Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…
Chương 646
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 646Lâm Như vẫn không yên tâm: “Đừng ra ngoài ăn, con muốn ăn gì về nhà mẹ làm cho con ăn.”Thẩm Dao nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn, mở miệng nói: “Con ra ngoài ăn cơm với Eric, chứ không phải với người khác, mẹ khẩn trương như vậy làm cái gì?”Theo suy nghĩ của Thẩm Dao thì chắc có lẽ, dù người trên toàn thế giới đều muốn hại cô ta, thì Từ Sướng vẫn sẽ không.Thời điểm cô ta sa vào vũng lầy bẩn thỉu, anh ta vẫn chọn tới bên cô ta, vậy thì có lý do gì để hãm hại cô ta nữa chứ.Không đợi Lâm Như kịp nói thêm cái gì nữa, Thẩm Dao đã nắm tay Từ Sướng đi ra ngoài, để lại Lâm Như ở phía sau có nổi giận cũng vô dụng.Sau khi ngồi vào trong xe, Từ Sướng lại nhìn Thẩm Dao nói: “Vì để an ủi em, nên hôm nay anh quyết định sẽ tự mình xuống bếp nấu cơm.”Thẩm Dao vui vẻ không thôi: “Có thật không?”Từ Sướng nói với giọng cưng chiều: “Đương nhiên là thật rồi, đồ ăn anh cũng đã mua xong cả, hy vọng là em có thể nhìn thấy được thành ý của anh.”Thẩm Dao vội nhào tới ôm lấy cổ Từ Sướng: “Em đã nhìn thấy thành ý của anh từ lâu rồi, anh thật sự thật sự quá tốt.”Hai người cứ thân mật như vậy suốt dọc đường cho đến khi về tới chỗ ở của Từ Sướng, Từ Sướng không ở trong căn biệt thự mà anh ta cho Thẩm Dao và Lâm Như, mà là ở một chỗ khác, là một căn chung cư đơn giản.Thẩm Dao đã từng hỏi anh ta, vì sao không vào ở cùng với bọn họ.Nhưng Từ Sướng nói nếu đã giao biệt thự cho mẹ con cô ta, thì việc anh ta vào ở có lẽ sẽ không được hay lắm. Từ Sướng còn nói, chỉ cần mẹ con cô ta có thể sống thoải mái, thì dù anh ta có ở một căn chung cư bình thường cũng chẳng sao, Thẩm Dao nghe xong thì cảm động muốn chết.Hai người về đến chung cư của Từ Sướng, việc đầu tiên là trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, sau đó Từ Sướng mới sửa sang lại quần áo rồi đi vào phòng bếp nấu cơm.Thực tế thì Thẩm Dao rất muốn bọn họ tiếp tục, nhưng rõ ràng Từ Sướng lại chỉ đang hứng thú với việc nấu cơm cho cô ta, nên Thẩm Dao cũng không có miễn cưỡng, đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, khi ấy thời gian còn nhiều bọn họ tha hồ mà tiếp tục, như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao?Nhưng tại một nơi mà Thẩm Dao không nhìn tới, sau khi cửa lớn phòng bếp đóng lại, ánh mắt Từ Sướng tức khắc trở nên lạnh lẽo, mà việc trước tiên anh ta làm là rửa sạch tay và môi, sau đó mới bắt đầu nấu cơm.Từ Sướng nấu các món ăn phương Tây, bò bít tết chiên nấu với mì Ý, sau đó lại chuẩn bị sẵn cho Thẩm Dao một ly nước trái cây.Sau khi rót nước trái cây, Từ Sướng lấy một gói bột phấn thật nhỏ từ ngăn tủ ra rồi đổ vào ly nước trái cây với khuôn mặt không cảm xúc.Coi như đây là bữa tôi cuối cùng giữa anh ta và Thẩm Dao, và cũng là một bữa cơm hủy hoại hoàn toàn Thẩm Dao.Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa hết thảy, lúc này Từ Sướng mới khôi phục lại nét mặt dịu dàng rồi bưng mâm ra ngoài.Thẩm Dao nhìn món bò bít tết và mì Ý với đầy đủ hương vị trước mặt, lòng mềm đến nỗi sắp ch** n**c tới nơi: “Oa, Eric, tài nghệ nấu nướng của anh có thể so với đầu bếp đấy.”Khoảng thời gian trước Thẩm Dao có nghe nói Phó Đình Viễn đã học nấu cơm vì Du Ân, khi đó trong lòng cô ta ghen ghét muốn chết đi được, thật không ngờ hiện tại cô ta cũng được đãi ngộ như vậy, nên kích động tới nỗi lấy điện thoại ra chụp ảnh rồi đăng lên trang cá nhân khoe với bạn bè.
Chương 646
Lâm Như vẫn không yên tâm: “Đừng ra ngoài ăn, con muốn ăn gì về nhà mẹ làm cho con ăn.”
Thẩm Dao nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn, mở miệng nói: “Con ra ngoài ăn cơm với Eric, chứ không phải với người khác, mẹ khẩn trương như vậy làm cái gì?”
Theo suy nghĩ của Thẩm Dao thì chắc có lẽ, dù người trên toàn thế giới đều muốn hại cô ta, thì Từ Sướng vẫn sẽ không.
Thời điểm cô ta sa vào vũng lầy bẩn thỉu, anh ta vẫn chọn tới bên cô ta, vậy thì có lý do gì để hãm hại cô ta nữa chứ.
Không đợi Lâm Như kịp nói thêm cái gì nữa, Thẩm Dao đã nắm tay Từ Sướng đi ra ngoài, để lại Lâm Như ở phía sau có nổi giận cũng vô dụng.
Sau khi ngồi vào trong xe, Từ Sướng lại nhìn Thẩm Dao nói: “Vì để an ủi em, nên hôm nay anh quyết định sẽ tự mình xuống bếp nấu cơm.”
Thẩm Dao vui vẻ không thôi: “Có thật không?”
Từ Sướng nói với giọng cưng chiều: “Đương nhiên là thật rồi, đồ ăn anh cũng đã mua xong cả, hy vọng là em có thể nhìn thấy được thành ý của anh.”
Thẩm Dao vội nhào tới ôm lấy cổ Từ Sướng: “Em đã nhìn thấy thành ý của anh từ lâu rồi, anh thật sự thật sự quá tốt.”
Hai người cứ thân mật như vậy suốt dọc đường cho đến khi về tới chỗ ở của Từ Sướng, Từ Sướng không ở trong căn biệt thự mà anh ta cho Thẩm Dao và Lâm Như, mà là ở một chỗ khác, là một căn chung cư đơn giản.
Thẩm Dao đã từng hỏi anh ta, vì sao không vào ở cùng với bọn họ.
Nhưng Từ Sướng nói nếu đã giao biệt thự cho mẹ con cô ta, thì việc anh ta vào ở có lẽ sẽ không được hay lắm. Từ Sướng còn nói, chỉ cần mẹ con cô ta có thể sống thoải mái, thì dù anh ta có ở một căn chung cư bình thường cũng chẳng sao, Thẩm Dao nghe xong thì cảm động muốn chết.
Hai người về đến chung cư của Từ Sướng, việc đầu tiên là trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, sau đó Từ Sướng mới sửa sang lại quần áo rồi đi vào phòng bếp nấu cơm.
Thực tế thì Thẩm Dao rất muốn bọn họ tiếp tục, nhưng rõ ràng Từ Sướng lại chỉ đang hứng thú với việc nấu cơm cho cô ta, nên Thẩm Dao cũng không có miễn cưỡng, đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, khi ấy thời gian còn nhiều bọn họ tha hồ mà tiếp tục, như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
Nhưng tại một nơi mà Thẩm Dao không nhìn tới, sau khi cửa lớn phòng bếp đóng lại, ánh mắt Từ Sướng tức khắc trở nên lạnh lẽo, mà việc trước tiên anh ta làm là rửa sạch tay và môi, sau đó mới bắt đầu nấu cơm.
Từ Sướng nấu các món ăn phương Tây, bò bít tết chiên nấu với mì Ý, sau đó lại chuẩn bị sẵn cho Thẩm Dao một ly nước trái cây.
Sau khi rót nước trái cây, Từ Sướng lấy một gói bột phấn thật nhỏ từ ngăn tủ ra rồi đổ vào ly nước trái cây với khuôn mặt không cảm xúc.
Coi như đây là bữa tôi cuối cùng giữa anh ta và Thẩm Dao, và cũng là một bữa cơm hủy hoại hoàn toàn Thẩm Dao.
Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa hết thảy, lúc này Từ Sướng mới khôi phục lại nét mặt dịu dàng rồi bưng mâm ra ngoài.
Thẩm Dao nhìn món bò bít tết và mì Ý với đầy đủ hương vị trước mặt, lòng mềm đến nỗi sắp ch** n**c tới nơi: “Oa, Eric, tài nghệ nấu nướng của anh có thể so với đầu bếp đấy.”
Khoảng thời gian trước Thẩm Dao có nghe nói Phó Đình Viễn đã học nấu cơm vì Du Ân, khi đó trong lòng cô ta ghen ghét muốn chết đi được, thật không ngờ hiện tại cô ta cũng được đãi ngộ như vậy, nên kích động tới nỗi lấy điện thoại ra chụp ảnh rồi đăng lên trang cá nhân khoe với bạn bè.
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 646Lâm Như vẫn không yên tâm: “Đừng ra ngoài ăn, con muốn ăn gì về nhà mẹ làm cho con ăn.”Thẩm Dao nhíu mày, hơi mất kiên nhẫn, mở miệng nói: “Con ra ngoài ăn cơm với Eric, chứ không phải với người khác, mẹ khẩn trương như vậy làm cái gì?”Theo suy nghĩ của Thẩm Dao thì chắc có lẽ, dù người trên toàn thế giới đều muốn hại cô ta, thì Từ Sướng vẫn sẽ không.Thời điểm cô ta sa vào vũng lầy bẩn thỉu, anh ta vẫn chọn tới bên cô ta, vậy thì có lý do gì để hãm hại cô ta nữa chứ.Không đợi Lâm Như kịp nói thêm cái gì nữa, Thẩm Dao đã nắm tay Từ Sướng đi ra ngoài, để lại Lâm Như ở phía sau có nổi giận cũng vô dụng.Sau khi ngồi vào trong xe, Từ Sướng lại nhìn Thẩm Dao nói: “Vì để an ủi em, nên hôm nay anh quyết định sẽ tự mình xuống bếp nấu cơm.”Thẩm Dao vui vẻ không thôi: “Có thật không?”Từ Sướng nói với giọng cưng chiều: “Đương nhiên là thật rồi, đồ ăn anh cũng đã mua xong cả, hy vọng là em có thể nhìn thấy được thành ý của anh.”Thẩm Dao vội nhào tới ôm lấy cổ Từ Sướng: “Em đã nhìn thấy thành ý của anh từ lâu rồi, anh thật sự thật sự quá tốt.”Hai người cứ thân mật như vậy suốt dọc đường cho đến khi về tới chỗ ở của Từ Sướng, Từ Sướng không ở trong căn biệt thự mà anh ta cho Thẩm Dao và Lâm Như, mà là ở một chỗ khác, là một căn chung cư đơn giản.Thẩm Dao đã từng hỏi anh ta, vì sao không vào ở cùng với bọn họ.Nhưng Từ Sướng nói nếu đã giao biệt thự cho mẹ con cô ta, thì việc anh ta vào ở có lẽ sẽ không được hay lắm. Từ Sướng còn nói, chỉ cần mẹ con cô ta có thể sống thoải mái, thì dù anh ta có ở một căn chung cư bình thường cũng chẳng sao, Thẩm Dao nghe xong thì cảm động muốn chết.Hai người về đến chung cư của Từ Sướng, việc đầu tiên là trao cho nhau nụ hôn nồng cháy, sau đó Từ Sướng mới sửa sang lại quần áo rồi đi vào phòng bếp nấu cơm.Thực tế thì Thẩm Dao rất muốn bọn họ tiếp tục, nhưng rõ ràng Từ Sướng lại chỉ đang hứng thú với việc nấu cơm cho cô ta, nên Thẩm Dao cũng không có miễn cưỡng, đợi lát nữa cơm nước xong xuôi, khi ấy thời gian còn nhiều bọn họ tha hồ mà tiếp tục, như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao?Nhưng tại một nơi mà Thẩm Dao không nhìn tới, sau khi cửa lớn phòng bếp đóng lại, ánh mắt Từ Sướng tức khắc trở nên lạnh lẽo, mà việc trước tiên anh ta làm là rửa sạch tay và môi, sau đó mới bắt đầu nấu cơm.Từ Sướng nấu các món ăn phương Tây, bò bít tết chiên nấu với mì Ý, sau đó lại chuẩn bị sẵn cho Thẩm Dao một ly nước trái cây.Sau khi rót nước trái cây, Từ Sướng lấy một gói bột phấn thật nhỏ từ ngăn tủ ra rồi đổ vào ly nước trái cây với khuôn mặt không cảm xúc.Coi như đây là bữa tôi cuối cùng giữa anh ta và Thẩm Dao, và cũng là một bữa cơm hủy hoại hoàn toàn Thẩm Dao.Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa hết thảy, lúc này Từ Sướng mới khôi phục lại nét mặt dịu dàng rồi bưng mâm ra ngoài.Thẩm Dao nhìn món bò bít tết và mì Ý với đầy đủ hương vị trước mặt, lòng mềm đến nỗi sắp ch** n**c tới nơi: “Oa, Eric, tài nghệ nấu nướng của anh có thể so với đầu bếp đấy.”Khoảng thời gian trước Thẩm Dao có nghe nói Phó Đình Viễn đã học nấu cơm vì Du Ân, khi đó trong lòng cô ta ghen ghét muốn chết đi được, thật không ngờ hiện tại cô ta cũng được đãi ngộ như vậy, nên kích động tới nỗi lấy điện thoại ra chụp ảnh rồi đăng lên trang cá nhân khoe với bạn bè.