"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1069
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu mua một chiếc xe nội địa mà nó bị hỏng giữa đường thì toang thực sự rồi. Hai người đi đến phía bên ngoài cửa hàng 4S, vừa xuống xe, Diệp Hạo đột nhiên cảm thấy vui. Vài người đi đối diện với anh cũng dừng lại, khuôn mặt của một trong số những người đàn ông đó lập tức trở nên dữ tợn. Thật trùng hợp, lần trước chính những người ở thành phố này cũng đi trên xe buýt, đặc biệt là người đàn ông bị Diệp Hạo tát, xe của anh ta đang được sửa chữa. Chỉ đến để xem xe sửa xong chưa, không ngờ vừa đi ra ngoài lại gặp phải hai người Diệp Hạo. “Tên nhóc, chúng ta đúng là có duyên”, tên đàn ông đó cười lạnh rồi bước đến trước mặt, cách Diệp Hạo 3m. “Đúng là có duyên phận, mày muốn trả thù tao sao?”, Diệp Hạo cười hỏi. Một tên nhãi nhép mà thôi, anh căn bản chẳng có chút hứng thú nào. Thấy Diệp Hạo nói thẳng như thế thì sắc mặt tên đàn ông đó lập tức trầm xuống: “Đừng có chạy, cho tao mười phút, tao sẽ đánh cho mày hộc máu thì thôi”. Diệp Hạo khinh thường cười một tiếng: “Mày là cái thá gì, lại còn dám ra lệnh cho tao, bây giờ tao sẽ đánh cho mày tỉnh ra thì thôi”. Vừa dứt lời, Diệp Hạo lập tức chạy đến trước mặt hắn ta, sắc mặt hắn ta đột nhiên tái mét lại. Trên xe buýt, Diệp Hạo dùng tay không cầm lấy con dao, rồi đánh gục hai người nhìn qua đều là cao thủ luyện võ, từ đó có thể nhận ra họ không phải đối thủ của anh. Hắn ta muốn gọi một đám anh em đến, nhưng không ngờ bản thân mới chỉ nói ra một câu như thế thì Diệp Hạo đã lập tức ra tay. Bịch bịch bịch... Trong chốc lát, mất người đó đều nằm rạp ra đất, tên đàn ông vừa rồi đe dọa anh thì máu mũi chảy ròng ròng. Diệp Hạo khinh thường nhìn họ một cái, rồi cùng Linh Hồ Uyển Nhi đi thẳng vào trong cửa hàng 4S. “Tên mất dạy, gọi điện cho Hổ gia, đánh chết hắn...”, đợi đến khi hai người Diệp Hạo đi xa thì tên đàn ông đó mới tức giận hét lên một tiếng. Quá trình mua xe vô cùng thuận lợi, họ trả tiền hết một lần, không những không mặc cả mà chỉ cần có thể lấy được xe thì giá cao hơn nữa vẫn không thành vấn đề. Hai nữ nhân viên bán hàng tiếp đón bọn họ vui không khép được miệng, nhưng không xuất hiện mấy tình tiết như trong tiểu thuyết, vừa thấy người giàu có thì lập tức nháy mắt liên tục, đưa mã Wechat, danh thiếp,... Tất nhiên, có một người đẹp như Linh Hồ Uyển Nhi ở bên cạnh thì các cô ấy cũng không tự mua chuyện vào người làm gì. Lúc này, bên ngoài cửa hàng 4S, một chiếc Audi và hai chiếc xe Van đang lao đến. Mấy người bị đánh lúc nãy vội vã tiến lên đón tiếp, một người đàn ông với mái tóc chĩa sang hai bên kiểu Địa Trung Hải từ trên xe Audi bước xuống.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu mua một chiếc xe nội địa mà nó bị hỏng giữa đường thì toang thực sự rồi. Hai người đi đến phía bên ngoài cửa hàng 4S, vừa xuống xe, Diệp Hạo đột nhiên cảm thấy vui. Vài người đi đối diện với anh cũng dừng lại, khuôn mặt của một trong số những người đàn ông đó lập tức trở nên dữ tợn. Thật trùng hợp, lần trước chính những người ở thành phố này cũng đi trên xe buýt, đặc biệt là người đàn ông bị Diệp Hạo tát, xe của anh ta đang được sửa chữa. Chỉ đến để xem xe sửa xong chưa, không ngờ vừa đi ra ngoài lại gặp phải hai người Diệp Hạo. “Tên nhóc, chúng ta đúng là có duyên”, tên đàn ông đó cười lạnh rồi bước đến trước mặt, cách Diệp Hạo 3m. “Đúng là có duyên phận, mày muốn trả thù tao sao?”, Diệp Hạo cười hỏi. Một tên nhãi nhép mà thôi, anh căn bản chẳng có chút hứng thú nào. Thấy Diệp Hạo nói thẳng như thế thì sắc mặt tên đàn ông đó lập tức trầm xuống: “Đừng có chạy, cho tao mười phút, tao sẽ đánh cho mày hộc máu thì thôi”. Diệp Hạo khinh thường cười một tiếng: “Mày là cái thá gì, lại còn dám ra lệnh cho tao, bây giờ tao sẽ đánh cho mày tỉnh ra thì thôi”. Vừa dứt lời, Diệp Hạo lập tức chạy đến trước mặt hắn ta, sắc mặt hắn ta đột nhiên tái mét lại. Trên xe buýt, Diệp Hạo dùng tay không cầm lấy con dao, rồi đánh gục hai người nhìn qua đều là cao thủ luyện võ, từ đó có thể nhận ra họ không phải đối thủ của anh. Hắn ta muốn gọi một đám anh em đến, nhưng không ngờ bản thân mới chỉ nói ra một câu như thế thì Diệp Hạo đã lập tức ra tay. Bịch bịch bịch... Trong chốc lát, mất người đó đều nằm rạp ra đất, tên đàn ông vừa rồi đe dọa anh thì máu mũi chảy ròng ròng. Diệp Hạo khinh thường nhìn họ một cái, rồi cùng Linh Hồ Uyển Nhi đi thẳng vào trong cửa hàng 4S. “Tên mất dạy, gọi điện cho Hổ gia, đánh chết hắn...”, đợi đến khi hai người Diệp Hạo đi xa thì tên đàn ông đó mới tức giận hét lên một tiếng. Quá trình mua xe vô cùng thuận lợi, họ trả tiền hết một lần, không những không mặc cả mà chỉ cần có thể lấy được xe thì giá cao hơn nữa vẫn không thành vấn đề. Hai nữ nhân viên bán hàng tiếp đón bọn họ vui không khép được miệng, nhưng không xuất hiện mấy tình tiết như trong tiểu thuyết, vừa thấy người giàu có thì lập tức nháy mắt liên tục, đưa mã Wechat, danh thiếp,... Tất nhiên, có một người đẹp như Linh Hồ Uyển Nhi ở bên cạnh thì các cô ấy cũng không tự mua chuyện vào người làm gì. Lúc này, bên ngoài cửa hàng 4S, một chiếc Audi và hai chiếc xe Van đang lao đến. Mấy người bị đánh lúc nãy vội vã tiến lên đón tiếp, một người đàn ông với mái tóc chĩa sang hai bên kiểu Địa Trung Hải từ trên xe Audi bước xuống.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu mua một chiếc xe nội địa mà nó bị hỏng giữa đường thì toang thực sự rồi. Hai người đi đến phía bên ngoài cửa hàng 4S, vừa xuống xe, Diệp Hạo đột nhiên cảm thấy vui. Vài người đi đối diện với anh cũng dừng lại, khuôn mặt của một trong số những người đàn ông đó lập tức trở nên dữ tợn. Thật trùng hợp, lần trước chính những người ở thành phố này cũng đi trên xe buýt, đặc biệt là người đàn ông bị Diệp Hạo tát, xe của anh ta đang được sửa chữa. Chỉ đến để xem xe sửa xong chưa, không ngờ vừa đi ra ngoài lại gặp phải hai người Diệp Hạo. “Tên nhóc, chúng ta đúng là có duyên”, tên đàn ông đó cười lạnh rồi bước đến trước mặt, cách Diệp Hạo 3m. “Đúng là có duyên phận, mày muốn trả thù tao sao?”, Diệp Hạo cười hỏi. Một tên nhãi nhép mà thôi, anh căn bản chẳng có chút hứng thú nào. Thấy Diệp Hạo nói thẳng như thế thì sắc mặt tên đàn ông đó lập tức trầm xuống: “Đừng có chạy, cho tao mười phút, tao sẽ đánh cho mày hộc máu thì thôi”. Diệp Hạo khinh thường cười một tiếng: “Mày là cái thá gì, lại còn dám ra lệnh cho tao, bây giờ tao sẽ đánh cho mày tỉnh ra thì thôi”. Vừa dứt lời, Diệp Hạo lập tức chạy đến trước mặt hắn ta, sắc mặt hắn ta đột nhiên tái mét lại. Trên xe buýt, Diệp Hạo dùng tay không cầm lấy con dao, rồi đánh gục hai người nhìn qua đều là cao thủ luyện võ, từ đó có thể nhận ra họ không phải đối thủ của anh. Hắn ta muốn gọi một đám anh em đến, nhưng không ngờ bản thân mới chỉ nói ra một câu như thế thì Diệp Hạo đã lập tức ra tay. Bịch bịch bịch... Trong chốc lát, mất người đó đều nằm rạp ra đất, tên đàn ông vừa rồi đe dọa anh thì máu mũi chảy ròng ròng. Diệp Hạo khinh thường nhìn họ một cái, rồi cùng Linh Hồ Uyển Nhi đi thẳng vào trong cửa hàng 4S. “Tên mất dạy, gọi điện cho Hổ gia, đánh chết hắn...”, đợi đến khi hai người Diệp Hạo đi xa thì tên đàn ông đó mới tức giận hét lên một tiếng. Quá trình mua xe vô cùng thuận lợi, họ trả tiền hết một lần, không những không mặc cả mà chỉ cần có thể lấy được xe thì giá cao hơn nữa vẫn không thành vấn đề. Hai nữ nhân viên bán hàng tiếp đón bọn họ vui không khép được miệng, nhưng không xuất hiện mấy tình tiết như trong tiểu thuyết, vừa thấy người giàu có thì lập tức nháy mắt liên tục, đưa mã Wechat, danh thiếp,... Tất nhiên, có một người đẹp như Linh Hồ Uyển Nhi ở bên cạnh thì các cô ấy cũng không tự mua chuyện vào người làm gì. Lúc này, bên ngoài cửa hàng 4S, một chiếc Audi và hai chiếc xe Van đang lao đến. Mấy người bị đánh lúc nãy vội vã tiến lên đón tiếp, một người đàn ông với mái tóc chĩa sang hai bên kiểu Địa Trung Hải từ trên xe Audi bước xuống.