Tác giả:

  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…

Chương 293

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 293Vì vậy, cô vội vàng nói với anh, Annie và Dịch Thận Chỉ: “Tôi vẫn còn việc phải làm, đi trước đây. Ngày khác chúng ta lại nói chuyện.”Nói rồi bèn định bỏ chạy lấy người.Phó Đình Viễn nắm lấy cánh tay cô kéo cô lại, không vui nói: “Em chạy cái gì?”Dịch Thận Chỉ ở một bên cười mờ ám, Du Ân xấu hổ rút tay về.“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi.” Phó Đình Viễn nhìn thoáng qua thời gian rồi thông báo.Du Ân từ chối theo bản năng: “Không được, tôi phải nhanh chóng về nhà xem Tiểu Tiểu.”Không ngờ Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Vậy tôi cùng em đi thăm nó.”Du Ân: Không cần thiết đâu nhỉ?Anh lại không thích mấy con động vật nhỏ như mèo chó linh tỉnh gì mà.Nghĩ đến đây, cô cũng nói: ‘Không cần đâu nhỉ? Dù sao anh cũng không thích động vật nhỏ.”Có lẽ là Phó Đình Viễn bị lời từ chối liên tục của cô làm hơi ngượng ngùng nên nhàn nhạt đáp: “Không phải trước đây tôi cũng không thích em sao?”Không phải bây giờ cũng thích rồi đấy à?Con người đều sẽ thay đổi!Nhưng Du Ân lại rất căm tức, nhìn anh chằm chằm với vẻ không tin mà nói: “Anh lại so sánh tôi với chó với mèo hả?”Phó Đình Viễn nghẹn họng, thấy Du Ân tức giận sắp bỏ đi, anh nhanh chóng đuổi theo và giải thích: “Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng mọi người đều sẽ thay đổi. “1 Nhưng Du Ân không muốn để ý đến anh nữa, chỉ nói lời tạm biệt với Dịch Thận Chỉ và Annie rồi quay người rời đi. Phó Đình Viễn đi theo không chút do dự.Hai người Dịch Thận Chi và Annie ở phía sau không khỏi lắc đầu thở dài. Annie phàn nàn: “Ông chủ, miệng sếp Phó không ngọt như vậy, chỉ sợ con đường theo đuổi vợ sẽ lắm gian nan rồi đây.”Dịch Thận Chỉ nhún tay: “Yên tâm đi, về sau khát vọng sinh †ồn sẽ khiến miệng cậu ta trở nên ngọt ngào hơn thôi.”Phó Đình Viễn và Du Ân cùng nhau đi thang máy xuống dưới lầu, Du Ân đau đầu nhìn anh, hỏi: “Phó Đình Viễn, anh rãnh rỗi tới vậy hả?”Phó Đình Viễn cau mày không vui, đáp: “Tiểu Tiểu là do tôi mua, tôi đi thăm nó một chút thì có gì lạ?”Du Ân lập tức nghẹn họng.Nếu sớm biết chỉ vì Phó Đình Viễn tặng cô một con mèo.mà giữa hai người có thêm nhiều cơ hội gặp mặt như vậy, Du Ân tuyệt đối sẽ không nhận lấy Tiểu Tiểu. Nhưng bây giờ cô không thể thốt ra câu mình không cần Tiểu Tiểu nổi, bởi vì cô thật sự rất thích Tiểu Tiểu; một là vì dáng vẻ của Tiểu Tiểu rất xinh đẹp, gả chồng còn phải xem tướng mạo thế nào, mèo cũng vậy thôi.Chẳng biết Phó Đình Viễn mua nó ở cửa hàng nào mà trông vừa xinh vừa dễ thương đến vậy.Kỳ thật Du Ân cũng là thành viên của hội thích vẻ ngoài, bằng không lúc trước cũng sẽ không bị bề ngoài của Phó Đình Viễn mê hoặc. Bây giờ Tiểu Tiểu lại xinh xắn tới thế, thử hỏi cô có thể không say đắm được sao?Nguyên nhân thứ hai là Du Ân cảm thấy tính cách của Tiểu Tiểu khá là giống cô, yên tĩnh, từ tốn, không thích tranh giành.

Chương 293

Vì vậy, cô vội vàng nói với anh, Annie và Dịch Thận Chỉ: “Tôi vẫn còn việc phải làm, đi trước đây. Ngày khác chúng ta lại nói chuyện.”

Nói rồi bèn định bỏ chạy lấy người.

Phó Đình Viễn nắm lấy cánh tay cô kéo cô lại, không vui nói: “Em chạy cái gì?”

Dịch Thận Chỉ ở một bên cười mờ ám, Du Ân xấu hổ rút tay về.

“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi.” Phó Đình Viễn nhìn thoáng qua thời gian rồi thông báo.

Du Ân từ chối theo bản năng: “Không được, tôi phải nhanh chóng về nhà xem Tiểu Tiểu.”

Không ngờ Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Vậy tôi cùng em đi thăm nó.”

Du Ân: Không cần thiết đâu nhỉ?

Anh lại không thích mấy con động vật nhỏ như mèo chó linh tỉnh gì mà.

Nghĩ đến đây, cô cũng nói: ‘Không cần đâu nhỉ? Dù sao anh cũng không thích động vật nhỏ.”

Có lẽ là Phó Đình Viễn bị lời từ chối liên tục của cô làm hơi ngượng ngùng nên nhàn nhạt đáp: “Không phải trước đây tôi cũng không thích em sao?”

Không phải bây giờ cũng thích rồi đấy à?

Con người đều sẽ thay đổi!

Nhưng Du Ân lại rất căm tức, nhìn anh chằm chằm với vẻ không tin mà nói: “Anh lại so sánh tôi với chó với mèo hả?”

Phó Đình Viễn nghẹn họng, thấy Du Ân tức giận sắp bỏ đi, anh nhanh chóng đuổi theo và giải thích: “Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng mọi người đều sẽ thay đổi. “1 Nhưng Du Ân không muốn để ý đến anh nữa, chỉ nói lời tạm biệt với Dịch Thận Chỉ và Annie rồi quay người rời đi. Phó Đình Viễn đi theo không chút do dự.

Hai người Dịch Thận Chi và Annie ở phía sau không khỏi lắc đầu thở dài. Annie phàn nàn: “Ông chủ, miệng sếp Phó không ngọt như vậy, chỉ sợ con đường theo đuổi vợ sẽ lắm gian nan rồi đây.”

Dịch Thận Chỉ nhún tay: “Yên tâm đi, về sau khát vọng sinh †ồn sẽ khiến miệng cậu ta trở nên ngọt ngào hơn thôi.”

Phó Đình Viễn và Du Ân cùng nhau đi thang máy xuống dưới lầu, Du Ân đau đầu nhìn anh, hỏi: “Phó Đình Viễn, anh rãnh rỗi tới vậy hả?”

Phó Đình Viễn cau mày không vui, đáp: “Tiểu Tiểu là do tôi mua, tôi đi thăm nó một chút thì có gì lạ?”

Du Ân lập tức nghẹn họng.

Nếu sớm biết chỉ vì Phó Đình Viễn tặng cô một con mèo.

mà giữa hai người có thêm nhiều cơ hội gặp mặt như vậy, Du Ân tuyệt đối sẽ không nhận lấy Tiểu Tiểu. Nhưng bây giờ cô không thể thốt ra câu mình không cần Tiểu Tiểu nổi, bởi vì cô thật sự rất thích Tiểu Tiểu; một là vì dáng vẻ của Tiểu Tiểu rất xinh đẹp, gả chồng còn phải xem tướng mạo thế nào, mèo cũng vậy thôi.

Chẳng biết Phó Đình Viễn mua nó ở cửa hàng nào mà trông vừa xinh vừa dễ thương đến vậy.

Kỳ thật Du Ân cũng là thành viên của hội thích vẻ ngoài, bằng không lúc trước cũng sẽ không bị bề ngoài của Phó Đình Viễn mê hoặc. Bây giờ Tiểu Tiểu lại xinh xắn tới thế, thử hỏi cô có thể không say đắm được sao?

Nguyên nhân thứ hai là Du Ân cảm thấy tính cách của Tiểu Tiểu khá là giống cô, yên tĩnh, từ tốn, không thích tranh giành.

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 293Vì vậy, cô vội vàng nói với anh, Annie và Dịch Thận Chỉ: “Tôi vẫn còn việc phải làm, đi trước đây. Ngày khác chúng ta lại nói chuyện.”Nói rồi bèn định bỏ chạy lấy người.Phó Đình Viễn nắm lấy cánh tay cô kéo cô lại, không vui nói: “Em chạy cái gì?”Dịch Thận Chỉ ở một bên cười mờ ám, Du Ân xấu hổ rút tay về.“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi.” Phó Đình Viễn nhìn thoáng qua thời gian rồi thông báo.Du Ân từ chối theo bản năng: “Không được, tôi phải nhanh chóng về nhà xem Tiểu Tiểu.”Không ngờ Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: “Vậy tôi cùng em đi thăm nó.”Du Ân: Không cần thiết đâu nhỉ?Anh lại không thích mấy con động vật nhỏ như mèo chó linh tỉnh gì mà.Nghĩ đến đây, cô cũng nói: ‘Không cần đâu nhỉ? Dù sao anh cũng không thích động vật nhỏ.”Có lẽ là Phó Đình Viễn bị lời từ chối liên tục của cô làm hơi ngượng ngùng nên nhàn nhạt đáp: “Không phải trước đây tôi cũng không thích em sao?”Không phải bây giờ cũng thích rồi đấy à?Con người đều sẽ thay đổi!Nhưng Du Ân lại rất căm tức, nhìn anh chằm chằm với vẻ không tin mà nói: “Anh lại so sánh tôi với chó với mèo hả?”Phó Đình Viễn nghẹn họng, thấy Du Ân tức giận sắp bỏ đi, anh nhanh chóng đuổi theo và giải thích: “Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng mọi người đều sẽ thay đổi. “1 Nhưng Du Ân không muốn để ý đến anh nữa, chỉ nói lời tạm biệt với Dịch Thận Chỉ và Annie rồi quay người rời đi. Phó Đình Viễn đi theo không chút do dự.Hai người Dịch Thận Chi và Annie ở phía sau không khỏi lắc đầu thở dài. Annie phàn nàn: “Ông chủ, miệng sếp Phó không ngọt như vậy, chỉ sợ con đường theo đuổi vợ sẽ lắm gian nan rồi đây.”Dịch Thận Chỉ nhún tay: “Yên tâm đi, về sau khát vọng sinh †ồn sẽ khiến miệng cậu ta trở nên ngọt ngào hơn thôi.”Phó Đình Viễn và Du Ân cùng nhau đi thang máy xuống dưới lầu, Du Ân đau đầu nhìn anh, hỏi: “Phó Đình Viễn, anh rãnh rỗi tới vậy hả?”Phó Đình Viễn cau mày không vui, đáp: “Tiểu Tiểu là do tôi mua, tôi đi thăm nó một chút thì có gì lạ?”Du Ân lập tức nghẹn họng.Nếu sớm biết chỉ vì Phó Đình Viễn tặng cô một con mèo.mà giữa hai người có thêm nhiều cơ hội gặp mặt như vậy, Du Ân tuyệt đối sẽ không nhận lấy Tiểu Tiểu. Nhưng bây giờ cô không thể thốt ra câu mình không cần Tiểu Tiểu nổi, bởi vì cô thật sự rất thích Tiểu Tiểu; một là vì dáng vẻ của Tiểu Tiểu rất xinh đẹp, gả chồng còn phải xem tướng mạo thế nào, mèo cũng vậy thôi.Chẳng biết Phó Đình Viễn mua nó ở cửa hàng nào mà trông vừa xinh vừa dễ thương đến vậy.Kỳ thật Du Ân cũng là thành viên của hội thích vẻ ngoài, bằng không lúc trước cũng sẽ không bị bề ngoài của Phó Đình Viễn mê hoặc. Bây giờ Tiểu Tiểu lại xinh xắn tới thế, thử hỏi cô có thể không say đắm được sao?Nguyên nhân thứ hai là Du Ân cảm thấy tính cách của Tiểu Tiểu khá là giống cô, yên tĩnh, từ tốn, không thích tranh giành.

Chương 293