Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…
Chương 613
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 613Phó Đình Viễn suýt chút nữa đã quên thở.Anh đã lớn tuổi rồi, cũng không phải là trai tơ mới chạm vào phụ nữ, làm sao bây giờ có cơ hội h**n **, thế mà anh lại hào hứng thế này chứ.Khi Du Ân cúi người hôn anh, anh cảm thấy toàn thân run lên.Cũng may anh vẫn còn có chút lý trí, đỡ lấy eo thon của Du Ân, khàn giọng nói: “Em còn bị thương.”Du Ân ban đầu chỉ muốn tra tấn Phó Đình Viễn, nhưng cuối cùng, cô cũng hơi đ*ng t*nh.Hoặc là sau vụ tai nạn này, mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng cô cũng đã buông lỏng tình cảm với Phó Đình Viễn nhiều rồi.Cô phải thừa nhận rằng trái tim phụ nữ thực sự rất mềm mại và dễ rung động.Phó Đình Viễn đã cứu cô khỏi nước sôi lửa bỏng, làm sao trong lòng cô vẫn có thể thờ ơ được chứ?Nghe Phó Đình Viễn lúc này vẫn còn lo lắng cho vết thương của mình, cô chỉ ôm mặt hôn anh một lần nữa, có vết thương trên người cũng không sao, cô tin rằng anh sẽ không để cô bị thương, và sự chủ động, nhiệt tình của cô cũng khiến Phó Đình Viễn không thể chống đỡ được, hai người đã quấn lấy nhau như vậy.Sau một hồi mây mưa, Du Ân mệt mỏi đến mức ngay cả chân tơ kẽ tóc cũng đã bện lại với nhau.Phó Đình Viễn mang đến một chiếc khăn ấm và giúp cô lau sạch từng chút một.Du Ân kháng nghị trong lúc nửa tỉnh nửa mê: “Phó Đình Viễn, chúng ta thực sự phải sắp xếp thời gian cho loại chuyện này.”Phó Đình Viễn nói rằng anh lo lắng cho vết thương của cô, vì vậy anh đã kiềm chế bản thân rồi.Nhưng Du Ân hoàn toàn không cảm nhận được sự kiềm chế của anh, cơ thể cô vẫn đang rã rời, mệt mỏi đến mức không thể đứng dậy được. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Phó Đình Viễn ôm người phụ nữ vào trong ngực mình, cười nhẹ: “Không phải là do em đã để anh nhịn quá lâu sao?”Du Ân cũng lười để ý tới anh, trở mình liền ngủ thiếp đi.Phó Đình Viễn vào phòng tắm để tắm rửa, sau đó trở lại và ôm người phụ nữ cùng ngủ.Trước đó, Phó Đình Viễn chưa từng xuất hiện trước công chúng vì chuyện tình cảm của Phó Giang và Đồng Văn Tuệ, nhưng anh phải tham gia một cuộc họp kinh doanh quan trọng vào ngày hôm sau, nên anh đã phải xuất hiện trước công chúng.Sự thù địch với Phó Đình Viễn từ thế giới bên ngoài đã suy yếu đi rất nhiều. Dù sao thì đó là những gì Phó Giang và Đồng Văn Tuệ đã làm. Phẩm chất cá nhân của Phó Đình Viễn đã quá rõ ràng trong suốt nhiều năm qua.Mấy cái khác không nói, nhưng mấy năm nay Phó Đình Viễn đã và đang phát triển mạnh mẽ quỹ từ thiện của Phó thị, nhờ sự tài trợ của quỹ từ thiện Phó thị mà nhiều trẻ em đã được học hành, có tiền chữa bệnh và sống một cuộc sống bình thường và tươi sáng.Quỹ này được thành lập bởi ông cụ Phó, nhưng nó chỉ được coi như một chuyện nghiêm túc trong tay Phó Đình Viễn. Nhiều trẻ em được nhận đỡ đầu đã chọn đến với Phó thị sau khi hoàn thành chương trình học để đóng góp cho sự phát triển của Phó thị, cũng coi như gián tiếp báo đáp ân tình.Hơn nữa, nghe nói Phó thị cũng đã mất một số dự án lớn, thậm chí do giá cổ phiếu của Phó thị biển động quá nhiều, Phó Đình Viễn đã từng mất ngôi vị người giàu nhất Giang Thành, nên mọi người không quá bài xích Phó Đình Viễn.
Chương 613
Phó Đình Viễn suýt chút nữa đã quên thở.
Anh đã lớn tuổi rồi, cũng không phải là trai tơ mới chạm vào phụ nữ, làm sao bây giờ có cơ hội h**n **, thế mà anh lại hào hứng thế này chứ.
Khi Du Ân cúi người hôn anh, anh cảm thấy toàn thân run lên.
Cũng may anh vẫn còn có chút lý trí, đỡ lấy eo thon của Du Ân, khàn giọng nói: “Em còn bị thương.”
Du Ân ban đầu chỉ muốn tra tấn Phó Đình Viễn, nhưng cuối cùng, cô cũng hơi đ*ng t*nh.
Hoặc là sau vụ tai nạn này, mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng cô cũng đã buông lỏng tình cảm với Phó Đình Viễn nhiều rồi.
Cô phải thừa nhận rằng trái tim phụ nữ thực sự rất mềm mại và dễ rung động.
Phó Đình Viễn đã cứu cô khỏi nước sôi lửa bỏng, làm sao trong lòng cô vẫn có thể thờ ơ được chứ?
Nghe Phó Đình Viễn lúc này vẫn còn lo lắng cho vết thương của mình, cô chỉ ôm mặt hôn anh một lần nữa, có vết thương trên người cũng không sao, cô tin rằng anh sẽ không để cô bị thương, và sự chủ động, nhiệt tình của cô cũng khiến Phó Đình Viễn không thể chống đỡ được, hai người đã quấn lấy nhau như vậy.
Sau một hồi mây mưa, Du Ân mệt mỏi đến mức ngay cả chân tơ kẽ tóc cũng đã bện lại với nhau.
Phó Đình Viễn mang đến một chiếc khăn ấm và giúp cô lau sạch từng chút một.
Du Ân kháng nghị trong lúc nửa tỉnh nửa mê: “Phó Đình Viễn, chúng ta thực sự phải sắp xếp thời gian cho loại chuyện này.”
Phó Đình Viễn nói rằng anh lo lắng cho vết thương của cô, vì vậy anh đã kiềm chế bản thân rồi.
Nhưng Du Ân hoàn toàn không cảm nhận được sự kiềm chế của anh, cơ thể cô vẫn đang rã rời, mệt mỏi đến mức không thể đứng dậy được. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Phó Đình Viễn ôm người phụ nữ vào trong ngực mình, cười nhẹ: “Không phải là do em đã để anh nhịn quá lâu sao?”
Du Ân cũng lười để ý tới anh, trở mình liền ngủ thiếp đi.
Phó Đình Viễn vào phòng tắm để tắm rửa, sau đó trở lại và ôm người phụ nữ cùng ngủ.
Trước đó, Phó Đình Viễn chưa từng xuất hiện trước công chúng vì chuyện tình cảm của Phó Giang và Đồng Văn Tuệ, nhưng anh phải tham gia một cuộc họp kinh doanh quan trọng vào ngày hôm sau, nên anh đã phải xuất hiện trước công chúng.
Sự thù địch với Phó Đình Viễn từ thế giới bên ngoài đã suy yếu đi rất nhiều. Dù sao thì đó là những gì Phó Giang và Đồng Văn Tuệ đã làm. Phẩm chất cá nhân của Phó Đình Viễn đã quá rõ ràng trong suốt nhiều năm qua.
Mấy cái khác không nói, nhưng mấy năm nay Phó Đình Viễn đã và đang phát triển mạnh mẽ quỹ từ thiện của Phó thị, nhờ sự tài trợ của quỹ từ thiện Phó thị mà nhiều trẻ em đã được học hành, có tiền chữa bệnh và sống một cuộc sống bình thường và tươi sáng.
Quỹ này được thành lập bởi ông cụ Phó, nhưng nó chỉ được coi như một chuyện nghiêm túc trong tay Phó Đình Viễn. Nhiều trẻ em được nhận đỡ đầu đã chọn đến với Phó thị sau khi hoàn thành chương trình học để đóng góp cho sự phát triển của Phó thị, cũng coi như gián tiếp báo đáp ân tình.
Hơn nữa, nghe nói Phó thị cũng đã mất một số dự án lớn, thậm chí do giá cổ phiếu của Phó thị biển động quá nhiều, Phó Đình Viễn đã từng mất ngôi vị người giàu nhất Giang Thành, nên mọi người không quá bài xích Phó Đình Viễn.
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 613Phó Đình Viễn suýt chút nữa đã quên thở.Anh đã lớn tuổi rồi, cũng không phải là trai tơ mới chạm vào phụ nữ, làm sao bây giờ có cơ hội h**n **, thế mà anh lại hào hứng thế này chứ.Khi Du Ân cúi người hôn anh, anh cảm thấy toàn thân run lên.Cũng may anh vẫn còn có chút lý trí, đỡ lấy eo thon của Du Ân, khàn giọng nói: “Em còn bị thương.”Du Ân ban đầu chỉ muốn tra tấn Phó Đình Viễn, nhưng cuối cùng, cô cũng hơi đ*ng t*nh.Hoặc là sau vụ tai nạn này, mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng cô cũng đã buông lỏng tình cảm với Phó Đình Viễn nhiều rồi.Cô phải thừa nhận rằng trái tim phụ nữ thực sự rất mềm mại và dễ rung động.Phó Đình Viễn đã cứu cô khỏi nước sôi lửa bỏng, làm sao trong lòng cô vẫn có thể thờ ơ được chứ?Nghe Phó Đình Viễn lúc này vẫn còn lo lắng cho vết thương của mình, cô chỉ ôm mặt hôn anh một lần nữa, có vết thương trên người cũng không sao, cô tin rằng anh sẽ không để cô bị thương, và sự chủ động, nhiệt tình của cô cũng khiến Phó Đình Viễn không thể chống đỡ được, hai người đã quấn lấy nhau như vậy.Sau một hồi mây mưa, Du Ân mệt mỏi đến mức ngay cả chân tơ kẽ tóc cũng đã bện lại với nhau.Phó Đình Viễn mang đến một chiếc khăn ấm và giúp cô lau sạch từng chút một.Du Ân kháng nghị trong lúc nửa tỉnh nửa mê: “Phó Đình Viễn, chúng ta thực sự phải sắp xếp thời gian cho loại chuyện này.”Phó Đình Viễn nói rằng anh lo lắng cho vết thương của cô, vì vậy anh đã kiềm chế bản thân rồi.Nhưng Du Ân hoàn toàn không cảm nhận được sự kiềm chế của anh, cơ thể cô vẫn đang rã rời, mệt mỏi đến mức không thể đứng dậy được. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Phó Đình Viễn ôm người phụ nữ vào trong ngực mình, cười nhẹ: “Không phải là do em đã để anh nhịn quá lâu sao?”Du Ân cũng lười để ý tới anh, trở mình liền ngủ thiếp đi.Phó Đình Viễn vào phòng tắm để tắm rửa, sau đó trở lại và ôm người phụ nữ cùng ngủ.Trước đó, Phó Đình Viễn chưa từng xuất hiện trước công chúng vì chuyện tình cảm của Phó Giang và Đồng Văn Tuệ, nhưng anh phải tham gia một cuộc họp kinh doanh quan trọng vào ngày hôm sau, nên anh đã phải xuất hiện trước công chúng.Sự thù địch với Phó Đình Viễn từ thế giới bên ngoài đã suy yếu đi rất nhiều. Dù sao thì đó là những gì Phó Giang và Đồng Văn Tuệ đã làm. Phẩm chất cá nhân của Phó Đình Viễn đã quá rõ ràng trong suốt nhiều năm qua.Mấy cái khác không nói, nhưng mấy năm nay Phó Đình Viễn đã và đang phát triển mạnh mẽ quỹ từ thiện của Phó thị, nhờ sự tài trợ của quỹ từ thiện Phó thị mà nhiều trẻ em đã được học hành, có tiền chữa bệnh và sống một cuộc sống bình thường và tươi sáng.Quỹ này được thành lập bởi ông cụ Phó, nhưng nó chỉ được coi như một chuyện nghiêm túc trong tay Phó Đình Viễn. Nhiều trẻ em được nhận đỡ đầu đã chọn đến với Phó thị sau khi hoàn thành chương trình học để đóng góp cho sự phát triển của Phó thị, cũng coi như gián tiếp báo đáp ân tình.Hơn nữa, nghe nói Phó thị cũng đã mất một số dự án lớn, thậm chí do giá cổ phiếu của Phó thị biển động quá nhiều, Phó Đình Viễn đã từng mất ngôi vị người giàu nhất Giang Thành, nên mọi người không quá bài xích Phó Đình Viễn.