Tác giả:

Đó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có…

Chương 5

Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Trường Green Star.  Ngôi trường cấp ba lớn nhất cả nước, nơi tụ tập của các cậu ấm cô chiêu. Song cũng phải có thành tích học tập xuất sắc mới có thể vào được. Đây cũng được coi như nơi đào tạo các CEO tương lai đi.Nó đang cắm đầu chạy chạy chạy thật nhanh may quá cổng vẫn còn mở. Nó một mạch chạy vào cổng thở hổn hển. Mà sao sân trường vắng tanh vậy nè?  Chả nhẽ học sinh trường này ai cũng đi muộn hết hả? Nó đang nghĩ bâng quơ thì một giọng nói vang lên- Hèm....Nó giật mình quay đầu lại nhìn.  Là một người đàn ông trung niên trên tay đang cầm một chiếc gậy gỗ.- Đến muộn 10 giây phạt quỳ 10 phút- đoạn nó vẫn chưa tiêu hóa xong câu nói đó- Còn đơ ra đó.  Không mau quỳTheo phản xạ tự nhiên nó quỳ xuống- Giơ 2 tay lên cao- đoạn thầy quay lại phòng bảo vệ đối diện chỗ nó, nó có muốn không quỳ cũng không đượcNó ngậm bồ hòn than thở " Nhi ơi là Nhi ngày đầu nhập học đã phạm quy rồi.  Hừ cũng tại cái tên đó cứ để tôi gặp lại anh đi tôi thề sẽ cho anh biết Triệu Dân Nhi tôi là ai.... Grừ..... Nó vừa quỳ vừa thầm nguyền rủa anh. 5 phút trôi qua có một bóng người hiên ngang bước vào cổng.  Áo sơ mi bỏ xuông, cà vạt thắt lỏng lẻo,  chiếc balo khoác trên vai vẻ nặng nhọc, một tay bỏ vào túi quần. Người con trai đó không ai khác chính là anh.  Nó mắt chữ A mồm chữ O không ngờ lại gặp tên xui xẻo đó ở đây.  Không ngờ hơn chính là anh lại hiên ngang bước vào cổng trường trước sự chào mừng của thầy trực ban.  Đi qua nó anh không quên bỏ lại một nụ cười vô lại.- Hết 10 phút em có thể về lớp rồi!Nó đứng dậy xoa xoa đầu gối chào thầy rồi phóng nhanh đi.Thầy Hào nổi tiếng là một giáo viên vô cùng nghiêm khắc không cần biết là ai hễ phạm quy là phải chịu phạt.  Nhưng đối với anh đến thầy hiệu trưởng cũng không dám đắc tội nói gì đến người khác.  Vì gia tộc nhà anh xây lên ngôi trường này mà. OMG! Sao cái trường này rộng quá vậy, phòng thầy hiệu trưởng biết tìm ai hỏi đây?  Sao mình hồ đồ quá vậy nè biết thế nãy hỏi thầy ấy trả xong rùi!  Nó vừa đi vừa ngó nhìn biển hiệu gắn trên cửa.Rầm... Á... Tiếng va chạm lớnNó lồm ngồm bò dậy đỡ người bạn kia.- Bạn có sao không? Mình xin lỗi nha tại mình không nhìn đường!-Hi! Không sao đâu cũng tại mình vô ý quá.  Cậu không sao chứ?- Mình không sao vẫn khỏe như trâu này- nó vừ nói vừa làm động tác lên cơ, tiện thể nhặt lại đống tài liệu cho cô bạn.- À!  Cho mình hỏi phòng thầy hiệu trưởng ở đâu được không? - Bạn là học sinh mới hả?-Hì...đúng rồi. Nãy giờ đi lòng vòng mãi cũng không thấy.- Cậu cứ đi thẳng rẽ phải phòng số 3 ở khu nhà A đó.- Ok, cảm ơn cậu nhiều nha?!Phòng thầy hiệu trưởngCốc.... Cốc...- Vào đi- Em chào thầy! Hôm nay em đến nhập học ạ! - Là em đó hả?  Lớp 11B. Đây là cô Hạ Như chủ nhiệm lớp em. Em theo cô đi làm quen với lớp-  thầy hiệu trưởng vô cùng ân cần nhận hồ sơ của nó rồi căn dặn.Sở dĩ nó phải chuyển trường cũng là theo nguyện vọng của papa nó muốn nó có một môi trường học tập tốt hơn.  Và dĩ nhiên một đứa trẻ ngoan như nó sẽ không muốn ba mẹ buồn rùi.

Trường Green Star.  Ngôi trường cấp ba lớn nhất cả nước, nơi tụ tập của các cậu ấm cô chiêu. Song cũng phải có thành tích học tập xuất sắc mới có thể vào được. Đây cũng được coi như nơi đào tạo các CEO tương lai đi.

Nó đang cắm đầu chạy chạy chạy thật nhanh may quá cổng vẫn còn mở. Nó một mạch chạy vào cổng thở hổn hển. Mà sao sân trường vắng tanh vậy nè?  Chả nhẽ học sinh trường này ai cũng đi muộn hết hả? Nó đang nghĩ bâng quơ thì một giọng nói vang lên

- Hèm....

Nó giật mình quay đầu lại nhìn.  Là một người đàn ông trung niên trên tay đang cầm một chiếc gậy gỗ.

- Đến muộn 10 giây phạt quỳ 10 phút- đoạn nó vẫn chưa tiêu hóa xong câu nói đó

- Còn đơ ra đó.  Không mau quỳ

Theo phản xạ tự nhiên nó quỳ xuống

- Giơ 2 tay lên cao- đoạn thầy quay lại phòng bảo vệ đối diện chỗ nó, nó có muốn không quỳ cũng không được

Nó ngậm bồ hòn than thở " Nhi ơi là Nhi ngày đầu nhập học đã phạm quy rồi.  Hừ cũng tại cái tên đó cứ để tôi gặp lại anh đi tôi thề sẽ cho anh biết Triệu Dân Nhi tôi là ai.... Grừ..... Nó vừa quỳ vừa thầm nguyền rủa anh. 5 phút trôi qua có một bóng người hiên ngang bước vào cổng.  Áo sơ mi bỏ xuông, cà vạt thắt lỏng lẻo,  chiếc balo khoác trên vai vẻ nặng nhọc, một tay bỏ vào túi quần. Người con trai đó không ai khác chính là anh.  Nó mắt chữ A mồm chữ O không ngờ lại gặp tên xui xẻo đó ở đây.  Không ngờ hơn chính là anh lại hiên ngang bước vào cổng trường trước sự chào mừng của thầy trực ban.  Đi qua nó anh không quên bỏ lại một nụ cười vô lại.

- Hết 10 phút em có thể về lớp rồi!

Nó đứng dậy xoa xoa đầu gối chào thầy rồi phóng nhanh đi.

Thầy Hào nổi tiếng là một giáo viên vô cùng nghiêm khắc không cần biết là ai hễ phạm quy là phải chịu phạt.  Nhưng đối với anh đến thầy hiệu trưởng cũng không dám đắc tội nói gì đến người khác.  Vì gia tộc nhà anh xây lên ngôi trường này mà. 

OMG! Sao cái trường này rộng quá vậy, phòng thầy hiệu trưởng biết tìm ai hỏi đây?  Sao mình hồ đồ quá vậy nè biết thế nãy hỏi thầy ấy trả xong rùi!  Nó vừa đi vừa ngó nhìn biển hiệu gắn trên cửa.

Rầm... Á... Tiếng va chạm lớn

Nó lồm ngồm bò dậy đỡ người bạn kia.

- Bạn có sao không? Mình xin lỗi nha tại mình không nhìn đường!

-Hi! Không sao đâu cũng tại mình vô ý quá.  Cậu không sao chứ?

- Mình không sao vẫn khỏe như trâu này- nó vừ nói vừa làm động tác lên cơ, tiện thể nhặt lại đống tài liệu cho cô bạn.

- À!  Cho mình hỏi phòng thầy hiệu trưởng ở đâu được không? 

- Bạn là học sinh mới hả?

-Hì...đúng rồi. Nãy giờ đi lòng vòng mãi cũng không thấy.

- Cậu cứ đi thẳng rẽ phải phòng số 3 ở khu nhà A đó.

- Ok, cảm ơn cậu nhiều nha?!

Phòng thầy hiệu trưởng

Cốc.... Cốc...

- Vào đi

- Em chào thầy! Hôm nay em đến nhập học ạ! 

- Là em đó hả?  Lớp 11B. Đây là cô Hạ Như chủ nhiệm lớp em. Em theo cô đi làm quen với lớp-  thầy hiệu trưởng vô cùng ân cần nhận hồ sơ của nó rồi căn dặn.

Sở dĩ nó phải chuyển trường cũng là theo nguyện vọng của papa nó muốn nó có một môi trường học tập tốt hơn.  Và dĩ nhiên một đứa trẻ ngoan như nó sẽ không muốn ba mẹ buồn rùi.

Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Trường Green Star.  Ngôi trường cấp ba lớn nhất cả nước, nơi tụ tập của các cậu ấm cô chiêu. Song cũng phải có thành tích học tập xuất sắc mới có thể vào được. Đây cũng được coi như nơi đào tạo các CEO tương lai đi.Nó đang cắm đầu chạy chạy chạy thật nhanh may quá cổng vẫn còn mở. Nó một mạch chạy vào cổng thở hổn hển. Mà sao sân trường vắng tanh vậy nè?  Chả nhẽ học sinh trường này ai cũng đi muộn hết hả? Nó đang nghĩ bâng quơ thì một giọng nói vang lên- Hèm....Nó giật mình quay đầu lại nhìn.  Là một người đàn ông trung niên trên tay đang cầm một chiếc gậy gỗ.- Đến muộn 10 giây phạt quỳ 10 phút- đoạn nó vẫn chưa tiêu hóa xong câu nói đó- Còn đơ ra đó.  Không mau quỳTheo phản xạ tự nhiên nó quỳ xuống- Giơ 2 tay lên cao- đoạn thầy quay lại phòng bảo vệ đối diện chỗ nó, nó có muốn không quỳ cũng không đượcNó ngậm bồ hòn than thở " Nhi ơi là Nhi ngày đầu nhập học đã phạm quy rồi.  Hừ cũng tại cái tên đó cứ để tôi gặp lại anh đi tôi thề sẽ cho anh biết Triệu Dân Nhi tôi là ai.... Grừ..... Nó vừa quỳ vừa thầm nguyền rủa anh. 5 phút trôi qua có một bóng người hiên ngang bước vào cổng.  Áo sơ mi bỏ xuông, cà vạt thắt lỏng lẻo,  chiếc balo khoác trên vai vẻ nặng nhọc, một tay bỏ vào túi quần. Người con trai đó không ai khác chính là anh.  Nó mắt chữ A mồm chữ O không ngờ lại gặp tên xui xẻo đó ở đây.  Không ngờ hơn chính là anh lại hiên ngang bước vào cổng trường trước sự chào mừng của thầy trực ban.  Đi qua nó anh không quên bỏ lại một nụ cười vô lại.- Hết 10 phút em có thể về lớp rồi!Nó đứng dậy xoa xoa đầu gối chào thầy rồi phóng nhanh đi.Thầy Hào nổi tiếng là một giáo viên vô cùng nghiêm khắc không cần biết là ai hễ phạm quy là phải chịu phạt.  Nhưng đối với anh đến thầy hiệu trưởng cũng không dám đắc tội nói gì đến người khác.  Vì gia tộc nhà anh xây lên ngôi trường này mà. OMG! Sao cái trường này rộng quá vậy, phòng thầy hiệu trưởng biết tìm ai hỏi đây?  Sao mình hồ đồ quá vậy nè biết thế nãy hỏi thầy ấy trả xong rùi!  Nó vừa đi vừa ngó nhìn biển hiệu gắn trên cửa.Rầm... Á... Tiếng va chạm lớnNó lồm ngồm bò dậy đỡ người bạn kia.- Bạn có sao không? Mình xin lỗi nha tại mình không nhìn đường!-Hi! Không sao đâu cũng tại mình vô ý quá.  Cậu không sao chứ?- Mình không sao vẫn khỏe như trâu này- nó vừ nói vừa làm động tác lên cơ, tiện thể nhặt lại đống tài liệu cho cô bạn.- À!  Cho mình hỏi phòng thầy hiệu trưởng ở đâu được không? - Bạn là học sinh mới hả?-Hì...đúng rồi. Nãy giờ đi lòng vòng mãi cũng không thấy.- Cậu cứ đi thẳng rẽ phải phòng số 3 ở khu nhà A đó.- Ok, cảm ơn cậu nhiều nha?!Phòng thầy hiệu trưởngCốc.... Cốc...- Vào đi- Em chào thầy! Hôm nay em đến nhập học ạ! - Là em đó hả?  Lớp 11B. Đây là cô Hạ Như chủ nhiệm lớp em. Em theo cô đi làm quen với lớp-  thầy hiệu trưởng vô cùng ân cần nhận hồ sơ của nó rồi căn dặn.Sở dĩ nó phải chuyển trường cũng là theo nguyện vọng của papa nó muốn nó có một môi trường học tập tốt hơn.  Và dĩ nhiên một đứa trẻ ngoan như nó sẽ không muốn ba mẹ buồn rùi.

Chương 5