Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…
Chương 387
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 387Sao đến phiên ông ta thì Diệp Văn lại dễ nói chuyện như: vậy?Mà Diệp Văn khiến cho Du Thế Quần thả lỏng cảnh giác xong lại tình nghĩa thân thiết nói: “Dù sao ông cũng nuôi lớn Du Ân, bao năm ngậm đắng nuốt cay như vậy, tôi đương nhiên phải tặng quà gặp mặt cho mấy người rồi.”Du Thế Quần lập tức cười ha hả: “Đúng thế, đúng vậy đó.”Diệp Văn còn nói: “Vậy chúng ta hẹn thời gian gặp nhau một lần đi, thời gian và địa điểm ông cứ quyết định là được”Du Thế Quần lập tức nói ra thời gian và địa điểm, vì thế Diệp Văn mới biết bọn họ đang ở thành phố.Diệp Văn tao nhã ôn hòa đáp: “Được, tôi lập tức mua vé máy bay, chúng ta gặp lại sau.”Cúp điện thoại, Du Thế Quần cầm di động mà vẫn giật mình hồi lâu.Du Tùng trở về từ bên ngoài, trong tay mang theo túi lớn túi nhỏ đồ ăn: “Sao vậy ba?”Du Thế Quần hoàn hồn, không dám tin nói: “Ba vừa mới gọi điện thoại cho Diệp Văn đòi tiền, ông ta sảng khoái đồng ý, còn nói muốn gặp mặt chúng ta, tự mình tặng quà cho chúng ta.”Du Tùng cũng giật mình không nhỏ: “Còn có chuyện tốt bậc này cơ à?”Du Thế Quần gật đầu, có điều sau đó ông ta lại lo lắng hỏi: “Chắc ông ta sẽ không gây bất lợi cho chúng ta chứ?”Du Tùng hừ lạnh nói Ông ta đến đây lạ nước lạ cái, còn có thể làm gì chúng ta?”“Hơn nữa, con có điều tra về Diệp Văn kia rồi, tuy gia thế bối cảnh của ông ta rất mạnh nhưng bản thân ông ta chỉ là một tác giả, ba biết không, người làm nghề sáng tác văn học gì đó đa số đều sống rất tách biệt, không hiểu cách đối nhân xử thế, cực kỳ dễ bắt nạt.”“Ông ta không có nhiều suy nghĩ dùng để tính kế chúng ta đâu.” Du Tùng nói xong lại đắc ý nở nụ cười: “Hơn nữa, luận tính kế thì ai có thể độc hơn hai ba con chúng ta chứ?Du Thế Quần cảm thấy Du Tùng nói cũng đúng, giọng điệu của Diệp Văn ở trong điện thoại vừa rồi khá ôn hòa dễ nói chuyện, ông ta nói cái gì Diệp Văn đồng ý cái đó, khá yếu đuối dễ bắt nạt.Nghĩ vậy, hai ba con lại thả lỏng, thậm chí hai người còn vừa ăn vừa nghĩ xem sẽ lừa lọc vơ vét tài sản của Diệp Văn như thế nào.Diệp Văn dễ nói chuyện, lại có tiền, đến lúc đó bọn họ sẽ được voi đòi tiên.Ít nhất cũng phải lừa được một căn biệt thự, như vậy bọn họ có cái nhà ở thành phố này coi như cũng có nơi để sống yên ổn.Nói ra Phó Đình Viễn này cũng rất đáng thương, anh nhất định không nghĩ tới mẹ anh sẽ lén hành hạ cô vợ anh yêu thương sau lưng anh như vậy.Du Thế Quần và Diệp Văn định gặp mặt vào sáu giờ tối, tại một nhà hàng sang trọng đắt đỏ của thành phố này.Hai người kia tới trước nửa giờ, gọi hết những món tủ của nhà hàng lên ăn trước, dù sao cũng là tiêu tiền của Diệp Văn, bọn họ đương nhiên phải hưởng thụ cho đã.Bọn họ không biết là, Diệp Văn đã sớm tới thành phố này, cũng đã sắp xếp xong hết những thứ cần thiết, lúc này ông đang ở trong phòng bên cạnh cười khẩy, thông qua camera theo dõi mà quan sát từng hành động cử chỉ của bọn họ.
Chương 387
Sao đến phiên ông ta thì Diệp Văn lại dễ nói chuyện như: vậy?
Mà Diệp Văn khiến cho Du Thế Quần thả lỏng cảnh giác xong lại tình nghĩa thân thiết nói: “Dù sao ông cũng nuôi lớn Du Ân, bao năm ngậm đắng nuốt cay như vậy, tôi đương nhiên phải tặng quà gặp mặt cho mấy người rồi.”
Du Thế Quần lập tức cười ha hả: “Đúng thế, đúng vậy đó.”
Diệp Văn còn nói: “Vậy chúng ta hẹn thời gian gặp nhau một lần đi, thời gian và địa điểm ông cứ quyết định là được”
Du Thế Quần lập tức nói ra thời gian và địa điểm, vì thế Diệp Văn mới biết bọn họ đang ở thành phố.
Diệp Văn tao nhã ôn hòa đáp: “Được, tôi lập tức mua vé máy bay, chúng ta gặp lại sau.”
Cúp điện thoại, Du Thế Quần cầm di động mà vẫn giật mình hồi lâu.
Du Tùng trở về từ bên ngoài, trong tay mang theo túi lớn túi nhỏ đồ ăn: “Sao vậy ba?”
Du Thế Quần hoàn hồn, không dám tin nói: “Ba vừa mới gọi điện thoại cho Diệp Văn đòi tiền, ông ta sảng khoái đồng ý, còn nói muốn gặp mặt chúng ta, tự mình tặng quà cho chúng ta.”
Du Tùng cũng giật mình không nhỏ: “Còn có chuyện tốt bậc này cơ à?”
Du Thế Quần gật đầu, có điều sau đó ông ta lại lo lắng hỏi: “Chắc ông ta sẽ không gây bất lợi cho chúng ta chứ?”
Du Tùng hừ lạnh nói Ông ta đến đây lạ nước lạ cái, còn có thể làm gì chúng ta?”
“Hơn nữa, con có điều tra về Diệp Văn kia rồi, tuy gia thế bối cảnh của ông ta rất mạnh nhưng bản thân ông ta chỉ là một tác giả, ba biết không, người làm nghề sáng tác văn học gì đó đa số đều sống rất tách biệt, không hiểu cách đối nhân xử thế, cực kỳ dễ bắt nạt.”
“Ông ta không có nhiều suy nghĩ dùng để tính kế chúng ta đâu.” Du Tùng nói xong lại đắc ý nở nụ cười: “Hơn nữa, luận tính kế thì ai có thể độc hơn hai ba con chúng ta chứ?
Du Thế Quần cảm thấy Du Tùng nói cũng đúng, giọng điệu của Diệp Văn ở trong điện thoại vừa rồi khá ôn hòa dễ nói chuyện, ông ta nói cái gì Diệp Văn đồng ý cái đó, khá yếu đuối dễ bắt nạt.
Nghĩ vậy, hai ba con lại thả lỏng, thậm chí hai người còn vừa ăn vừa nghĩ xem sẽ lừa lọc vơ vét tài sản của Diệp Văn như thế nào.
Diệp Văn dễ nói chuyện, lại có tiền, đến lúc đó bọn họ sẽ được voi đòi tiên.
Ít nhất cũng phải lừa được một căn biệt thự, như vậy bọn họ có cái nhà ở thành phố này coi như cũng có nơi để sống yên ổn.
Nói ra Phó Đình Viễn này cũng rất đáng thương, anh nhất định không nghĩ tới mẹ anh sẽ lén hành hạ cô vợ anh yêu thương sau lưng anh như vậy.
Du Thế Quần và Diệp Văn định gặp mặt vào sáu giờ tối, tại một nhà hàng sang trọng đắt đỏ của thành phố này.
Hai người kia tới trước nửa giờ, gọi hết những món tủ của nhà hàng lên ăn trước, dù sao cũng là tiêu tiền của Diệp Văn, bọn họ đương nhiên phải hưởng thụ cho đã.
Bọn họ không biết là, Diệp Văn đã sớm tới thành phố này, cũng đã sắp xếp xong hết những thứ cần thiết, lúc này ông đang ở trong phòng bên cạnh cười khẩy, thông qua camera theo dõi mà quan sát từng hành động cử chỉ của bọn họ.
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 387Sao đến phiên ông ta thì Diệp Văn lại dễ nói chuyện như: vậy?Mà Diệp Văn khiến cho Du Thế Quần thả lỏng cảnh giác xong lại tình nghĩa thân thiết nói: “Dù sao ông cũng nuôi lớn Du Ân, bao năm ngậm đắng nuốt cay như vậy, tôi đương nhiên phải tặng quà gặp mặt cho mấy người rồi.”Du Thế Quần lập tức cười ha hả: “Đúng thế, đúng vậy đó.”Diệp Văn còn nói: “Vậy chúng ta hẹn thời gian gặp nhau một lần đi, thời gian và địa điểm ông cứ quyết định là được”Du Thế Quần lập tức nói ra thời gian và địa điểm, vì thế Diệp Văn mới biết bọn họ đang ở thành phố.Diệp Văn tao nhã ôn hòa đáp: “Được, tôi lập tức mua vé máy bay, chúng ta gặp lại sau.”Cúp điện thoại, Du Thế Quần cầm di động mà vẫn giật mình hồi lâu.Du Tùng trở về từ bên ngoài, trong tay mang theo túi lớn túi nhỏ đồ ăn: “Sao vậy ba?”Du Thế Quần hoàn hồn, không dám tin nói: “Ba vừa mới gọi điện thoại cho Diệp Văn đòi tiền, ông ta sảng khoái đồng ý, còn nói muốn gặp mặt chúng ta, tự mình tặng quà cho chúng ta.”Du Tùng cũng giật mình không nhỏ: “Còn có chuyện tốt bậc này cơ à?”Du Thế Quần gật đầu, có điều sau đó ông ta lại lo lắng hỏi: “Chắc ông ta sẽ không gây bất lợi cho chúng ta chứ?”Du Tùng hừ lạnh nói Ông ta đến đây lạ nước lạ cái, còn có thể làm gì chúng ta?”“Hơn nữa, con có điều tra về Diệp Văn kia rồi, tuy gia thế bối cảnh của ông ta rất mạnh nhưng bản thân ông ta chỉ là một tác giả, ba biết không, người làm nghề sáng tác văn học gì đó đa số đều sống rất tách biệt, không hiểu cách đối nhân xử thế, cực kỳ dễ bắt nạt.”“Ông ta không có nhiều suy nghĩ dùng để tính kế chúng ta đâu.” Du Tùng nói xong lại đắc ý nở nụ cười: “Hơn nữa, luận tính kế thì ai có thể độc hơn hai ba con chúng ta chứ?Du Thế Quần cảm thấy Du Tùng nói cũng đúng, giọng điệu của Diệp Văn ở trong điện thoại vừa rồi khá ôn hòa dễ nói chuyện, ông ta nói cái gì Diệp Văn đồng ý cái đó, khá yếu đuối dễ bắt nạt.Nghĩ vậy, hai ba con lại thả lỏng, thậm chí hai người còn vừa ăn vừa nghĩ xem sẽ lừa lọc vơ vét tài sản của Diệp Văn như thế nào.Diệp Văn dễ nói chuyện, lại có tiền, đến lúc đó bọn họ sẽ được voi đòi tiên.Ít nhất cũng phải lừa được một căn biệt thự, như vậy bọn họ có cái nhà ở thành phố này coi như cũng có nơi để sống yên ổn.Nói ra Phó Đình Viễn này cũng rất đáng thương, anh nhất định không nghĩ tới mẹ anh sẽ lén hành hạ cô vợ anh yêu thương sau lưng anh như vậy.Du Thế Quần và Diệp Văn định gặp mặt vào sáu giờ tối, tại một nhà hàng sang trọng đắt đỏ của thành phố này.Hai người kia tới trước nửa giờ, gọi hết những món tủ của nhà hàng lên ăn trước, dù sao cũng là tiêu tiền của Diệp Văn, bọn họ đương nhiên phải hưởng thụ cho đã.Bọn họ không biết là, Diệp Văn đã sớm tới thành phố này, cũng đã sắp xếp xong hết những thứ cần thiết, lúc này ông đang ở trong phòng bên cạnh cười khẩy, thông qua camera theo dõi mà quan sát từng hành động cử chỉ của bọn họ.