Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…
Chương 249
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 249Hai tiếng bay nhanh chóng trôi qua, sau khi hạ cánh, Du Ân và Phó Đình Viễn lên xe về khách sạn, nhưng khi đến khách sạn nhận phòng, họ lại chạm mặt Thẩm Dao và Thôi Thiên Tường.Cái này có lẽ không thể là trùng hợp nữa đúng không?‘Thẩm Dao rõ ràng đã điều tra địa chỉ của Phó Đình Viễn, cố ý tới đây để gây khó dễ, Thẩm Dao thậm chí còn điều tra cả chuyến bay mà họ đi.Nếu Du Ân còn nghĩ tới thì sao Phó Đình Viễn có thể không nghĩ tới, nhưng anh cũng lười để ý đến bọn họ, sau khi cầm lấy thẻ phòng, anh nói với Du Ân: “Nghỉ ngơi một chút, lát nữa đi ăn tối.”Du Ân gật đầu.Nhưng Du Ân không ngờ rằng cái gọi là ăn tối của Phó Đình Viễn lại là bảo khách sạn đưa đồ ăn tới phòng.Phó Đình Viễn gõ cửa, anh đứng trước cửa phòng cô, sau đó chỉ vào chiếc xe đồ ăn phong phú bên cạnh rồi hỏi cô: “Đến phòng của tôi hay phòng em?”Du Ân mở miệng, cô muốn nói ăn ở phòng ai cũng không quá thích hợp.“Bây giờ đã muộn rồi, chúng ta chỉ có thể dùng bữa ở nhà hàng ở tầng dưới, chẳng lẽ em muốn xuống đó ăn sau đó lại gặp hai người kia sao?” Phó Đình Viễn vừa nói vừa ra hiệu cho người phục vụ đẩy xe đồ ăn vào phòng của Du Ân.Nếu anh đã nói vậy thì Du Ân cũng không còn gì để từ chối.Cô đành phải rửa tay, ngồi xuống trước bàn ăn tròn, dùng bữa tối mặt đối mặt với Phó Đình Viễn.Nhờ phúc của Phó Đình Viễn mà lần này cô được ở trong một căn phòng hạng sang, không khác gì một căn phòng hai phòng ngủ, to và rộng rãi.Người phục vụ sau khi dọn món ăn lên thì đi khỏi, Phó Đình ‘Viễn gọi một chai rượu vang đỏ nhưng Du Ân không muốn uống.Phó Đình Viễn kiên quyết rót cho cô một ly: “Không phải tửu lượng của em rất tốt sao?”Du Ân giải thích: “Ngày mai còn có chuyện quan trọng, tôi không muốn uống rượu sau đó làm hỏng chuyện.”Thực ra chỉ là cô không muốn uống rượu với Phó Đình Viễn mà thôi, buổi tối lại uống rượu với chồng cũ trong phòng khách sạn thật sự rất kỳ quái.Hơn nữa bây giờ cô là người đã có bạn trai.Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Với tửu lượng của em thì tự mình uống hết chai này cũng sẽ không làm hỏng việc.”Du Ân nhất thời không biết nói gì, cô không biết anh đang khen hay đang chế giễu cô.Nể mặt mũi của Phó Đình Viễn, Du Ân cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.Hai người vừa mới ăn uống được một lát thì trên điện thoại di động của Du Ân vang lên thanh âm báo có cuộc gọi video, đương nhiên là do Chung Văn Thành gọi tới.Nhìn Phó Đình Viễn đang ngồi trước mặt, Du Ân cầm điện thoại rồi đứng dậy đi vào phòng ngủ, tâm trạng vốn đang tốt của Phó Đình Viễn đã trở nên u ám sau khi cô đi khỏi.Anh đang đắm chìm trong hạnh phúc khi được ở một mình với Du Ân suốt chặng đường, nhưng cuộc gọi của Chung ‘Văn Thành đã nhắc nhở anh, hiện giờ Du Ân là bạn gái của Chung Văn Thành, tâm trạng của anh vẫn còn tốt được thì mới lạ.“Ăn tối chưa?” Chung Văn Thành nhẹ nhàng hỏi Du Ân.
Chương 249
Hai tiếng bay nhanh chóng trôi qua, sau khi hạ cánh, Du Ân và Phó Đình Viễn lên xe về khách sạn, nhưng khi đến khách sạn nhận phòng, họ lại chạm mặt Thẩm Dao và Thôi Thiên Tường.
Cái này có lẽ không thể là trùng hợp nữa đúng không?
‘Thẩm Dao rõ ràng đã điều tra địa chỉ của Phó Đình Viễn, cố ý tới đây để gây khó dễ, Thẩm Dao thậm chí còn điều tra cả chuyến bay mà họ đi.
Nếu Du Ân còn nghĩ tới thì sao Phó Đình Viễn có thể không nghĩ tới, nhưng anh cũng lười để ý đến bọn họ, sau khi cầm lấy thẻ phòng, anh nói với Du Ân: “Nghỉ ngơi một chút, lát nữa đi ăn tối.”
Du Ân gật đầu.
Nhưng Du Ân không ngờ rằng cái gọi là ăn tối của Phó Đình Viễn lại là bảo khách sạn đưa đồ ăn tới phòng.
Phó Đình Viễn gõ cửa, anh đứng trước cửa phòng cô, sau đó chỉ vào chiếc xe đồ ăn phong phú bên cạnh rồi hỏi cô: “Đến phòng của tôi hay phòng em?”
Du Ân mở miệng, cô muốn nói ăn ở phòng ai cũng không quá thích hợp.
“Bây giờ đã muộn rồi, chúng ta chỉ có thể dùng bữa ở nhà hàng ở tầng dưới, chẳng lẽ em muốn xuống đó ăn sau đó lại gặp hai người kia sao?” Phó Đình Viễn vừa nói vừa ra hiệu cho người phục vụ đẩy xe đồ ăn vào phòng của Du Ân.
Nếu anh đã nói vậy thì Du Ân cũng không còn gì để từ chối.
Cô đành phải rửa tay, ngồi xuống trước bàn ăn tròn, dùng bữa tối mặt đối mặt với Phó Đình Viễn.
Nhờ phúc của Phó Đình Viễn mà lần này cô được ở trong một căn phòng hạng sang, không khác gì một căn phòng hai phòng ngủ, to và rộng rãi.
Người phục vụ sau khi dọn món ăn lên thì đi khỏi, Phó Đình ‘Viễn gọi một chai rượu vang đỏ nhưng Du Ân không muốn uống.
Phó Đình Viễn kiên quyết rót cho cô một ly: “Không phải tửu lượng của em rất tốt sao?”
Du Ân giải thích: “Ngày mai còn có chuyện quan trọng, tôi không muốn uống rượu sau đó làm hỏng chuyện.”
Thực ra chỉ là cô không muốn uống rượu với Phó Đình Viễn mà thôi, buổi tối lại uống rượu với chồng cũ trong phòng khách sạn thật sự rất kỳ quái.
Hơn nữa bây giờ cô là người đã có bạn trai.
Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Với tửu lượng của em thì tự mình uống hết chai này cũng sẽ không làm hỏng việc.”
Du Ân nhất thời không biết nói gì, cô không biết anh đang khen hay đang chế giễu cô.
Nể mặt mũi của Phó Đình Viễn, Du Ân cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.
Hai người vừa mới ăn uống được một lát thì trên điện thoại di động của Du Ân vang lên thanh âm báo có cuộc gọi video, đương nhiên là do Chung Văn Thành gọi tới.
Nhìn Phó Đình Viễn đang ngồi trước mặt, Du Ân cầm điện thoại rồi đứng dậy đi vào phòng ngủ, tâm trạng vốn đang tốt của Phó Đình Viễn đã trở nên u ám sau khi cô đi khỏi.
Anh đang đắm chìm trong hạnh phúc khi được ở một mình với Du Ân suốt chặng đường, nhưng cuộc gọi của Chung ‘Văn Thành đã nhắc nhở anh, hiện giờ Du Ân là bạn gái của Chung Văn Thành, tâm trạng của anh vẫn còn tốt được thì mới lạ.
“Ăn tối chưa?” Chung Văn Thành nhẹ nhàng hỏi Du Ân.
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 249Hai tiếng bay nhanh chóng trôi qua, sau khi hạ cánh, Du Ân và Phó Đình Viễn lên xe về khách sạn, nhưng khi đến khách sạn nhận phòng, họ lại chạm mặt Thẩm Dao và Thôi Thiên Tường.Cái này có lẽ không thể là trùng hợp nữa đúng không?‘Thẩm Dao rõ ràng đã điều tra địa chỉ của Phó Đình Viễn, cố ý tới đây để gây khó dễ, Thẩm Dao thậm chí còn điều tra cả chuyến bay mà họ đi.Nếu Du Ân còn nghĩ tới thì sao Phó Đình Viễn có thể không nghĩ tới, nhưng anh cũng lười để ý đến bọn họ, sau khi cầm lấy thẻ phòng, anh nói với Du Ân: “Nghỉ ngơi một chút, lát nữa đi ăn tối.”Du Ân gật đầu.Nhưng Du Ân không ngờ rằng cái gọi là ăn tối của Phó Đình Viễn lại là bảo khách sạn đưa đồ ăn tới phòng.Phó Đình Viễn gõ cửa, anh đứng trước cửa phòng cô, sau đó chỉ vào chiếc xe đồ ăn phong phú bên cạnh rồi hỏi cô: “Đến phòng của tôi hay phòng em?”Du Ân mở miệng, cô muốn nói ăn ở phòng ai cũng không quá thích hợp.“Bây giờ đã muộn rồi, chúng ta chỉ có thể dùng bữa ở nhà hàng ở tầng dưới, chẳng lẽ em muốn xuống đó ăn sau đó lại gặp hai người kia sao?” Phó Đình Viễn vừa nói vừa ra hiệu cho người phục vụ đẩy xe đồ ăn vào phòng của Du Ân.Nếu anh đã nói vậy thì Du Ân cũng không còn gì để từ chối.Cô đành phải rửa tay, ngồi xuống trước bàn ăn tròn, dùng bữa tối mặt đối mặt với Phó Đình Viễn.Nhờ phúc của Phó Đình Viễn mà lần này cô được ở trong một căn phòng hạng sang, không khác gì một căn phòng hai phòng ngủ, to và rộng rãi.Người phục vụ sau khi dọn món ăn lên thì đi khỏi, Phó Đình ‘Viễn gọi một chai rượu vang đỏ nhưng Du Ân không muốn uống.Phó Đình Viễn kiên quyết rót cho cô một ly: “Không phải tửu lượng của em rất tốt sao?”Du Ân giải thích: “Ngày mai còn có chuyện quan trọng, tôi không muốn uống rượu sau đó làm hỏng chuyện.”Thực ra chỉ là cô không muốn uống rượu với Phó Đình Viễn mà thôi, buổi tối lại uống rượu với chồng cũ trong phòng khách sạn thật sự rất kỳ quái.Hơn nữa bây giờ cô là người đã có bạn trai.Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Với tửu lượng của em thì tự mình uống hết chai này cũng sẽ không làm hỏng việc.”Du Ân nhất thời không biết nói gì, cô không biết anh đang khen hay đang chế giễu cô.Nể mặt mũi của Phó Đình Viễn, Du Ân cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.Hai người vừa mới ăn uống được một lát thì trên điện thoại di động của Du Ân vang lên thanh âm báo có cuộc gọi video, đương nhiên là do Chung Văn Thành gọi tới.Nhìn Phó Đình Viễn đang ngồi trước mặt, Du Ân cầm điện thoại rồi đứng dậy đi vào phòng ngủ, tâm trạng vốn đang tốt của Phó Đình Viễn đã trở nên u ám sau khi cô đi khỏi.Anh đang đắm chìm trong hạnh phúc khi được ở một mình với Du Ân suốt chặng đường, nhưng cuộc gọi của Chung ‘Văn Thành đã nhắc nhở anh, hiện giờ Du Ân là bạn gái của Chung Văn Thành, tâm trạng của anh vẫn còn tốt được thì mới lạ.“Ăn tối chưa?” Chung Văn Thành nhẹ nhàng hỏi Du Ân.