Tác giả:

Reng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm…

Chương 19: 19: Tâm Địa Thật Độc Ác

Ghét Thì Yêu ThôiTác giả: Tinh KỳTruyện Ngôn TìnhReng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm… Ngày hôm sau, bác Quân tài xế riêng của nhà họ Hạ đưa hắn và nó đến trường.Trước mặt bố mẹ hắn vui vẻ với cô bao nhiêu thì khi trở về thế giới riêng hai người hắn lạnh lùng bấy nhiêu.- Thưa thiếu gia, tiểu thư đã đến nơi rồi ạ? Phu nhân có dặn tôi, lát tan học sẽ đón hai người về để ăn trưa rồi tiễn họ ra sân bay.- Được rồi.Hắn lạnh lùng đáp rồi mở cửa xuống xe, thấy vậy nó cũng vội chào bác Quân để vào trường.Vừa xuống xe, hắn đã quăng chiếc balo của hắn vào tay nó: Cầm vào lớp giúp tôi.- Không có người lớn quả nhiên cậu vẫn đáng ghét như vậy, hắn nói- Tôi không muốn làm họ phải phiền lòng về chuyện liên hôn giữa hai nhà, và tất nhiên cậu cũng đừng quên hợp đồng của chúng ta, tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời, đóng vai thật tốt trước mặt họ cho tôi, nếu không cậu biết hậu quả sẽ là gì rồi đấy.- Hừm, tâm địa thật độc ác.Nó chửi- Minh Nguyệt, đợi tao với.Một tiếng gọi thân thuộc được cất lên từ phía sau nóNó quay lưng lại nhìn thì ra là Bảo Nhi.Bảo Nhi chạy thật nhanh về phía nó thở hổn hển:- ủa sao lại hai balo- à của Hạ Tư Thần- Cậu ta lại bắt nạt cậu à.Bảo Nhi lo lắng- cầm hộ balo thôi mà cô nương, không sao không sao, chúng ta đi thôi- mà mày biết tin gì chưa? Có người chụp ảnh mày với Tư Thần đăng lên diễn đàn sinh viên trường đấy- Cái gì? Nó trợn tròn mắt- Đây này, vừa nói Bảo Nhi vừa lôi chiếc điện thoại ra cho nó xem, trên màn hình là một bài viết kèm những bức ảnh của nó và Tư Thần, nào là cùng xuống xe, ngồi chung bàn,...Dưới cmt toàn những lời lẽ tiêu cực chửi bới nó.Vừa đọc mà nó vừa tức: hắn đúng là quạ đen, lúc nào cũng khiến mình gặp xui xẻo.Nó nghĩ- Nhưng mà cũng có rất nhiều người bàn tán về hai người đấy, họ bảo Tư Thần với mày là một đôi.Bảo Nhi cười thì thầm vào tai nó- Nó liền xửng cồ lên: bọn họ bị điên à, ta đây không muốn gặp xui xẻo cả đời, càng nghĩ càng tức mà.Cuộc đời tăm tối của mình đã bắt đầu rồi, nó rầu rĩ.

Ngày hôm sau, bác Quân tài xế riêng của nhà họ Hạ đưa hắn và nó đến trường.

Trước mặt bố mẹ hắn vui vẻ với cô bao nhiêu thì khi trở về thế giới riêng hai người hắn lạnh lùng bấy nhiêu.- Thưa thiếu gia, tiểu thư đã đến nơi rồi ạ? Phu nhân có dặn tôi, lát tan học sẽ đón hai người về để ăn trưa rồi tiễn họ ra sân bay.- Được rồi.

Hắn lạnh lùng đáp rồi mở cửa xuống xe, thấy vậy nó cũng vội chào bác Quân để vào trường.Vừa xuống xe, hắn đã quăng chiếc balo của hắn vào tay nó: Cầm vào lớp giúp tôi.- Không có người lớn quả nhiên cậu vẫn đáng ghét như vậy, hắn nói- Tôi không muốn làm họ phải phiền lòng về chuyện liên hôn giữa hai nhà, và tất nhiên cậu cũng đừng quên hợp đồng của chúng ta, tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời, đóng vai thật tốt trước mặt họ cho tôi, nếu không cậu biết hậu quả sẽ là gì rồi đấy.- Hừm, tâm địa thật độc ác.

Nó chửi- Minh Nguyệt, đợi tao với.

Một tiếng gọi thân thuộc được cất lên từ phía sau nóNó quay lưng lại nhìn thì ra là Bảo Nhi.

Bảo Nhi chạy thật nhanh về phía nó thở hổn hển:- ủa sao lại hai balo- à của Hạ Tư Thần- Cậu ta lại bắt nạt cậu à.

Bảo Nhi lo lắng- cầm hộ balo thôi mà cô nương, không sao không sao, chúng ta đi thôi- mà mày biết tin gì chưa? Có người chụp ảnh mày với Tư Thần đăng lên diễn đàn sinh viên trường đấy- Cái gì? Nó trợn tròn mắt- Đây này, vừa nói Bảo Nhi vừa lôi chiếc điện thoại ra cho nó xem, trên màn hình là một bài viết kèm những bức ảnh của nó và Tư Thần, nào là cùng xuống xe, ngồi chung bàn,...Dưới cmt toàn những lời lẽ tiêu cực chửi bới nó.

Vừa đọc mà nó vừa tức: hắn đúng là quạ đen, lúc nào cũng khiến mình gặp xui xẻo.

Nó nghĩ- Nhưng mà cũng có rất nhiều người bàn tán về hai người đấy, họ bảo Tư Thần với mày là một đôi.

Bảo Nhi cười thì thầm vào tai nó- Nó liền xửng cồ lên: bọn họ bị điên à, ta đây không muốn gặp xui xẻo cả đời, càng nghĩ càng tức mà.

Cuộc đời tăm tối của mình đã bắt đầu rồi, nó rầu rĩ.

Ghét Thì Yêu ThôiTác giả: Tinh KỳTruyện Ngôn TìnhReng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm… Ngày hôm sau, bác Quân tài xế riêng của nhà họ Hạ đưa hắn và nó đến trường.Trước mặt bố mẹ hắn vui vẻ với cô bao nhiêu thì khi trở về thế giới riêng hai người hắn lạnh lùng bấy nhiêu.- Thưa thiếu gia, tiểu thư đã đến nơi rồi ạ? Phu nhân có dặn tôi, lát tan học sẽ đón hai người về để ăn trưa rồi tiễn họ ra sân bay.- Được rồi.Hắn lạnh lùng đáp rồi mở cửa xuống xe, thấy vậy nó cũng vội chào bác Quân để vào trường.Vừa xuống xe, hắn đã quăng chiếc balo của hắn vào tay nó: Cầm vào lớp giúp tôi.- Không có người lớn quả nhiên cậu vẫn đáng ghét như vậy, hắn nói- Tôi không muốn làm họ phải phiền lòng về chuyện liên hôn giữa hai nhà, và tất nhiên cậu cũng đừng quên hợp đồng của chúng ta, tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời, đóng vai thật tốt trước mặt họ cho tôi, nếu không cậu biết hậu quả sẽ là gì rồi đấy.- Hừm, tâm địa thật độc ác.Nó chửi- Minh Nguyệt, đợi tao với.Một tiếng gọi thân thuộc được cất lên từ phía sau nóNó quay lưng lại nhìn thì ra là Bảo Nhi.Bảo Nhi chạy thật nhanh về phía nó thở hổn hển:- ủa sao lại hai balo- à của Hạ Tư Thần- Cậu ta lại bắt nạt cậu à.Bảo Nhi lo lắng- cầm hộ balo thôi mà cô nương, không sao không sao, chúng ta đi thôi- mà mày biết tin gì chưa? Có người chụp ảnh mày với Tư Thần đăng lên diễn đàn sinh viên trường đấy- Cái gì? Nó trợn tròn mắt- Đây này, vừa nói Bảo Nhi vừa lôi chiếc điện thoại ra cho nó xem, trên màn hình là một bài viết kèm những bức ảnh của nó và Tư Thần, nào là cùng xuống xe, ngồi chung bàn,...Dưới cmt toàn những lời lẽ tiêu cực chửi bới nó.Vừa đọc mà nó vừa tức: hắn đúng là quạ đen, lúc nào cũng khiến mình gặp xui xẻo.Nó nghĩ- Nhưng mà cũng có rất nhiều người bàn tán về hai người đấy, họ bảo Tư Thần với mày là một đôi.Bảo Nhi cười thì thầm vào tai nó- Nó liền xửng cồ lên: bọn họ bị điên à, ta đây không muốn gặp xui xẻo cả đời, càng nghĩ càng tức mà.Cuộc đời tăm tối của mình đã bắt đầu rồi, nó rầu rĩ.

Chương 19: 19: Tâm Địa Thật Độc Ác