Đó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc. Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc. Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng! Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không? -không! - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ. Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa! Vậy sao phải buồn. Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi! Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc. Anh cười trước sự trẻ con của nó. Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn, mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có…
Chương 7
Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc. Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc. Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng! Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không? -không! - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ. Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa! Vậy sao phải buồn. Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi! Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc. Anh cười trước sự trẻ con của nó. Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn, mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Biệt thự Nguyễn gia- A! Anh Hiếu đi học về!- một cô bé chừng 5 tuổi, cột tóc đuôi sam, mặc bộ đầm màu hồng nhạt, đang chơi trong sân chạy ra níu tay cười tươi nhìn anh.- Buông tao ra, ai anh của mày, phiền quá đi- anh quát lớn hất phăng tay cô bé ra làm cô bé ngã xuống đất đoạn anh bước vào nhà. Nghe tiếng ồn ào cô Mi chạy ra chỉ thấy bóng anh khuất sau cánh cửa.- Hạ Linh, mẹ xin lỗi tại mẹ làm con khổ! - Không phải, là con tự ngã mà. Mẹ con xin lỗi là con không tốt làm anh Hiếu giận. Mẹ đừng khóc.- cô bé ôm lấy mẹ. Ai biết được cảnh tượng này đã được ai đó thu hết vào tầm mắt. Cô bé đó chính là Hạ Linh em cùng cha khác mẹ với anh, dù luôn bị anh lạnh nhạt nhưng cô bé chưa bao giờ ghét anh ngược lại càng thương anh nhiều hơn. Vì không có mẹ chắc anh buồn lắm.Anh lên lầu lúc lâu rồi đi xuống.- Hiếu con định đi đâu? Ăn tối xong rồi đi con!- cô Mi ân cần hỏi anh- Không cần bà quan tâm- Đoạn anh đi thẳng không chút cảm xúc. Một giọt lệ lăn dài trên gò má người phụ nữ. Có cô bé nấp sau cánh cửa chạy ra ôm mẹ.* * *Triệu gia- Cả nhà con mới về ạ!- Cô chủ mới về! - bác quản gia- Ba mẹ con chưa về ạ? - Thưa cô, ông bà chủ nói tối nay về muộn, cô chủ cứ ăn tối trước.- Dạ thôi bác cứ ăn trước không cần gọi con- trong giọng có chút buồn bã, nó lết xác về phòng nằm phịch xuống giường mở máy tính chat với anh trai- Lại gì nữa đây cô nương?- Anh còn không mau về, ba mẹ lại bỏ mặc em ở nhà một mình rồi. Huhu....- Lớn rồi không được nhõng nhẽo nữa.... Bla.....bla... - lần nào chán nó cũng tìm anh trai để giải sầu hết.* * *00h00 tại một bar của trung tâm thành phố, trong tiếng nhạc dance sôi động, ở một góc khuất có mỹ nam ngồi uống rượu một mình.- Anh Hiếu sao lại ngồi uống rượu một mình như vậy hay để em ngồi rót rượu giúp anh- một cô gái với thân hình nóng bỏng vừa nói vừa dùng đôi tay thon dài vuốt dọc từ khuôn mặt thanh tú xuống bờ ngực rắn chắc của anh. - Biến- chỉ một từ thôi nhưng mang uy lực vô cùng lớn. Cô ta ôm một bụng tức mà bỏ đi.- Phụ nữ là để cưng chiều. Không thích cũng đừng dã man như vậy- một mỹ nam vô cùng phong độ xuất hiện.- Một ly chứ?- Ok! Hai người ngồi cụng với nhau hơn 2 chai rượu- Đua xe không?- Anh đặt ly rượu xuống tựa lưng vào thành ghế tạo nên một tư thế vô cùng soái.- Ok! Nếu mày muốn.Tại đấu trường ST, đấu trường đua xe lớn nhất cả nước, nơi tụ tập của nhiều đấu thủ hạng nhất. Thấy hai người xuất hiện cả đấu trường hò hét rầm rộ, mọi người nhường lại đường đua cho anhLên chiếc môtô phân phối lớn, anh lao đi như một con thú dữ khát máu, với vận tốc thần chết anh bỏ xa những người còn lại. Bao nhiêu muộn phiền cũng theo gió mà bay đi.
Biệt thự Nguyễn gia
- A! Anh Hiếu đi học về!- một cô bé chừng 5 tuổi, cột tóc đuôi sam, mặc bộ đầm màu hồng nhạt, đang chơi trong sân chạy ra níu tay cười tươi nhìn anh.
- Buông tao ra, ai anh của mày, phiền quá đi- anh quát lớn hất phăng tay cô bé ra làm cô bé ngã xuống đất đoạn anh bước vào nhà. Nghe tiếng ồn ào cô Mi chạy ra chỉ thấy bóng anh khuất sau cánh cửa.
- Hạ Linh, mẹ xin lỗi tại mẹ làm con khổ!
- Không phải, là con tự ngã mà. Mẹ con xin lỗi là con không tốt làm anh Hiếu giận. Mẹ đừng khóc.- cô bé ôm lấy mẹ. Ai biết được cảnh tượng này đã được ai đó thu hết vào tầm mắt.
Cô bé đó chính là Hạ Linh em cùng cha khác mẹ với anh, dù luôn bị anh lạnh nhạt nhưng cô bé chưa bao giờ ghét anh ngược lại càng thương anh nhiều hơn. Vì không có mẹ chắc anh buồn lắm.
Anh lên lầu lúc lâu rồi đi xuống.
- Hiếu con định đi đâu? Ăn tối xong rồi đi con!- cô Mi ân cần hỏi anh
- Không cần bà quan tâm- Đoạn anh đi thẳng không chút cảm xúc. Một giọt lệ lăn dài trên gò má người phụ nữ. Có cô bé nấp sau cánh cửa chạy ra ôm mẹ.
* * *
Triệu gia
- Cả nhà con mới về ạ!
- Cô chủ mới về! - bác quản gia
- Ba mẹ con chưa về ạ?
- Thưa cô, ông bà chủ nói tối nay về muộn, cô chủ cứ ăn tối trước.
- Dạ thôi bác cứ ăn trước không cần gọi con- trong giọng có chút buồn bã, nó lết xác về phòng nằm phịch xuống giường mở máy tính chat với anh trai
- Lại gì nữa đây cô nương?
- Anh còn không mau về, ba mẹ lại bỏ mặc em ở nhà một mình rồi. Huhu....
- Lớn rồi không được nhõng nhẽo nữa.... Bla.....bla... - lần nào chán nó cũng tìm anh trai để giải sầu hết.
* * *
00h00 tại một bar của trung tâm thành phố, trong tiếng nhạc dance sôi động, ở một góc khuất có mỹ nam ngồi uống rượu một mình.
- Anh Hiếu sao lại ngồi uống rượu một mình như vậy hay để em ngồi rót rượu giúp anh- một cô gái với thân hình nóng bỏng vừa nói vừa dùng đôi tay thon dài vuốt dọc từ khuôn mặt thanh tú xuống bờ ngực rắn chắc của anh.
- Biến- chỉ một từ thôi nhưng mang uy lực vô cùng lớn. Cô ta ôm một bụng tức mà bỏ đi.
- Phụ nữ là để cưng chiều. Không thích cũng đừng dã man như vậy- một mỹ nam vô cùng phong độ xuất hiện.
- Một ly chứ?
- Ok!
Hai người ngồi cụng với nhau hơn 2 chai rượu
- Đua xe không?- Anh đặt ly rượu xuống tựa lưng vào thành ghế tạo nên một tư thế vô cùng soái.
- Ok! Nếu mày muốn.
Tại đấu trường ST, đấu trường đua xe lớn nhất cả nước, nơi tụ tập của nhiều đấu thủ hạng nhất. Thấy hai người xuất hiện cả đấu trường hò hét rầm rộ, mọi người nhường lại đường đua cho anh
Lên chiếc môtô phân phối lớn, anh lao đi như một con thú dữ khát máu, với vận tốc thần chết anh bỏ xa những người còn lại. Bao nhiêu muộn phiền cũng theo gió mà bay đi.
Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc. Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc. Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng! Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không? -không! - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ. Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa! Vậy sao phải buồn. Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi! Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc. Anh cười trước sự trẻ con của nó. Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn, mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Biệt thự Nguyễn gia- A! Anh Hiếu đi học về!- một cô bé chừng 5 tuổi, cột tóc đuôi sam, mặc bộ đầm màu hồng nhạt, đang chơi trong sân chạy ra níu tay cười tươi nhìn anh.- Buông tao ra, ai anh của mày, phiền quá đi- anh quát lớn hất phăng tay cô bé ra làm cô bé ngã xuống đất đoạn anh bước vào nhà. Nghe tiếng ồn ào cô Mi chạy ra chỉ thấy bóng anh khuất sau cánh cửa.- Hạ Linh, mẹ xin lỗi tại mẹ làm con khổ! - Không phải, là con tự ngã mà. Mẹ con xin lỗi là con không tốt làm anh Hiếu giận. Mẹ đừng khóc.- cô bé ôm lấy mẹ. Ai biết được cảnh tượng này đã được ai đó thu hết vào tầm mắt. Cô bé đó chính là Hạ Linh em cùng cha khác mẹ với anh, dù luôn bị anh lạnh nhạt nhưng cô bé chưa bao giờ ghét anh ngược lại càng thương anh nhiều hơn. Vì không có mẹ chắc anh buồn lắm.Anh lên lầu lúc lâu rồi đi xuống.- Hiếu con định đi đâu? Ăn tối xong rồi đi con!- cô Mi ân cần hỏi anh- Không cần bà quan tâm- Đoạn anh đi thẳng không chút cảm xúc. Một giọt lệ lăn dài trên gò má người phụ nữ. Có cô bé nấp sau cánh cửa chạy ra ôm mẹ.* * *Triệu gia- Cả nhà con mới về ạ!- Cô chủ mới về! - bác quản gia- Ba mẹ con chưa về ạ? - Thưa cô, ông bà chủ nói tối nay về muộn, cô chủ cứ ăn tối trước.- Dạ thôi bác cứ ăn trước không cần gọi con- trong giọng có chút buồn bã, nó lết xác về phòng nằm phịch xuống giường mở máy tính chat với anh trai- Lại gì nữa đây cô nương?- Anh còn không mau về, ba mẹ lại bỏ mặc em ở nhà một mình rồi. Huhu....- Lớn rồi không được nhõng nhẽo nữa.... Bla.....bla... - lần nào chán nó cũng tìm anh trai để giải sầu hết.* * *00h00 tại một bar của trung tâm thành phố, trong tiếng nhạc dance sôi động, ở một góc khuất có mỹ nam ngồi uống rượu một mình.- Anh Hiếu sao lại ngồi uống rượu một mình như vậy hay để em ngồi rót rượu giúp anh- một cô gái với thân hình nóng bỏng vừa nói vừa dùng đôi tay thon dài vuốt dọc từ khuôn mặt thanh tú xuống bờ ngực rắn chắc của anh. - Biến- chỉ một từ thôi nhưng mang uy lực vô cùng lớn. Cô ta ôm một bụng tức mà bỏ đi.- Phụ nữ là để cưng chiều. Không thích cũng đừng dã man như vậy- một mỹ nam vô cùng phong độ xuất hiện.- Một ly chứ?- Ok! Hai người ngồi cụng với nhau hơn 2 chai rượu- Đua xe không?- Anh đặt ly rượu xuống tựa lưng vào thành ghế tạo nên một tư thế vô cùng soái.- Ok! Nếu mày muốn.Tại đấu trường ST, đấu trường đua xe lớn nhất cả nước, nơi tụ tập của nhiều đấu thủ hạng nhất. Thấy hai người xuất hiện cả đấu trường hò hét rầm rộ, mọi người nhường lại đường đua cho anhLên chiếc môtô phân phối lớn, anh lao đi như một con thú dữ khát máu, với vận tốc thần chết anh bỏ xa những người còn lại. Bao nhiêu muộn phiền cũng theo gió mà bay đi.