Tác giả:

Đó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có…

Chương 37

Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Cả một đêm dài không ngủ được nó nghĩ trốn tránh không phải là cách hay đối diện với sự thật mới là điều quan trọng nó quyết định hẹn gặp Yến Hoa.Chỗ hẹn.Nó đến trước khá lâu Yến Hoa mới tới. Nó cố gắng hít thở thật sâu để giữ bình tĩnh khi thấy Yến Hoa bước  vào. Yến Hoa một cô gái yếu đuối, mỏng manh đến như vậy, nó nhìn thấy mà thấy chán ghét bản thân mình.- Em xin lỗi vì tắc đường quá nên giờ em mới tới. Chị đợi em có lâu không?- Không sao. Chị cũng mới tới thôi! Chị... Chị... Có chuyện này muốn hỏi em không biết em...- Chị... Chị sao vậy?  Chị có gì muốn hỏi chị cứ hỏi nếu em biết em sẽ không từ chối.- Em và anh Hiếu... Thật ra hai người... Hai người... Chị chính là người thứ 3...- nó cố gắng không cho nước mắt rơi xuống nhưng có những việc luôn không theo ý mình. Từng câu nói đứt quãng của nó người khác nhất định sẽ không hiểu nhưng cô hiểu, cô hiểu hết.- Cuối cùng chị cũng đã biết rồi. Chị em rất yêu anh ấy. Từ nhỏ chúng em đã là thanh mai trúc mã, đến khi ba mẹ em gặp tai nạn qua đời người thân của em chỉ còn duy nhất một mình anh ấy. Chị... Chị có thể buông tha anh ấy không? - Yến Hoa đến lúc này nước mắt còn rơi nhiều hơn nó. Cô quỳ xuống trước mặt nó nức nở, người khác nhìn thấy cũng chỉ có một suy nghĩ duy nhất "cô gái đó thật đáng thương".- Yến Hoa em mau đứng dậy- nó vội vàng đỡ Yến Hoa nhưng cô một mực không muốn đứng dậy. Nó cũng chỉ còn cách quỳ trước mặt cô.- Chị xin lỗi... Chị thực sự không muốn chuyện này xảy ra... Yến? Hoa... Chị...Chát... Nó còn chưa nói hết câu một cái tát chói tai vang lên nhưng nó không hề thấy đau chút nào. Một lực cực lớn kéo nó từ dưới đất lên,  khi nó mơ hồ tỉnh táo chỉ thấy Yến Hoa đang ôm má ấm ức nhìn nó.- Triệu Dân Nhi, em mau tỉnh lại cho chị. Cô ta chính là cửu vĩ hồ thành tinh, em rảnh hơi đi xin lỗi ả như vậy. Đàn ông tốt trên đời này còn nhiều vô số kể em hà cớ gì phải lụy như vậy. Đi...đi về- người vừa xuất hiện đó không ai khác chính là Nhật Hạ. Nhỏ kéo nó về không cho nó có cơ hội phản kháng.Bóng hai người vừa khuất dạng Yến Hoa ngồi dậy xoa xoa đầu gối hơi tê nở nụ cười nham hiểm."- Triệu Dân Nhi chị đúng là ngốc. Tôi sẽ khiến chị đau khổ hơn tôi gấp trăm lần, thứ gì Yến Hoa này không có, người khác cũng đừng hòng có được".

Cả một đêm dài không ngủ được nó nghĩ trốn tránh không phải là cách hay đối diện với sự thật mới là điều quan trọng nó quyết định hẹn gặp Yến Hoa.

Chỗ hẹn.

Nó đến trước khá lâu Yến Hoa mới tới. Nó cố gắng hít thở thật sâu để giữ bình tĩnh khi thấy Yến Hoa bước  vào. Yến Hoa một cô gái yếu đuối, mỏng manh đến như vậy, nó nhìn thấy mà thấy chán ghét bản thân mình.

- Em xin lỗi vì tắc đường quá nên giờ em mới tới. Chị đợi em có lâu không?

- Không sao. Chị cũng mới tới thôi! Chị... Chị... Có chuyện này muốn hỏi em không biết em...

- Chị... Chị sao vậy?  Chị có gì muốn hỏi chị cứ hỏi nếu em biết em sẽ không từ chối.

- Em và anh Hiếu... Thật ra hai người... Hai người... Chị chính là người thứ 3...- nó cố gắng không cho nước mắt rơi xuống nhưng có những việc luôn không theo ý mình. Từng câu nói đứt quãng của nó người khác nhất định sẽ không hiểu nhưng cô hiểu, cô hiểu hết.

- Cuối cùng chị cũng đã biết rồi. Chị em rất yêu anh ấy. Từ nhỏ chúng em đã là thanh mai trúc mã, đến khi ba mẹ em gặp tai nạn qua đời người thân của em chỉ còn duy nhất một mình anh ấy. Chị... Chị có thể buông tha anh ấy không? - Yến Hoa đến lúc này nước mắt còn rơi nhiều hơn nó. Cô quỳ xuống trước mặt nó nức nở, người khác nhìn thấy cũng chỉ có một suy nghĩ duy nhất "cô gái đó thật đáng thương".

- Yến Hoa em mau đứng dậy- nó vội vàng đỡ Yến Hoa nhưng cô một mực không muốn đứng dậy. Nó cũng chỉ còn cách quỳ trước mặt cô.

- Chị xin lỗi... Chị thực sự không muốn chuyện này xảy ra... Yến? Hoa... Chị...

Chát... Nó còn chưa nói hết câu một cái tát chói tai vang lên nhưng nó không hề thấy đau chút nào. Một lực cực lớn kéo nó từ dưới đất lên,  khi nó mơ hồ tỉnh táo chỉ thấy Yến Hoa đang ôm má ấm ức nhìn nó.

- Triệu Dân Nhi, em mau tỉnh lại cho chị. Cô ta chính là cửu vĩ hồ thành tinh, em rảnh hơi đi xin lỗi ả như vậy. Đàn ông tốt trên đời này còn nhiều vô số kể em hà cớ gì phải lụy như vậy. Đi...đi về- người vừa xuất hiện đó không ai khác chính là Nhật Hạ. Nhỏ kéo nó về không cho nó có cơ hội phản kháng.

Bóng hai người vừa khuất dạng Yến Hoa ngồi dậy xoa xoa đầu gối hơi tê nở nụ cười nham hiểm.

"- Triệu Dân Nhi chị đúng là ngốc. Tôi sẽ khiến chị đau khổ hơn tôi gấp trăm lần, thứ gì Yến Hoa này không có, người khác cũng đừng hòng có được".

Anh Mất Em Rồi Sao?Tác giả: Green Sâu RómTruyện Ngôn TìnhĐó là một ngày hè đầy nắng, gió lao xao xuyên qua kẽ lá, trên đồng cỏ anh và nó đang nắm tay bước đi trong hạnh phúc.  Bỗng nó tinh nghịch chọc anh rồi bỏ chạy. Anh khẽ cười đuổi theo cô nhóc. - Đố chồng đuổi kịp vợ đó! - nó lè lưỡi trêu anh - Vợ đợi đấy Hai người vui vẻ chạy đuổi khắp cánh đồng bồ công anh đầy nắng và hạnh phúc.  Trêu đùa mệt lả cả hai nằm dài trên đồng cỏ, hai tay vẫn đan vào nhau. - Ê chồng!  Nếu một ngày anh mất em anh có buồn không?  -không!  - anh dứt khoát không một chút suy nghĩ.  Nó thoáng chút buồn ánh mắt nhìn xa xăm như để kìm nén thứ chất lỏng đang trực trào ra. - Ngốc ạ- anh khẽ cốc đầu nó- nếu ngày đó xảy ra anh thực sự không muốn tồn tại nữa!  Vậy sao phải buồn.  Chồng bắt vợ cả đời phải ở gần chồng, một bước cũng không được rời khỏi!  Đôi mắt nó rưng rưng, nó khóc òa trong hạnh phúc.  Anh cười trước sự trẻ con của nó.  Anh khẽ đặt lên môi nó một nụ hôn,  mang theo sự say đắm và hạnh phúc. * * * - Vợ ơi! - anh ib nó - Dạ! Chồng iu iu iu gọi vợ có… Cả một đêm dài không ngủ được nó nghĩ trốn tránh không phải là cách hay đối diện với sự thật mới là điều quan trọng nó quyết định hẹn gặp Yến Hoa.Chỗ hẹn.Nó đến trước khá lâu Yến Hoa mới tới. Nó cố gắng hít thở thật sâu để giữ bình tĩnh khi thấy Yến Hoa bước  vào. Yến Hoa một cô gái yếu đuối, mỏng manh đến như vậy, nó nhìn thấy mà thấy chán ghét bản thân mình.- Em xin lỗi vì tắc đường quá nên giờ em mới tới. Chị đợi em có lâu không?- Không sao. Chị cũng mới tới thôi! Chị... Chị... Có chuyện này muốn hỏi em không biết em...- Chị... Chị sao vậy?  Chị có gì muốn hỏi chị cứ hỏi nếu em biết em sẽ không từ chối.- Em và anh Hiếu... Thật ra hai người... Hai người... Chị chính là người thứ 3...- nó cố gắng không cho nước mắt rơi xuống nhưng có những việc luôn không theo ý mình. Từng câu nói đứt quãng của nó người khác nhất định sẽ không hiểu nhưng cô hiểu, cô hiểu hết.- Cuối cùng chị cũng đã biết rồi. Chị em rất yêu anh ấy. Từ nhỏ chúng em đã là thanh mai trúc mã, đến khi ba mẹ em gặp tai nạn qua đời người thân của em chỉ còn duy nhất một mình anh ấy. Chị... Chị có thể buông tha anh ấy không? - Yến Hoa đến lúc này nước mắt còn rơi nhiều hơn nó. Cô quỳ xuống trước mặt nó nức nở, người khác nhìn thấy cũng chỉ có một suy nghĩ duy nhất "cô gái đó thật đáng thương".- Yến Hoa em mau đứng dậy- nó vội vàng đỡ Yến Hoa nhưng cô một mực không muốn đứng dậy. Nó cũng chỉ còn cách quỳ trước mặt cô.- Chị xin lỗi... Chị thực sự không muốn chuyện này xảy ra... Yến? Hoa... Chị...Chát... Nó còn chưa nói hết câu một cái tát chói tai vang lên nhưng nó không hề thấy đau chút nào. Một lực cực lớn kéo nó từ dưới đất lên,  khi nó mơ hồ tỉnh táo chỉ thấy Yến Hoa đang ôm má ấm ức nhìn nó.- Triệu Dân Nhi, em mau tỉnh lại cho chị. Cô ta chính là cửu vĩ hồ thành tinh, em rảnh hơi đi xin lỗi ả như vậy. Đàn ông tốt trên đời này còn nhiều vô số kể em hà cớ gì phải lụy như vậy. Đi...đi về- người vừa xuất hiện đó không ai khác chính là Nhật Hạ. Nhỏ kéo nó về không cho nó có cơ hội phản kháng.Bóng hai người vừa khuất dạng Yến Hoa ngồi dậy xoa xoa đầu gối hơi tê nở nụ cười nham hiểm."- Triệu Dân Nhi chị đúng là ngốc. Tôi sẽ khiến chị đau khổ hơn tôi gấp trăm lần, thứ gì Yến Hoa này không có, người khác cũng đừng hòng có được".

Chương 37