Tác giả:

Đó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có…

Chương 9

Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Trường Green Star- Nhật Hạ, được nghỉ tiết cuối hay là mình đi chơi đi- nó hí hửng- Mình....mình....- Đi mà.... Đi mà.... Bữa trước cậu bảo lần sau bữa nay không được phép từ chối nữa đâu- nó cầm cánh tay Nhật Hạ nũng nịu- Nhưng chỉ một tiếng thôi đấy! - Year.... Đi chơi... - nó khoác tay nhỏ nhí nha nhí nhảnh  chạy tung tăng.- Nhưng mà mình đi đâu đây- nó phồng má làm động tác suy nghĩ vô cùng đáng yêu-Cậu muốn đi đâu nào?- Ừm.... Đi đâu nhỉ? Công viên giải trí, vườn thú,  khu vui chơi... Mình đi hết rồi giờ không muốn đi nữa.  Hihe...! Hay là cậu chọn đi- Vậy mình đưa cậu đến nơi này đảm bảo cậu chưa bao giờ tới.  Vui lắm!Nhỏ kéo nó chạy tung tăng trên con đường, hai đứa đi ra ngoại thành bằng xe đạp của nhỏ.-WOA....! Đẹp quá đi...! Không khí ngọt quá àk...- Thế nào? Thích chứ? - nó ra sức gật đầu ý nói vô cùng thích.Nơi hai đứa đến là cánh đồng cải đang mùa nở rộ,  cả một vùng chỉ toàn sắc vàng trải dài thơ mộng ngay trước mắt. Hai đứa chạy hết chỗ này đến chỗ khác vô cùng tăng động. Có lúc lại sấn vào giúp các bác nông dân chăm sóc cải,  lúc lại té nước đuổi nhau chạy linh tinh làm dập không ít rau cải của người ta.- Mệt quá đi....nhưng mà mình rất vui....- nãy giờ nó cười quá trời luôn àk.  Cười không khép được miệng luôn.- Đói không ?  Mình dẫn cậu đến chỗ này. Đồ ăn ngon lắm!- nhỏ lại vực nó dậyHai đứa dắt con ngựa sắt trên con đường ngõ hẹp tuy không phải đô thị đông đúc nhưng khách khứa nơi đây cũng gọi là đông đảo.- Tới rồi- đoạn nó chạy ngay lại chiếc bàn trống ngồi chờ háo hức- Cô ơi cho con hai tô phở đặc biệt ạ- Nhật Hạ gọi cô chủ quán.  Cô chủ quán cười rất tươi chào đón hai đứa. Nó không ngại ngần gì mà đả luôn hai tô phở.- Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn bây giờ- Nhật Hạ cũng đến sợ nó luôn.- No quá.  Căng hết cả bụng rồi- nó ngả người ra sau ghế dùng tay xoa xoa bụng.- No chưa?  Đại tiểu thư của tớ?- Nhật Hạ nhí nhảnh trêu nó một câu.- Hihe.... Nếu cậu có lòng muốn mời mình vẫn có thể miễn cưỡng ăn thêm một tô nữa...! Haha...... Mình đùa đó- thấy phản ứng há hốc mồm của nhỏ nó cười lớn- Haha... Cũng muộn rồi về thôi!- Ok!  Về cẩn thận. Mai gặp ở trường nhé!Hai đứa tạm biệt nhau. Nó nhảy chân sáo về nhà còn nhỏ thì tới chỗ làm.

Trường Green Star

- Nhật Hạ, được nghỉ tiết cuối hay là mình đi chơi đi- nó hí hửng

- Mình....mình....

- Đi mà.... Đi mà.... Bữa trước cậu bảo lần sau bữa nay không được phép từ chối nữa đâu- nó cầm cánh tay Nhật Hạ nũng nịu

- Nhưng chỉ một tiếng thôi đấy! 

- Year.... Đi chơi... - nó khoác tay nhỏ nhí nha nhí nhảnh  chạy tung tăng.

- Nhưng mà mình đi đâu đây- nó phồng má làm động tác suy nghĩ vô cùng đáng yêu

-Cậu muốn đi đâu nào?

- Ừm.... Đi đâu nhỉ? Công viên giải trí, vườn thú,  khu vui chơi... Mình đi hết rồi giờ không muốn đi nữa.  Hihe...! Hay là cậu chọn đi

- Vậy mình đưa cậu đến nơi này đảm bảo cậu chưa bao giờ tới.  Vui lắm!

Nhỏ kéo nó chạy tung tăng trên con đường, hai đứa đi ra ngoại thành bằng xe đạp của nhỏ.

-WOA....! Đẹp quá đi...! Không khí ngọt quá àk...

- Thế nào? Thích chứ? - nó ra sức gật đầu ý nói vô cùng thích.

Nơi hai đứa đến là cánh đồng cải đang mùa nở rộ,  cả một vùng chỉ toàn sắc vàng trải dài thơ mộng ngay trước mắt. Hai đứa chạy hết chỗ này đến chỗ khác vô cùng tăng động. Có lúc lại sấn vào giúp các bác nông dân chăm sóc cải,  lúc lại té nước đuổi nhau chạy linh tinh làm dập không ít rau cải của người ta.

- Mệt quá đi....nhưng mà mình rất vui....- nãy giờ nó cười quá trời luôn àk.  Cười không khép được miệng luôn.

- Đói không ?  Mình dẫn cậu đến chỗ này. Đồ ăn ngon lắm!- nhỏ lại vực nó dậy

Hai đứa dắt con ngựa sắt trên con đường ngõ hẹp tuy không phải đô thị đông đúc nhưng khách khứa nơi đây cũng gọi là đông đảo.

- Tới rồi- đoạn nó chạy ngay lại chiếc bàn trống ngồi chờ háo hức

- Cô ơi cho con hai tô phở đặc biệt ạ- Nhật Hạ gọi cô chủ quán.  Cô chủ quán cười rất tươi chào đón hai đứa. Nó không ngại ngần gì mà đả luôn hai tô phở.

- Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn bây giờ- Nhật Hạ cũng đến sợ nó luôn.

- No quá.  Căng hết cả bụng rồi- nó ngả người ra sau ghế dùng tay xoa xoa bụng.

- No chưa?  Đại tiểu thư của tớ?- Nhật Hạ nhí nhảnh trêu nó một câu.

- Hihe.... Nếu cậu có lòng muốn mời mình vẫn có thể miễn cưỡng ăn thêm một tô nữa...! Haha...... Mình đùa đó- thấy phản ứng há hốc mồm của nhỏ nó cười lớn

- Haha... Cũng muộn rồi về thôi!

- Ok!  Về cẩn thận. Mai gặp ở trường nhé!

Hai đứa tạm biệt nhau. Nó nhảy chân sáo về nhà còn nhỏ thì tới chỗ làm.

Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Trường Green Star- Nhật Hạ, được nghỉ tiết cuối hay là mình đi chơi đi- nó hí hửng- Mình....mình....- Đi mà.... Đi mà.... Bữa trước cậu bảo lần sau bữa nay không được phép từ chối nữa đâu- nó cầm cánh tay Nhật Hạ nũng nịu- Nhưng chỉ một tiếng thôi đấy! - Year.... Đi chơi... - nó khoác tay nhỏ nhí nha nhí nhảnh  chạy tung tăng.- Nhưng mà mình đi đâu đây- nó phồng má làm động tác suy nghĩ vô cùng đáng yêu-Cậu muốn đi đâu nào?- Ừm.... Đi đâu nhỉ? Công viên giải trí, vườn thú,  khu vui chơi... Mình đi hết rồi giờ không muốn đi nữa.  Hihe...! Hay là cậu chọn đi- Vậy mình đưa cậu đến nơi này đảm bảo cậu chưa bao giờ tới.  Vui lắm!Nhỏ kéo nó chạy tung tăng trên con đường, hai đứa đi ra ngoại thành bằng xe đạp của nhỏ.-WOA....! Đẹp quá đi...! Không khí ngọt quá àk...- Thế nào? Thích chứ? - nó ra sức gật đầu ý nói vô cùng thích.Nơi hai đứa đến là cánh đồng cải đang mùa nở rộ,  cả một vùng chỉ toàn sắc vàng trải dài thơ mộng ngay trước mắt. Hai đứa chạy hết chỗ này đến chỗ khác vô cùng tăng động. Có lúc lại sấn vào giúp các bác nông dân chăm sóc cải,  lúc lại té nước đuổi nhau chạy linh tinh làm dập không ít rau cải của người ta.- Mệt quá đi....nhưng mà mình rất vui....- nãy giờ nó cười quá trời luôn àk.  Cười không khép được miệng luôn.- Đói không ?  Mình dẫn cậu đến chỗ này. Đồ ăn ngon lắm!- nhỏ lại vực nó dậyHai đứa dắt con ngựa sắt trên con đường ngõ hẹp tuy không phải đô thị đông đúc nhưng khách khứa nơi đây cũng gọi là đông đảo.- Tới rồi- đoạn nó chạy ngay lại chiếc bàn trống ngồi chờ háo hức- Cô ơi cho con hai tô phở đặc biệt ạ- Nhật Hạ gọi cô chủ quán.  Cô chủ quán cười rất tươi chào đón hai đứa. Nó không ngại ngần gì mà đả luôn hai tô phở.- Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn bây giờ- Nhật Hạ cũng đến sợ nó luôn.- No quá.  Căng hết cả bụng rồi- nó ngả người ra sau ghế dùng tay xoa xoa bụng.- No chưa?  Đại tiểu thư của tớ?- Nhật Hạ nhí nhảnh trêu nó một câu.- Hihe.... Nếu cậu có lòng muốn mời mình vẫn có thể miễn cưỡng ăn thêm một tô nữa...! Haha...... Mình đùa đó- thấy phản ứng há hốc mồm của nhỏ nó cười lớn- Haha... Cũng muộn rồi về thôi!- Ok!  Về cẩn thận. Mai gặp ở trường nhé!Hai đứa tạm biệt nhau. Nó nhảy chân sáo về nhà còn nhỏ thì tới chỗ làm.

Chương 9