thang thuốc, dặn dò vài việc rồi rời đi.
Thực ra là do Cố Minh Viễn đã kịp thời đánh ngất Diệp Vãn Tình, đồng thời dùng nội lực ổn định lại nội khí tán loạn trong cơ thể nàng.
Nếu không thì hậu quả cũng sẽ không nhẹ như vậy đâu.
Hải Đường đi theo đại phu ghi chép lại những chuyện cần chú ý, còn Cẩm Tú đã đi bốc thuốc.
Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng CũTác giả: Nhiên Hạ Chi ViTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Cái gì? Mang thai?!” Sau phút kinh ngạc ngắn ngủi, Diệp Vãn Tình nhíu chặt mày hỏi lại: “Đại phu, ông không nhầm chứ? Làm sao mà Nhược Tuyết lại có thai được?” Còn chưa để đại phu trả lời, Nhược Tuyết đã đột ngột quỵ xuống, giọng run run: “Vương phi tha tội…đứa bé…đứa bé là của vương gia… Diệp gia từng có một Diệp tiểu thư tri thư đạt lễ, dung mạo khuynh thành, chỉ tiếc năm mười bốn tuổi lại bị ngã mà hủy dung. Vị hôn phu của nàng là thế tử phủ Chiến Bắc vương, hôn ước của hai nhà được định ra từ khi còn nhỏ. Nghe tin Diệp tiểu thư bị hủy dung nhưng thế tử lại không hủy hôn ước, người đời đều khen thế tử là người có tình có nghĩa. Năm mười tám tuổi Diệp tiểu thư lên kiệu hoa, gả vào Chiến Bắc vương phủ làm thế tử phi, mang theo đồ cưới phong phú mà người mẹ là con gái thương gia để lại. Người đời đều nghĩ Diệp tiếu thư cuối cùng cũng gả cho một lang quân như ý, Diệp Vãn Tình cũng nghĩ như thể. Sau đại hôn cuộc sống của nàng rất hạnh phúc, phu quân không có mẫu thân, nàng… Chương 118Tiểu Cửu trong không gian hệ thống la to: [ Vãn Tình! Vãn Tình! Ngươi mau dừng lại! Nhưng lúc này Diệp Vãn Tình đã không còn nghe được gì nữa, trong đầu nàng, trong mắt nàng chỉ có vô tận hoảng sợ tuyệt vọng trước sinh mệnh bé nhỏ yếu ớt này.Linh khí trong người nàng vốn chẳng có bao nhiêu, lúc nãy đã dùng gần hết để bảo vệ thai nhi.Mặc cho nàng điên cuồng vét sạch thân thể nhưng cũng không thể phóng ra thêm chút linh khí nào nữa.Mạch đập yếu dần rồi tắt hẳn…Chết rồi…Cố Minh Viễn thấy Diệp Vãn Tình đột nhiên đứng sững ra ở đó, không nghe thấy tiếng khóc, hắn thở dài, lòng nặng trĩu.Cố Minh Viễn tiến lên: “Tiểu cô nương…”Đột nhiên Cố Minh Viễn giật mình, hắn bất chấp nam nữ cố kỵ nắm lấy vai Diệp Vãn Tình xoay người nàng lại, Cố Minh Viễn kinh hãi la lên: “Ngươi!!!”Diệp Vãn Tình đổ lệ máu! Trong đầu Cố Minh Viễn lập tức bật ra bốn chữ tẩu hỏa nhập ma.Tiểu Cửu cũng không ngừng réo gọi: [ Vãn Tình! Vãn Tình! Mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại! Đó không phải là con của ngươi!!! “Chết rồi…“Đứa bé chết rồi…“Là ngươi! Là ngươi hại chết nói!”Diệp Vãn Tình đột nhiên trở nên điên cuồng, trong mắt nàng đã bị máu nhuộm đỏ tươi, nàng vận công đánh về phía Cố Minh Viễn, chưởng phong mạnh mẽ, sát ý ngập trời, nhưng vì thân thể nàng hỗn loạn nên chưởng phong này đánh chệch đi, thấy khóe miệng của Diệp Vãn Tình cũng bắt đầu đổ máu, Cố Minh Viễn không chần chừ nữa.Lập tức đánh ngất Diệp Vãn Tình.Diệp Vãn Tình ngất đi trên tay Cố Minh Viễn.Hắn lập tức truyền nội lực đè lại dòng nội khí đang hỗn loạn đấu đá lung tung trong người nàng.Khoảng một khắc sau hẳn thu tay lại, cao giọng gọi: “Người đâu!”Cẩm Tú và Hải Đường đã chờ sẵn ở cửa lập tức đi vào, thấy Diệp Vãn Tình mặt mày đầy máu hôn mê trong tay Cố Minh Viễn, hai nàng thất thanh kêu lên: “Tiểu thư!!!”Cố Minh Viễn nhìn thấy đám người Lý Tín cũng vào sau, hắn nói: “Triệu Tổ đi mời đại phu, ba người các ngươi dọn dẹp căn phòng này.“Tạm thời để tiểu cô nương ở phòng ta…”nhìn Cẩm Tú và Hải Đường: “Hai người các ngươi qua phòng ta chăm sóc tiểu thư các ngươi”Sau đó Cố Minh Viễn bế Diệp Vãn Tình đã hôn mê qua phòng hắn, nói với hai người Cẩm Tú là Diệp Vãn Tình không quá đáng ngại.Hải Đường cố nén nước mắt nói: “Để nô tỳ đi chuẩn bị nước tắm”Cố Minh Viễn gật đầu, giao Diệp Vãn Tình cho Cẩm Tú: “Có chuyện gì thì gọi ta.“Vâng”Đại phu đến khám nói Diệp Vãn Tình nộ khí công tâm, không quá đáng ngại, kê cho nàng vài thang thuốc, dặn dò vài việc rồi rời đi.Thực ra là do Cố Minh Viễn đã kịp thời đánh ngất Diệp Vãn Tình, đồng thời dùng nội lực ổn định lại nội khí tán loạn trong cơ thể nàng.Nếu không thì hậu quả cũng sẽ không nhẹ như vậy đâu.Hải Đường đi theo đại phu ghi chép lại những chuyện cần chú ý, còn Cẩm Tú đã đi bốc thuốc.