Tác giả:

Reng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm…

Chương 3: 3: Hắn Đúng Là Sao Chổi

Ghét Thì Yêu ThôiTác giả: Tinh KỳTruyện Ngôn TìnhReng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm… Nó vội né tránh cái ánh mắt ấy, ánh mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống nó, trong đầu nó bây giờ chỉ nghĩ liệu đổi lớp có còn kịp không, hay là bỏ học đi cho rồi, vừa đi xuống chỗ mà nó vừa lo sợ,-Ủa, xin chào bạn mới, hắn vừa nói vừa cười, một điệu cười khiêu khích mà nó nhìn góc độ nào cũng thấy đểu.Nó nhìn hắn, đôi môi khẽ nhếch lên tỏ vẻ khinh thường ra mặt- Chà chà, dấu son môi thật tinh tế, nhìn đâu cũng thấy đẹp.Nó cũng không kém cạnh gì.Nghe thấy nó nói vậy, các bạn nữ trong lớp đều quay xuống nhìn nó chắm chằm, nhận thấy điều chẳng lành nó ngồi xuống, không thèm quan tâm đến hắn và bắt đầu học bài.Reng…reng…reng…Cuối cùng thì cũng đến giờ giải lao, giây phút nó mong mỏi nhất trong ngày, nó vội kéo vội tay đứa bạn thân ngồi sau nó chạy xuống căn tin.-Từ từ thôi, làm gì mà mày cứ vội vàng, chạy nhanh thế làm gì-Hahaa, nhanh nhanh đi ăn thôi chứ tao đói lắm rồi-Mà này Minh Nguyệt, mày măn mắn lắm đó nha-Là sao, mày nói gì vậy, tao nghe không hiểu- Được vào lớp của tao nè, lại còn được ngồi với hotboy trường- Cái gì? Hotboy trường- Mày không biết à Hạ Tư Thần(tên hắn) là người thừa kế tương lai của tập đoàn Hạ Thị, là hot boy mà tất cả nữ sinh trường này mong muốn đấy, không những học giỏi mà còn siêu cả thể thao- Bảo sao lúc nãy mấy đứa con gái trong lớp cứ nhìn tao với ánh mắt hình viên đạn, đúng là cái đám hám trai, mà sáng nay tao còn tông vào hắn nữa- Cái gì? Mày tông vào sao? gặp xui xẻo rồi bà cô của tôi ơi- đúng thật là oan gia ngõ hẹp.Hắn đúng là sao chổi mà-Có khi là duyên tiền định đó nha, hahaa-Duyên cái con khỉ mốc, cho bà đây cũng không thèm, hứ- Suỵt, nói nhỏ thôi, nữ sinh trường này thích hắn như thích idol ấy, mày phải cẩn thận, bị nghe thấy là không xong đâuNó nghe xong mà dòng nước mắt muốn chảy ngược vào trong, giờ nó chỉ muốn nguyền rủa hắn, nhìn thấy gương mặt ấy là nó thấy sự bất hạnh trong cuộc sống của nó sau này..

Nó vội né tránh cái ánh mắt ấy, ánh mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống nó, trong đầu nó bây giờ chỉ nghĩ liệu đổi lớp có còn kịp không, hay là bỏ học đi cho rồi, vừa đi xuống chỗ mà nó vừa lo sợ,-Ủa, xin chào bạn mới, hắn vừa nói vừa cười, một điệu cười khiêu khích mà nó nhìn góc độ nào cũng thấy đểu.

Nó nhìn hắn, đôi môi khẽ nhếch lên tỏ vẻ khinh thường ra mặt- Chà chà, dấu son môi thật tinh tế, nhìn đâu cũng thấy đẹp.

Nó cũng không kém cạnh gì.

Nghe thấy nó nói vậy, các bạn nữ trong lớp đều quay xuống nhìn nó chắm chằm, nhận thấy điều chẳng lành nó ngồi xuống, không thèm quan tâm đến hắn và bắt đầu học bài.

Reng…reng…reng…Cuối cùng thì cũng đến giờ giải lao, giây phút nó mong mỏi nhất trong ngày, nó vội kéo vội tay đứa bạn thân ngồi sau nó chạy xuống căn tin.

-Từ từ thôi, làm gì mà mày cứ vội vàng, chạy nhanh thế làm gì-Hahaa, nhanh nhanh đi ăn thôi chứ tao đói lắm rồi-Mà này Minh Nguyệt, mày măn mắn lắm đó nha-Là sao, mày nói gì vậy, tao nghe không hiểu- Được vào lớp của tao nè, lại còn được ngồi với hotboy trường- Cái gì? Hotboy trường- Mày không biết à Hạ Tư Thần(tên hắn) là người thừa kế tương lai của tập đoàn Hạ Thị, là hot boy mà tất cả nữ sinh trường này mong muốn đấy, không những học giỏi mà còn siêu cả thể thao- Bảo sao lúc nãy mấy đứa con gái trong lớp cứ nhìn tao với ánh mắt hình viên đạn, đúng là cái đám hám trai, mà sáng nay tao còn tông vào hắn nữa- Cái gì? Mày tông vào sao? gặp xui xẻo rồi bà cô của tôi ơi- đúng thật là oan gia ngõ hẹp.

Hắn đúng là sao chổi mà-Có khi là duyên tiền định đó nha, hahaa-Duyên cái con khỉ mốc, cho bà đây cũng không thèm, hứ- Suỵt, nói nhỏ thôi, nữ sinh trường này thích hắn như thích idol ấy, mày phải cẩn thận, bị nghe thấy là không xong đâuNó nghe xong mà dòng nước mắt muốn chảy ngược vào trong, giờ nó chỉ muốn nguyền rủa hắn, nhìn thấy gương mặt ấy là nó thấy sự bất hạnh trong cuộc sống của nó sau này.

.

Ghét Thì Yêu ThôiTác giả: Tinh KỳTruyện Ngôn TìnhReng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm… Nó vội né tránh cái ánh mắt ấy, ánh mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống nó, trong đầu nó bây giờ chỉ nghĩ liệu đổi lớp có còn kịp không, hay là bỏ học đi cho rồi, vừa đi xuống chỗ mà nó vừa lo sợ,-Ủa, xin chào bạn mới, hắn vừa nói vừa cười, một điệu cười khiêu khích mà nó nhìn góc độ nào cũng thấy đểu.Nó nhìn hắn, đôi môi khẽ nhếch lên tỏ vẻ khinh thường ra mặt- Chà chà, dấu son môi thật tinh tế, nhìn đâu cũng thấy đẹp.Nó cũng không kém cạnh gì.Nghe thấy nó nói vậy, các bạn nữ trong lớp đều quay xuống nhìn nó chắm chằm, nhận thấy điều chẳng lành nó ngồi xuống, không thèm quan tâm đến hắn và bắt đầu học bài.Reng…reng…reng…Cuối cùng thì cũng đến giờ giải lao, giây phút nó mong mỏi nhất trong ngày, nó vội kéo vội tay đứa bạn thân ngồi sau nó chạy xuống căn tin.-Từ từ thôi, làm gì mà mày cứ vội vàng, chạy nhanh thế làm gì-Hahaa, nhanh nhanh đi ăn thôi chứ tao đói lắm rồi-Mà này Minh Nguyệt, mày măn mắn lắm đó nha-Là sao, mày nói gì vậy, tao nghe không hiểu- Được vào lớp của tao nè, lại còn được ngồi với hotboy trường- Cái gì? Hotboy trường- Mày không biết à Hạ Tư Thần(tên hắn) là người thừa kế tương lai của tập đoàn Hạ Thị, là hot boy mà tất cả nữ sinh trường này mong muốn đấy, không những học giỏi mà còn siêu cả thể thao- Bảo sao lúc nãy mấy đứa con gái trong lớp cứ nhìn tao với ánh mắt hình viên đạn, đúng là cái đám hám trai, mà sáng nay tao còn tông vào hắn nữa- Cái gì? Mày tông vào sao? gặp xui xẻo rồi bà cô của tôi ơi- đúng thật là oan gia ngõ hẹp.Hắn đúng là sao chổi mà-Có khi là duyên tiền định đó nha, hahaa-Duyên cái con khỉ mốc, cho bà đây cũng không thèm, hứ- Suỵt, nói nhỏ thôi, nữ sinh trường này thích hắn như thích idol ấy, mày phải cẩn thận, bị nghe thấy là không xong đâuNó nghe xong mà dòng nước mắt muốn chảy ngược vào trong, giờ nó chỉ muốn nguyền rủa hắn, nhìn thấy gương mặt ấy là nó thấy sự bất hạnh trong cuộc sống của nó sau này..

Chương 3: 3: Hắn Đúng Là Sao Chổi