Tác giả:

  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…

Chương 850

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 850Du Ân không muốn ở cùng phòng với Phó Đình Viễn trong thời gian quá lâu, vì vậy anh nghĩ ngợi rồi nói: “Thế thì em đi trước vậy, khi nào anh đi thì đóng cửa lại hộ em. ”Phó Đình Viễn: “…”Mỗi ngày anh đều tự nhủ với lòng, những lời tổn thương cô nói lúc trước chỉ là lời nói dối mà thôi, nhưng hiện tại nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của cô khiến trái tim anh cực kỳ đau nhói.Du Ân không để ý đến anh, khẽ lách qua anh đi vào phòng, sau khi lấy áo khoác, túi xách và chìa khóa xe liền đi ra ngoài không thèm quay đầu nhìn lại.Phó Đình Viễn cũng không tiếp tục dây dưa với cô mà chỉ đứng tựa ở cửa nói một câu đầy ẩn ý: “Du Ân, em nghĩ em tránh được mồng một là cũng có thể né được mười lăm sao?”Dư Ân vừa ra khỏi cửa vài bước chợt khựng lại sau đó quay đầu nhìn về phía anh, trong mắt đầy lửa giận.Phó Đình Viễn lười biếng dựa vào cửa, tặng cho cô một nụ cười vừa đẹp trai lại quyến rũ.Du Ân sắp tức chết rồi, cô tăng tốc đi nhanh về phía thang máy, thế mà Phó Đình Viễn còn cố tình huýt sáo đầy ngả ngớn ở sau lưng khiến Du Ân cảm thấy anh đúng là điên rồi.Giờ phút này nào còn khí chất tổngtafi, rõ ràng là dáng vẻ của kẻ phong lưu mới đúng.Thấy bóng dáng của Du Ân khuất dần trong thang máy, lúc này Phó Đình Viễn mới miễn cưỡng thu lại ánh mắt sau đó trở vào nhà Du Ân đóng cửa lại.Mặc dù Du Ân không có ở đó nhưng đối với anh, có thể ở lại nhà của cô cũng khá tốt rồi.Điện thoại trong túi quần vang lên, Phó Đình Viễn lấy ra vừa nhìn thoáng qua đã treo máy, hơn nữa còn tiện tay tắt nguồn.Cuộc gọi đến là của Đổng Tâm Khiết, cô ta chắc đã gõ cửa ở tầng dưới rất lâu mà không có ai trả lời nên mới trực tiếp gọi cho anh.Anh để ý tới cô ta mới là chuyện lạ đó, nếu không phải vì giữ mối quan hệ với ông Đổng để trao đổi lần cuối thì anh đã trực tiếp làm bẽ mặt Đổng Tâm Khiết rồi.Ở dưới lầu, cô gái trẻ phấn khích kéo theo vali vừa gọi điện thoại n cuộc vừa gõ cửa không biết bao nhiêu lần nhưng không có ai trả lời, một lúc sau, trên gương mặt xinh đẹp cũng bắt đầu lộ ra vẻ giận dữ.“Phó Đình Viễn.” Cô ta nhịn không được vội nhấc chân đạp lên cánh cửa an ninh một cái nhưng nó không hề nhúc nhích chút nào, tiếp đó cô ta tức giận hét toáng lên: “Anh mau ra đây cho tôi, tôi biết anh đang ở bên trong.”Nếu không ở bên trong thì sao có thể mở cửa an ninh cho cô ta chứ? Mở cửa cho cô ta nhưng không chịu gặp cô ta là có ý gì?Đương nhiên cô ta không biết, đây là một sự sỉ nhục, cũng coi như là một hình thức từ chối.Sau một hồi la hét và chờ đợi nhưng bên trong vẫn không có động tĩnh gì, cô ta nổi giận đùng đùng đạp mạnh vào cửa thêm vài cái nữa, nhưng lần này người mở cửa là hàng xóm ở đối diện nhà của Phó Đình Viễn.Đây là khu dân cư cao cấp hai hộ dùng chung một thang máy, bình thường cực kỳ yên tĩnh nhưng hôm nay lại vang lên đập gõ cửa gây ồn ào tới nhà người ta rồi.

Chương 850

Du Ân không muốn ở cùng phòng với Phó Đình Viễn trong thời gian quá lâu, vì vậy anh nghĩ ngợi rồi nói: “Thế thì em đi trước vậy, khi nào anh đi thì đóng cửa lại hộ em. ”

Phó Đình Viễn: “…”

Mỗi ngày anh đều tự nhủ với lòng, những lời tổn thương cô nói lúc trước chỉ là lời nói dối mà thôi, nhưng hiện tại nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của cô khiến trái tim anh cực kỳ đau nhói.

Du Ân không để ý đến anh, khẽ lách qua anh đi vào phòng, sau khi lấy áo khoác, túi xách và chìa khóa xe liền đi ra ngoài không thèm quay đầu nhìn lại.

Phó Đình Viễn cũng không tiếp tục dây dưa với cô mà chỉ đứng tựa ở cửa nói một câu đầy ẩn ý: “Du Ân, em nghĩ em tránh được mồng một là cũng có thể né được mười lăm sao?”

Dư Ân vừa ra khỏi cửa vài bước chợt khựng lại sau đó quay đầu nhìn về phía anh, trong mắt đầy lửa giận.

Phó Đình Viễn lười biếng dựa vào cửa, tặng cho cô một nụ cười vừa đẹp trai lại quyến rũ.

Du Ân sắp tức chết rồi, cô tăng tốc đi nhanh về phía thang máy, thế mà Phó Đình Viễn còn cố tình huýt sáo đầy ngả ngớn ở sau lưng khiến Du Ân cảm thấy anh đúng là điên rồi.

Giờ phút này nào còn khí chất tổngtafi, rõ ràng là dáng vẻ của kẻ phong lưu mới đúng.

Thấy bóng dáng của Du Ân khuất dần trong thang máy, lúc này Phó Đình Viễn mới miễn cưỡng thu lại ánh mắt sau đó trở vào nhà Du Ân đóng cửa lại.

Mặc dù Du Ân không có ở đó nhưng đối với anh, có thể ở lại nhà của cô cũng khá tốt rồi.

Điện thoại trong túi quần vang lên, Phó Đình Viễn lấy ra vừa nhìn thoáng qua đã treo máy, hơn nữa còn tiện tay tắt nguồn.

Cuộc gọi đến là của Đổng Tâm Khiết, cô ta chắc đã gõ cửa ở tầng dưới rất lâu mà không có ai trả lời nên mới trực tiếp gọi cho anh.

Anh để ý tới cô ta mới là chuyện lạ đó, nếu không phải vì giữ mối quan hệ với ông Đổng để trao đổi lần cuối thì anh đã trực tiếp làm bẽ mặt Đổng Tâm Khiết rồi.

Ở dưới lầu, cô gái trẻ phấn khích kéo theo vali vừa gọi điện thoại n cuộc vừa gõ cửa không biết bao nhiêu lần nhưng không có ai trả lời, một lúc sau, trên gương mặt xinh đẹp cũng bắt đầu lộ ra vẻ giận dữ.

“Phó Đình Viễn.” Cô ta nhịn không được vội nhấc chân đạp lên cánh cửa an ninh một cái nhưng nó không hề nhúc nhích chút nào, tiếp đó cô ta tức giận hét toáng lên: “Anh mau ra đây cho tôi, tôi biết anh đang ở bên trong.”

Nếu không ở bên trong thì sao có thể mở cửa an ninh cho cô ta chứ? Mở cửa cho cô ta nhưng không chịu gặp cô ta là có ý gì?

Đương nhiên cô ta không biết, đây là một sự sỉ nhục, cũng coi như là một hình thức từ chối.

Sau một hồi la hét và chờ đợi nhưng bên trong vẫn không có động tĩnh gì, cô ta nổi giận đùng đùng đạp mạnh vào cửa thêm vài cái nữa, nhưng lần này người mở cửa là hàng xóm ở đối diện nhà của Phó Đình Viễn.

Đây là khu dân cư cao cấp hai hộ dùng chung một thang máy, bình thường cực kỳ yên tĩnh nhưng hôm nay lại vang lên đập gõ cửa gây ồn ào tới nhà người ta rồi.

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 850Du Ân không muốn ở cùng phòng với Phó Đình Viễn trong thời gian quá lâu, vì vậy anh nghĩ ngợi rồi nói: “Thế thì em đi trước vậy, khi nào anh đi thì đóng cửa lại hộ em. ”Phó Đình Viễn: “…”Mỗi ngày anh đều tự nhủ với lòng, những lời tổn thương cô nói lúc trước chỉ là lời nói dối mà thôi, nhưng hiện tại nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của cô khiến trái tim anh cực kỳ đau nhói.Du Ân không để ý đến anh, khẽ lách qua anh đi vào phòng, sau khi lấy áo khoác, túi xách và chìa khóa xe liền đi ra ngoài không thèm quay đầu nhìn lại.Phó Đình Viễn cũng không tiếp tục dây dưa với cô mà chỉ đứng tựa ở cửa nói một câu đầy ẩn ý: “Du Ân, em nghĩ em tránh được mồng một là cũng có thể né được mười lăm sao?”Dư Ân vừa ra khỏi cửa vài bước chợt khựng lại sau đó quay đầu nhìn về phía anh, trong mắt đầy lửa giận.Phó Đình Viễn lười biếng dựa vào cửa, tặng cho cô một nụ cười vừa đẹp trai lại quyến rũ.Du Ân sắp tức chết rồi, cô tăng tốc đi nhanh về phía thang máy, thế mà Phó Đình Viễn còn cố tình huýt sáo đầy ngả ngớn ở sau lưng khiến Du Ân cảm thấy anh đúng là điên rồi.Giờ phút này nào còn khí chất tổngtafi, rõ ràng là dáng vẻ của kẻ phong lưu mới đúng.Thấy bóng dáng của Du Ân khuất dần trong thang máy, lúc này Phó Đình Viễn mới miễn cưỡng thu lại ánh mắt sau đó trở vào nhà Du Ân đóng cửa lại.Mặc dù Du Ân không có ở đó nhưng đối với anh, có thể ở lại nhà của cô cũng khá tốt rồi.Điện thoại trong túi quần vang lên, Phó Đình Viễn lấy ra vừa nhìn thoáng qua đã treo máy, hơn nữa còn tiện tay tắt nguồn.Cuộc gọi đến là của Đổng Tâm Khiết, cô ta chắc đã gõ cửa ở tầng dưới rất lâu mà không có ai trả lời nên mới trực tiếp gọi cho anh.Anh để ý tới cô ta mới là chuyện lạ đó, nếu không phải vì giữ mối quan hệ với ông Đổng để trao đổi lần cuối thì anh đã trực tiếp làm bẽ mặt Đổng Tâm Khiết rồi.Ở dưới lầu, cô gái trẻ phấn khích kéo theo vali vừa gọi điện thoại n cuộc vừa gõ cửa không biết bao nhiêu lần nhưng không có ai trả lời, một lúc sau, trên gương mặt xinh đẹp cũng bắt đầu lộ ra vẻ giận dữ.“Phó Đình Viễn.” Cô ta nhịn không được vội nhấc chân đạp lên cánh cửa an ninh một cái nhưng nó không hề nhúc nhích chút nào, tiếp đó cô ta tức giận hét toáng lên: “Anh mau ra đây cho tôi, tôi biết anh đang ở bên trong.”Nếu không ở bên trong thì sao có thể mở cửa an ninh cho cô ta chứ? Mở cửa cho cô ta nhưng không chịu gặp cô ta là có ý gì?Đương nhiên cô ta không biết, đây là một sự sỉ nhục, cũng coi như là một hình thức từ chối.Sau một hồi la hét và chờ đợi nhưng bên trong vẫn không có động tĩnh gì, cô ta nổi giận đùng đùng đạp mạnh vào cửa thêm vài cái nữa, nhưng lần này người mở cửa là hàng xóm ở đối diện nhà của Phó Đình Viễn.Đây là khu dân cư cao cấp hai hộ dùng chung một thang máy, bình thường cực kỳ yên tĩnh nhưng hôm nay lại vang lên đập gõ cửa gây ồn ào tới nhà người ta rồi.

Chương 850